Ngày xưa, hai đại Thần triều hoành hành, thiên
hạ, Sát Thủ Lệnh vừa xuất hiện, bốn biển đều trở nên lạnh lẽo, bọn chúng giết
chóc khắp Đông Hoang, khiến cho người ta vừa nghe tin đã sợ mất mật.
Ngày nay bản thân chúng lại cũng đi tới thời
khắc sinh tử diệt vong, gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, căn cơ của bọn họ
đã đổ vỡ, bị người ta quét ngang, san phăng.
Trong lòng của Diệp Phàm thì cực kỳ lạnh lùng,
không có một chút đồng tình nào, nhìn từng sinh mạng mất đi trước quyền đầu màu
vàng của hắn, ngay cả lông mày hắn cũng không nhíu lấy một cái.
Đây là báo thù cho cố nhân, là cắt đi một khối
u ác tính, hắn không có một chút áy náy nào cả, thân thể hóa thành, một luồng
sáng vàng, ngang trời mà đi, chạy tới mục tiêu tiếp theo.
Đây là một đêm đổ máu, vài địa phương trọng yếu
nhất của Nhân Thế Gian và Địa Ngục đã gặp phải các cuộc tấn công hủy diệt.
Lão Đao Bả Tử vung vẩy thanh ma đao trong tay,
đao mang màu đen chém ngang ra ba ngàn trượng, sát khí cuốn khắp trời đất, dẫn động
các luồng tinh huỵ nhập vào cơ thể, ngay tại chỗ chém xuống một tiểu giới, khiến
nơi này sinh linh đồ thán.
Hắn là hậu duệ của Thiên Đình, trong lòng có đại
cừu, chịu nhục đã nhiều năm, ngày hôm nay đối mặt với những cừu địch này, đúng
là lúc ăn miếng trả miếng, nợ máu trà bằng máu, dùng giết chóc để rửa hận
Hồng trần vạn tnrợng! Nhân Thế Gian được xưng
là có thể đo cả chín ngàn trượng hồng trần, vào thời điểm huy hoàng nhất, bọn họ
có thể bễ nghễ thiên hạ, quân lâm cửu thiên, bọn họ có chín tiểu thế giới, ngày
nay lại từng cái thi nhau đổ xuống.
Địa Ngục, khi cường đại nhất thì có thể so với
một đám Thần linh sa đọa, cầm thần kiếm rỉ máu, chém Thánh nhân khắp thế gian,
khủng bố mà huyết tinh, tổng cộng có tất cả mười tám tầng, đó là mười tám tiểu
thế giới.
Theo dòng thời gian chảy đi, ngày nay bọn họ
đã kém xa trạng thái đinh phong, tiểu thế giới đã tồn tại muôn đời đã bị hủy diệt
một đám, nhưng vẫn để lại một vài căn cơ vững chắc nhất.
Mà vào giờ khắc này, căn cơ đã sụp đổ, toàn bộ
đều bị giết chết, các nơi tại Đông Hoang đều có người đang chém đứt mạch máu của
hai đại Thần triều này.
Năm đại cao thủ gồm Đông Phương Dã, Lão Đao Bả
Tử, Lệ Thiên, Yến Nhất Tịch, Yêu Nguyệt Không đã có thực lực bản thân đạt tới
trảm đạo tầng tám, ngày hôm nay lại được khống chế cơ giáp Cổ Thánh, đánh đâu
thắng đó, không gì cản nổi, một người giết chóc cả một phương.
Nhất là Lệ Thiên, hắn cầm Thần Nữ Lô trong
tay, kiện pháp khí to lớn của Đại Thánh cổ này cực kỳ lợi hại, một mình hắn đã
chém chết hai tiểu thế giới.
Trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả đều là vô
căn cứ, tòa thần lô Đại Thánh cổ kia đánh ra một kích, Ly Hỏa ngập trời, Thái dương
chỉ tinh chiếu ra bốn phía, đốt hủy vạn vật trên thế gian.
Tiên huyết cũng đều bị đốt cho bốc hơi, xương
cốt đều trở thành tro bụi.
Tất cả người của Thiên Đình đều chia nhau ra
mà giết chóc, sau đó cũng nhau tập trung về phía Trung Vực, bởi vì điện phù cổ
xưa nhất của hai đại Thần triều đều nằm tại kia nơi đó, khiến đó trở thành, nơi
quyết chiến cuối cùng.
Ba chiếc mẫu thuyền ù ù di động, Lý Hắc Thủy,
Tiểu Tước nhi, Ngô Trung Thiên, Diệp Đồng đều ứa nước mắt, bọn họ đã báo thù được
cho thân nhân, đã đại khai sát giới.
Từng luồng thần quang bắn ra, từng phiến đại đạo
phù văn bao phù xuống dưới, tại đó còn có các tiếng hô, âm thanh cầu xin tha thứ,
còn có các thi thể đang nằm đó, tất cả kết hợp vào một chỗ, tạo thành một khúc
ca trấn hồn bi thảm.
Đây là một đêm không ngủ, một đêm đẫm máu, một
đêm kinh thế hãi tục, nhất định sẽ được ghi lại trong sử sách, bởi vì đây là sự
chấm dứt của một thời đại!
Cuộc giết chóc đang diễn ra, máu vẫn tiếp tục
đổ xuống, hai đại Sát Thủ Thần Triều viễn cổ đều rống giận, không ngừng chống lại,
giết tới mức trường kiếm đã gãy, thân thể tan nát, nhưng cũng không thay đổi được
kết cục.
Trước đây bọn họ cũng hủy diệt căn cơ của người
khác y như vậy, tối hôm nay mọi thứ đã đến lượt bọn họ, đây là một vòng luân hồi.
- Giết...!
Tiếng hò hét rung cả bầu trời.
Không có sát thủ nào có thể chạy trốn được,
đây là một lần tấn công mang tính hủy diệt, tất cả mọi người của Thiên Đình đều
toàn tâm toàn ý muốn tiêu diệt toàn
bộ cao tầng của hai Thần triều này.
Lửa cháy khắp nơi, máu nhuộm đỏ mặt đất, từ
Nam Vực đến Bắc Vực, sau đó lại hội tụ tại Trung Vực, khắp Đông Hoang đều bị
quét qua.
- Tổ tiên có nhìn rõ không, hôm nay con cháu đại
phá Địa Ngục và Nhân Thế Gian, đón hài cốt của các ngươi trở về, cho các ngươi
yên nghỉ!
Trong số những người tới chinh phạt, cũng
không chỉ có Thiên Đình, mà người của Cơ gia, Dao Trì Thánh địa, Thiên Yêu
Cung, Diêu Quang Thánh Địa, Khương gia, Đạo Nhất Thánh Địa cũng đã nhận được
thông báo, liền tới tham chiến.
Những người này không thể không đến, các bậc
tiền bối của bọn họ đều phải phơi xương, bị trưng bày trong cổ điện phủ của sát
thủ thần triều này, bọn họ bắt buộc phải tỏ rõ thái độ, cũng tới hành động.
- Giết, tổ sư đời thứ bốn mươi chín, ngài hãy
đợi một chút, chúng ta sẽ đón ngài trở về, chôn cất trong mộ địa của gia tộc!
- Giết a, vì tổ tiên mà báo thù, chém hết lũ
đao phủ này đi, rửa sạch sỉ nhục, nghênh đón hài cốt của sư tổ trở về!
Tiếng giết chóc rung trời, vang khắp chín ngàn
trượng hồng trần, mười tám tầng Địa Ngục đang bị đánh tan, đang vỡ nát, không
thể ngăn cản được đại quân như vậy.
Cả mặt đất nơi đây cũng dường như đang run rẩy,
thiên quân vạn mà đang chen chúc nhau lao xuống, bước qua trời cao, như mười vạn
thiên binh thiên tướng xung phong, hàng lâm xuống thế gian này.
Mặc kệ là xuất phát từ thật lòng, hay là vì mặt
mũi mà bất đắc dĩ phải đến, các Thánh địa tại Đông Hoang đều phái ra nhân mã,
đây là một cỗ chiến lực không thể bỏ qua, có người còn mang tới cả Thánh khí,
muốn đại khai sát giới vào tối nay!
Khóe miệng Diệp Phàm nổi lên một tia cười lạnh,
một mình hành động trong vùng đất Bắc Vực lạnh như băng, không có một ngọn cỏ
nào, một mình hủy diệt tiểu thế giới thứ năm.
Trăng sáng trên cao chiếu xuống, khắp nơi là một
mảnh thê lương, hắn. đứng trên một vách núi màu đen, nhìn ra phía xa, cơ sở tại
Bắc Vực của Nhân Thế Gian và Địa Ngục đã bị hẳn hoàn toàn quét sạch.
Ông...!
Hư không run lên, hắn ở dưới ánh trăng, bước
vào trong vực môn, hướng về phía Trung Vực mà hội quân, chuẩn bị bắt đầu cuộc tấn
công cuối cùng.
Tại một nơi rất yên ắng, ở giữa đêm khuya, từ
phía xa còn ngẫu nhiên truyền đến tiếng kiêu của dã cẩu, còn có tiếng cú kêu
lanh lảnh, khiến cho nơi này càng có vẻ u lãnh hơn.
Đây là một bãi tha ma, không có người nào để ý
tới nơi này, lúc này còn có mấy khối tử thi, đã bị vô tình ném tới nơi đây, có
vài con dã cẩu
đang gặm lấy gặm để.
Ai cũng không nghĩ tới, đây là cửa vào cổ điện
phủ của Địa Ngục Thần triều, căn cơ không thể lay chuyển nhất của truyền thừa
này lại nằm ngay tại đây.
Nơi này vừa bẩn vừa loạn, nằm gần một thành nhỏ
lạc hậu, vô cũng không bắt mắt, người chết, xác thối động vật đều bị ném vào
nơi này. Không ai có thể nghĩ tới, Địa Ngục lại dễ dàng tha thứ cho điều này,
cho tới bây giờ đều không ai quan tâm tới vùng đất bẩn thỉu và ô uế này.
Rất nhiều vạn năm đã trôi qua, tiểu thế giới
này chưa bao giờ bị người ta phát hiện ra, vẫn luôn tồn tại, thế nhân không biết
đến.
Đại hắc cẩu đã sớm vòng quanh nơi này mấy chục
lượt, Sát Thánh, Cơ Tử, Thánh Hoàng tử đều đứng yên không nhúc nhích, mà trong
bóng đêm có lẽ còn có Thánh nhân đang áp trận.
Bọn họ cũng không đi hủy diệt từng tiểu thế giới
một, mà là đầu tiên đã đi tới vùng ma thổ bất hủ của Địa Ngục này, còn một vị
Thánh nhân của Cơ gia và Vệ Dịch đã đi tới Thần linh tiểu giới của Nhân Thế
Gian để chờ đợi, thay bọn họ phòng bị và phong tỏa.
Trên thân Mỗi người đều có Khi Thiên trận vãn,
tránh để lộ khí tức, đả thảo kinh xà, mọi người đều rất cẩn thận, chuẩn bị bắt
đầu đợt tấn công cuối cùng.
- Thông báo cho người của các đại Thánh địa tới
đây đi.
Vực môn mở ra, tin tức được truyền ra ngoài,
sau đó không lâu từng đoàn nhân mã lao vọt tới, đông nghìn nghịt thành một mảng
lớn, có người còn mang cả Thánh khí đến đây.
Diêu Quang Thánh Địa, Khương gia, Dao Trì
Thánh địa, Cơ gia đều đã khởi động chiến xa, đại kỳ bay phần phật, đều có
phương pháp che dấu khí tức của chính mình.
Tuy nhiên hiện tại đã không cần bí mật nữa, cuộc
quyết chiến cuối cùng đã đến, đại hắc cẩu là người đầu tiên lao vào trong, phá
giải pháp trận, rồi sau đó là Tề La, Diệp Phàm, Cơ Tử, Thánh Hoàng tử, Long Mã,
cuối cùng là đại quân các nơi.
Đại chiến đột ngột bùng nổ!
Xuyên qua ảo trận tại cửa vào, bên trong là
các gò đất, cỏ cây um tùm, dốc đá mọc lên san sát, các luồng tử vụ đang lượn lờ,
những dày núi có hình dáng kỳ vĩ.
- Địch tập...!
Tiếng thét chói tai vang lên, lại có một vị
Vương giả đại thành thủ hộ ở bên ngoài sơn môn, trước tiên phát ra cảnh báo,
nhưng đây chỉ là phí công.
Diệp Phàm lao thẳng lên đầu tiên, cuốn qua đối
phương, giống như một con chân long bay ngang trời, mạnh mẽ vô cũng, mỗi lần bước
đi đều có thể ép vỡ cả hư không, nhanh đến mức cực hạn.
Hắn đang thi triển bí quyết chữ “Hành”, coi
pháp trận phía trước như không có gì, hoàng kim huyết khí như biển, cuồn cuộn
sôi trào, hẳn dùng một cước đã đạp nát phòng ngự của Vương giả đại thành, hủy
diệt quầng sáng quanh người đối phương.
Người này có tu vi cao thâm, vốn đang ẩn nấp ở
trên không trung, nhưng trước mặt Diệp Phàm thì lại không trốn vào đâu được, hoảng
sợ mà cầm Vương giả đạo binh tới đỡ.
Rắc...!
Dưới một cước này của Diệp Phàm, tuy rằng
Vương giả đại thành rất thần võ, pháp lực cao thâm, nhưng mà vị Sát Vương này lại
vẫn không thể đỡ được, thanh đạo binh vỡ nát.
Huyết quang vọt lên, Diệp Phàm cực kỳ thô bạo.
khi một bàn chân xuyên qua ngực đối phương, thì đầu gối lại co lên, đâm nát đầu
của hắn, giết chết nguyên thần của đối phương.
Xoát...!
Những việc này diễn ra nhanh như tia chớp, Diệp
Phàm gần như chỉ lao thảng qua, căn bàn không dừng lại chút nào, một vị Vương
giả đại thành bị đánh nát, hoa máu văng khắp nơi, mất mạng ngay lập tức.
Ầm...!
Ngay khi Diệp Phàm vừa hạ xuống, hắn đã đánh
ra một quyền, đập vỡ nát ngọn núi màu tím phía trước, đây mới là mục tiêu công
kích, khiến cho tất cả pháp trận tại sơn môn đều mất đi hiệu lực, phá huỷ trung
tâm của trận kỳ.
- Giết...!
- Giết a...!
- Tiêu diệt Địa Ngục, nghênh đón thần cốt của
các tiền bối quay về, rửa sạch sỉ nhục và tuyết hận!
Tiếng rống giận vang lên, phía sau thì những đại
Thánh địa mặc kệ là thật lòng hay là bị ép buộc, nhưng khi tới nơi này, liền bị
loại huyết khí này khơi dậy nỗi lòng, hò hét giết chóc rung trời.
Mọi người đều cũng nhau lao về phía trước, các
loại chiến xa ù ù rung động, man thú đạp nát cả trời cao, từng mũi thần tiễn được
bắn ra, bay về phía những cấm chế kia.
Oanh...!
Từng mảng thần quang bay lên, từng dãy đạo
ngân hiện ra, tất cả đều bùng nổ hủy diệt, các luồng năng lượng ngập trời, sáng
lạn chói mắt.
Đây là một Thần linh tiểu giới, tương truyền
là do thái cổ Thần minh lưu lại, bị người của Địa Ngục tìm được, đưa làm trọng
địa, làm căn cơ.
Chính vì như thế, tiểu thế giới này mới chắc
chắn bất hủ, khó có thể bị hủy diệt, đối với các thế lực lớn mà nói thì đây là
một khối thần địa.