- Càn rỡ!
Chấp pháp giả quát to, chiến y Đại la ngân
tinh trên người hắn sáng loá, mà thanh âm của hắn lại rất âm nhu, lên tiếng
trách cứ như vậy có một loại ngạo mạn và ác nghiệt, khiến người ta không rét mà
run.
Diệp Phàm vô cùng tức giận, chưa từng có giống
như hôm nay, con ngươi lạnh như băng, tóc đen tung bay, lửa giận mãnh liệt, đây
quả thực là khinh người quá đáng!
Dị tộc vây giết hắn đứng ở sau lưng Chấp pháp
giả được tự do, lúc này trên mặt lộ vẻ cười lạnh. Mà hắn người bị hại lại trở
thành tù nhân, bị buộc phải mang gông xiềng.
Đây là loại chuyện hoang đường biết bao, nhưng
lại phát sinh trong thực tể!
Không cần nghĩ cùng biết, nếu bị mang xiềng
xích như vậy, áp giải tới chỗ sâu trong tinh không cổ lộ, nhất định hắn sẽ
không có đường sống.
Chấp pháp giả này quá mức công khai trắng trợn,
không kiêng nể gì, ở đây còn là trước mắt chư hùng, có nhiều người nhìn thấy như
vậy mà còn dám như thế. Nếu như không có người nào khác, thì sẽ thế nào chứ?!
- Càn rỡ con bà ngươi!
Long Mã rống to một tiếng, chấn động cả tòa cổ
thành đều rung chuyển.
Nó thật sự chịu không nổi, Chấp pháp giả không
phân biệt hắc bạch như vậy thật khiến cho lồng ngực người ta nghẹn một cục tức,
hận không thể lập tức bay lên đạp chết hắn.
Một tiếng quát to như vậy làm cho trong lòng rất
nhiều người đều run lên. Đây là xé rách da mặt, muốn chống lại Chấp pháp giả,
nói đến tột cùng là chuyện sống chết.
- Các ngươi to gan lớn mật, dám nghi ngờ sự
công chính của bốn tòa sao? Một tên thì tuyên bố phải phá nát tinh không cổ lộ,
một tên thì sỉ nhục bản thân bốn tòa, đây là kháng pháp, tội không thể tha thứ,
chỉ còn đường chết!
Chấp pháp giả sa sẩm mặt, chiến y Vương của
Thánh nhân trên người hắn tỏa hào quang sáng lạn, ngay cả hai chân đều mang
giày chiến Đại la ngân tinh, mù giáp bao phủ kín mặt, chỉ có cặp mắt lộ ra
ngoài.
Có thể nhìn ra, thân thể hắn thon dài cao lớn,
bao bọc trong Thần Y ngân tinh, tứ chi cân xứng hữu lực, hẳn là có một bộ khí lực
không tầm thường.
Chỉ có điều là loại thanh âm ngạo mạn cùng âm
nhu của hắn, ít nhiều làm cho hắn giảm bớt vài phần khí thế.
- Có công chính cái rắm chó! Chấp pháp giả
ngươi làm ra vẻ đạo mạo, trong nội tâm lại âm u ti tiện, không xứng ở trước mặt
chúng ta la lối!
Long Mã phẫn nộ quát, nó thật sự không nén được
giận, thân dựng thẳng lên, đôi móng trước hận không thể lập tức đá lên.
Ánh mắt của Chấp pháp giả càng thêm âm u lạnh
lẽo, toàn thân ngân quang đều có vẻ ác liệt hơn lên, hắn nhìn chằm chằm Diệp
Phàm và Long Mã, âm hàn lên tiếng:
- Các ngươi thật muốn phản sao?!
Diệp Phàm đang định đánh giá thực lực người
này, tuy nhiên Đại la ngân tinh thật sự phi phàm, dao động khủng bố của chiến y
Vương của Thánh nhân như sóng thần cuồn cuộn mãnh liệt, nhưng lại ngăn cách hết
thảy khí tức.
- Chấp pháp giả trên tinh không cổ lộ nếu đều
giống như ngươi, ta đây cùng không thèm lưu luyến, từ đây rời đi. Một ngày kia,
nhất định sẽ tự tay dẹp bỏ cổ lộ này!
Diệp Phàm dùng đạo âm quát lớn, âm ba “ù ù”
vang động, truyền đi khắp Thánh thành thứ hai Nhân tộc, mỗi người đều nghe được
tiếng nói.
Chấp pháp giả cũng đề cao thanh âm, nói:
- Tốt! Hôm nay các ngươi làm phản, là địch của
cả Nhân tộc, người người trên tinh không cổ lộ đều phải tru diệt các ngươi!
Vũ Tiên cười lạnh nói:
- Ngươi đại biểu cho cả Nhân tộc sao? Ngươi chỉ
là một tên Chấp pháp giả, tuy rằng chúng ta giao cho ngươi quyền lợi nhất định,
nhưng khi nào thì ngươi có thể đại biểu cho toàn thể Nhân tộc!
Ở khắp nơi, trong lòng mọi người đều âu lo,
không biết là nên giận hay bi thương, một Chấp pháp giả đều đại biểu cho tất cả
mọi người, quyền thế ngập trời.
- Yến Đại thống lĩnh! Ngươi còn thất thần làm
chi, trấn áp toàn bộ mấy tên phản nghịch này, một tên cũng không được để chạy
thoát!
Chấp pháp giả lạnh như băng nói.
- Kích hoạt Pháp trận thượng cổ, vây khốn tất
cả, một tên cũng không để chạy thoát!
Yến Vũ quát.
“Ầm” một tiếng, sương mù lan tràn, khắp Yến
gia đều bao phủ trong một tầng sáng mờ, không đếm được bao nhiêu trận văn thượng
cổ sống lại, bao vây tất cả mọi người ở nơi đây.
- Yến Vũ! Ngươi đã hết nhiệm vụ từ lâu, không
còn là Đại thống lĩnh của bản thành, ngươi dựa vào quyền gì động thủ đối phó
chúng ta?
Trong đám người có người quát lớn.
- Dùng trận văn trấn áp mấy tên đầu đảng!
Yến Vũ mặt không chút thay đổi, hạ đạt mệnh lệnh,
muốn đối phó với mấy người Diệp Phàm, Nhuế Vĩ.
- Hôm nay, để ta xem ai dám ra tay! Đừng ép ta
đại khai sát giới!
Diệp Phàm lạnh lùng nói. Giờ khắc này Vạn Vật
Mẩu Khí Đỉnh trên đỉnh đầu hắn càng thêm hùng vĩ.
“Xoạt”, “Xoạt”...
Từng đạo kiếm khí tự trên mặt đất vọt lên,
xuyên phá tận trời, đánh nát bầu trời, trận văn thượng cổ sống lại, sắc bén tuyệt
thế.
“Ầm!”
Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh run run, buông xuống từng
đạo Huyền Hoàng khí, cũng có sương mù tràn ra, đúng là vạn đạo kiếm khí hỗn độn,
vô kiên bất tồi, trấn áp uy thế của cổ trận.
Một cái đỉnh mà thôi, đã trấn áp cả tòa đại trận!
Cùng một lúc, Diệp Phàm ra tay, chân đạp bí
quyết chữ “Hành” ở trong cổ trận như vào chỗ không người, đại khai sát giới, một
quyền tung ra một địch nhân chết, rất nhiều cao thủ Yến tộc nhưng không có người
nào đủ sức địch lại hắn.
Trong đó lại có Thánh nhân xuất hiện, kết quả
tất cả đều bị Diệp Phàm đánh nổ tung, thánh huyết cùng xương trắng óng ánh bắn
ra, nơi đây thành một khu vực gió tanh mưa máu.
- Sát...
Tiếng hô sát rung trời, địa phương này xảy ra
náo động lớn, Diệp Phàm như vào chỗ không người, không ngừng hạ gục cao thủ Yến
tộc.
- Ngươi nạp mạng đi!
Yến Vũ một thân áo xám bay phần phật, lao thẳng
tới Diệp Phàm, chảy ra ngàn vạn dải tơ thánh lực, giống như Đế Vương đứng trên
thiên hạ.
Diệp Phàm trừng mắt đối mặt, cầm trong tay một
cây cung lớn, bắn tên liên tiếp, phàm là người thúc động trận văn gần như tất cả
đều bị bắn chết, bùng nổ bắn tung từng đám sương máu.
Hơn nữa, trong miệng hắn cắn một mũi tên màu
đen không giống bình thường, nhìn thấy Yến Vũ đang phóng tới, lập tức không
chút do dự đổi mũi tên, giương cung như vành trăng tròn, bắn ra mũi tên sắc bén
tuyệt thế!
“Vù vù...”
Truyền đến đến tiếng xé gió, mũi Hắc Tiễn này thần uy
cái thế, còn kinh người hơn so với một vầng thái dương màu đen, chung quanh lại
có một cổ thi thể Thần Ma hiện lên, khủng bố ngập trời!
Đây là một mũi tên tuyệt thế, chính là Thần
khí của Đại Nghệ chế thành còn lưu lại. Ở thời thượng cổ, có gần chín mũi đã bị
Đại Nghệ dùng hết, bắn chết chín con nối dòng của Chuẩn đế Kim ô.
Ngày nay, Diệp Phàm bắn ra mũi tên màu đen chất
liệu tương tự, tự nhiên là phong lôi mãnh liệt, muôn hình vạn trạng, khủng bố
khôn cùng.
Yến Vũ rống to, huyết khí ngập trời, lão tuyệt
đối là cao thủ tuyệt đỉnh trong Thánh thành thứ hai Nhân tộc, thánh khí tràn ngập
khắp nơi, khiến mọi người đều sợ run.
Thế nhưng, lão lại không thể né tránh được mũi
tên này, một mũi tên tuyệt thế, nhanh đến làm cho nhật nguyệt mất ánh sáng,
thiên địa đảo ngược, như là có thể xuyên phá mọi giam cầm.
“Phốc” một tiếng, máu tươi bay lên rất cao,
mũi tên màu đen vờn quanh từng đạo tinh hà, hiệp cùng nó còn có thi ảnh Thần
Ma, xuyên qua một bàn tay của Yến Vũ.
Lão không kịp né tránh, tế ra các loại binh
khí, rồi dùng tay ngăn cản, vì vậy có một màn này.
Đột nhiên nhiều huyết hoa nở rộ, bàn tay Yến
Vũ nổ tung, tiếp theo cả cánh tay trở thành máu bùn, cuối cùng lại làm cho nửa
thân người lão xuất hiện vết nứt.
- Yến Vũ đều bị thương, hơn phân nửa lão sớm
đã bước vào cảnh giới Vương của Thánh nhân, không ngờ lại suýt nữa tử vong!
Một màn mang tính rung động này khiến cho rất
nhiều người đều trố mắt nhìn trân trối, rồi sau đó lưng sinh ra một luồng hơi lạnh,
một mũi tên của Diệp Phàm này uy lực quá lớn.
“Ông!”
Khắp thiên địa đều đang run rẩy, Diệp Phàm với
bí quyết chữ “Hành” hết sức thần tốc vọt tới phía trước, mang theo khí thế chưa
từng có từ trước đến nay, tung ra Lục Đạo Luân Hồi Quyền, huyết khí màu vàng
bao trùm Yến phủ.
Đây là gần người ẩu đả, Diệp Phàm cảnh giới
không cao bằng Yến Vũ, nên giờ này hắn phát huy sờ trường của mình vọt tới phụ
cận, tung ra bá quyền tuyệt thế, làm cho khắp thiên địa đều bị bao phủ trong
chiến khí hoàng kim của hắn.
Không ai có thể nhìn thấy bên trong đã xảy ra
thứ gì, chỉ nghe một tiếng kêu đau đớn cùng với tiếng máu thịt xương cốt vỡ vụn,
Ngay sau đó liền nhìn thấy Yến Vũ nửa thân mình rách nát, máu chảy đầm đìa, bay
tung ra ngoài.
Diệp Phàm đuổi sát theo sau, nhưng đột nhiên một
kiện cấm khí có thể sát Thánh nhân, đánh úp lại ngăn chặn đường tiến của hắn,
là một lão già của Yến tộc ra tay.
“Ầm!”
Diệp Phàm tung ra một nắm tay màu vàng, đánh
cho một mặt luân bàn màu bạc dập nát, cấm khí trở thành tro tàn rơi xuống.
Mọi người không ai không biến sắc, loại khí lực
này, loại chiến lực này, quả thực trông thấy mà rợn cả người.
Nhất là Yến tộc, ai cũng sợ hãi. Yến Vũ tu đạo
nhiều năm rốt cục vào nửa năm trước đột phá gông cùm xiềng xích, trở thành
Vương của Thánh nhân. Tuy rằng cảnh giới chưa ổn định, nhưng dù sao cùng là cao
thủ tuyệt đỉnh, thế mà cận chiến lại thiếu chút nữa bị Diệp Phàm trực tiếp đánh
chết!
- Táng Đế Tinh... Thánh thể... Thời gian cách
mười vạn năm, không ngờ lại tới nữa!
Chấp pháp giả sợ hãi kêu lên, hiển nhiên đoán
được thể chất của Diệp Phàm. Thân phận của Diệp Phàm ra ngoài dự liệu của hắn,
làm cho trong lòng hắn chấn động mãnh liệt.
- Hắn đến từ Táng Đế Tinh? Là viên tinh tú ở
xa kia, là nơi Đại đế cổ lúc tuổi già đi tới chờ chết!
- Thánh thể... Đây là một loại thể chất cực kỳ
cường đại, mười vạn năm nay không có bước trên tinh không cổ lộ, không thể tưởng
được lại xuất hiện.
Mọi người đều một trận giật mình, ai cũng trợn
tròn mắt.
- Tiếp dẫn sứ bản thành ở đâu, còn không mau
mau hiện thân, bắt tên phản nghịch của Nhân tộc này, đánh chết tên cuồng đồ
này!
Chấp pháp giả the thé nói, chiến y màu bạc lấp
lóe, cả người càng thêm lạnh lẽo.
Một tiếng thờ dài vang lên, Tiếp dẫn sứ xuất
hiện, thân ảnh mơ hồ mông lung, như là một cái bóng, đứng sừng sững giữa hư
không.
Hắn vừa xuất hiện, chư hùng đều im bặt, đây là
một nhân vật Vương của Thánh nhân cường đại tuyệt đỉnh, được xưng là cao thủ đệ
nhất của Thánh thành thứ hai Nhân tộc.
Đây là một loại áp bách cùng uy hiếp, nếu hắn
ra tay can thiệp, ai có thể chống đỡ?
Chấp pháp giả lên tiếng:
- Thành thứ hai thực hỗn loạn, lại xuất hiện kẻ
phản nghịch Nhân tộc! Tiếp dẫn sứ, ngươi không thể trốn tránh trách nhiệm, hiện
tại còn không mau mau bắt bọn chúng!
Những lời này vừa ra, mọi người ai nấy đều biến
sắc.
“Ầm ầm!”
Yến Vũ huyết khí bừng bừng, chữa trị thân thể,
trước một bước hành động. Lão phá quan thành công, trở thành Vương tôn một thế
hệ trong Thánh nhân, nhưng trong cận chiến lại thiếu chút nữa bị người giết chết,
đây là một loại si nhục.
Pháp lực của lão dâng trào muốn đi giết chết
Diệp Phàm, rửa nhục. Thế nhưng lão mới vừa động thân, một bàn tay to đã chụp bắt
lấy, Tiếp dẫn sứ giam cầm lão.
- Tiếp dẫn sứ đại nhân! Ngài đây là làm gì?
Yến Vũ kinh hãi, toàn thân lông tóc dựng đứng.
- Tiếp dẫn sứ! Ngươi muốn làm gì? Ngươi không
đi trấn áp kẻ phản nghịch Nhân tộc, ngược lại làm khó dễ Yến thống lĩnh là sao?
Chấp pháp giả âm trầm nói.
Không riêng gì hắn, ngay cả những người khác
cũng đều là vô cùng kinh ngạc.
Tiếp dẫn sứ thân thể mơ hồ, chỉ có đội mắt
sáng ngời, đối mặt với Chấp pháp giả, vẫn không nhúc nhích, như là đang cẩn thận
cảm ứng. Thật lâu sau mới nói:
- Xin hỏi ngài có thể đưa ra Thần lệnh của Chấp
pháp giả không?
Mọi người nghe vậy đầu tiên là ngẩn ngơ, rồi
sau đó tất cả đều kinh hãi.
Chấp pháp giả lạnh lùng cười, nói:
- Ngươi nghi ngờ thân phận của ta sao? Đây là
đại bất kính đối với Chấp pháp giả!
Dứt lời, chiến y trên người hắn càng thêm rực
rỡ, ngân quang bắn ra bốn phía.