Tiếng “leng keng” không dứt bên tai, giáp trụ
trên người Thần Tầm Công chúa mỗi một khối đều chớp động kim khí sáng bóng lãnh
liệt, chiếu rọi ra chín loại tiên quang không giống nhau, như là tinh hà cuốn ngược
ra.
Nàng vừa ra tay uy thế mênh mông cuồn cuộn cuốn
ra không gì sánh nổi, làm cho cả tòa Tu Di Sơn đều lay động, ngay khoảnh khắc
liền vọt lên Vực ngoại phía trên bầu trời.
Đính Tu Di Sơn lấp trong Vực ngoại, có rất nhiều
vẫn tinh, thần đảo... vờn quanh, lấp lánh vô số ánh sao, đây là thể hiện lực lượng
của Phật Đà. là hiện trạng đất lành vô lượng. Ở trong Phật Giáo cho rằng Tu Di
Son là trung tâm vũ trụ, hết thảy đều chuyển động chung quanh nó.
“Rắc!”
Cổ Hoàng Chiến Y phát sáng, không ngừng chấn động,
làm rất nhiều tinh tú nhỏ xung quanh Tu Di Sơn nổ tung. Thần Tầm CÔng chúa như
là một Thiên thần giáng thế, pháp lực vô biên, không thể ngăn cản.
Đây chỉ là mặc giáp trụ Cổ Hoàng phóng thích một
loại dao động tự nhiên, mà đã đáng sợ như vậy, bẻ gãy nghiền nát, khiến người
ta vừa khiếp hài vừa kính sợ.
“Ông!”
Thần Tầm Công chúa mái tóc bay phất phới, vừa
tới Vực ngoại liền lao thẳng tới Đại Khổng Tước Minh Vương, trong con ngươi lóe
ra tia sáng ác liệt, sắc bén bức người, hai tay chưởng liên tiếp bổ tới.
Thiên địa này lập tức nổ vang, tinh hà đều
rung chuyển, Cổ Hoàng Chiến Y rung động, tiên hà chín màu bay múa, uy thế kinh người
thổi quét hết thảy ngăn cản.
Đại Khổng Tước Minh Vương rít lên một tiếng, cầm
trong tay Hàng Ma Xử cũng đánh thẳng tới, bày ra một loại khí phách bễ nghễ
thiên hạ. chỉ có ta vô địch, chỉ có ta độc tôn.
“Keng!”
Hàng Ma Xử phát ra phật quang vô lượng va chạm
với tiên hà chín màu từ hai tay Thần Tầm Công chúa chấn ra, như là hai tinh tú
lớn chạm nhau, bắn ra ánh lửa khiến vũ trụ đều rung chuyển.
Đây là một loại uy thế vô địch, là một hồi quyết
đấu đáng sợ nhất, chấn cho chư thánh đều tâm thần sợ run. chân mềm nhũn gần như
không đứng vững được.
“Phốc!”
Mấy luồng máu tươi bắn tung toé, đây là mấy
Thánh giả lẻn vào trong vũ trụ trước chờ đợi thời cơ, mưu đồ gây rối, không nghĩ
tới hai nữ nhân này cường thế như vậy, trực tiếp giết chết tại chỗ, bị dao động
giữa binh khí Đế nghiền nát.
Hai nữ nhân như là lôi đình, làm cho chư hùng
đều cảm thấy mình không bằng... Cả hai đều mái tóc bay phất phới, con ngươi sắc
bén như thiên kiếm xuyên thủng vũ trụ. Họ giương cánh bay lượn trên không
trung, lúc thì phóng rộng lúc thì thu hẹp.
“Ầm!”
Đại Khổng Tước Minh Vương cầm trong tay Hàng
Ma Xử đập xuống, xé rách trong vũ trụ thành cả ngàn khe nứt lớn, hào quang chói
mắt lấy điếm hủy hoại làm trung tâm bùng phát ra bốn phương tầm hướng.
Thần Tầm Công chúa vung song chưởng lẻn nghênh
địch, như là hai thanh Thiên Đao chém tới. Hai người va chạm kịch liệt, như sóng
thần mờ mịt, đây là va chạm mạnh ạiừa Cực Đạo.
“Ầm!”
Đại Khổng Tước Minh Vương cảnh giới cao thâm,
có thủ đoạn đoạt thiên địa tạo hóa, Hàng Ma Xử trong tay ép xuống, đồng thời
đùi phải quét ngang. Thời điểm đó ở phía sau nàng niệm lực Tu Di Sơn cuồn cuộn mãnh
liệt mà đến, trấn áp về phía trước.
Trong tiếng nổ “Ầm”, Tu Di Sơn rung chuyển. Giống
như một Đại Đế viễn cổ sống lại, tản ra uy thế khủng bố ngập trời.
Chiếc chân thon dài thẳng tấp này ở dưới lớp tăng
y trắng nõn hiển lộ ra hết vẻ xinh đẹp tuyệt trần. Nhưng lúc này lại giết người
đoạt phách, phật lực Phật môn vô lượng mênh mông cuồn cuộn, bị hào quang vô
cùng bao vây lấy, hạ xuống.
Thần Tầm Công chúa mắt phượng phẫn nộ, toàn
thân phát sáng, Cổ Hoàng Chiến Y rung động kịch liệt leng keng vang động, sau
lưng duỗi thân mọc ra một đôi cánh, như cập cánh phượng hoàng xé rách thiên địa.
“Coong!”
Nàng như phượng hoàng siương cánh rực rỡ lóa mắt,
một đôi cánh thần xé mở tín ngưỡng lực vô cùng quét ngang tới phía trước, đối đầu
với đại địch.
Thần Tầm giáp trụ cộng có tất cả chín loại biến
hóa, như cảnh giới của Thần Tầm đối ứng, lần này nàng thi triển đúng là một loại
Thần biến ngày xưa Cổ Hoàng tử tầm lột xác là phượng hoàng.
Theo truyền thuyết. sau cành giới biến cuối
cùng thứ chín, còn có thể có biến thứ mười hợp nhất chín biến kia, tuy nhiên nếu
muốn Cổ Hoàng Chiến Y xuất hiện loại trạng thái mạnh nhất này, cũng rất phiền
toái, tình hình chung là khó có thể làm được.
Đại Khổng Tước Minh Vương biến sắc, không thể
tưởng được cái siáp trụ này
không phải cố định, mà lại có thể tùy tình trạng
chiến đấu bất đồng mà biến hóa. Cánh phượng hoàng này bổ thẳng xuống, sáng lạn lóa
mắt, xé mở tầng phòng ngự.
“Keng!”
Nàng vung cao Hàng Ma Xử đập xuống, giữa hai
người phát ra hào quang vô cùng tận. sinh ra tiếng nổ động trời, gần như sắp làm
vở nát phiến vũ trụ này.
Binh khí Đế không có khả năng chân chính va chạm,
đều là thông qua phát ra tiên quang quyết đấu, bằng không không ai chịu đựng nổi
loại thần năng đó, người cầm binh khí đều sẽ bị chấn chết.
- Vây săn nàng!
Thần Tầm Công chúa thực quyết đoán, lĩnh giáo
sự lợi hại của Đại Khổng Tước Minh Vương. liền quyết định không hề độc chiến, bởi
vì chủ yếu là cứu người mà đến. có thể dùng hết thảy thủ đoạn.
Binh khí Đế quyết đấu, tu vi của người không phải
chủ yếu, nhưng người này dù sao cũng là một vị tồn tại thiếu chút nữa trở thành
Chuẩn đế, lại có thể sử dụng tín ngưỡng lực, ai một mình quyết đấu cũng, một thời
gian đều hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Diệp Phàm tự nhiên ra tay, hắn luôn luôn như hổ
rình mồi, vì cứu ra đệ tử Hoa Hoa, đối phó với Phật môn không có gì phải nhiều
lời.
Cơ Tử Nguyệt nghe vậy cũng nhích động, Đế kính
treo trên đỉnh đầu như một vầng trăng sáng phóng ra hào quang rực rỡ bất hủ. Nàng
có thể chất đặc thù có thể dẫn động căn nguyên tinh khí từ khắp thiên địa, thúc
dục Đế binh công tới hướng Đại Khổng Tước Minh Vương.
“Xoạt!”
Hư Không Kính cô đọng vũ trụ, áp súc vạn đạo
chi nguyên, mặt kính ôn nhuận trong suốt, chiếu rọi ra hào quang cắt qua muôn đời,
bắn về phía Đại Khổng Tước Minh Vương.
Hào quang vĩnh hàng này vừa chiếu ra, thiên địa
đều khóc, giết ma sát thần, như là một khúc chiến ca nổ vang, làm tan biến hết
thảy ngăn cản.
Đại Khổng Tước Minh Vương cả thân thể phát
sáng, bày ra thần thông cái thế, sau lưng vọt lên năm đạo thần quang ngưng kết cũng
một chỗ với tín ngưỡng lực vô cùng của Tu Di Sơn, đè xuống phía trước.
Trong phút chốc, hỗn độn mãnh liệt, thiên địa vỡ
nát, như là đang sáng lập một vũ trụ, vật chất hữu hình đều bị hủy diệt.
Va chạm kịch liệt, Hư Không Kính bắn ra tiên
quang vĩnh hàng, hiện ra văn lạc đánh lên trên Ngũ sắc Thần Quang, phá vỡ tín
ngưỡng lực như là đánh nát một cái đài ngọc lưu ly.
“Keng!”
Thời khắc mấu chốt, vẫn là Hàng Ma Xử có hiệu
quả. Nó quét ngang mà đến, thế cường mãnh lực trầm trọng, va chạm với tiên
quang, lập tức phật quang vô lượng trong đó quét ngang tinh không, vũ trụ đều
rung chuyển.
Cách Tu Di Sơn quá xa, tuy rằng tín ngưỡng lực không dứt, nhưng
còn xa không khủng bố bằng đứng trên núi, không ngăn được công kích của binh
khí Đế.
Đây là một hồi đại chiến kinh thế, chư thánh
khiếp sợ, vạn tộc Thái cổ đều run rẩy, ai nấy đều không nghĩ tới một trận chiến
này nhưng lại lập tức vận dụng nhiều binh khí Đế rúng động thế gian như vậy.
“Ầm!”
Đại Khổng Tước Minh Vương thét dài, trên đầu
Hoàng kim quan phát ra ánh sáng rực rỡ, đồ hình Phật Đà thành đạo lưu chuyển,
như là sắp sống lại tại đây. Nàng cầm trong tay Hàng Ma Xử chi thẳng Cơ Tử Nguyệt
mà đi, phật quang chiếu rọi khấp nơi như là toàn bộ tinh hà đầy trời trút xuống
dưới!
Thần Tầm Công chúa tiến lên, vung đôi cánh bổ
thẳng xuống, ngăn cản loại pháp lực vô địch này.
Mà Cơ Tử Nguyệt chính mình cũng vui mừng không
sợ, tóc đen bay phất phơ, thanh nhà xinh đẹp động lòng người, gương mặt xinh đẹp
toả sáng, hầm răng trấng cắn bờ môi đỏ mọng. hai tay kết ấn, Đế kính trên đầu
nàng càng thêm rực rỡ, ngưng kết làm một thể với đại vũ trụ trấn áp tới phía
trước.
Mọi người không thể không cảm thán, Cơ gia quả
nhiên phi phàm! Không chỉ cho thiên nữ của bản tộc đến đây, mà còn xuất ra Hư
Không Kính cho nàng, đây là một loại danh tác.
Nên biết rằng, bất kể các kế thừa bất hủ Đại Hạ
hoàng tộc hay là Khương gia, tuy rằng bọn họ đều phái ra một bộ phận cường giả
gia tộc đến trợ trận, nhưng đều không có khả năng xuất động binh khí Đế, bởi vì
liên quan đến quá lớn.
Cơ gia dám làm như thế, không tiếc gây chiến với
Phật môn Tây Mạc, đây là phải được ăn cả ngã về không, cột bản tộc vào chung
trên chiến xa! Điều này cần một loại khí thế hùng tráng.
Phật môn Tây Mạc khủng bố biết bao, trên đời đều
biết, nội tình của họ thâm hậu kinh người, xưa nay ít có người dám đến tấn
công.
Tiên quang kinh thiên hiện ra đánh đến cuồng
trên bầu trời, chiến đấu càng ngày càng kịch liệt.
“Xoạt!”
Diệp Phàm sớm gia nhập tiến vào, một đạo kiếm
quang xé trời chém xuống. Bức Đại Khổng Tước Minh Vương không thể không dùng
Hàng Ma Xử phòng ngự, đồng thời nàng rất nhanh buông xuống hướng Tu Di Son nơi
đỏ.
Nàng cũng một lúc đối mặt với ba người, dù có
binh khí Đế nơi tay cũng không được, tín ngưỡng lực không đủ, như trứng chọi đá
không thể không tránh lui.
“Keng!”
Trên đầu Diệp Phàm cái đỉnh phát ra hào quang
xanh biếc, che chờ hắn vọt tới phụ cận, giơ kiếm chém tới, núi sông thất sắc,
nhật nguyệt mất sáng. Lực công kích trên đời có một không hai.
Đại Khổng Tước Vương Minh Vương không dám ham
chiến, bởi vì cứ tiếp tục như vậy hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Nàng tuyệt
không dùng cứng chọi cứng, né tránh mũi nhọn của ba người, tuyển chọn một mục
tiêu, muốn từ Cơ Tử Nguyệt nơi đó phá vây, tương đối mà nói, cảnh giới của nàng
này hơi thấp, theo lý hẳn dễ dàng phá vây hơn chỗ khác.
“Ầm!”
Hàng Ma Xử phát ra hào quang vô lượng, niệm lực
tinh thuần mênh mông như tinh hà, bảo vệ thân thể, nàng dũng mảnh phóng tới phía
trước, lao thẳng tới viên minh châu của Cơ gia.
Thậm chí không tiếc Đế lộ sơ hờ cho Thần Tầm
Công chúa cũng Diệp Phàm, chỉ vì muốn phá vây chạy đi.
Vô thanh vô tức, ở phía sau Cơ Tử Nguyệt xuất
hiện một hư ảnh, cùng với nàng cũng nhau vận dụng Hư Không Kính, đế khí bùng nổ,
chấn ra uy lực ngập trời. “Ầm” một tiếng, vòm trời nứt toạt, Hàng Ma Xử run rẩy
dữ dội. Đại Khổng Tước Minh Vương đánh bất ngờ bị cản trở, toàn thân nàng khí
huyết bốc lên.
Đó là một lão nhân toàn thân mờ nhạt, cực kỳ
mơ hồ, như là sắp tọa hóa, ngay cả thân thể cũng không chân thật.
- Một người sắp mục nát, ngươi hẳn là không
thuộc thời đại này, là Đại Thánh của Cơ gia mười mấy vạn năm trước phong ở trong
Thần Nguyên?!
Đại Khổng Tước Minh Vương âm thanh lạnh lùng
nói.
Mọi người đều khiếp sợ, bất kể là chư thánh Vực
ngoại hay là Cổ tộc, đều nổi sóng kịch liệt trong lòng: đây là gia tộc từng xuất
ra Đại đế không tầm thường.
Bọn họ có được Thần Nguyên dịch người khác
không thể với tới, có thể phong ấn cao thủ kiệt xuất cổ đại, Đây là nội tình dậc
hữu của họ, ngày nay lại có Đại Thánh xuất thể!
Mọi người trong lòng dậy sóng bốn bề, nhất là
chư thánh lại câm xúc mênh mông, bởi vì bọn họ không chỉ là thấy biếu hiện bề
ngoài, mà từ bên trong còn hiểu rõ một ít tin tức động trời:
Con đường thành tiên sắp sửa mở ra, không xa lắm,
bằng không Đại Thánh Cơ gIa sẽ không từ trong Thần Nguyên thoát vây đi ra!
Đại đế cổ phỏng đoán tới kiếp này, đây là bọn
họ lưu lại Hộ đạo giả cho hậu nhân.
Chỉ có ở giờ khắc này mới có thể thể hiện ra
gia tộc từng có Đại đế đáng sợ biết bao. Ở sau thời đại thái cổ thiên địa khô cạn,
chỉ có người thành Đế mới có thể luyện Thần Nguyên dịch, để phong ấn hậu bối kiệt
xuất.
Ở niên đại bình thường chư Thánh đầy đường,
nhưng một khi tới thời kì mấu chốt này, ai có thể độc tôn, ai có thể nhìn một
cái không xót gì: gia tộc Đại đế mới là kẻ thống trị chân chính.
- Con đường thành tiên sắp sửa mở ra!
Loại xôn xao này lan tràn rất nhanh, thổi quét
khắp vùng phụ cận Tu Di Sơn, chư thánh và cường giả Cổ tộc đều chấn động, thậm
chí so với nhìn thấy binh khí Đế quyết đấu còn kinh hãi hơn.
- Cũng không nhất định, có lẽ người này có
chuyện gì khác nên trước thời hạn thoát vây, xuất hiện trên thế gian!
Trong lúc mọi người khiếp sợ, đại chiến vẫn
như cũ tiếp tục, càng thêm kịch liệt. Đại Khổng Tước Minh Vương tuy rằng dũng
mãnh vô địch phi thường, nhưng lúc này đối đầu chính là binh khí Đế, một lúc chống
lại mấy kiện, dù là Thần cũng không ngăn chống được.
Mặc dù có tín ngưỡng lực vô tận hộ thân, nhưng
như vậy cũng không được, nàng chi phải tránh lui, không dùng cứng chọi cứng, bằng
không hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Nàng tấn công ngang dọc muốn lui về trên Tu Di
Son, thể hiện thần thông siêu phàm của một vị cường giả cái thế, xông vào chỗ
chết tìm sống, tiếng gào thét vang động thiên địa.
“Ầm!”
Giáp trụ của Thần Tầm Công chúa lại biến hóa.
mặt trên có một lại một cái phù triện lấp lánh, phượng hoàng y hóa thành chân
long giáp, quẩy lộn trong thiên địa. Một con rồng vẫy đuôi, chấn cho Đại Khổng
Tước Minh Vương run rẩy dữ dội, trong miệng trào ra một vệt máu.
“Xoạt!”
Diệp Phàm đánh tới, một kiếm chém ra, sát khí
cuồn cuộn mười vạn dậm, thổi quét thiên địa, sóng kiếm mờ mịt như là một mảng đại
dương mênh mông cuốn tới.
Mái tóc đen bay phất phới, mái tóc ở dưới
Hoàng kim quan của Đại Khổng Tước Minh Vương bị chém đứt rời, nàng vẫn chưa quy
y, lúc này bị vạt xuống một mảng tóc tung bay đầy trời, suýt nữa bị chém rụng đầu
xuống dưới.