Già Thiên

Chương 1150: Chương 1150: Thần pháp




Thuyền mẹ khổng lồ trôi nổi trong vũ trụ, Phạm Tiên sắc mặt trắng bệch, nghiến răng bạc, thần sắc rất khó coi, ngũ hành cơ giáp cấp Cổ Thánh bị người ta phá hủy, năm đại cao thủ toàn diệt.

- Tại sao lại như thế...

Nàng nhìn năm đạo hồn văn biến mất trên Tinh Bích, trong lòng ấm ức khó chịu.

Rõ ràng chỉ là một tên trảm đạo, dù là huyết mạch kinh người cỡ nào cũng còn cách xa Cổ Thánh, nhưng lại thể hiện ra chiến lực đáng sợ, tạo thành hậu quả nghiêm trọng, khiến người ta khó mà thừa nhận được.

- Nhất định phải lấy lại năm hạt giống bí lực, đó là công cụ tìm ra từ di tích cổ đại thần bí, hôm nay không biết là gì, nhưng tương lai sẽ có chỗ dùng.

Một lão già nói.

Bọn họ lấy được thu hoạch lớn từ thần bí cổ đại, như là cổ pháp luyện đan, Pháp trận phong thiên tan vỡ, hạt giống ngũ hành không tính là kinh người, ban đầu cũng không có gì đặc biệt, thẳng tới những năm gần đây quét ra ngũ hành thần quang, gắn lên cơ giáp Cổ Thánh mới từng bước bừng sáng.

- Lần này tổn thất quá nặng nề...

Đám người trên thuyền mẹ thần sắc âm trầm, cái giá thảm thiết khiến bọn họ không thở nổi, đây là cơ giáp Cổ Thánh tinh nhuệ thần bí tế đàn, tổn thất một cái là đủ để gia tộc bình thường bị thương gân cốt.

Kẻ cướp Thiên Đường dù có nội tình rất mạnh, nhưng cũng không chịu nổi tổn thất như thế, đúng là một trận tai nạn làm người ta muốn hộc máu!

- Cái giá quá lớn!

Phạm Tiên mặt đẹp trắng nõn vừa giận vừa sợ, càng có chút hối hận, vì đối phó Diệp Phàm mà gây ra hậu quả đáng sợ như thế, mất nhiều hơn được mà.

Quả thật, bây giờ không lấy được cái gì, không công tổn thất nặng nề!

Không gian lạnh lẽo, Diệp Phàm lẳng lặng đứng, xung quanh trôi nổi nhiều mảnh vỡ kim loại. Năm cái hạt giống lưu chuyển hào quang dần dần tối lại.

- Ngũ Sắc Thần Quang!

Đây là công cụ mang tính căn nguyên của năm bộ cơ giáp, vừa nhìn liền biết là công cụ hiếm thấy, hắn cầm giữ quan sát cẩn thận.

Hào quang trôi đi, không gian tối tăm, khí tức sinh mệnh cổ đại yếu dần, sắp trở về với hư vô.

Diệp Phàm thi triển bí quyết chữ Binh, thu lấy năm đạo thần quang, quấn trên ngón tay hắn, cúi đầu quan sát cẩn thận.

Mỗi một hạt giống trong suốt sáng lấp lánh, bên trên có phù văn thần minh cổ đại, một loại dị lực thần bí dao động rất nhỏ khuếch tán như gợn sóng.

- Không thể kéo dài lâu, không lâu nữa là chúng sẽ khô cạn.

Trong lòng Diệp Phàm vừa động, nguyên thần bay ra. Tên lùn vàng mở miệng hút một cái, nuốt lấy năm hạt giống, cả người sáng rực năm màu.

Từng đạo cổ phù lóe lên ngoài thân thể tên lùn vàng, tập trung tinh thần nhanh chóng cộng hưởng, bắt lấy từng đoàn khí cơ đóng dấu vào trong lòng.

Năm hạt giống bí lực tối sầm, nhanh chóng tan rã trong cơ thể tên lùn vàng, không thể tồn tại lâu. Nhưng mà từng đạo thần liên trật tự đan xen, nháy mắt tan rã sau cùng lộ ra công cụ căn nguyên nhất.

- Bắt lấy, nhất định phải khắc rõ ràng!

Tên lùn vàng bùng lên ánh sáng, ghi nhớ thật kỹ mỗi cái cổ phù, sắp xếp ghi vào tâm hải, nghiêm túc cảm ngộ.

Đây là nguyên tố ngũ hành, lực lượng đáng sợ nhất, nắm giữ nó là có thể khống chế vạn vật thiên địa, bao trùm trên chư hiền.

- Đây là một loại thần thuật thần minh cổ đại quốc gia Vĩnh Hằng, không ngờ hóa thành hạt giống bí lực bảo tồn, bị ta lấy được.

Diệp Phàm mừng rỡ.

Bất cứ nguyên địa sinh mệnh, bất cứ một mảnh tinh vực, thậm chí khắp vũ trụ, đều có thể giải thích bằng ngũ hành, đây là sức mạnh vô thượng.

Ngũ hành là gốc cấu trúc thế giới, hóa thành ngân hà vũ trụ, là cơ sở của đạo.

Diệp Phàm lấy được hạt giống thần thuật như vậy thì sao mà không mừng rỡ được? Không ngừng cân nhắc, liên tục suy diễn, hận không thể lập tức nắm giữ hoàn toàn.

Đây là bí thuật thần minh cổ đại, tự nhiên sâu xa khó lường, làm cho hắn nhanh chóng chìm vào cảnh ngộ đạo, tâm thần hoàn toàn chìm vào, cả người tản ra thần quang ngũ hành.

Năm hạt giống bí lực tan biến, các ký hiệu cũng biến mất khỏi thân thể tên lùn vàng, mọi thứ trở về hư vô, nhưng Diệp Phàm lại ghi nhớ kỹ càng dấu ấn căn nguyên kia.

Bí lực trước đó là thần năng của thần minh cổ Đại đế lại, hôm nay rốt cuộc tan biến, nhưng dấu ấn quý giá nhất đã truyền thừa tiếp tục, chỉ cần Diệp Phàm đủ thực lực, ngày sau có thể tự mình ngưng tụ thần năng.

- Quý giá nhất không phải bản thân cơ giáp vô hình cấp Cổ Thánh, mà là năm hạt giống bí lực ẩn chứa trong chúng, thật là làm người ta quá bất ngờ mà!

Diệp Phàm không nhịn được cười to.

Cho dù cơ giáp lam nhạt hủy hoại, cũng không lấy được một khối ngũ hành thần giáp, nhưng tâm tỉnh của hắn lại rất tốt, rất thoải mái.

Cơ giáp cuối cùng là vật ngoài thân, giống như lấy được binh khí Cổ Thánh, chỉ có thể dùng, mà không phải căn bản tu hành. Còn loại ngũ hành thần quang này thì khác, có thể làm hắn tăng lên đạo hạnh chiến lực.

Chỉ cần có thể bước lên một bậc nhỏ, hắn không cần cơ giáp cũng có thể tay không đỡ đòn, xé nát công cụ chiến tranh Cổ Thánh!

- Ta sắp đột phá, chỉ cần thêm một bước nhỏ, khắp tinh vực có chỗ nào không đi được?

Diệp Phàm không rời khỏi nơi này, hắn tin rằng mấy người Phạm Tiên đang tìm kiếm hắn trong Tiên Vũ Tinh Hải, so với việc đi ra ngoài mạo hiểm, còn không bằng bế quan tìm hiểu ở đây.

Nơi này bị hắn bày ra trận văn, không thể nhìn thấu, ngay cả các mẫu hạm có Thần minh nhăn tinh vực cao cấp cũng không xem xét được, có thể trốn thoát.

Thời gian như nước, nửa tháng qua trên người Diệp Phàm thinh thoảng xuất hiện bảo quang ngũ sắc, cầm lấy những mảnh vỡ cơ giáp ở gần tiến hành thí nghiệm.

Boong boong boong...

Lại qua nửa tháng, tiếng kiếm ngâm vang, sau lưng xuất hiện năm thanh bảo kiếm xếp hàng ngang, tràn ngập khí hỗn độn đủ loại hình dạng, khiến tinh hải vũ trụ này sinh ra chấn động.

Diệp Phàm nghiên cứu bí thuật thần minh cổ đại, cuối cùng có chút cảm ngộ, mở ra Ngũ sắc Thần Quang, tụ tập ra bí lực quét ngang phá hủy vạn vật.

Tự hắn mày mò, liên tục thí nghiệm, kết quả thần năng kinh người, biểu hiện chiến lực không nhỏ!

Năm đạo thần quang xuất hiện, có thể công lẫn thủ, trăm lần thử không lọt, Diệp Phàm cảm tấy ngũ hành thần lực này quét ngang kẻ thù, quét bay vạn vật quả thật dễ điều khiến, hiệu quả kinh người.

Diệp Phàm vẫn chưa xuất quan, tập trung nghiên cứu củng cố đạo quả, muốn tăng thêm một bước, một tháng sau hắn mới thở ra một hơi, đứng dậy.

- Chỉ có thể đến bước này, tiếp theo phải từ từ cân nhắc, cần phải thử nghiệm trong thực chiến.

Hắn đã rất vừa lòng, bất ngờ lấy được thần thuật không dưới bí pháp chung thiên kinh văn Cổ Hoàng, là một bộ tuyệt học cái thế.

Diệp Phàm thu hồi trận phù Ngộ Đạo cổ Trà Thụ khắc thành, cởi bỏ Khi Thiên trận văn, trở lại bên ngoài, trôi nổi trong vũ trụ chuẩn bị tiến tới chủ tinh Vĩnh Hằng.

- Có Tiến Hóa Dịch giai đoạn thứ ba, như vậy nhất định phải có Tiến Hóa Dịch giai đoạn bốn, nếu ta lấy được, nói không chừng có thể rút ngắn trăm năm, trực tiếp tiến lên tầng cảnh giới mới.

Hắn lẩm bẩm.

Ở mảnh tinh vực này, Tiến Hóa Dịch là chí bảo, các thế lực đều cực kỳ coi trọng, tất cả đều muốn tinh luyện, là đường tắt nghịch thiên.

Không cùng tinh vực, không cùng đường đạo, đây là chỗ không giống của các nền văn minh, đều tự có chỗ hơn người.

Nhưng Diệp Phàm cũng biết muốn lấy ra Tiến Hóa Dịch giai đoạn thứ tư là chuyện cực kỳ khó khăn hư ảo, bởi vì ngay cả Tiên Vũ Tinh Hải cũng đã nhiều năm chưa xuất hiện Tiến Hóa Dịch giai đoạn ba.

Giai đoạn thứ tư quả thật là một đoạn thần thoại, theo Tiên Vũ Tinh Hải ghi chép thì năm ngàn năm trước có người chiết xuất thành công, thời gian đã quá lâu.

- Tiên Vũ, Thủy Ma, Thần Thổ là ba góc tinh hải thu nhỏ, xoay xung quanh bờ Vĩnh Hằng tinh, tin rằng ở trung ương nhất định có thần dịch khiến người ta kích động!

Diệp Phàm thật mong chờ.

Đường đi trong tinh vực thật đơn điệu, Diệp Phàm tính đi Tiên Vũ Tinh, mượn đường tiến vào chủ tinh Vĩnh Hằng.

Thiên Đường đất lành không phải hành tinh sinh mệnh chân chính, là căn cứ những kẻ cướp trong Tiên Vũ Tinh Hải, Tiên Vũ Tinh mới là nguyên địa góc tinh vực này.

Ầm!

Đột nhiên, một chùm sáng thật lớn bắn từ phía trước tới, đây là vũ khí nóng cực mạnh, quét qua vũ trụ có thể phá hủy một mảng lớn sao băng trong nháy mắt, bảo đảm cho con đường an toàn.

Hôm nay có người dùng loại vũ khí này đối phó Diệp Phàm, tự nhiên đáng sợ cực độ, một khi bị bắn trúng thì hắn sẽ gặp đại nạn.

Vù!

Diệp Phàm lướt qua mấy chục dặm, độn tránh khỏi bó ánh sáng kia, nhìn chằm chằm một chiếc cự hạm từ sâu trong vũ trụ đang tới, phát động tấn công hắn dữ dội.

- Người Thiên Đường thật là âm hồn không tan, có kiên nhẫn lớn tới vậy, còn chưa rút đi...

Diệp Phàm kinh ngạc, sau đó nhíu mày.

Hắn đạp bí quyết chữ Hành chuyển biến khó lường, di động trong bóng tối đánh tới trước, muốn bước lên cự hạm kia.

- Đúng là hắn, không cần tấn công, lập tức tiến hành Không Gian Khiêu Dược, trở về thuyền mẹ!

Người phụ trách trên thuyền hạ lệnh.

Đây là một chiếc chiến hạm thật lớn, có thể thực hiện Không Gian Khiêu Dược khoảng cách xa, chuyên tới đây lùng bắt Diệp Phàm mà đi vào trong không gian, hai tháng qua Phạm tộc đổ vào rất nhiều sức người sức của, bởi vì thật sự bị chọc giận.

Tổn thất mấy bộ cơ giáp cấp Cổ Thánh, dù là Thiên Đường đất lành cũng ăn không tiêu, đại thương nguyên khí, không lấy được bất diệt bảo huyết, vô cớ tổn thất nặng nề, đúng là trộm gà không được còn mất thúng gạo.

- Cái gì... hắn xuất hiện, ta muốn đích thân đi gặp hắn!

Đầu sỏ Thiên Đường Phạm Trụ nói.

- Ta cũng đi!

Phạm Tiên xiết chặt tay, mặt phủ hơi lạnh.

Mấy phút sau, thuyền mẹ khổng lồ nhảy vào tinh môn, nháy mắt xuất hiện trong tinh hải, nhanh chóng đuổi theo tọa độ Diệp Phàm xuất hiện.

- Hắn trốn không thoát, tìm cho ta!

Phạm Tiên thần sắc lạnh lùng, vẻ mặt nghiêm túc này thể hiện phong thái xinh đẹp khác lạ, nhìn chằm chằm màn hình trong phòng điều khiến chính, cắn răng bạc.

- Cảnh báo, Thiên Đường có biến, Tiên Vũ Tinh Tề gia đánh lén đất lành chúng ta!

Đột nhiên, tiếng cảnh báo dồn dập vang lên, cả thuyền mẹ hỗn loạn.

- Đáng chết, chúng ta chân trước đi ra, bọn họ liền phát động tập kích, đã sớm mưu tính lâu mà.

Một vị lão tiền bối Phạm tộc rống giận.

- Cánh bảo, bọn họ cướp sạch một phần Tiến Hóa Dịch!

Tin tức vừa truyền ra, Phạm Trụ, Phạm Tiên đều biến sắc, lập tức hạ lệnh gấp rút hỗ trợ, quyết không để bọn chúng bỏ trốn.

- Bên kia có Tề Manh, cô ta từng bị chúng ta bắt giữ một thời gian, rất quen thuộc đất lành, sau đó tổ thánh của bọn họ đích thân tới, chúng ta bị buộc phải thả cô ta đi, không ngờ lần này là cô ta dẫn đường.

Diệp Phàm bay lên từ một ngôi sao băng, nhìn bọn họ đi xa như có chút suy nghĩ, tiếp đó bày ra trận thai vượt qua không gian, muốn đi theo xem thử.

Hắn muốn đục nước béo cỏ, bởi vì hôm nay thiếu mất một bộ cơ giáp Cổ Thánh, đi lại không tiện trong khu quốc gia này.

Ầm!

Chiến đấu liên miên, lửa thiêu hừng hực, đang đại chiến ngoài không gian Thiên Đường, vô số chiến hạm nổ sung, cũng có cơ giáp Cổ Thánh đang đại chiến.

Đồng thời cũng có thuyền mẹ đang giao chiến, phù văn đại đạo cùng hàng tỷ chùm tia sáng vô cùng khủng bố bao trùm nơi này.

- Cơ hội tốt mà, hắc!

Diệp Phàm dùng Khi Thiên trận văn che giấu khí tức của mình, sau đó vận dụng bí thuật Thiên Đình gửi thân vào hư không, không hình không bóng đi về phía chiến hạm khổng lồ, chuẩn bị bước lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.