Đại chiến kết thúc mà mưa gió vẫn còn. Cái tên
chủ tinh Vĩnh Hằng đã trở thành tiêu điểm đàm luận của mọi người, Cổ tộc không
cam lòng bị công phạt không hiểu, chết rất nhiều người nên muốn trả thù.
Mấy đại vương tộc mạnh nhất thái cổ, còn có Hỏa
Lân Động, Huyết Hoàng Sơn, cao cao tại thượng đều bắt được ít tù binh, nghiêm
hình khảo vấn, thu hoạch rất nhiều.
Sinh ra ở quốc gia Thần linh, vì rèn luyện Tiến
hóa dịch mà tìm kiếm khoáng vật thần tính, tiến công vào Bắc Đẩu Tinh Vực, những
tin tức này lập tức gây sóng to gió lớn!
Bắc Vực ồn ào, rầm rĩ bởi Cổ tộc, thu hút rất
nhiều ánh mắt của người trong thiên hạ tới đây. Thăm dò sinh mệnh Vực ngoại và
tấn công chủ tinh Vĩnh Hằng cũng làm nóng lên không khí đàm luận.
Một trận chiến này Cổ tộc đã có một số Tổ
Vương ngã xuống, tổ địa bị công phá, bị cướp sạch không còn chút nào, còn có một
số tộc đàn bị đánh thành đất bằng, sao có thể cam tâm được?
Vương tộc thái cổ tức giận muốn báo thù.
Thiên hạ đều biết và đàm luận. Chủ tinh Vĩnh Hằng
trở thành tiêu điểm của mọi người!
- Đám con kiếm hôi. Đom đóm mà dám so với
trăng rằm. Giết tộc nhân của ta, hủy diệt tổ địa của ta, thù này không đội trời
chung!
Có Tổ Vương thái cổ rít gào, chấn động khắp Bắc
Vực. Mọi người đoán đây là người rất gần với Đại Thánh đang phẫn nộ.
Diệp Phàm vui vẻ. Chủ tinh Vĩnh Hằng coi nơi
này là chủng tộc không tiến hóa, mà Vương tộc thái cổ Bắc Vực lại coi chúng là
kiến hôi, thật sự là bên tám lạng, người nửa cân.
Động tĩnh bên ngoài rất lớn, sóng gió khó có
thể bình tĩnh lại!
- A, đúng là kích thích nha!
Hoa Hoa ở trong Thiên Chi Thôn hưng phấn kêu
lên, đi xuống khỏi một chiếc mẫu thuyền, lắc la lắc lư giống như uống rượu vậy.
Hắc Hoàng còn đang sợ hãi, nghiêng ngả lảo đảo,
nguyền rủa:
- Chỉ là đi ra ngoài thử hàng một chút thôi, kết
quả lại chạy như chuột, ai nấy cũng đòi đánh. Ta suýt nữa là mất mạng ngoài đó
rồi.
Thiên Chi Thôn thu tất cả ba chiếc mẫu thuyền.
Đây là số tài phú ngập trời rồi. Yến Nhất Tịch, Lý Hắc Thủy tất nhiên là muốn
thử tính năng của thuyền, tiến hành vài lần xuyên qua không gian.
Nhưng Cổ tộc bên ngoài vừa thấy tung tích của
bọn họ liền kéo ngàn vạn đại quân xông lên trời, giống như thiên binh thiên tướng,
lại còn cử mười mấy vị Cổ Thánh truy kích.
Đám Hắc Hoàng chạy trốn chật vật, may mắn mà đã
nắm thuần thục mẫu thuyền trong tay, trước tiên vượt qua không gian chứ nên
không đã bị người ta giết chết tươi.
Thánh Hoàng tử cũng không có hứng thú đối với
mấy chiếc thuyền này. Hắn nhìn chằm chằm vào cơ giáp Cổ Thánh, mân mê hồi lâu, cuối
cùng từ một tù binh tìm hiểu được cách vận dụng, hai mắt tỏa sáng, tiến vào bên
trong, muốn so chiêu với Tề La.
Thiên Chi Thôn rất náo nhiệt, ngay cả Đoạn Mộc
khi nghe được tin cũng vội vàng chạy về. Nơi nào có bảo địa là nơi đó có hắn.
Một đám tù binh ủ rũ, vẻ mặt cầu xin. Lúc này
rơi vào tay bọn họ thì đến tâm tình muốn chết cũng không còn.
Đây là người bản xứ yếu ớt trong miệng Yêu Thần
sao? Đùa à!
Có thấy thằng nhóc đầu trọc tinh quái kia đang
mờ to mắt bức cung một vị trảm đạo giả không!
Đám người này là sao? Thực lực cường đại quá.
Cái tên dã nhân mang theo cây gậy lớn kia không ngờ lại vật tay với Bán Thánh của
tộc mình, chỉ dùng có hai ngón tay đã thắng!
Còn con chó kia, mắt to như chuông đồng, người
như ngọn núi, không ngờ lại lái thuyền giống như người vậy. Đây là địa phương
gì, đến một con chó cũng lợi hại tới biến thái như vây!
Mà kỳ quái nhất là con khi kia, đánh suýt nát
cả công cụ chiến tranh Cổ Thánh. Thân thể của nó cường đại tới mức nào. Chỉ là
một con khi thôi mà tay không có thể đánh nứt cả Thánh khí sao?
Sắc mặt đám tù binh trắng bệch, thầm hô nơi
này hẳn phải là quê của ma quỷ, bằng không sao lại có đám sinh vật bậc thấp trẻ
con, chó, khi mà lợi hại như vậy.
Những người này đều muốn khóc, nhìn đám dân bản
xứ cường đại gây sức ép, đến tâm tình muốn chết cũng không có. Biết vậy thì thà
đừng đi viễn chinh lần này cho xong.
- Đám này đều là quái vật, kết quả chúng ta
ngược lại lại trở thành con mồi, không phải tới đây tìm chết sao?
Sắc mặt đám tù binh xám ngắt, nội tâm lo sợ,
muốn khóc mà khóc không được, hối hận vô cũng. Ngày nay bọn họ bị đe dọa, chỉ
còn cách ngoan ngoản thể hiện sở học.
Nếu không thì nghe nói con đại hắc cẩu kia mỗi
ngày đều chuẩn bị thịt người cho vào nồi nhắm rượu ăn, đúng là sợ phát khiếp.
Sóng nước lăn tan xa xa, chảy qua cầu đá, gió
vi vu qua rừng thông. Diệp Phàm và mấy ông lão của Thiên Chi Thôn uống trà, hưởng
thụ sự yên lặng khó có được này.
Tước nhi mở to mắt, châm trà cho mấy người,
sau đó đứng yên lặng một bên, dỏng tai nghe bọn họ nói chuyện.
Diệp Phàm kể lại chuyến đi của mình cho đám
người Tề La, nói tới những chỗ thần kỳ của chủ tinh Vĩnh Hằng, lại cường điệu
tác dụng của Tiến hóa dịch mạnh nhất.
Sát Thánh rất lâu sau mới gật đầu, tỏ vẻ ủng hộ
Hắc Hoàng phá giải mẫu thuyền, nghiên cứu tinh môn. Nếu có thể đi tới vùng tinh
vực kia thì có lẽ sẽ đạt được càng nhiều Tiến hóa dịch hơn.
Trong quá trình này Diệp Phàm cũng hỏi mọi người
về chuyện xảy ra hai năm nay. Hắn không nhắc tới chủ đề con đường thành tiên bởi
vì có quá nhiều chuyện liên quan.
Hai năm trôi qua, tất nhiên con đường thành
tiên chưa mở ra nhưng thân ảnh của thánh hiền Vực ngoại xuất hiện liên tiếp.
- Một số người đáng sợ đã tới, ngay cả Cổ tộc
cũng không dám đắc tội.
Ví dụ nhưng không lâu trước đây từ ngoài trời
bay tới hai con Kim Ô, pháp lực ngập trời, ánh lửa chói mắt tràn qua Trung Châu,
giống như hai vầng thái dương giáng trần vậy.
Hai vị thượng cổ Yêu Thánh này chỉ là dò đường.
Phía sau còn có tộc nhân của bọn họ, đến từ một Sinh Mệnh cổ Tinh tên là Hòa
Tang.
- Cái gì, Hỏa Tang?
Diệp Phàm lộ vẻ khác thường. Vũ trụ mênh mông
trước mắt đã biết mấy sinh mệnh nguyên địa. Hỏa Tang tuyệt đối là một trong số
những Sinh Mệnh cổ Tinh rất cường đại.
Hắn khi trở lại địa cầu từng hiểu được một số
việc. Tại thời kỳ thượng cổ, Hỏa Tang, Thông Thiên, Câu Trần là nơi thánh hiền
từng đi qua đó tìm kiếm thành tiên đồ.
Mà cổ tinh Hỏa Tang tuyệt đối là cường đại vô cũng,
có liên quan tới truyền thuyết Đại Dịch bắn mặt trời.
Trong thời kỳ thượng cổ có mười vị cổ Kim Ô cấp
Thánh làm loạn thiên địa, hại tới Trung Quốc cổ. Một cường giả cái thế là Đại Dịch
xuất hiện ngang trời, luyện chế bảy mùi tên, liên tục giương cung bắn chết chín
đại Kim Ô.
Mà vị lão Kim Ô bễ nghễ chín tầng trời của Hòa
Tang Tinh kia vượt tinh vực mà tới. Hắn là một vị Chuẩn Đế, cuối cùng khiến Đại
Dịch ngã xuống
Những ghi chép này khiến Diệp Phàm ấn tượng
sâu sắc, lúc này nghe nói tới thì làm sao không sợ hãi cho được?
Vị nhân tài thượng cổ Đại Dịch này mất đi nhiều
năm nhưng truyền thuyết này vẫn không dứt.
Diệp Phàm đem hai mũi Hắc Tiễn lấy từ địa cầu
ra, nhẹ nhàng vuốt ve. Hy vọng trong tương lai không cần dùng chúng, bằng không
sát phạt tuyệt thế với Hỏa Tang Tinh đúng là rất khủng bố.
Hai năm nay Bắc Đẩu Tinh Vực rất bình tĩnh,
không có đại chiến gì phát sinh. Nhưng mạch nước ngầm bắt đầu khởi động, khí tức
của thiên đạo cũng đã xảy ra biến hóa, càng ngày càng thần bí, không thể tính
toán.
Lúc này ngoại trừ Hỏa Tang thì còn có các
thánh hiền thần bí khác tới từ Vực ngoại, đến giờ còn chưa biết đi tới đâu, rất
ít lui tới với "dân bản xứ".
- Bắc Đẩu Tinh Vực sắp rối loạn, không biết
tương lai sẽ phát sinh chuyện gì.
Sát Thánh khẽ thở dài.
Ngày nay con đường thành tiên khiến phong vân
mười phương chuyển động, khắp thiên hạ đều chú ý. cổ hiền các đại tinh vực đều
đến đây, thực có thể sẽ biến nơi này thành chiến trường đáng sợ nhất trong vũ
trụ.
Hiểu biết càng nhiều, trong lòng càng có cảm
giác lo lắng. Diệp Phàm lo âu, sinh ra ít dự cảm không lành.
Thần linh Vực ngoại, Cổ Thánh các chư thiên đều
ùng ùn kéo tới. Đây là một sự kiện muôn đời hiếm gặp, cũng có thể là một đợt
phong ba đáng sợ!
- Thời gian không còn nhiều nữa. Những cấm địa
Sinh Mệnh khác không thấy, chỉ riêng tồn tại vô thượng tại Bất Tử Sơn xuất thế
cũng khiến Nhân tộc không thể chống lại nổi.
Nên biết rằng cộng tất cả bảy cấm địa Sinh Mệnh
lại, dù chủng tộc và trận doanh bất đồng nhưng cũng có thể hợp tác, gây ra một
hồi đại nạn trước nay chưa từng có.
Thần sắc Diệp Phàm kiên nghị nói:
- Tu luyện, tăng chiến lực là chuyện mấu chốt
trước mắt. Những thứ khác đều không là gì cả. Chỉ có đột phá cảnh giới, đạo hạnh
tinh tiến thì tương lai mới sống ổn được.
Thể chất mạnh nhất và huyết mạch Tiến hóa dịch.
Không hề nghi ngờ gì nữa, đây là thần dược giúp thành Thánh trong thời gian ngắn
nhất!
Lần này đám người Diệp Phàm tổng cộng đoạt được
năm phần Tiến hóa dịch, hơn nữa quan trọng nhất là từ miệng tù binh biết phải
tinh luyện bảo dịch này thế nào. Chỉ có điều rất nhiều khoáng vật thần tính lại
không có tại Bắc Đẩu.
- Năm phần Tiến hóa dịch đều gần đạt tới cấp bốn
nhưng chưa đạt được thì không thể dùng lãng phí được.
Diệp Phàm, Hắc Hoàng, Đoạn Mộc, Thánh Hoàng tử,
Đông Phương Dã, Sát Thánh ngồi quây lại, còn nghiên cứu cả bí phương luyện đan
của Thần linh cổ đại, xem Tiến hóa dịch, thảo luận nghiêm túc.
- Hai năm trước ta ở bên ngoài Bất Tử Sơn lấy
được Thiên Mệnh Nham Thạch đây. Nhưng vật liệu thần tính kia còn có trọng dụng!
Diệp Phàm nói.
Một tảng nham thạch bị nâng lên. Những Tiến
hóa dịch năm xưa Diệp Phàm lấy được đều cho Diệp Đồng, Hoa Hoa, Tước nhi dùng để
luyện thể, có sự lột xác kinh người.
- Ở đây ta còn một khối Tử giới chỉ tâm, nhưng
tới giờ thì cũng mới chỉ đủ hai loại vật liệu chính mà thôi. Nếu muốn tạo thành
Tiến hóa dịch giai đoạn bốn thì còn thiếu hai loại.
Diệp Phàm lấy ra một cục đá màu đen, tỏa ra tử
khí như sóng, bên trong có ẩn chứa sinh cơ và sức mạnh to lớn.
- Cổ Quáng Thái Sơ có một loại vật liệu thần
tính nhưng ở gần tồn tại vô thượng ngủ say, không thể nào lấy được.
Thông qua lời nói của tù binh, bọn họ đều biết
sự quý giá của Thái sơ mệnh thạch, dù chỉ là một khối bằng móng tay cũng đủ để
người của chủ tinh Vĩnh Hằng điên cuồng.
- Nếu tìm được Thái sơ mệnh thạch thì dù chúng
ta thiếu loại chủ khoáng thứ tư thì phân nữa cũng có thể chăm sóc Tiến hóa dịch
năm màu này tới giai đoạn bốn. Dù sao thì mười vạn năm trước chúng đã từng là bảo
dịch giai đoạn thứ tám!
Ngày nay bọn họ cũng đều biết loại Tiến hóa dịch
này có quá nhiều liên quan, có lẽ có thể khiến người nơi này thành Thánh, rút
ngắn thời gian tu luyện mấy trăm năm!
- Ta đi Tu Di Sơn một chuyến, hỏi thử thúc
thúc xem có thể tìm được Thái sơ mệnh thạch không.
Thánh Hoàng tử nói.
Coong...
Tiếng chuông vang lên từ Tu Di Sơn, khuếch tán
hướng về phía đại địa Tây Mạc, chấn động màng nhĩ. Đấu Chiến Thánh Phật sắp sửa
xuống núi.
- Đệ đệ của Đấu Chiến Thánh Hoàng sắp xuất thế!
- Cái gì? Đấu Chiến Thánh Phật của Tu Di Sơn
muốn tới Đông Hoang!?
Có người tin tức tinh thông tại Đông Hoang biết
được, phản ứng cũng không giống nhau, tuy nhiên có chút giống đó là đều sợ hãi.
Ngày xưa Đấu Chiến Thánh Phật ra tay đánh chết
tươi Côn Trụ Đại Thánh, một người đối kháng với mấy đại Thái Cổ Hoàng tộc, đến
nay vẫn khiến người ta khiếp sợ!
Thánh Hoàng tử đã trở lại, mang tới tin tức
kinh người. Bộ lông màu vàng của hắn sáng bóng, nói:
- Thúc thúc ta muốn và Thái Sơ, lấy một khối
Thái sơ mệnh thạch.
- Cái gì? Chuyện này ... Có thật không?
Đám người Lý Hắc Thủy, Lệ Thiên đều trợn mắt
há mồm.
Cằm Hắc Hoàng suýt nữa là rớt xuống mặt đất,
trố mắt nhìn trân trối, hơn nửa ngày không nói được gì.
- Có thể để thúc thúc ngươi mang ta đi không?
Chỉ có Đoạn Mộc da mặt dày như tường thành mới
nghiêm nghị nói.