Vạn Long Sào ở dưới vực sâu vạn trượng, cổ động
như tổ ong, đan vào nhau rậm rạp. Đây là một chỗ thần thổ vô cũng hiếm có.
Tục truyền, đây chân chính là sao huyệt chân
long, không phải là Thần minh thì không thể cư trú. Trước có Cổ Hoàng, sau có Độc
Nhân Đại đế, còn có Vô Thủy Đại đế đều từng nhìn trúng nơi này.
- Ngươi không được làm bậy!
Càn Lôn Đại Thánh nhắc nhờ.
- Tổ phụ yên tâm đi, ta tự có chừng mực!
Lôi Chiến nói, ánh mắt âm lành, thần sắc lành
liệt, trong lòng thầm nhủ nhất định phải thu được Lục Đồng Đỉnh, không muốn Diệp
Phàm sống thêm ngày nào nữa.
- Ồ, tên Nhân Ma kia lại xuất hiện, điều này
khiến ta rất không yên tâm. Hắn nếu tới cửa, hơn phân nửa chúng ta sẽ gặp đại họa!
Càn Lôn Đại Thánh chau mày.
Đây là một khối tâm bệnh của hắn, ở thời thái
cổ, tràng chiến đấu kia thật sự thảm thiết, chỉ nghĩ tới cũng đủ khiến hắn sợ
hãi. Nhân Ma đồng tu Thái Âm và Thái Dương, nếu là báo thù thì tuyệt đối là đại
họa.
- Các loại pháp trận đều đã mở ra, hắn dù xuất
hiện thì sao, dùng Vạn Long Linh có thể trấn sát hắn!
Lôi Chiến nói.
- Lòng ta vẫn bất an!
Lôi Chiến nói:
- Theo như lời tổ phụ, người này ngay thẳng
cương liệt, dù là ma cũng sẽ đại sát tới cửa. Như vậy cũng đáng để chúng ta thức
tỉnh Vạn Long Linh, giết cho hắn vạn kiếp bất phục, chúng ta không cần Thái Âm,
Thái Dương Chân Kinh mà trực tiếp diệt sát hắn!
- Cũng chỉ đành phải vậy! Tuy nhiên, phải chuẩn
bị thật tốt! Mau tinh tộc ta ở sâu trong vũ trụ, lần này đạt được một cổ thuyền
vũ trụ, có thể đủ có một phần tộc ta rời đi!
Càn Lôn Đại Thánh nói.
Mầu tinh của tộc này cũng xa xôi vô tận như giữa
Tử Vi và Bắc Đẩu, tổ tiên bọn họ có để lại tọa độ nhưng các đời cũng chỉ có mấy
người biết tới mà thôi.
- Tổ phụ lo lắng quá mức rồi!
- Có lẽ đi! Hy vọng là ta lo thừa!
Càn Lôn Đại Thánh nói.
Đã nhiều ngày qua, hắn luôn tâm thần bất an,
có một loại dự cảm không may, mỗi lần cầm Vạn Long Linh mới trấn định được, cho
rằng Cổ Hoàng binh có thể tảo sát hết thảy. Nhưng mỗi lần hắn buông tay ra, hắn
lại lần nữa cảm thấy bất an, lo được lo mất, trong lòng không yên.
- Chiến nhi, ngươi rốt cuộc đối phó với Thánh
thể Nhân tộc như thế nào?
Người ta mỗi khi trong lòng ưu lo thì không thể
yên tâm điều gì được.
Lôi Chiến chỉ thốt lên một chữ:
- Giết!
Trong mắt hắn bắn ra chùm sáng lành liệt, âm độc.
Đó là một loại sát ý khắc cốt ghi tâm. Hắn từng bố cục, để đám người Xích Vân hấp
dẫn Diệp Phàm đi ra, kết quả lại đều bị uổng mạng.
- Chớ làm xàng bậy!
Càn Lôn Đại Thánh nói.
Lôi Chiến tàn nhẫn nói:
- Hắn không thoát được rồi! Ta sẽ giết qua tất
cả các nơi hắn từng hiện thân, từ Linh Khư Động Thiên nơi hắn xuất thế, hắn đi
qua đâu, gặp người nào thì nơi đó, kẻ đó sẽ phải chìm trong vũng máu!
Càn Lôn lúc này nhíu mày. Đây tuyệt đối là một
mầm họa, liên lụy tới những người vô tội. Giết lung tung như vậy sẽ khiến Nhân
tộc phản cảm, có thể dẫn tới quần công.
- Tổ phụ yên tâm, ta có chừng mực! Ta chri giết
một ít, những tên quan trọng sẽ giữ lại, chờ Thánh thể Nhân tộc quỳ gối dưới
chân ta cầu xin!
- Những người kia chỉ là khách qua đường với
sinh mệnh của hắn, cũng không quan hệ nhiều! Ngươi ra tay như vậy, giết hết những
người hắn gặp trên đường sẽ tạo ra công phẫn!
Càn Lôn Đại Thánh có chút phẫn nộ. Đứa cháu
này của hắn quả thật rất tàn nhẫn, quá mức không từ thủ đoạn nào cả!
- Tổ phụ, muốn thành đại sự, không câu nệ tiểu
tiết được! Thành Tiên Lộ sắp mở ra, chúng ta chỉ cần thu được Lục Đồng Đỉnh, giết
một ít Nhân tộc thì đã sao?! Cái Cửu U đi rồi, Vệ Dịch thế cô, thật sự không thể
làm gì được! Tộc của ta có thể quay về mẫu tinh, chỉ có chúng ta ở lại chờ
Thành Tiên Lộ!
Lôi Chiến không cho là đúng, sát khí trong mắt
rất nặng.
Càn Lôn chần chờ, nếu thu được Lục Đồng Đỉnh,
khi bước lên Thành Tiên Lộ quả thật chiếm hết tiên cơ, có lẽ sẽ độc tôn vạn tộc,
giành vị trí đầu tiên tiến vào Tiên vực.
- Tổ phụ, không cần lo lắng! Những người ta
tìm đều bị bố trí cấm chế trong thức hải, dù bị bắt cũng sẽ không tiết lộ ra Vạn
Long Sào chúng ta, nếu mạnh mẽ tìm tòi thì Tiên Thai sẽ băng toái ngay!
Hưu ~~~
Một ánh đao lãnh liệt hiện lên, đánh Thần
Thành trên không nứt ra, loạn thạch văng loạn xạ, cung điện đổ sập! Mấy chục
tòa cung điện của Diệu Dục Am bị người ta cắt nát, rất nhiều đạo huyết quang
phun ra, âm thanh thảm thiết không ngừng vang lên.
Một đao đi qua, cũng không tiếp tục, thương
vong đã hơn trăm.
- Đáng tiếc, nữ nhân An Diệu Y không có nơi
này, bằng không đúng là một con cá lớn! Những người có liên quan tới Thánh thể
Nhân tộc đúng là không dễ tìm thấy.
Chỉ có một đạo thanh âm lạnh lùng như vậy lưu
lại. Những người này ra tay chính là vì cừu hận với Diệp Phàm.
- Bắt đầu từ Bắc Vực, một đường giết về phía
Nam, để xem hắn chịu đựng được tới bao lâu!? Hy vọng có thể bắt được một kẻ có
quan hệ chặt chẽ với hắn.
Một ngày này, có mấy cổ thế lực bị người ta đột
kích, máu chảy thành sông. Chỉ là những người có quan hệ với Diệp Phàm vẫn chưa
ai xuất hiện, còn chưa nói tới thân hữu của hắn.
Điều này dẫn phát một mảnh chấn động lớn khiến
thế nhân kinh hãi, không biết là do thế lực nào tạo ra.
- Ở Bắc Vực có không ít người có quan hệ với
Thánh thể Nhân tộc, nếu không tìm ra thì chỉ có thể hướng về phía Nam mà tìm
thôi!
Một ngày này, đao khí tung hoành, trong khu vực
Khương gia thống trị, một tiểu quán bị người ta chém nát, khách nhân và tiểu nhị
đều bị chém giết, hóa thành huyết vụ, vô cũng thê thảm.
- Lão nhân kia không ngờ không ở đây!
Bọn họ đang đi tìm tổ phụ Thiên Đình, cũng
chính là Khương lão bá. Mấy năm qua, lão nhàn hạ vô sự trong Khương gia, lại
quay về nghề cũ, mở một tiểu điếm để vui sống qua ngày.
Ngày thường có ai dám khi dễ lão, không ngờ
hôm nay lại gặp họa, đám tiểu nhị chết thảm, đều hóa thành thịt nát.
Bởi vì Thiên Đình nghiên cứu Thái Âm Cổ Kinh,
đã dẫn Khương lão bá về đoàn tụ, người của Lôi Chiến không tìm được cho nên mới
một đao chém nát tiểu quán này.
- Thái Âm Thể kia có quan hệ chặt chẽ với
Thánh thể Nhân tộc, nếu chúng ta bắt được, nhất định sẽ khiến hắn vô cũng phẫn
nộ! Hắc hắc!
- Nhưng nàng ta đang ở Khương gia! Thế lực này
từng xuất hiện Đại đế Cổ, rất khó đối phó! Nếu tập sát có thể dẫn tới phiền
toái!
- Không ngại thử một lần! Nếu có thể thành
công, Thánh thể Nhân tộc nhất định sẽ vô cũng đau đớn! nếu là chúng ta thất bại
sẽ lập tức rút lui, đi tới Trung Vực và Nam Vực, giết tiếp những nơi khác.
- Được, vậy thử một lần xem sao!
Một ngày này, Bắc Vực chấn động, mấy thế lực
Nhân tộc bị huyết sát, lưu lại thi thể đầy đất. Sau đó, một tòa thần đảo của
Khương gia cũng bị công kích, chết rất thảm trọng.
Mấy vạn năm qua, Khương gia lần đầu tiên bị tập
kích như lần này, một tòa thần đảo tan biến, hơn mười cường giả chết oan uổng.
Thái Âm Thể Khương Đình Đình cũng bị thương,
lưng cõng Khương gia gia gian nan phá vây, tránh một kiếp, suýt bị bắt sống!
May mắn có trận văn bàn cờ do Diệp Phàm lưu lại cho nàng.
Khương gia vô cũng giận dữ, phản ứng nhanh
chóng, lập tức truy đuổi.
Ngay nay, địa vị của Thiên Đình ở Khương gia cực
cao, thân là Thái Âm Thể, nàng chính là tương lai của bọn họ.
Thánh chủ Khương Dật Phi tự mình thống lĩnh
cao thủ đuổi theo, vận dụng tới cả những “Nội tình” hiếm khi xuất thế của
Khương gia.
Đối phương vượt qua hư không nhưng vẫn bị một
số người đuổi kịp, phỏng chế phẩm của Ly Hỏa Thần Lô và Hằng Vũ Lô đều xuất hiện,
đương trường giết chết hai vị Bán Thánh và ba vị Vương giả.
Đáng tiếc, khi tìm tòi thức hải bọn họ, nguyên
thần bọn chúng lập tức băng toái. Cả Bắc Vực là một mảnh đại loạn, tin tức liên
tiếp truyền ra khiến người ta hoảng sợ.
- Đã chết nhiều người như vậy, ngay cả thế gia
thái cổ cũng bị công kích, rốt cuộc là người nào ra tay?!
- Những người này rất tàn nhẫn, dù là phàm
nhân không tấc sắt cũng bị giết, một đao không quản là ai. Hẳn chúng đang bức
bách Thánh thể Nhân tộc xuất hiện, nếu không cũng không cực đoan tới bực đó! Rất
đáng giận.
Liên tiếp nhiều lần công kích xuất hiện, máu
huyết đầy đất, nhìn mà ghê người khiến nhiều thế lực cũng không thể bình tĩnh.
- Thật ngu ngốc! Sao lại động tới Khương gia
làm gì?! Ngay cả ta cũng không rõ sâu cạn bọn họ cơ mà!
Lôi Chiến là người đầu tiên nhận được tin tức,
nhìn mấy người từ Vực môn đi ra, sắc mặt vô cũng âm trầm.
- Cái kiểu... giết cả phàm nhân quả thật có
chút quá đáng rồi!
Càn Lôn nhíu mày.
- Không sao! Thánh thể Nhân tộc sẽ rất tự
trách mình, cũng khiến bọn nhân loại ngu xuẩn kia đi trách Thánh thể của bọn họ,
vì hắn mà mang họa tới!
Đôi mắt Lôi Chiến tràn ngập âm lãnh.
Hắn ra lệnh cho những người này tiếp tục ra
đi, giết tới Trung Vực, và đi Linh Khư Động Thiên ở Nam Vực, giết sạch sẽ cho hắn.
Trong mắt Lôi Chiến tràn ngập sự hung ác, có
thể dự đoán được phong ba sẽ như thế nào. Thánh thể Nhân tộc nhất định sẽ đứng
đầu sóng ngọn gió!
Gió bắc gào thét, gió tuyết thổi ập lên một
già một trẻ. Lỗ tai Nhân Ma hơi nhúc nhích, nghe được một ít âm thanh.
- Bọn chúng dường như đang có hành động nhằm
vào ngươi, muốn đi giết chóc!
Diệp Phàm không thể không bội phục. Hắn cũng
tu thành Thuận Phong Nhĩ nhưng không thể sánh bằng được Nhân Ma. Lão dã nhân có
thể nghe xuyên các tòa pháp trận, thẳng nhập Vạn Long Sào mà vẫn tránh thoát khỏi
sự dò xét của Càn Lôn Đại Thánh.
Tiếp sau đó, Diệp Phàm vô cũng phẫn nộ, muốn
hoàn toàn bình định nơi này.
Tên Cổ Thánh lãnh huyết Lôi Chiến này vì hắn
mà ngay cả phàm nhân cũng không tha, chỉ muốn hắn xuất hiện để huyết sát.
- Ta và hắn không thù không oán, chỉ là vì mưu
đoạt chiếc đỉnh của ta mà tạo ra sát kiếp như vậy, khinh thường tính mạng người
khác, huyết nhiễm khắp thiên hạ! Một khi đã như vậy, không có gì để nói nưa,x
hôm nay ta muốn cho ngươi một hậu quả không thể chịu đựng nổi!
Diệp Phàm nổi giận, đưa Lục Đồng Đinh cho Nhân
Ma nói:
- Tiền bối, ta không nướng một con rồng mà lần
này hãy hầm cả bầy rồng đi! Xóa sạch Vạn Long Sào, san bằng cả nơi này đi!
Nhân Ma vươn tay, cầm Lục Đồng Đinh trong tay,
suy nghĩ một lúc. Lập tức, khí phách khôn cũng, bễ nghễ băng nguyên hiện ra. Loại
thần uy khủng bố bực này chỉ sợ cũng chỉ có hắn mới có thể thúc dục ra được.
Diệp Phàm mạnh mẽ yêu cầu Nhân Ma phá hủy Vạn
Long Sào, đánh cho tộc này kinh khiếp, dùng máu hoàn lại tội nghiệt của bọn họ.
- Tiền bối, đánh phá long sào này, với thần
liên của người đủ để đốt nướng một đám rồng mà ăn cả mấy chục năm vẫn không hết!
Những lời này đương nhiên không thể nói là
không khiến Nhân Ma động lòng. Lão dã nhân này cũng chính là vì Vạn Long Sào mà
tới, lão nhếch miệng cười, lộ ra hai răng nanh trắng bóng, thu nhỏ Lục Đồng
Đinh lại rồi trong lòng bàn tay lập tức xuất hiện một cây bạch cốt bổng.
Hắn vù động, lập tức cuồng phong gào thét, sấm
rền chớp giật, phi sơn tẩu thạch, các tòa tuyết phong cũng bị thổi bay, khí tức
khủng bố lan khắp Bắc Vực.
Một tiếng quát vang lên, lão dã nhân vô cũng
cuồng bá, cầm bạch cốt bổng trong tay, đánh cho mặt đất đổ sụp, toàn bộ băng
toái, lộ ra Vạn Long Sào ở sâu dưới vạn trượng.
- Kẻ nào?
Trong Vạn Long Sào lập tức đại loạn, trời sụp
đất nứt, hỗn độn khí mãnh mẽ phun trào. Có kẻ phá nát tầng đất, mạnh mẽ xông
vào, là chuyện chưa bao giờ xảy ra.
- Kẻ ăn rồng!
Nhân Ma trầm giọng đáp lại.