- Ta có chuyện cần bẩm báo Vương hầu!
Trải qua sự phân hình và kiếm tra, cuối cùng
Diệp Phàm cũng được đi lên mẫu thuyền của Nhật Bất Lạc tộc. Nơi này cơ bản đều
là dòng chính của tộc, bình thường lính đánh thuê không được lên.
Thanh Kim Mẫu thuyền lớn tới bốn ngàn năm trăm
trượng, quy mô to lớn, là một chiếc bảo thuyền cấp Thánh, có chiến lực cường đại
tuyệt luân, đáng tiếc là không có Thánh nhân điều khiển.
Để Diệp Phàm tiến vào có thể nói là một hồi đại
họa. Trong thiên hạ hiện này, dưới Thánh nhân ai có thể hàng phục hắn?
- Ngươi có chuyện gì?
Một vị cường giả của Nhật Bất Lạc tộc hỏi,
trong mắt lộ vẻ khinh miệt. Đối với lính đánh thuê và tu sĩ chiêu mộ tạm thời,
bọn họ cũng không coi trọng, vốn chỉ dùng làm vật hi sinh.
Lúc này viên tinh cầu này nhìn như chưa có gì
nguy hiểm, mọi nơi đều là tài nguyên. Những người này giờ chẳng có gì quan trọng,
ngược lại còn khiến tiêu hao lớn hơn.
- Ta tới thu chiếc thuyề này.
Diệp Phàm mỉm cười.
- Cái gì, ngươi muốn làm phản à. Một tên lính đánh
thuê hèn mọn mà cũng dám nói vậy!
Cường giả của Nhật Bất Lạc tộc nhảy dựng lên.
Phốc!
Diệp Phàm điểm ra một chỉ. Mi tâm người này liền
nỡ một đóa hoa máu, mất mạng lập tức, tất cả vẻ mặt đều đọng lại, ngã thẳng xuống
đất.
Xôn xao! Khoang thuyền liền đại loạn, tất cả mọi
người gần đó đều nhảy dựng lên, biến sắc một lượt. Sự tình như thế này xảy ra
hoàn toàn nằm ngoài dự tính của bọn họ.
- Ngươi là ai? Vì sao lại phản bội cố chủ?
Một người trung niên quát lớn.
- Hả, quên tự giới thiệu rồi. Tên ta là Diệp
Phàm, đến từ viên cổ tinh này, trong mắt các ngươi chính là dân bản xứ đó.
Diệp Phàm nói.
- Là ngươi...khổ tu sĩ khiến Tào gia khiêu chiến,
khiến Thiên Đường náo loạn, mặt xám mày tro. Ngươi...lại tới từ nơi này sao!
Mọi người đều kinh hãi.
- Mau, phát cảnh báo khắp hạm đội đi.
Một vị đầu sỏ sợ hãi kêu lên, vô cũng tức giận.
Những người khác cũng đều có dự cảm không ổn,
tất cả đều rút lui. Đáng tiếc là đã chậm rồi. Chiến lực của Diệp Phàm cường đại
tới mức nào, không có Thánh nhân ngăn cản thì thần thông liền hiện ra. DỊ tượng
của Thánh thể xuất hiện, bao phủ tất cả mọi người, khiến bọn họ không còn năng
lực hành động.
- Vô dụng. Đạo thân của ta đã đi tới nơi điều
khiển, chặt đứt liên hệ của thuyền này với bên ngoài rồi!
Diệp Phàm nói lạnh lùng như băng. Mẫu thuyền
này thực đáng sợ, nếu tấn công thì có thể so với một vị Cổ Thánh ra tay nhưng
khi Diệp Phàm tiến vào bên trong rồi, tất cả đều mất đi hiệu lực đối với hắn.
Ở chỗ điều khiển chính, đạo thân của Diệp Phàm
tỏa ra thần quang ngũ sắc, trực tiếp đánh nát mười mấy cao thủ, đánh cho một vị
Vương hâu của Nhật Bất Lạc tộc hôn mê.
Hắn rất nhanh cách ly tất cả khu vực trọng yếu,
tránh để tộc nhân nơi này chó cũng rứt dậu, phát động quá trình tự hủy.
Sự tình xảy ra quá đột nhiên, khiến toàn bộ Nhật
Bất Lạc tộc như nằm mơ. Mẫu thuyền đổi chủ, chuyện này đúng là vô cũng hư ảo,
khiến người ta khó mà chấp nhận nổi.
Đạo thân của Diệp Phàm tiến vào nơi điều khiển
chính, chân thân đánh chết rất nhiều cao thủ trong mẫu thuyền, như một con Bạo Long
hình người, những nơi đi qua đều không ai ngăn nổi nửa bước.
Sau nửa canh giờ, hắn đã hoàn toàn nắm trong
tay mẫu thuyền này!
- A...
Một số đầu sỏ của Nhật Bất Lạc tộc đã chết, số
khác đều trở thành tù binh, bị nhốt kín trong một khoang thuyền. Bọn họ tràn ngập
sự không cam lòng, vô cũng ức chế.
Chuyện này thật giống như thần thoại vậy. Một người
công chiếm mẫu thuyền của bọn họ, hơn nữa lại khiến bọn họ thất bại hoàn toàn
nhanh chóng như vậy, không có chút sức trả đòn!
Diệp Phàm trước tiên tìm Tiến hóa dịch kia,
sau khi mở nắp bình liền thấy tinh khí bay khắp bốn phía. Hắn uống thử một ngụm,
lập tức xác định thứ này là Tiến hóa dịch trên bậc ba.
- Bọn họ nói Tiến hóa dịch giai đoạn thứ tư cần
tinh luyện tỉ mỉ. Vậy thì hiện giờ mình cứ giữ lại đã.
Diệp Phàm vẫn chưa giết tù binh bởi những người
này có chỗ cần dùng tới. Bọn họ biết khống chế công cụ chiến tranh của Cổ Thánh
này. Mầu hạm chiến thuyền đều biết, cũng có thế giao cho Thiên Chi Thôn.
Rồi sau đó hắn khống Nhật Bất Lạc Vương hầu,
dùng thần niệm xuyên qua xương trán, hạ một mệnh lệnh, điều động năm chiếc chiến
hạm quang mẫu thuyền.
Hắn để hạm đội tiến vào Bắc Vực, nhưng không
được hành động thiếu suy nghĩ, sau đó tự mình khống chế mẫu thuyền, tiến hành
bước nhảy không gian, trực tiếp đi tới Thiên Chi Thôn.
Đại hắc cẩu rất khiếp sợ, mắt to như chuông đồng
phóng ra lục quang. Hai năm trước khi tiếp xúc với phi thuyền, nó đã biết được
giá trị của phi thuyền, nước miếng chảy dài, nói:
- Của ta, mẫu thuyền của bổn hoàng tới rồi!
Tên nhóc đầu trọc lăng xăng chạy tới, mách tội:
- Sư phụ, lúc người không có ở đây, Hắc Hoàng,
Đoạn Đức luôn khuyến khích ta uống rượu, cướp đoạt bảo vật của người khác, tất
cả đều không phải là việc ta tình nguyện. Ta nhớ người.
- Ha ha... Không ngờ huynh đệ chúng ta còn có
ngày gặp mặt, hơn nữa lại nhanh như vậy!
Lệ Thiên xuất hiện, phong thái vẫn như trước,
tà khí không giảm bản chất dâm tặc không thay đổi.
- Tam đệ tử của không phải bị người ta dạy hư
mà bản tính đã không tốt.
Yến Nhất Tịch áo trắng như tuyết, càng ngày
càng phiêu dật.
- Oa ha ha! Không thể tưởng được một ngày có
thể bắt được người ngoài hành tinh. Thật sự là tốt quá rồi!
Long Mã sợ thiên hạ không loạn xuất hiện, vọt
tới cực nhanh, giống như đạp trên ráng đỏ mà tới, bờm đỏ như lửa, cơ thể khỏe mạnh,
lân giáp lấp lánh lóa mắt.
Thiên Chi Thôn hoàn toàn bị kinh động, rất nhiều
người xuất hiện, nhìn chiến thuyền khổng lồ này. Tất cả đều giật mình.
Đặc biệt là khi nhìn thấy Diệp Phàm thì mọi
người còn ngạc nhiên hơn. Cũng không ai ngờ là còn có thể gặp lại được hắn nữa.
Người bước trên tinh không cổ lộ, đi lên con
đường thí luyện mạnh nhất xưa nay không có mấy người có thể ung dung trở về,
hơn nữa mặc dù còn sống cũng phải bao nhiêu năm nữa.
Nhưng mới vừa qua hai năm Diệp Phàm đã xuất hiện
trở lại, hơn nữa còn bắt cóc được một chiếc phi thuyền lớn như vậy, thật sự khiến
người ta không biết nói gì-
- Ta nói này tiểu tử, ngươi rốt cục bước trên
cổ lộ thí luyện hay không thể? Sao chưa gì đã trở lại rồi, không phải là đảo
ngũ đó chứ?
Lão Đao Bả Tử, con cháu của Sát Thánh Tề La
nói.
Những người khác đều cười to.
- Thần tử!
Tiểu Tước Nhi cũng xuất hiện, vui vẻ phất tay.
Một đám người vây quanh hắn, ngay cả Sát Thánh
Tề La cũng đến. Hai năm không gặp, hắn càng siêu thoát hơn, sớm đã không còn một
tia khí chất sát thủ, giống như một triết nhân, khí chất không minh.
- Không có đạo lý. Ngươi sao lại trở về nhanh
như vậy. Ta nghe lão Thánh nhân của Kỳ Sĩ Phủ nói sau khi rời khỏi đây rất khó
tìm được đường về. Tọa độ tinh không của nơi này không rõ ràng, chỉ có thể cường
đại lắm mới từ từ lần mò về được.
Sát Thánh nghi hoặc.
- Hắc, ta giữa đường nhớ mọi người quá nên mới
trốn trở về. Hôm nay gặp mặt mọi người liền mang theo đại lễ!
Diệp Phàm cười nói.
Nàng đều không biết nói gì. Từ xưa tới nay đây
là lần đầu tiên có người đi trên đường thí luyện mà nửa đường còn có thể trở về,
đúng là nghịch thiên.
- Ta để người tiến vào vực môn đưa tin. Thánh
Hoàng tử, dã nhân, Cơ Tử Nguyệt, Yêu Nguyệt Không sẽ tới rất nhanh thôi.
Mắt Hắc Hoàng bừng sáng. Nó biết lần này chuyện
sẽ lớn đây.
Long Mã phì mùi xem thường, quay quanh mẫu
thuyền một vòng lớn, tránh đông tránh tây, sau khi phát hiện nó là Thánh khí lập
tức hưng phấn hô to, muốn cướp sạch sẽ.
Diệp Phàm nói với mọi người vì sao mình trở về,
sau đó mời Thiên Chi Thôn nhanh chóng hành động, đầu tiên bắt giữ tất cả tù
binh, tương lai sẽ có tác dụng lớn.
Hắc Hoàng vô cũng kích động nói:
- Đúng vậy, bổn hoàng có rất nhiều thứ chưa rõ
ràng về đồ vật này. Lần này ta muốn làm bá chủ tinh không, phá tan tinh môn của
bọn họ. Hơn phân nửa là ta có thể hiểu được Ngũ Sắc Tế Đàn rồi.
- Sư phụ!
Diệp Đồng là người trở lại đầu tiên, đôi mắt ẩn
lệ, nghĩ tới sau này khó có thể gặp lại, không ngờ lại được gặp nhanh như vậy.
Diệp Phàm vỗ vỗ đầu vai hắn, phát hiện sau hai
năm không gặp, đại đệ tử có tư thế oai hùng, bừng bừng phấn chán, thực lực tăng
tiến vùn vụt, sắp trảm đạo, bước một bước mấu chốt nhất kia!
Sau đó Lý Hắc Thủy tới, Ngô Trung Thiên,
Khương Hoài Nhân cũng tới, đều vì được gặp lại mà cảm khái.
- Hắc hắc...
Một con hầu tử toàn thân màu vàng xuất hiện,
huyết khí ngập trời, giống như một Thần linh xuất thế, làm người ta cảm thấy
trong thân thể hắn ẩn chứa tiềm năng đáng sợ.
Thánh Hoàng tử tới rồi, tu vi tiến triển cực
nhanh, hai năm đi tới Tu Di Sơn, sau đó trở về bế quan, lấy được đạo quả bất
phàm, đạo hạnh tinh tiến
Nhưng gặp lại Diệp Phàm, đầu tiên hắn cười to,
sau đó kinh ngạc nói:
- Trảm đạo tầng tám, ngươi...lại nhanh như vậy?!
Diệp Phàm nở nụ cười nói:
- Trong chốc lát đối phó với những mẫu thuyền
kia, cướp Tiến hóa dịch thì đạo hạnh của chúng ta nhất định đều có thể tăng lên
ít nhất một tầng nữa, thậm chí mấy tầng.
Hắn nói hết mọi chuyện cho mọi người, khiến ai
nấy đều gật đầu, ánh mắt lấp lánh thần quang, vô cũng kích động.
Hắc Hoàng kêu gào:
- Lại có diệu dụng lớn như vậy. Ta thấy đúng
là tốt lắm. Bổn hoàng nghiên cứu kỳ tinh môn, sau đó không lâu nhất định sẽ phá
giải được. Đến lúc đó chúng ta nhanh chóng tới Vĩnh Hằng chủ tinh, cướp sạch của
bọn chúng!
Long Mã cũng chí cao ý mãn nói:
- Hắc, bổn tọa phải đạp bước tinh không, tiến
vào Vĩnh Hằng, gọi tên trộm mộ kia cho hắn lật hết mộ trong đó!
- Còn có ta, còn có ta!
Hoa Hoa giơ bàn tay nhỏ bé, dùng sức vẫy về
phía mọi người, sợ bọn họ bỏ lại hắn vậy.
Một đám tai họa tinh này vừa nghe tin liền bắt
đầu có ý đồ với Vĩnh Hằng.
- Cẩn thận một chút. Bên kia có rất nhiều thứ
cổ quái, rất đáng sợ.
Diệp Phàm nói. Nhưng hắn cũng không nói rõ những
việc này. Quan trọng nhất trước mắt là hành động mau chóng, bằng không hắn sợ
đám người kia sẽ tấn công vào bảy đại cấm địa Sinh Mệnh mất.
- Đi, bắt sống đám người ngoài hành tinh kia!
Một đám người cười to, đồng thời đi lên mẫu
thuyền. Nếu để đám người ở chủ tinh Vĩnh Hằng nghe được nhất định sẽ không biết
nói gì. Không ngờ bọn họ lại bị đưa trở thành con mồi.
Để chắc ăn, Sát Thánh cũng đi theo. Bởi những
mẫu thuyền kia đều là cấp Thánh, có uy áp của Thánh nhân, cũng có một số công cụ
chiến tranh cường đại.
Lúc này các nơi đều dấy lên chiến hóa. Lan
Thác tộc thật sự lập tức chạy tới Cổ Quáng Thái Sơ. Một chiếc mẫu thuyền khổng
lồ dắt theo mấy chục chiến hạm tới ngoài vùng cấm, lúc này mới cảm thấy không ổn.
- Không đúng. Nơi này có dị lực đáng sợ, áp chế
các loại dụng cụ trong phi thuyền trở nên không chính xác.
- Nơi này trụi lùi, không có chút sinh cơ, hẳn
là một mảnh đất vô chủ. Mấy vị Cổ Thánh không nên ở đây mới đúng.
Cuối cùng mười mấy chiến hạ dò đường bay vào,
muốn thăm dò một chút. Bởi vì Thái sơ mệnh thạch đối với bọn họ đều quý giá như
tính mạng vậy.
Ầm ầm!
Nhưng chuyện khiến người ta giật mình xảy ra.
Chiến hạm nào tiến vào gần đó đều không thể khống chế, chúc đầu lao xuống đất,
sau đó nứt ra từng khúc một.
Ở một hướng khác, Thương Hải tộc của chủ tinh
Vĩnh Hằng thu hoạch lớn, đi ngang qua một vùng Cổ tộc tụ tập liền phát động
công kích, cắt đứt ngọn núi cao nhất của bọn họ, cướp đi rất nhiều tài nguyên.
Đây là nơi không có Tổ Vương, tộc đàn cũng
không cường đại nên bị áp chế không có sức trả đòn.
- Đám dân bản xứ này quả nhiên yếu kém. Đi tới
Hỏa Kỳ Động trước, nhìn thử thần thổ một cái xem có thu hoạch gì.
Vương hầu gật đầu nói:
- Lan Thác tộc nhắm hướng Cổ Quáng Thái Sơ,
Tào gia và Thủy Ma Hải Mặc gia đi về Bất Tử Sơn. Chúng ta cũng phải nhanh chóng
hành động, không thể để thua người khác!