- Ta hơi nghi ngờ người chấp pháp, chỉ đi xem
cho có lệ một chút mà thôi.
Tiếp dẫn sứ bình tĩnh nói, pháp thân mơ hồ
không rõ.
Mọi người đều cả kinh, trong lòng nghi hoặc.
Thân phận của người chấp pháp có vấn đề sao? Đây đúng là đại sự khiến người ta
không tưởng nổi.
Long Mã nổi giận lôi đình, tức tới bùng nổ
nói:
- Ngàn vạn lần đừng có lấy cớ, nếu không ta
cho ngươi sống không bằng chết!
Bị người ta chỉ trích như vậy, trong lòng Long
Mã cảm thấy nghẹn khuất. Mà kết quả thân phận chấp pháp cũng có vấn đề khiến nó
lại càng phẫn uất.
Người chấp pháp nói giọng lạnh như băng:
- Có người dám mạo danh người chấp pháp sao?
Phải dùng Thần Lệnh chứng minh thân phận của ta, đối với ta đúng là một loại sỉ
nhục!
Hắn vẫn chưa lấy Thần Lệnh ra, càng khiến cho
người ta ngờ vực vô căn cứ. Hắn ít người đánh trống reo hò.
- Mời ngươi đưa Thần Lệnh ra!
Rất nhiều người kêu to. Sự kiện vừa rồi rất
khó khiến người ta sinh cảm tình với hắn.
Người chấp pháp quát khẽ:
- Ta khoác Đại la ngân tinh chiến y, đây là chứng
minh tốt nhất rồi. Thứ này chỉ có chấp pháp giả mới có, như vậy còn chưa đủ chứng
minh sao?
Toàn thân hắn là giáp trụ màu bạc chói mắt,
khiến rất nhiều người không thể nhìn thẳng, lời này vừa nói ra liền khiến không
ít người trầm mặc. Loại giáp trụ cấp cho Vương giả trong Thánh nhân này chính
là tượng trưng cho thân phận và địa vị.
- Ta vô tình mạo phạm chấp pháp giả, nhưng tất
cả đều phải tuân theo quy định.
Tiếp dẫn sứ của Thánh thành thứ hai của Nhân tộc
vẫn kiên trì không nhượng bộ.
- Tốt lắm, ta khiến cho ngươi tâm phục khẩu phục!
Chấp pháp giả cười lạnh, keng một tiếng kim
khí rung động, hoa lửa bắn ra bốn phía. Thần Lệnh xuất hiện trên hư không, sáng
lóa, tòa ra dao động đạo văn đặc biệt, tương xứng với huyết khí toát ra.
- Không, đây là một loại Thần Lệnh trên tinh
không cổ lộ, thuộc loại chấp pháp giả cường đại, tương xứng với huyết khí.
Mấy lão già cả kinh kêu lên. Đám người đứng đầu
những thế lực lớn đều tới.
- Ngươi còn gì để nói không?
Chấp pháp giả quát lớn, ánh mắt ác liệt nhìn
Tiếp dẫn sứ.
Mọi người đều ngây dại. Đây đúng là một vị chấp
pháp giả thật, không phải mạo danh, khiến rất nhiều người nói không ra lời.
Tiếp dẫn sứ im lặng. Chuyện này khiến hắn
không còn cách nào nói gì nữa.
- Thân phận của ta ngươi đã xác nhận rồi, còn
nghi vấn gì nữa không? Nếu không thì hiện giờ lập tức ra tay, giết kẻ này đi!
Chấp pháp giả chỉ về hướng Diệp Phàm nói.
- Chúng ta không phục. Sao lại trấn áp Diệp
Phàm. Hắn rõ ràng là người bị hại, tại sao lại trở thành tù nhân. Mà những dị tộc
kia lại vẫn được tự do đứng ở phía sau ngươi.
Nhuế Vĩ tức giận hô.
- Bổn tọa nói muốn dẫn hắn đi điều tra, tất cả
đều đã tra ra manh mối. Đều là do hắn vô cơ kháng pháp mới dẫn tới độ này!
Chấp pháp giả cười lạnh nói.
Nhuế Vì không phục, nói:
- Thế là đạo lý gì. Lại để người bị hại mang
gông xiềng phối hợp điều tra, để hung thủ nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật. Ngươi
đúng là không phân được trắng đen!
Tiếp dẫn
sứ lên tiêng:
- Chuyện này cũng không phức tạp. Ta cảm thấy
không cần phải mang hắn đi, có thể điều tra trước mặt mọi người, cho mọi người
một câu trả lời rõ ràng.
- Đáng tiếc là đã quá muộn rồi. Hắn đã phản,
tuyên bố phải hủy diệt tinh không cổ lộ. Đây là tội ác to lớn tày trời!
Chấp pháp giả lắc đầu, mang theo nụ cười âm
lãnh nói:
- Phải dẫn đi. Phản đồ của Nhân tộc cần phải
trấn áp mạnh mẽ!
Long Mã giận dữ nói:
- Con mẹ ngươi chỉ biết làm càn. Tất cả không
phải do ngươi làm xằng làm bậy mà ra à? Đừng nói tới ngươi giờ vẫn còn làm chấp
pháp giả, rốt cục đã bức bao nhiêu người làm phản rồi. Chỉ sợ là ai oán nhiều
như mây trên trời rồi hả?
- Tiếp dẫn sứ đâu. Vì sao ngươi còn không đưa
hắn đi. Đối với hiện trạng của thành thứ hai của Nhân tộc ta cảm thấy vô cùng
lo lắng, tương lại sợ rằng ngươi sẽ bị khiến trách.
Chấp pháp giả trầm giọng nói.
Tiếp dẫn sứ lắc đầu nói:
- Khiến trách ta hay không là chuyện tương
lai. Chuyện trước mắt không cần phải hưng sư động chúng. Diệp Phàm cần chịu tội
gì cùng phải làm rõ ràng trước mặt mọi người.
- Ngươi nói như thế thì chúng ta chấp pháp
luôn. Dựa theo pháp tắc của tinh
không cổ lộ, người phản bội Nhân tộc ai cũng đều
phải tru di. Ta hiện giờ ra lệnh cho ngươi giết hắn trước mặt mọi người!
Chấp pháp giả lạnh lùng vô tình nói.
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc. Chấp
pháp giả rõ là quyết tâm giết Diệp Phàm, không cho hắn chút cơ hội. Hắn dám làm
thế ở thánh thành thứ hai của Nhân tộc, nếu bị mang đi thì khẳng định càng
không ổn.
- Hắc, vốn đáng phải như thế.
Thống lĩnh tiền nhiệm Yến Vũ lạnh lùng nói. Hắn
đã thoát khỏi sự khống chế của Tiếp dẫn sứ, sớm trị tốt thương thế rồi.
Huyền tôn của hắn là Yến Xích Phong cũng lộ nụ
cười lạnh, đứng một bên chờ Diệp Phàm đầu rơi xuống đất, mang theo vẻ trào
phúng.
Sau lưng chấp pháp giả, hai gã dị tộc nhìn như
thật bình tĩnh nhưng không khó để thấy vẻ sung sướng của bọn chúng khi thấy người
gặp họa và báo được thù.
- Chấp pháp giả chó má!
Long Mã mắng to, chuẩn bị động thủ.
- Ta cùng phản!
Vũ Tiên tức giận kêu lên, thần sắc lạnh lẽo,
khác một trời một vực với vẻ ngon ngọt thường ngày.
- Lòng ta vẫn luôn có một nghi vấn, tại sao mấy
tên dị tộc này có thể tiến vào thành thứ hai của Nhân tộc?
Diệp Phàm đối mặt với Tiếp dẫn sứ, thần sắc trịnh
trọng hỏi.
- Là do chấp pháp giả đưa tới.
Tiếp dẫn sứ bình tĩnh nói.
- ?!
Mọi người ồ lên. vấn đề Diệp Phàm đưa ra liền
trực tiếp khiến nhiều người trừng mắt lên.
- Ta*A&%...
Long Mã chửi ầm ĩ, rốt cục không kìm nổi nữa.
Nguồn gốc vấn đề này đều ở sáu tên dị tộc do chấp pháp giả đưa tới.
- Thế này còn thiên lý nữa không?
Nhuế Vĩ cùng la lớn.
Khó trách chấp pháp giả lại bao che cho dị tộc.
Mọi người đều giật mình. Những người này vốn là do hắn mang tới, phá hoại
nghiêm trọng quy định của thái cổ đàn tràng, giết cường giả Nhân tộc, cuối cùng
không bị trừng phạt. Chân tướng lúc này đã lộ ra rồi.
Rất nhiều người giận mà không dám nói nhưng
trong lòng phẫn uất tới cực điểm, trừng mắt nhìn lại.
Long Mã nổi trận lôi đình, nói:
- Tinh không cổ lộ đen tối thế này, chấp pháp
giả làm theo lẽ công bằng đây sao? Bổn tọa ân cần hỏi thăm cả họ nhà ngươi!
- Yến tộc cũng tồi tệ vô cùng, vẽ đường cho
hươu chạy, hăm hại Nhân tộc, thực là không biết xấu hổ!
Nhuế Vĩ kêu to.
Vũ Tiên suy nghĩ. Yến tộc và chấp pháp giả ác
độc quá mức, vốn là muốn lôi Diệp Phàm vào trong phủ thì không phải còn tùy ý đặt
tội danh lớn hơn sao? Dị tộc lại là thủ hạ của chấp pháp giả! Nàng nói những lời
này ra trước mặt mọi người, khiến cho lại vang lên một hồi rối loạn.
Rất nhiều người phẫn hận. Đám người này cùng
quá kiêu ngạo, âm độc ti tiện, vu oan hãm hại, kẻ đáng phải là tù nhân lại là
khách quý của Yến phủ, người bị hại lại bị vu oan.
- Làm càn!
Chấp pháp giả hét lớn, tỏa ra khí thế uy
nghiêm, muốn trấn áp mọi người sau đó thoát thân. Bị vạch trần trước mặt mọi
người khiến hắn có dự cảm không ổn.
Đúng lúc này thì một binh sĩ bay tới, âm thầm
truyền âm báo cáo cho Tiếp dẫn sứ.
Tiếp dẫn sứ ngẩng phắt đầu, lạnh lùng nói:
- Không thể tưởng tượng Lưu Nghiệp ngươi lại
dám giả mạo thúc phụ của ngươi. Mặc dù thân phận ngươi hiển hách nhưng đây cũng
là tội lớn rồi!
Lời nói này vừa thốt lên, mọi người đầu tiên
ngẩn ra, sau đó ồ lên, tiếng động ầm ầm truyền ra.
Người này quả nhiên có vấn đề, là con cháu của
một vị chấp pháp giả nhưng lại dám làm việc kiêu ngạo như vậy, giả mạo thúc phụ!
Tiếp dẫn sứ sớm đã phát hiện ra điểm dị thường,
hôm trước liền phát người đi tra xét, lúc này có được tin tức xác thực. Người
này đúng là con cháu của một chấp pháp giả thật.
Quần chúng xúc động phẫn nộ. Tới giờ này rất
nhiều người đều lao về phía trước. Tên Lưu Nghiệp này đúng là quá ương ngạnh
kiêu ngạo, chỉ là con cháu của chấp pháp giả mà lại dám một tay che trời.
- Các ngươi... Đứng lại!
Lưu Nghiệp quát, Đại la ngân tinh chiến y trên
người rung động leng keng, phát ra ánh bạc chói mắt.
- Đứng lại con mẹ ngươi. Một kẻ ti tiện dựa
vào quan hệ thân tộc mà ngang ngược, giờ đã bị vạch trần còn muốn tác oai tác
quái. Bổn tọa đánh chết tươi ngươi!
Long Mã là người đầu tiên vọt tới, dựng thẳng
thân, đạp theo bí quyết chừ Hành, một vó liền đậm sụp đất trời, đại chiến với
Lưu Nghiệp.
Keng, coong...
Không thể không nói pháp lực của Lưu Nghiệp rất
cao thâm, quả thật là có tư chất ngút trời, đạo hạnh cực kỳ cao siêu. Nhất là
khi hắn mặc Đại la ngân tinh chiến ý thì quả là dùng mãnh không thể đỡ.
Mạnh như Long Mã, thành Thánh tại tinh không cổ
lộ, mạnh hơn Thánh nhân bình thường rất nhiều nhưng cũng không bắt nổi hắn.
- Đúng thật là hắn. Lưu Nghiệp là anh em kết
nghĩa với thủ hạ của Đế Thiên là Kỳ Lân Thánh sư.
Tiểu thị nữ Linh Nhi của Trích Tiên Tử lẩm bẩm.
Thanh Thi tiên tử gật gật đầu, cùng không nói
gì.
Thống lĩnh tiền nhiệm Yến Vũ hét lớn:
- Ngừng tay. Các ngươi mau ngừng lại. Hắn là
cháu của chấp pháp giả giả Lưu Phong Đô, các ngươi nếu giết hắn sẽ gặp đại họa
đó.
Đỉnh bay ra khỏi đầu Diệp Phàm, tỏa ra một luồng mẫu khí ép nát thiên địa,
hóa thành to như ngọn núi, đủ để đánh tan tinh tú.
Coong!
Một tiếng nổ truyền ra. Thần y chớp động tỏa
ra ánh sáng rực rỡ, bảo vệ cho Lưu Nghiệp nhưng hắn vẫn bị chấn động mãnh liệt,
phun ra một ngụm máu tươi, bắn tung đi.
Tuy rằng chiến y cấp Vương giả Thánh nhân do Đại
la ngân tinh luyện chế thành có lực phòng ngự tuyệt thế nhưng chất liệu đỉnh của Diệp Phàm lại càng
khủng bố, có thể đánh nát cả một đại tinh.
Loại lực đạo này lại được huyết khí màu vàng của
Diệp Phàm thúc dục, phóng đại ra vô tận, quả nhiên thần chắn giết thần, phật cản
thí phật!
Chiến y Vương giả của Thánh nhân lóe sáng chứ
nên đổi lại là một Thánh khí bình thường khác thì sớm đã bị đánh thành tro bụi
rồi. Dù vậy thì Lưu Nghiệp cùng đã bị thương.
- Tốt. Ngươi tới thu thập hắn. Cái tên khốn kiếp
này có xác rùa rất chắc chắn, lực phòng hộ quả là vô song. Bổn tọa đánh mãi mà
không nhúc nhích!
Long Mã kêu lên.
- Muốn chết!
Thống lĩnh tiền nhiệm Yến Vũ lao tới, muốn cứu
Lưu Nghiệp. Đây là con cháu của một vị chấp pháp giả, nếu cứu được thì hắn sẽ
có lợi lớn.
Nhưng một bàn tay khổng lồ hạ xuống, túm lấy hắn
giống như bắt một con gà con. Tiếp dẫn sứ lạnh lùng vô tình ra tay, giam cầm hắn
lại.
Long Mã quay đầu lại, cả giận nói với Yến Vũ. Lão
già Yến tộc ngươi muốn cứu hắn để nịnh nọt. Bổn tọa hôm nay đánh chết cả huyền
tôn của ngươi trước mặt ngươi. Ta muốn cho ngươi xem kết quả máu chảy đầm đìa.
Một tiếng nổ lớn vang lên. Long Mã tấn công
vào yến phủ, đuổi giết Yến Xích Phong, sấm rền chớp giật, điên cuồng mãnh liệt,
mưa máu tung bay.
Yến Xích Phong không địch lại, rất nhanh liền
bị trọng thương, bị Long Mã dẫm nát ngực, xương cốt nát bấy, chật vật chạy trốn.
Thống lĩnh tiền nghiệm Yến Vũ kêu to nhưng lại
không thoát được khỏi bàn tay của Tiếp dẫn sứ, không có cách nào ngăn cản lại,
chỉ có thể trơ mắt ra nhìn.
Mà phía bên kia Lưu Nghiệp đang muốn bỏ chạy.
Hiện nay tất cả đã bại lộ, hắn cũng không còn muốn gì hơn, thầm muốn lập tức
thoát khỏi thành này.
Người này tu luyện được xưng là kỳ tài ngút trời,
ở sâu trong tinh không cổ lộ cũng coi như hiếm thấy, vẫn nằm trong những nhân vật
số 1.
Hắn đại chiến với Diệp Phàm, vừa đánh vừa lui,
Đại la ngân tinh trên người tỏa sáng rực rỡ, liên tiếp va chạm với Vạn Vật Mẫu
Khí Đỉnh nhưng cũng ăn không tiêu.
Lúc này hắn đã phun ra mấy ngụm tinh huyết, sắc
mặt tái nhợt vô cùng.
Keng!
Diệp Phàm muốn bảo tồn lại bộ chiến y này chứ
không muốn dùng đỉnh hủy diệt nó, vận chuyển bí quyết chừ Binh. Áo giáp trước ngực Lưu
Nghiệp liền phát ra rung động, tỏa sáng đẹp mắt, rời khỏi thân thể hắn.
Phụt!
Trong ánh mắt của vạn người, mái tóc đen của
Diệp Phàm tung bay, mắt bắn ra hai luồng điện, cầm cây trường thương màu đen
trong tay, đâm thẳng vào ngực Lưu Nghiệp. Mưa máu bắn tung tóe, ghim hắn lên giữa
không trung.