Đối với một số Cổ tộc mà nói, hôm này là một
trận biến cố, gặp phải đợt tấn không không thể hiểu. Đây là chuyện đã bao nhiêu
năm chưa xảy ra.
Thương Hải tộc tiến thẳng về hướng bắc, dựa
theo lạc ấn của Nam Yêu liên tiếp tìm tới mấy chỗ Cổ tộc ở, hoành hành tấn
công, chiến hạm dày đặc, phá tan Thánh địa của một số tộc đàn.
- Quá yếu ớt, không chịu nổi kích.
Bọn họ vì tài nguyên mà ra tay, cướp sạch một
sốt dược điền và kho báu có khoáng vật thần tính của Cổ tộc, tất nhiên sẽ dẫn tới
một số đối kháng.
Nhưng đây chỉ là những tiểu tộc mà thôi, cũng
không có ai là đối thủ của bọn họ. Không có Tổ Vương có nghĩa là không có lực
trả đòn, bởi căn bản không thể đối kháng với mẫu thuyền cấp Thánh, còn có cơ
giáp cường đại kia.
Thương Hải tộc thực phấn chấn. Mấy tộc này tuy
không mạnh, không có Thánh nhân tọa trấn nhưng kho báu lại rất phong phú, làm
cho bọn họ càng thêm tin tường Hỏa Lân Động phía trước sẽ có tiên phẩm kinh thế.
- Đúng là một khối Thất kiếp thổ tinh, phủ bụi
bặm trong tay bọn họ. Đây là một trong những khoáng vật thần tính phụ trợ để
tinh luyện Tiến hóa dịch, có thể nói là tuyệt phẩm!
Thương Hải tộc đánh đâu thắng đó, không gì cản
nổi. Mau thuyền bay ngang trời, tiến công mạnh mẽ, đi tới Lam Ma Uyên gặp phải
đối kháng kịch liệt, ngay cả chiến thuyền cũng bị hủy tám chiếc.
- Cái gì, tổn thất thảm trọng như vậy. Có bảy
tám vị nhân vật cấp Bán Thánh phản kích. Xuất động cơ giáp Cổ Thánh cho ta,
bình định ma vực này!
Thần sắc Vương hầu của Thương Hải tộc lạnh lẽo.
Đây là lần đầu tiên bọn họ tới Bắc Đẩu Tinh Vực
bị cản trở. Tám chiếc chiến hạm bị người ta đánh rớt, ý nghĩa là có mấy trăm
người chết đi. Đối với bọn họ đây có thể nói là một lần đả kích.
Ánh sáng chói mắt phát ra. Hai công cụ chiến
tranh Cổ Thánh tử trên trời cao giáng xuống. Cơ giáp cao tới chín trượng, cầm
trong tay chiến mâu đỏ thẫm, một cái cầm long đao đen như ma quang, đồng thời đại
khai sát giới.
Bên trong Lam Ma Uyên lập tức phát ra tiếng
kêu thảm thiết. Rất nhiều Cổ tộc bị giết, huyết khí bừng bừng bốc lên, khiến địa
phương này máu chảy thành sông.
Thương Hải tộc lần đầu tiên hạ sát thủ. Trước
đây tuy rằng cướp bóc vài trọng địa của Cổ tộc nhưng bọn họ vẫn chưa đại khai sát
giới, lúc này mới lộ ra răng nanh sắc bén, báo thù cho tộc nhân.
- Chỉ là đám dân bản xứ hiểu man thuật lại dám
tranh đấu với chủng tộc bậc cao trong tinh vực. Hôm nay đánh cho các ngươi tới
đau đớn mới thôi. Dâng lên tất cả thánh vật kế thừa từ xưa của các ngươi, bằng
không máu tươi và hài cốt của các ngươi sẽ ngập tràn vực sâu.
Vương hầu của Thương Hải tộc lạnh lùng nói.
Phụt!
Một luồng huyết quang bay lên. Hắn tiến vào cơ
giáp Cổ Thánh thứ ba, cầm thánh kiếm bạch kim, tự tay chặt đầu một vị Bán Thánh,
máu tươi bắn tung tóe.
Lam Ma tộc cũng không yếu, được xưng là một
trong mười đại hung tộc, trong tộc vốn có Thánh nhân trấn thủ, uy danh hiển
hách truyền khắp bốn phương.
Nhưng hai năm trước bọn họ ức hiếp Nhân tộc,
khiêu khích thánh uy, lại muốn đánh chết Diệp Phàm, hủy diệt Kỳ Sĩ Phủ, kết quả
là bị Cái Cửu U ra tay, gạt bỏ toàn bộ Thánh nhân của tộc.
Trong kiếp nạn đó, tộc này có một vị Tổ Vương
ra ngoài nên tránh thoát nạn, sau đó không dám trở lại tộc, vì vậy ngày này
hung tộc này mới không thể chống cự.
Bí đồ của Nam Yêu cung cấp đều có ghi chú, hướng
về phía Lam Ma tộc, Mị tộc, đều là những hung tộc tràn ngập địch ý và uy hiếp với
thiên hạ ngày nay, nằm trong phái cấp tiến thích gây họa.
Hai năm trước, Lam Ma tộc còn không ai bì nổi,
muốn đại khai sát giới với Nhân tộc. Sau khi Cái Cửu U đánh chết Tổ Vương, ngày
này đã rơi xuống tình cảnh này, bị người ta chém giết.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt dưới
Lam Ma Uyên. Từng khối thi thể ngã xuống. Hung tộc ngày xưa cường đại hôm nay
liên tiếp bại lui.
Tổng cộng tất cả bảy công cụ chiến tranh Cổ
Thánh tiến vào trong thế giới lòng đất, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Không thân thể kim loại nào không phủ đầy máu tươi và xương vụn, vô tình thu gặt
sinh mệnh.
Ầm!
Đột nhiên một cơ giáp Cổ Thánh phát ra ánh
sáng chói mắt, bên ngoài thân thể xuất hiện vết rạn, sau đó nổ tung.
- Sao lại thế này?
Vương hầu của Thương Hải tộc giật mình, trở lại
trong thuyền, sợ rằng có chuyện ngoài ý muốn. Hắn dùng phân hình toàn cảnh, tiến
thành suy tính, lộ vẻ ngạc nhiên.
- Pháp trận thượng cổ, cường đại khôn cũng!
Khiến hắn tỉnh táo lại chính là loại Pháp trận
này đã bị tàn phá, không còn hoàn chỉnh. Cơ giáp Cổ Thánh kia tiến nhầm vào
vùng Pháp trận còn tương đối hoàn thiện mới gặp phải sát kiếp.
Đây là một phù văn Thánh cấp to lớn, đáng tiếc
ngày đó bị Cái Cửu U đánh tan, bằng không hôm nay người của chủ tinh Vĩnh Hằng
không thể chiếm được chút lợi thế nào.
- Hả, trong thế giới dưới lòng đất còn có một
tòa cổ thành. Bắn, bắn vỡ ra kho báu của bọn chúng cho ta!
Ngày này Lam Ma tộc gặp phải đại kiếp nạn. Hài
cốt, thi thể chất thành núi, suýt nữa là diệt tộc, tổn thất thảm trọng, chỉ một
phần đánh ra được một đường màu bỏ chạy.
- Khó tin, đám dân bản xứ này báu vật chồng chất,
có thể so được với Cổ Quáng thần tính.
Khi mờ kho báu, Thương Hải tộc chấn kinh. Loại
hào quang rực rỡ này mê loạn ánh mắt, khiến kẻ nào cũng phải hóa đá, sau một thời
gian liền sôi trào.
- Một đường hướng bắc, tất cả những thứ này đều
thuộc về chúng ta!
Thương Hải tộc điên cuồng rồi. Bốn chiếc mẫu
thuyền và hơn mấy trăm chiến hạm quét ngang tất cả, một đường tiến về phía trước.
Không thể không nỏi bọn họ thực sự mà vận
"đỏ". Con đường bọn họ đi toàn là chỗ của mười đại hung tộc. Nhưng tộc
này tuy rằng thực hung ác điên cuồng nhưng cũng không được coi là Vương tộc. Mà
quan trọng nhất là hai năm trước Cái Cửu U tự mình ra tay, diệt sạch Tổ Vương của
bọn họ, khiến ngày nay không còn chiến lực cấp Thánh nữa.
Thương Hải tộc bẻ gãy nghiền nát tất cả, một
đường tiến tới, cuối cùng phân công xuất kchs. Thiệt hại bốn chiếc chiến thuyền,
quét ngang Huyết Nguyệt tộc, Tử Điện tộc, Thanh Quỷ tộc!
Đáng tiếc cho những hung tộc ngày xưa lại bị một
đám cơ giáp Cổ Thánh và mẫu thuyền công kích, quân lính tan rã, máu tươi đỏ rực,
thây cốt chất thành.
Đây quả thực là một vòng luân hồi. Ngày xưa bọn
họ cao cao tại thựng. ngày nay sau khi mất đi Tổ Vương lại trở thành tộc nhỏ yếu
bị người khác bắt nạt, bị giết hại thảm thiết.
Thương Hải tộc chí đắc ý mãn, thu hoạch thật sự
phong phú. Kho báu của mười đại hung tộc có rất nhiều khoáng vật quý hiếm, rất
nhiều bảo vật trong truyền thuyết.
- Tổ vật của dân bản xứ rất hi hữu. Như vậy
xem ra không cần chúng ta đào lên, chỉ cần mở ra kho báu của bọn họ là đã có ngạc
nhiên vui mừng rồi!
Ngay sau khi diệt một số Cổ tộc, lòng tin của
bọn họ tăng vọt, cho rằng sức chiến đấu của dân bản xứ thấp, không gây được sợ
hãi.
Tiếp đó không biết nên nói bọn họ còn vận may
hay đã gặp bất hạnh.
Bốn chiếc mẫu hạm hợp lại, không tấn công Cổ tộc
bên dưới, do đó tránh được một Vương tộc thái cổ chân chính. Nơi này có mấy vị
Tổ Vương tọa trấn!
Bọn họ trực tiếp sáng lập chiến trường, tiến
hành nhảy vượt không gian, đi tới trong dãy núi của Hỏa Lân Động, nhảy vào lãnh
địa của hoàng tộc!
Đây là một ngọn núi cổ nguy nga, thuốc cổ khắp
nơi, chữ viết và tượng phật đầy vách núi, dây mây tiên sinh trưởng, còn có rất
nhiều kỳ cầm dị thú, tiên khí đầy trời, giống như tiên vực.
Ở ngọn núi trung tâm tuy rằng không có ánh lửa
lưu động nhưng lại giống như động phủ của Thần linh, hàng vạn đạo sáng mờ tỏa
ra.
Ở trung tâm của một đám cổ động là một tiên động,
thần quang bừng bừng, hóa thành ánh lửa, chiếu rọi vòm trời tạo thành một vùng
thần bí, đạo văn như sóng nước, tràn ra từng đợt một.
- Đây đúng là một chốn thần thổ!
Thương Hải tộc khiếp sợ, dự cảm nơi này có
chôn dấu kỳ trân tuyệt thế. Nếu có thể đánh hạ, hơn phân nửa sẽ có thể thu hoạch
khó tưởng tượng.
- Không đúng, không được hành động thiếu suy
nghĩ!
Trong một mẫu thuyền, Cổ Thánh của Thương Hải
tộc đột nhiên mờ mắt.
Từ sau khi tiến vào Bắc Vực hắn luôn luôn ngồi
xếp bằng, chưa bao giờ ra tay và nói chuyện nhưng lúc này lại bừng tỉnh.
Bởi vì giờ khắc này hắn cảm thấy được một luồng
đạo vận đáng sợ, khiến toàn thân hắn run rẩy, khi mờ Thiên Mục nhìn ra xa lập tức
sắc mặt trắng như tuyết.
- Tại sao lại có thể như vậy...viên cổ tinh
này lại đã từng sinh ra Thần linh, ngày nay còn có khí tức bất hủ của hắn!
Trên mặt Thánh nhân của Thương Hải tộc không
còn chút máu, bị dọa tới khiếp hãi, chân chính hiểu được tại sao mọi người nơi
này lại như vậy. Thứ này bọn họ không thể chống lại được, bởi vì phù văn đại đạo
vô thượng mơ hồ lóe lên.
- Ngàn vạn lần không nên động thủ!
Nhưng hắn bừng tỉnh và lên tiếng đã muộn rồi.
Đàn chiến hạm bay phía trước đã ra tay, tiến về phía Hỏa Lân tiên động.
- Người nào dám xâm nhập Hòa Lân Động ta?
Trong dãy núi truyền ra tiếng rống to. Có mấy
chục người xông tới tận trời, cản đường bọn họ.
Xoẹt!
Bốn cơ giáp Cổ Thánh đồng thời ra tay, cầm chiến
mâu màu máu trong tay và long đao màu đen dính máu loãng bổ thẳng về phía mấy
chục cao thủ phía trước.
- To gan!
Người bảo vệ sơn môn của Hỏa Lân Động khiếp sợ.
Từ xưa tới nay chưa từng có ai dám mạo phạm uy nghiêm của bọn họ. Đây là lần đầu
tiên có người dám đánh tới cửa.
Ở chỗ sơn môn, liên tiếp năm mươi mấy thân ảnh
vọt tới, trong đó có ba vị Bán Thánh. Bọn họ có tu vi cường đại nhưng cũng chỉ
là người gác cửa mà thôi.
Phụt!
Trong một công cụ chiến tranh Cổ Thánh, cường
giả Thương Hải tộc nhếch môi cười. Bọn họ đã thích ứng với loại chiến đấu này,
tiến thẳng về phía trước.
Một đạo huyết quang hiện lên. Vị Bán Thánh của
Hỏa Lân Động bị bổ thẳng xuống, lăn quay ra chết, không cản được đường của bọn
họ.
Giết!
Ba công cụ chiến tranh Cổ Thánh khác cũng đều
phát uy, cầm thánh kiếm, huyết mâu trong tay đánh ra, phát ra thánh uy đại đạo,
hướng về phía trước, giết hết hai vị Bán Thánh và năm mươi mấy người khác.
- Các ngươi ăn gan Thần linh, chán sống rồi
sao?
Một tiếng gầm phẫn nộ mà uy nghiêm từ xa xa
vang lên, trong một cổ động truyền ra. Mấy trăm người lao ra.
Trong đó có một lão già hóa thành một luồng lửa
vọt tới rất nhanh, đánh bay bốn cơ giáp, sau đó xé rách hai cái, túm hai người ở
bên trong ra.
Phụt!
Máu tươi bắn tung tóe. Hắn trực tiếp bóp nát
cường giả của Thương Hải tộc.
- Mau lui lại!
Thánh nhân của Thương Hải tộc kêu lên, sắc mặt
rất khó coi.
- Không tốt. Trong đám tù binh có một vị Bán
Thánh nói, trên cổ tinh này không chỉ có Cổ Thánh mà còn cả Đại Thánh, thậm chí
có thể có Chuẩn đế còn sống!
Trên một chiếc mẫu hạm có người bẩm báo với Vương
hầu Thương Hải tộc.
- Cái gì, lập tức bay mau, tiến hành bước nhảy
không gian, rời khỏi nơi này!
Tới giờ khắc này, cảm nhận được khí tức của
người lao ra từ Hỏa Lân Động, bọn họ biết mọi chuyện không ổn rồi. Nơi này có tồn
tại tuyệt thế.
Ầm!
Nhưng tất cả đã chậm rồi. Cả vùng dãy núi thái
cổ này lóe lên các loại phù văn đại đạo, dày đặc chỉ chít bao phủ cả bầu trời,
căn bản không thể tạo tinh môn được.
Nhất là ở trung tâm kia, từng tòa cổ đọng phun
ánh sáng, giống như đột nhiên sống lại. Mà Hỏa Lân tiên động ở giữa lại có vẻ
thần bí nhất.
Chỉ trong giây lát, từ các tòa cổ động lao ra
hơn một ngàn người, ai nấy đều phẫn nộ. Dù là thời kỳ đáng sợ nhất ở thái cổ
cũng không có người nào dám tới cửa khinh thường bọn họ như vậy.
Hôm nay lại có người dám giết người trước cửa
bọn họ, đúng là làm nhục bọn họ.
- Đám kiến hôi. Chết đi cho ta!
VỊ lão Tổ Vương ra đầu tiên kia rống giận, thể
hiện thần thông tuyệt thế, đánh nát ba cơ giáp Cổ Thánh khác, giết chết tươi ba
người còn lại.