Diệp Phàm đi lên một chiếc cự hạm, kim loại lạnh
băng lưu chuyển ký hiệu tỉ mỉ, đại đạo giao hòa với khoa học kỹ thuật làm cho
nó có cường độ cực cao, đây là tài liệu hiếm thấy trải qua tinh luyện hàng triệu
lần.
Thần tắc đan xen, thỉnh thoảng có ánh lửa khổng
lồ bùng lên, tràn ngập hư không, trở thành một khu hủy diệt nguy hiểm.
Hai bên đại chiến tới lúc gay gấn, không ai
chú ý tới hắn, trận văn che giấu toàn bộ khí cơ, lẫn vào chiến trường chờ đợi
cơ hội.
- Tề gia các ngươi thật quá đáng!
Một vị cường giả lão tiền bối Phạm tộc rống giận,
dao động thần thức khuếch tán trong vũ trụ, khống chế một bộ cơ giáp Cổ Thánh
xung phong.
Diệp Phàm nhìn chằm chằm bộ công cụ chiến
tranh kia, trong mắt lóe sáng nói:
- Thật không tệ, nhưng mà muốn chiếm lấy thì
quá khó khăn.
Vù!
Một bộ cơ giáp Cổ Thánh đỏ rực xong lên nhắm
thẳng tới lão tiền bối Phạm tộc, vung thần đao lửa như Thần Hoàng xuất thế tắm
trong tiên hỏa, dao động Thánh cấp hùng hồn.
Giữa hai người hóa thành một vùng biển thần lực,
liên tục có ba mươi mấy chiếc phi thuyền vũ trụ loại nhỏ nổ tung, mảnh vỡ kim
loại bắn tung tóe. Sau đó những lỗ đen nối đuôi hiện ra, ngăn cản giữa hai bên
trở thành vùng hủy diệt.
Đại chiến bắt đầu, tiến hành khắp nơi, hơn nữa
mẫu hạm khủng bố nhất, động một chút là phá hủy cả một mảnh hành tinh, có thể mở
ra quầng sáng, bảo vệ hạm đội phía mình.
Ầm!
Một chiếc phi thuyền dài đến năm trăm trượng nổ
tung, mảnh vỡ kim loại bắn ra lan tới rất nhiều chiến hạm nhỏ, phá hủy một mảng
lớn.
Diệp Phàm nhíu mày, chiến tranh không gian quy
mô lớn quả nhiên tàn bạo, tử vong có thể phủ xuống bất cứ lúc nào.
- Tề gia, các ngươi sẽ phải trả giá!
Người Phạm tộc rống to.
Người Tề gia phản bác, ở trên thuyền mẹ cười lạnh
nói:
- Thiên Đường cướp bóc chỉ có thể tự trách
chính các ngươi, đầu tiên là cướp lấy Thiên Mệnh Nham Thạch của chúng ta, sau
đó tổ thánh tộc ta phủ xuống, hoàn thành hiệp nghị với các ngươi, các ngươi hứa
hẹn đưa ra Tiến Hóa Dịch mới bình ổn lại, nhưng cứ kéo mãi tới giờ cũng không
có ầm chỉ gì.
Lần này bọn họ rất thuận lợi, đánh phá thẳng
vào trong đất lành cướp bóc, trực tiếp cướp đi một phần Tiến Hóa Dịch, nếu
không phải chia làm mấy phần cất giữ, thì đã trực tiếp cướp sạch hết.
Ầm!
Cơ giáp Cổ Thánh đại chiến ở xa, ký hiệu thần
minh cổ đại lóe lên, hai bên chiến đấu dữ dội, vũ khí nóng, binh khí đại đạo...
đều được tế ra, ánh sáng đủ màu chói mắt.
Đây là một nơi hỗn lạn, thỉnh thoảng có phi
thuyền nổ tung hóa thành pháo hoa lóng lánh giữa không gian.
Diệp Phàm bước lên chiến thuyền dài ngàn trượng,
bên trong trống trải, có cao thủ tọa trấn, nhưng không có cơ giáp Cổ Thánh. Hắn
chuyển đổi mấy lần, liên tục tìm kiếm mấy chiếc thuyền.
Đáng tiếc cũng không có, cơ giáp cấp Cổ Thánh
quá quý giá, Phạm tộc cũng không có mấy cái, còn lại đều ở trên thuyền mẹ.
Diệp Phàm bám gần thuyền mẹ, kiên nhẫn chờ đợi,
nhưng mãi không thấy công cụ chiến tranh cấp Cổ Thánh ra trận, hắn vuốt cằm
nghĩ:
- Không lẽ sau khi bị ta hủy mấy ngũ hành thần
giáp liền khiến bọn họ nghèo mạt, không phái ra được nữa.
Cuối cùng, hắn đổ bộ lên thuyền mẹ, rõ ràng là
tài cao gan lớn, chỉ cần không xuất hiện Thánh nhân, hắn tin rằng sẽ không nguy
hiểm.
- Địch tập kích!
Đột nhiên, tiếng cảnh báo thật lớn vang lên,
Diệp Phàm vừa tiến vào liền có nhiều ký hiệu sáng lên, bị phát hiện rồi.
Không phải bị quét ra, mà là bị một người cảm
giác được, khiến cả người hắn dựng hết lông tóc, đó rất giống một vị Cổ Thánh,
một người sống sờ sờ!
- Lá gan ngươi không nhỏ, dám bước lên thuyền
này!
Người trung niên có vẻ thần võ vung quyền đánh
tới.
Diệp Phàm da đầu tê dại, hắn thật sự cảm giác
được khí tức Thánh nhân, làm sao cũng không ngờ vừa lộ mặt liền đụng tới đại năng
siêu hạng, không còn cách nào, chỉ phải liều mạng nghênh chiến.
Vào lúc này, hắn nâng thân thể lên đến cực hạn,
đối phương đánh tới, hắn muốn cố gắng trọng thương đỡ đòn.
- Hả, không đúng, kém xa người thật!
Khi hai người va chạm, Diệp Phàm lộ thần sắc kỳ
dị. Tuy rằng dao động pháp lực của đối phương rất khủng bố, nhưng không vô địch
tuyệt thế như tưởng tượng, chẳng lẽ là hóa thân hay sao?
- Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi chính là Bất Diệt
Kim Thân, làm sao có thể giao chiến với thể phục chế của ta!
Người trung niên đối diện lộ ra dị sắc.
Đây là một cái chiến thể dùng máu thịt Thánh
nhân cổ đại bồi dưỡng ra, cũng có một đoàn nguyên thần của hắn nhập vào, thân
thể tuyệt đối là cấp Cổ Thánh, tuy rằng pháp lực thiếu thốn, nhưng còn mạnh hơn
Bán Thánh.
- Hắc, không phải Cổ Thánh chân chính thì tốt
rồi.
Diệp Phàm yên lòng, hắn chủ động đánh tới.
Ầm!
Đại chiến bùng nổ, hai người giao đấu kịch liệt,
Cổ Thánh kia biến sắc tạo ra một mảnh hào quang, mở ra diễn võ trường siêu hạng
trong thuyền mẹ, quyết đấu trong đó, bằng không sẽ hủy mất thánh thuyền.
- Xảy ra chuyện gì?
Trong thuyền mẹ, các nhân vật trọng yếu Phạm tộc
biến sắc.
Khi bọn họ nhìn tới, một đám trợn mắt há mồm
phát hiện chiến thể được tạo ra bằng thân xác tiền bối Cổ Thánh lại bị Diệp
Phàm áp chế, đánh hộc máu.
Xoát!
Ở sau lưng Diệp Phàm, Ngũ sắc Thần Quang quét
qua, vị Cổ Thánh lão tổ này lập tức lăn lộn, khóe miệng tràn máu.
Phạm Tiên gần như hóa đá, môi anh đào thật
tròn, ánh mắt mở to, nàng làm sao cũng không ngờ được Diệp Phàm mạnh mẽ tới mức
này!
- Không thể nào, đó là chiến thể được tạo ra từ
thân xác Cổ Thánh, tại sao không cản được hắn?
Phạm Thiên kêu lên.
- Đúng là không thể tưởng
tượng!
Ngay cả đầu sỏ Phạm tộc Phạm Thiên cũng lẩm bẩm,
ánh mắt bắn ra tia sáng nóng bòng.
Không ai không khiếp sợ, điều này lật đổ nhận
thức của bọn họ, người trảm đạo cảnh có thể đánh thân thể Cổ Thánh hộc máu, điều
này thật giống như nói nhảm mà.
- Hắn là Bất Diệt Kim Thân chân chính, không
biết là đời thứ mấy, máu vàng rất thuần túy!
Trong khi giao chiến, chiến thể Cổ Thánh kia
nói.
Hắn được sáng tạo ra, còn thần thức được phát
ra từ Thánh nhân chân chính, kiến thức uyên bác, chân chính giao chiến bị thiệt
thòi liền tự nhiên hiểu được.
- Ngăn hắn lại, nhất định phải giữ hắn lại!
Phạm Trụ rống to, kích động phát run.
Bất Diệt Kim Thân đời thứ nhất mạnh mẽ vượt xa
mấy đời sau, không thể tính hết giá trị, tinh luyện ra mỗi một giọt máu vàng là
có thể sánh với bảo dược tốt nhất.
Loại thể chất này mười mấy vạn năm, hàng tỷ
người cũng khó sinh ra, không liên quan tới cha mẹ, hoàn toàn là tự nhiên sinh
ra.
- Mau, không cần tấn công Tề tộc, để cho bọn họ
đi, toàn lực giữ hắn lại!
Phạm Trụ ra lệnh.
Nếụ là Bất Diệt Kim Thân đời thứ nhất, máu sẽ
vô cùng quý giá, giá trị tăng gấp mấy lần, quý hơn nhiều những Tiến Hóa Dịch đã
mất.
- Nếu là mấy đời sau, toàn lực tinh luyện một
lần, thần tính bảo huyết sẽ chảy sạch, mà đời thứ nhất chân chính sẽ không hợp,
có thể tạo ra thần huyết màu vàng không cạn.
Một vị lão tiền bối Phạm tộc kích động nói, tiếp
đó ra lệnh mọi người nhất định phải phong tỏa tin tức, không thể để lộ ra.
Diệp Phàm cũng buồn bực, muốn đục nước béo cỏ,
lại không ngờ đỡ tai họa thay cho Tề tộc, hắn bị nhìn chằm chằm, đám chiến hạm
kia lại được giải thoát.
- Này, các ngươi đúng quá mức như thế chứ, ta
chỉ tới xem có cơ giáp Cổ Thánh hay không thôi, không giống Tề gia Tiên Vũ muốn
dọn ổ của các ngươi.
Diệp Phàm không dám ham chiến, đánh thẳng ra
ngoài.
- Cản hắn lại, không thể để cho hắn chạy
thoát!
Một đám người kêu to.
Đồng thời, hai chiếc cơ giáp Cổ Thánh ở xa trở
về, muốn vào thuyền mẹ đối phó Diệp Phàm.
- Thật sự coi ta dễ ăn hiếp hay sao?
Diệp Phàm vung nắm đấm vàng đánh thân thể Cổ
Thánh kia văng ra, miệng phun máu.
Đây là chiến lực trước mắt của hắn, không cần
dùng pháp lực, chỉ cần thân thể, hắn lấy được Tiến Hóa Dịch đột phá trảm đạo tầng
tám, mạnh mẽ tới cỡ này!
- Ta đánh, đánh tổ tông các ngươi!
Diệp Phàm nguyền rùa.
Một đám người choáng váng, hận ngứa răng, nói
từ ý nghĩa nào đó thì chiến thể làm từ thân xác Thánh nhân ở ngoài kia đúng là
tổ tông của bọn họ, nhưng mà bị Diệp Phàm nói như thế, nghe thế nào cũng không
được tự nhiên.
Bùm!
Bộ thân thể Thánh nhân này bị đánh tới đầu rơi
máu chảy, cả người đầy vết thương, lại bị Diệp Phàm áp chế khiến mọi người than
khóc.
Rốt cuộc, hai chiếc cơ giáp Cổ Thánh đã trở lại,
Diệp Phàm lập tức quay đầu tế ra trận thai, bước vào vực rời khỏi thuyền mẹ, hắn
không muốn bị toàn bộ lực lượng vây giết.
- Đuổi theo, không được để hắn chạy!
Thuyền mẹ thúc đẩy, quét khắp tinh hải.
Làm cho bọn họ choáng váng là Diệp Phàm lao tới
đám chiến hạm Tề tộc, dẫn Phạm Trụ đuổi theo.
Tề gia không thể hiểu được, vừa rồi người
Thiên Đường rút lui, không ngờ lại đột nhiên đánh tới, đại chiến lại nổ ra.
- Ta không muốn tự dưng lại đỡ tai họa thay
người khác, các ngươi tiếp tục đi, chẳng qua ta đang muốn đi Tiên Vũ Tinh, có
thể đi nhờ xe, nếu không ta cũng không biết ở nơi nào.
Diệp Phàm lẩm bẩm.
Hắn đi về phía thuyền mẹ Tề gia, lần này cẩn
thận hơn nhiều, sợ lại gặp phải quái vật cấp Cổ Thánh nữa, cũng may không có
chuyện gì.
- Trên người tiểu tử này có rất nhiều bí mật,
tiến vào thánh thuyền Tề gia Tiên Vũ, lần này khó giải quyết rồi.
Trong mắt chiến thể làm bằng thân xác Cổ Thánh
bắn ra tia sáng dài mấy trăm dặm, có thể thấy rõ ràng mọi thứ.
Tuyệt không thể làm lộ ra, bằng không Bất Diệt
Kim Thân rơi vào tay đối phương, vậy thì tổn thất quá lớn, bọn họ chỉ có thể nhịn
xúc động mắng to đuổi đánh phía sau.
Còn mấy đầu sỏ Tề gia cũng có xúc động muốn chửi
má nó, bọn họ phát hiện người Thiên Đường điên rồi, đánh sâu vào không muốn sống,
mãnh liệt hơn cả lúc năy.
Diệp Phàm tiến vào trong thuyền mẹ, cũng không
phát hiện ra quái vật gì, cũng không dám đi lung tung, chuẩn bị nấp đi, đến
Tiên Vũ Tinh liền trực tiếp chạy lấy người.
- Diệp tiểu hữu, chỉ cần ngươi cùng ta trở lại
Thiên Đường đất lành, ta lập tức gả Phạm Tiên cho ngươi, nếu có gì khó xử, ta
nguyện hình thần hủy diệt!
Phạm Trụ thề, mượn dùng chiến thể Cổ Thánh
truyền một bó thần niệm vào tai Diệp Phàm, cách xa mấy chục dặm vẫn có thể nghe
rõ ràng.
Còn bên phía Phạm tộc, mọi người chấn động, nhất
là Phạm Tiên lại há miệng muốn nói, mắt đẹp mở to, vẻ mặt khiếp sợ.
- Ta rất nghiêm túc!
Phạm Trụ nói.
- Để ta suy nghĩ vài tháng đi.
Diệp Phàm lười biếng nói, hắn tiến vào thuyền
mẹ Tề gia, rất thả lỏng, hắn biết
người Thiên Đường không dám để cho hắn lộ mặt.
Trong thánh thuyền rất rộng rãi, có kho vũ
khí, có khu ăn uống, cũng có khu nghi ngơi, cái gì cần đều có, đây là căn cứ cỡ
lớn, bên trong có pháp thuật không gian, lớn hơn bên ngoài nhìn vào.
Tỉnh cờ hắn đi vào khu nghỉ ngơi, tiến vào
phòng rất xa hoa thoải mái, bên ngoài đang đại chiến, tuyệt đối không có người
nghỉ ngơi.
- Hai bên đại chiến đi, ta nghi ngơi một chút,
tịnh dưỡng tinh thần, đến Tiên Vũ Tinh sẽ tự động rời xe đi nhờ này.
Diệp Phàm nằm trên cái giường lớn mềm mại, cửu
thiên thần ngọc khắc thành gối ngọc sáng lấp lánh, kim ô vũ ấm áp thoải mái, mọi
thứ thật không tầm thường.
Mấy phút sau, hắn bỗng mở mắt, có người đến,
đi thẳng tới căn phòng này.
Cửa phòng mở ra, bóng người yểu điệu bước vào,
dung mạo tuyệt đẹp, mái tóc sáng bóng, mặc vũ y, thoạt nhìn như Cửu Thiên Huyền
Nữ.
- Ngươi... ngươi là ai, tại sao nằm trên giường
của ta?
- Cô đi nhầm phòng, Tề gia chủ nói gian phòng
này tạm thời là của ta.
Diệp Phàm nói khoác không biết xấu hổ.
- Nói bậy, ngươi... đứng lên cho ta!
Cô gái xinh đẹp kia giận dữ.