Đây là thần tích. Độc Nhân Đại đế sống lại,
tái hiện nhân gian!
Mọi người đều ngây dại, trố mắt nhìn trân trối,
khó có thể tin. Kỳ tích này quả thực là khó tin nhất, cái thân Ma Quân hóa
thành người, một lần nữa quân lâm nhân gian.
Thân ảnh kia càng ngày càng rõ ràng, từ trong
hư vô hiển hóa ra, từ trong năm tháng thời hoang cổ cất bước ra, giãy thoát
trói buộc của dòng chảy thời gian, còn sống tiến vào đương thời.
Mái tóc bay lên, tay áo phần phật, một cái
thân ảnh thon dài phong thái tuyệt thế, giống như từ trong thế giới thần thoại
đi tới như tiên giáng thế, nàng là siêu nhiên như vậy.
- Độc Nhân Đại đế!
Rất nhiều người run giọng kêu lên, trong lòng
vô cùng rúng động.
Người trong truyền thuyết xuất hiện, rõ ràng đứng
ở nhân gian.
Nàng khí chất siêu trần, không thuộc loại thế
giới này, có một loại khí tức không nhiễm bụi trần, bất cứ lúc nào sẽ mọc cánh
thành tiên bay đi, vượt thoát thể ngoại.
Mọi người đều bị chấn khiếp, ánh mắt không
nháy mắt nhìn chằm chằm vị Đại đế là nguồn gốc tranh luận lớn nhất, tài ba cao
nhất, cả đời thần bí nhất này.
Mái tóc nhẹ nhàng bay phất phới, quần áo màu
thiên thanh phụ trợ cho tiên tư của nàng thướt tha ngạo thế, da thịt trắng mịn,
như ngọc dương chi chạm mài mà thành, nàng tao nhà tài hoa.
Một vị nữ Đế cường thế, xưa nay được xưng tuyệt
thế đệ nhất, một mình khai sáng ra chín đại tiên thuật, có thể đối kháng với Cửu
Bí cao nhất của đạo gia, với lực một người độc chiến với chín Thiên Tôn, nhưng
lại là một nữ nhân phong thái vô thượng như thế này.
Nàng thong thả xoay người lại, mọi người khẩn
trương ngừng lại hô hấp, chăm chú nhìn tới phía trước muốn nhìn thấy dung mạo của
nàng, mọi người đều thực chờ mong.
Dựa vào cảm giác, mọi người biết, mỹ nhân này
khẳng định là một vị đẹp nhất thiên hạ.
Mọi người thất vọng rồi, không thể nhìn thấy
gương mặt thực của Đại đế, bởi vì có một tấm mặt ng quỷ mang ở trên gương mặt
nàng, chỉ lộ
ra một đôi mắt xinh đẹp, trong suốt như nước.
Tấm mặt ng kia đối với Diệp Phàm mà nói tự
nhiên không xa lạ, đúng là đồ án cả đời làm bạn với Độc Nhân Đại đế, là bi hoan
của nàng, là ly hợp của nàng, hết thảy tâm tình của nàng tất cả đều ở trong đó.
Đây là dấu ấn mặt quỷ trên Thôn Thiên Quân,
ngày nay hóa thành một tấm mặt ng, che ở trên gương mặt xinh đẹp tuyệt đại kia,
khiến thế nhân không thể nhìn thấu, không thể thấy rõ.
Điều này làm cho mọi người rất lấy làm tiếc! Nữ
nhân tuyệt đại nhất trên đời, thần bí khó lường, về nàng có nhiều lắm truyền
thuyết, tới hôm nay rốt cục hiện ra chân thân lại vẫn là không thể nhìn thấy
dung mạo.
Nhẹ nhàng thở dài, sau đó mọi người cũng biết
chừng mực, bao nhiêu anh kiệt, bao nhiêu thiên kiêu cũng không thể nhìn thấy
bóng dáng nữ Đế một lần, mà bọn họ lai có cơ hội như vậy.
Mỹ nhân này như là một người ngọc, dáng người
thon dài, cả vật thể trắng nõn trong sáng, không có một chút tỳ vết, lẳng lặng
đứng ở nơi đó, phi thường tường hòa.
Rất khó khiến người ta liên tưởng tới, đây là
một nữ Đế cường thế trên lịch sử từng khí nuốt núi sông, chấn nhiếp đến các tộc
vũ trụ kinh hãi run sợ.
Chính là nàng, trấn giết Hoàng Đạo Hỏa Linh.
Chính là nàng, một kiếm vạt đi Thiên Đoạn Sơn
Mạch, làm cho tổ địa Thánh Linh hoàng tộc trở thành phế tích, một kiếm bình định
một cấm địa Sinh Mệnh.
Chính là nàng, một người độc chiến với chín đại
Thiên Tôn chuẩn bị ở sau, thậm chí quyết đấu họ khi còn sống, một mình chinh phạt
chín tầng trời mười tầng đất, khai sáng chín loại áo nghĩa chung cực có thể so
với Cửu Bí.
Cũng là nàng, đi vào Bất Tử Sơn, ngồi xếp bằng
dưới cây Ngộ Đạo Trà, Cổ Hoàng không dám nói một lời, im lặng mà chống đỡ.
Cũng là nàng, bước vào Côn Lôn thành tiên địa,
một chưởng đánh nát Thành Tiên Đính, chỉ giết vạn tổ đầu rồng, siêu nhiên trên đời, không
để ý tới nguyện vọng của Nhân Sâm Quả Thụ muốn đi theo, ung dung rời đi.
Vẫn là nàng, sống một đời tiếp một đời, khai
sáng kỳ tích trường sinh, cũng không vì thành tiên, chí ở lại chốn hồng trần
này chờ “ngươi” trở về.
Mà những sự tích này chỉ là một chút trong cuộc
đời nàng, còn có nhiều lắm, đều tiêu tán ở trong dòng chảy thời gian, người
ngoài không thể biết được, chân tướng chôn vùi ở quá khứ.
Người ta chỉ biết cùng với tranh luận một đời
của Độc Nhân Đại đế, nhưng cũng tràn ngập truyền kỳ, trải qua gần tiên cả đời
còn có hành động nghịch thiên khó có thể biết hết.
Chính là một người như thế, ngày nay nàng lại xuất hiện!
- Đại đế, một vị đã nghịch thiên, nàng khai
sáng một loại pháp trường sinh khó có thể tưởng tượng!
Có người cả kinh nói lên.
Chính là lão Thần cùng đang run rẩy, yên lặng
so sánh nữ nhân này với Đế Tôn, sống sót như vậy vẫn trường sinh bất hủ sao?
Nghịch thiên tới cỡ nào a.
Mọi người đều kinh sợ tới cực điểm, điều nhìn
thấy, điều nghe thấy khẳng định chấn động cổ kim, tương lai đều sẽ truyền tụng
lại.
Nữ Đế có phong thái vô thượng, lẳng lặng đứng ở
nơi đó, bễ nghễ nhân gian, cường đại như Bất Tử Thiên Đao đều có chút do dự, rốt
cuộc có nên tiến công hay không?
Nó đã thề phải chém diệt mọi người, là báo thù
cho tám bộ chúng, nhưng nữ nhân trước mắt này thực đáng sợ, sâu không lường được.
- Ngươi không phải nữ Đế, ngươi chỉ là một kiện
binh khí mà thôi!
Thiên Đao nói, cả vật thể sáng rực lên, nhưng
không có lập tức tiến công, nó đây là đang dò thử.
Nữ nhân không có lên tiếng, nâng lên tay trái,
trên một ngón tay trong đó đeo một chiếc nhẫn, dùng đồng thau luyện chế thành,
thực giản dị, không phải Tiên Trân, nhưng nàng lại quý trọng đặc biệt.
Nàng cúi đầu, nhìn chiếc nhẫn kia, trong mắt
có một loại tia sáng đặc biệt, thời gian thật lâu sau lại ảm đạm xuống, có
không cam lòng, có u ám, làm cho mọi người cùng theo đó vừa run sợ, lai vừa tan nát cõi
lòng.
“Keng!”
Bất Tử Thiên Đao bùng nổ tiên quang xông thẳng
lên trời cao, sát khí ức vạn lớp, như núi sông bùng nổ, giống như biển rộng vỡ
đê, như tinh không sụp đổ, “ù ù” nổ vang, lôi điện hừng hực bao phủ vũ trụ.
Địa phương này trở thành biển cả pháp tắc mênh
mông, vô cùng khủng bố, tan biến hết thảy sinh cơ, Bất Tử Thiên Đao chém xuống,
quả nhiên là cái thế tuyệt luân, không thể ngăn cản.
Linh hồn mọi người đều rung động, Thiên Đao uy
lực quá lớn vượt qua lẽ thường!
“Keng!”
Thế nhưng, đối mặt với một kích kinh thiên động
địa như vậy, nữ nhân phong thái tuyệt thế kia cũng không có động tác gì to lớn,
chỉ là nâng lên tay phải đánh tới phía trước, khẽ vỗ nhẹ trên Thiên Đao.
Một tiếng nổ vang lên như rồng ngâm trên chín
tầng trời, giống như phượng hoàng hót ở Tiên giới, âm nung vang vọng không dứt,
tất cả đao khí mờ mịt trong thiên địa đều biến mất, từ đó không thấy.
Đây là một chuyển biến phi thường đột ngột, vừa
rồi còn đằng đàng sát khí, trong giây lát một bàn tay trắng mịn vỗ lên phía bầu
trời, làm cho nơi đây sóng êm gió lặng, quá mức rung động.
“Vù!”
Bất Tử Thiên Đao bay ngược đi, trong nháy mắt
biến mất khôi địa phương này, lơ lửng ở trên vòm trời mênh mông. Nó thực giật
mình kinh sợ, cảm giác được một tia nguy hiểm, kiện binh khí này có thể uy hiếp
đến nó.
Nữ Đế nhẹ hất mái tóc, mặt ng đồng thau lạnh
như băng, khuôn mặt dịu dàng, đây là một loại tổ hợp mâu thuẫn. Dung nhan tuyệt
đẹp của nàng chí thể hiện qua chỗ cằm và đôi mắt lộ ở ngoài, là động lòng người
như vậy, mà trên mặt ng quý lại là thiếu sinh cơ như vậy.
Thời gian trôi qua, cát bụi khắp nơi, qua năm
tháng hai mươi mấy vạn năm đủ để chôn vùi tất cả, mà nàng còn có thể lưu lại ở
nhân gian, nhìn xem thế giới hồng trần, hồi ức chuyện cũ như làn khói.
Trong mắt của nàng có mơ hồ, có bi thương, có
u ám, nhìn về hướng Bắc Đẩu Tinh Vực xa xa, nhìn về chỗ sâu trong tinh vù,
thương hải tang điền, hết thảy đều thay đổi, ngay cả tinh hệ cũng không biết đã
đứt đoạn bao nhiêu mảng.
- Ngươi rất mạnh nhưng ta là ý chí thiên đạo,
ngươi không thể chống lại!
Bất Tử Thiên Đao nói, thân đao sáng lạn, gần
như trong suốt, ngay sau đó hừng hực thiêu đốt, đó là trật tự pháp tắc đang sôi
trào, là tiên tắc bất hủ.
Diệp Phàm vô cùng kinh ngạc. Hắn thấy được Thần
liên trật tự mơ hồ, cảm nhận được khí tức quen thuộc, trong đó có bộ phận quy tắc
của Tiên Chung, ngưng kết trong thân đao.
Hắn từ trên Huynh Hoặc tinh thu được thần liên
trật tự pháp tắc của Tiên Chung, ngày nay lạc ấn ở trong Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh của
hắn. Tuy rằng đối với loại quy tắc này không có nghiên cứu hiểu thấu, nhưng có
thể nhận ra nó.
Bất Tử Thiên Hoàng quả nhiên đáng sợ, sớm đã lạc
ấn bộ phận pháp tắc của Tiên Chung lên trên thân đao. Đây là hắn muốn bồi dưỡng
thành Tiên khí chân chính, mà tiên kim ngũ sắc là vật dẫn tốt nhất.
Bất Tử Thiên Đao bay xuống, mà thế công lần
này còn mạnh hơn. Sát khí như sóng biển thổi quét vũ trụ, tinh hải ở xa xa đều
vỡ nát, không có khoảng cách không có giới hạn, đao chém ngàn đời.
“Xoát!”
Lần này, trong mắt nữ Đế bắn ra hai tia sáng
kinh người, hoàn toàn bất đồng với im lặng trước đây, nàng như là từ trong ngủ
say thức tỉnh, không hề yên tĩnh mà hóa thành một Chiến Thần.
Ánh mắt cắt qua phía chân trời, tóc đen bay
lên, nữ Đế xông lên tận trời chủ động công phạt, cường thế đến khiến mọi người
run sợ, nàng trực tiếp chính là một chưởng đánh về phía Thiên Đao.
- Trời ạ, đó là... Phi Tiên Lực!
Rất nhiều người kêu lên sợ hãi, kích động đến
run rẩy, toàn thân đều co giật.
Màn ánh sáng rơi vãi ra như cánh hoa bay múa,
tung ra đầy vũ trụ. Đó là Phi Tiên Lực, là sáng chế chuyên để chống lại Đấu Chiến
Thánh Pháp, lực công kích cả thế gian khó sánh.
Màn ánh sáng đầy trời, như một người đang cử
hà phi thăng, phải đột phá cái chắn thế giới, tiến vào thế giới Tiên vực.
Quá mạnh mẽ, chỉ là loại khí tức này đã khiến
cho mọi người run rẩy, không chịu nổi. Ngay cả Đại Thánh đều thần phục, quỳ gối
trên mặt đất, quỳ bái, không tự chủ dập đầu về phía nữ Đế.
Bất Tử Thiên Đao chuyển hướng, nó lại không có
tranh phong, tránh khỏi một kích này! Đây là chuyện khó tin, nó vô kiên bất tồi,
tan biến vạn vật, nhưng hôm nay lại chủ động tránh lui.
Thế nhưng, nữ Đế cường đại vượt quá tưởng tượng,
thân thể nàng tựa như ảo như mộng, dòng chảy thời gian như ngưng đọng lại, vì
nàng mà dừng chân, nàng hóa thành một luồng tiên quang xẹt qua. Đây là pháp tắc
Tiên đạo sánh với bí quyết chữ “Hành”, nhảy vọt một cái liền biến mất, truy
kích theo Bất Tử Thiên Đao, nhẹ nhàng ấn tiếp một chưởng.
“Keng!”
Một tiếng nổ vang lên chấn động trời xanh muôn
thuở, vũ trụ nổ tung, Bất Tử Thiên Đao bay tung ra ngoài, ánh đao đầy trời đều ảm
đạm xuống.
Thần linh trong Thiên Đao rúng động sợ hãi, nếu
không phải ở thời khắc mấu chốt nó bạo lui lại, uy lực của một kích kia sẽ còn
cường đại hơn nhiều lần, nói vậy, nó có thể hoàn toàn chịu đựng được sao?
Nữ nhân này thật yêu tà, là một tồn tại nghịch
thiên!
Mọi người đều ngây dại, nữ Đế lúc này mới vừa
ra tay mà thôi, đã đánh cho Bất Tử Thiên Đao cường thế như vậy bay tung đi, thần đao mất đi sáng bóng,
đang run run rất nhẹ.
Quả thực kinh thế hãi tục!
- Truyền thuyết là thật vậy chăng? Nàng... thật
sự có thể đánh vỡ hàng rào Tiên vực, nắm trong tay lực lượng của Phi Tiên?
Mọi người không thể không phát ra nghi vấn như
vậy, trong lòng hồi hộp, không thể tin được.
- Rõ ràng chỉ là một kiện binh khí, quyết
không thể là người của ngày xưa!
Bất Tử Thiên Đao lẩm bẩm tự nói, tràn ngập phẫn
nộ và nôn nóng, nó như một con hoang thú nuốt nạp tinh khí bát hoang, vũ trụ đều
sắp dập tắt, tất cả ánh sáng tinh tú đều tụ tập tới hướng nó.
Nữ Đế cũng không có lập tức xông tới, sau khi
nhìn thấy nó như vậy bàn tay trắng nõn cong lại, chậm rãi nâng lên dạng giống
như đang cầm một cái bảo bình, nhằm ngay Bất Tử Thiên Đao.
Chậm rãi, trong bàn tay mềm mại trong suốt
kia, thật sự xuất hiện một cái bảo bình đại đạo, ba ngàn sáu trăm phù văn, miệng
bình nhắm ngay Bất Tử Thiên Đao.
Bất Tử Thiên Đao sát khí như hải dương, nhưng
lại cảm giác được một cơn rét lạnh đáng sợ, như là có một đầu cự thú nhìn thẳng
vào nó, không chút nghĩ ngợi nó liền thay hình đổi vị, tránh né một kích này.
Thế nhưng, tốc độ của nữ Đế quá nhanh, bàn tay
mềm ngự long, chuyển biến sát theo hướng của nó.
“Ầm!”
Trời sụp đất nứt, vũ trụ sụp đổ, trong bảo
bình đại đạo kia phun ra lực lượng mênh mông như biến, ức vạn phù văn trực tiếp
bao phủ Bất Tử Thiên Đao, về phần đao khí mờ mịt kia toàn bộ tiêu tán đi.
“Keng!”
Thiên Đao bay tung đi, gần như bị gãy đoạn, nó
dùng một cái thế thân thuật, một đạo hư thân khác ở nơi đó vỡ nát, mà chính nó
cũng bị thương nặng.
Mọi người đều há hốc mồm, hết thảy biến đổi
quá nhanh, làm cho bọn họ khó tiếp nhận. Thiên Đao vừa rồi còn không ai bì nổi,
hiện tại lại trực tiếp bị nữ Đế áp chế đánh cho bị thương như vậy.
- Không có lý nào! Nàng chỉ là binh khí, cũng
không phải chân nhân, tại sao có thể như vậy!?
Thiên Đao phẫn nộ.
Một chiếc bàn chân ngọc mà lại trắng mịn hạ xuống,
vô thanh vô tức, xuất hiện ở trên hư không, nữ Đế đột ngột xuất hiện, nàng quán
tuyệt cổ kim, mái tóc bay múa, tao nhà tài hoa, một chân đạp trên Thiên Đao!