Loại khí tức này rất quen thuộc, giống như đã
từng quen biết, Diệp Phàm tĩnh tâm cẩn thận nhớ lại. Bỗng dưng, hắn lập tức
nghĩ tới, lộ ra vẻ mặt kinh sợ.
- Chúng nó... nhưng lại cùng tới nơi đây, ở thời
cổ đại đi ra hay sao?
Hắn đã từng chinh chiến với Kim Ô Cổ, hiểu biết
rất nhiều về bộ tộc này. Lúc này trong lòng nhảy dựng, nói:
- Quả trứng màu vàng này rất giống với khí tức
của cây thần vũ ngày xưa!
Khi Diệp Phàm rời Bắc Đẩu, bước vào tinh vực
mênh mông, chư Thánh tửng đuổi giết hắn, hắn từng tiến vào một cổ tinh có Chuẩn
đế chứng đạo thất bại, ở nơi đó đã xảy ra một sự kiện.
VỊ Chuẩn đế thần bí kia dường như là một cổ Thần
từ thuở khai thiên lập địa, tinh hà nhiễu thể, quan sát khắp vũ trụ, đáng tiếc
cái đầu vỡ nát, lưu di hận trong hư không.
Cổ Kim Ô từng nắm giữ một cây thần vù màu
vàng, xưng là linh vũ là pháp khí của Chuẩn đế trong tộc luyện thành, cường đại
tuyệt luân, đáng tiếc ở nơi đó nó bị “Thần” đánh nát.
- Không sai, khí tức của quả trứng với kia cây
thần vũ màu vàng rất tương tự!
Diệp Phàm tin chắc không có lầm.
Kim Ô bộ tộc cư trú trên một cổ tinh tên là “Hỏa
Tang”, sao lại xuất hiện ở trong này? Hết thảy đều biểu thị trong đó có một ẩn
tình kinh người.
Diệp Phàm biến đổi thần sắc không ngừng, mười
hai thánh giả cũng có rất nhiều nghi vấn, ở nơi đó sôi nổi bàn tán, bọn họ cảm
giác khiếp sợ sâu sắc đối với thực lực của Hỏa Nha Đại Thánh.
Có khả năng so sánh với Hỏa Linh Thương Viêm,
cảnh giới bực này có thể nói là công tham tạo hóa, rất dọa người. Đừng nói trên
cổ tinh này, chính là phóng mắt khắp tinh không mênh mông kia cũng là một cường
giả tuyệt thế.
Diệp Phàm không nói một lời, mang theo mười
hai Thánh thú quay lại núi lớn hồng hoang. Tuy nhiên lần này liền dùng tới Khi
Thiên trận văn, ẩn giấu khí tức không để bại lộ hành tung.
Hắn hai tay khắc ấn, trên từng ngọn núi sông hồ
lưu lại ấn ký, dùng Nguyên Thuật thay trời đổi đất, tiến hành thôi diễn, muốn
tra xét cẩn thận tình hình trong lòng đất.
Hắn là Nguyên Thiên Sư duy nhất hiện nay, cùng
là một trong mấy người từ xưa đến nay nắm chuẩn xác nhất về vạn vật núi sông tự
nhiên. Nguyên Thuật thông thiên, đây là thành tựu cùng đạo quả ngạo thế.
Từng đạo phù văn lóe ra trên ngọn núi lớn, xuất
hiện trên từng dòng sông lớn. Ở trên đối ứng cùng nhật nguyệt tinh tú, ở dưới
tương thông cùng minh tuyền Cửu U, thông thiên động địa.
Long Mã. Hoàng kim sư tử, Thiên Hạt... đều im
phăng phắc không dám quấy nhiễu, đều yên lặng ở phía sau trợ thủ, tương trợ hắn
nắm chắc vạn vật núi sông.
Một mảng lớn Nguyên Thiên Văn Lạc thành hình,
cuồn cuộn mãnh liệt bao phủ chỗ trung tâm dăy núi nguy nga này, một mảng hào
quang rực rỡ hóa thành một Cổ Kính.
- Núi sông trong suốt nối thẳng tới thế giới
trong lòng đất!
- Cả ngọn núi nguy nga này trong suốt sáng
bóng giống như một tấm gương?
Mười hai thánh giả đều vô cùng kinh ngạc, mắt
trợn to nhìn vào trong đó, cẩn thận quan sát kỳ cảnh ở chỗ sâu trong trong lòng
đất.
Bọn họ nhìn thấy Hỏa Nha Đại Thánh lờ mờ lúc ẩn
lúc hiện, thấy được một điểm sáng màu vàng trên Tiên Thai, ngọn lửa cháy bừng bừng
bao phủ toàn bộ nơi đó.
Diệp Phàm mắt phát sáng, so với mười hai thánh
giả hắn càng thấy rõ ràng hơn, trong lòng vô cùng chấn động. Hiện giờ có thể
tin chắc rằng: Hỏa Nha Đại Thánh hơn phân nửa không phải trụ dân của cổ tinh
này.
Thiên Binh cổ tinh hư hư thực thực là cái đầu
của một vị chí tôn biến thành, mà Hỏa Nha Đại Thánh ở chỗ trung tâm Tiên Thai
kia, trên người rõ ràng có lực lượng huyết mạch của Kim Ô Cổ.
Tuy rằng có bộ lông đen, ô quang lấp lánh,
nhưng không thể nói hắn không có quan hệ với Kim Ô, khí tức căn nguyên đã để lộ
ra kế thừa huyết mạch của hắn.
Mà quả trứng màu vàng hắn thủ hộ, tuyệt đối
tương tự như khí tức của thần vũ ngày xưa Diệp Phàm từng chứng kiến, sự kiện
này thật đúng là khiến người ta vô cùng kinh sợ.
Ngay mi tâm Diệp Phàm nứt ra một khe hở, xuất
hiện một con mắt dựng thẳng, đây là một loại thần thông theo bảo tàng trong
thân thể mở ra mà xuất hiện, có thể nhìn xuyên qua hết thảy hư ảo.
Muôn đời trước một vị chí tôn ngã xuống, đầu
hóa thành một viên cổ tinh, xương trán Tiên Thai vô cùng to lớn này, bên trong
có một loại chất lỏng kỳ dị, rực rỡ mà trong suốt, có dạng như ngọn lửa bừng bừng
nhảy múa, bao phủ quả trứng bên trong nó, như đang ấp trứng.
Trên Tiên Thai chí tôn to lớn cũng chỉ có một
đầm nước này, tòa ra ánh sáng mờ ảo, nếu không chú ý khó mà nhìn ra chân tướng,
sẽ nghĩ lầm là ngọn lửa. Hòa Nha Đại Thánh cũng không ở trong đó, chất lỏng chỉ
đủ để ngâm quả trứng hoàng kim kia.
- Đây chẳng lẽ là một chút lực lượng thần tính
bất hủ duy nhất sau khi chí tôn ngã xuống lưu lại?
Diệp Phàm tự nói, trong lòng càng chấn động mạnh.
Đây là thần dịch trên Tiên Thai lưu lại, khẳng
định là kinh thế, hơn phân nửa có thần hiệu khó tin, ngày nay lại dùng để ấp một
quả trứng.
Kim Ô bộ tộc trên Hỏa Tang Tinh sớm đã đến đâỵ.
một vị Đại Thánh thủ hộ trên Tiên Thai cổ xưa kia, tĩnh lặng chờ thần trứng xuất
thế, càng nghĩ càng khiến người ta cảm thấy kinh hồn.
Theo như lời Vương Tử Văn, Hỏa Nha Đại Thánh rất
thần bí, cực kỳ hạ thấp, đại khái là xuất hiện trên cổ tinh này vào hai ngàn
năm trước.
- Một quả trứng màu vàng ấp đến hai ngàn năm
còn chưa xuất thế...
Diệp Phàm nghĩ đến nhức đầu.
Đều nói Hỏa Tang Tinh có một vị “Đế” vô thượng
nhưng vẫn chưa từng xuất hiện, Diệp Phàm cũng thử sưu tra dấu ấn trên Tiên Thai
của một số Kim Ô, thế nhưng phàm là có liên quan đến “Đế” đều là một mảnh hỗn độn.
Hôm nay ở trong này thấy một quả trứng Kim Ô
thần bí, lập tức khiến trong lòng hắn sinh ra một ý niệm kỳ dị, chẳng lẽ nơi
này có liên quan với chân thân của “Đế”?
Con đường thành tiên sắp mở ra, cũng không có
nhìn thấy vị “Đế” của Kim Ô tộc lộ mặt. Lúc ấy chư thánh Vực ngoại cùng từng có
rất nhiều suy luận phán đoán quái dị.
“Vù!”
Gần như trong nháy mắt, Diệp Phàm xóa bỏ ấn ký
trên sông núi, các loại văn lạc hoàn toàn biến mất, hắn mang theo mười hai
thánh giả độn một cái gần cả trăm vạn dặm mới dừng lại.
Mặc dù hắn là Nguyên Thiên Sư, cũng không thể
không kiêng nể gì nhìn trộm một vị Đại Thánh, chân chính an toàn chỉ có ba hơi
thở, một khi vượt qua giới hạn, Nguyên Thuật cũng khó ẩn giấu được điều hắn
làm.
Vì vậy, sau khi thấỵ rõ hết thảy trên Tiên
Thai cổ trong lòng đất, tới mức giới hạn hai hơi thở, hắn liền trốn vào cuối đại
địa rộng lớn, nơi này dường như cũng không có phát sinh điều gì.
- Chuẩn đế muốn chứng đạo hết mười phần đều sẽ
thất bại! Thảm thiết nhất là mới đây không lâu nhìn thấy người kia ở trong tinh
không, đầu vỡ nát, tinh hà quấn quanh thân thể, mẫu tinh sinh ra hắn hóa thành
tử tinh, quả thực quá mức bi tráng!
Diệp Phàm liên tưởng tới lời đồn từng nghe nói
qua: tồn tại tối cao của Kim Ô bộ tộc từng nếm thử chứng đạo, nhưng không biết
kết quả như thế nào.
- Ta cảm thấy chủ thượng của Kim Ô tộc đã tọa
hóa rồi, đây là huyết mạch duy nhất hắn lưu lại được đưa đến nơi này, hấp thu
tinh hoa thần tính bất hủ trên Tiên Thai của chí tôn muôn đời trước, để tương
lai tấn công cảnh giới tối cao!
- Thực rất có thể! Đây hơn phân nửa là thần trứng
con của Đế ký thác hy vọng của Kim Ô bộ tộc!
Đám Long Mã, Hoàng kim sư tử, Cửu Vĩ Ngạc
Long, Hắc Hùng Thánh nhân, Thiên Hạt... cùng nhau thảo luận, cho ra kết luận
như vậy.
Diệp Phàm cùng không nói gì, việc cấp bách là
trở lại Lâm tộc, hỏi Vương Tử Văn kỳ càng tỉ mỉ về Hỏa Nha Đại Thánh, cùng với
các loại hành động của hắn sau khi xuất hiện.
Lâm tộc thực sự yên lặng, không phát sinh chuyện
gì ngoài ý muốn. Mọi người đều đang chờ đợi Lâm Hàn mau chóng khôi phục, ngoại
giới không ngừng gào to đòi thảo phạt, làm cho trong lòng mỗi người đều bị áp lực
rất nặng.
Vương Tử Văn gặp lại Diệp Phàm, thờ phào một
hơi. Sau khi biết hắn muốn gì, liền gọi đến lão quản gia của Lâm tộc, bảo lão
giới thiệu kỳ càng tỉ mỉ hết thảy về Hỏa Nha Đại Thánh.
- Một vài nhân vật lớp người già quả thật hoài
nghi hắn đến từ Vực ngoại, không phải tu sĩ của cổ tinh này...
Mặc dù Diệp Phàm thu được một số tin tức hữu dụng,
nhưng Hỏa Nha Đại Thánh rất hạ thấp, khó có thể dò được bí mật của hắn.
Từ xưa đến nay, không chỉ một vị cường giả thu
được tiên duyên trên khối Tiên Thai cổ kia, nhưng theo suy đoán, đều không có
ai thu hoạch lớn bằng Hòa Nha Đại Thánh. Hiện giờ nơi đó trở thành động phủ của
hắn, không người nào có thể đi vào.
Diệp Phàm cho rằng, cổ tinh này nhất định có
liên quan với Thiên Đình cổ, có lẽ đúng thật là nơi huấn luyện, nuôi quân của
Thiên Đình, dùng cái tên Thiên Binh Tinh để công bố hết thảy.
- Thủ đoạn của Kim Ô bộ tộc thật cường đại,
nhưng lại truy tìm tới nơi đây, thăm dò được hết thảy muôn đời trước, quyết chí
lấy di tàng của Thiên Đình cổ sao?
- Ngươi là nói, Tiên Cung bên ngoài cấm địa
Thái cổ là di tích cung khuyết của Thiên Đình cổ, có thể thông qua nơi đó buông
xuống ở rất nhiều mật địa của Thiên Đình ư?
Vương Tử Văn lộ ra dị sắc.
Diệp Phàm gật đầu, nói:
- Không sai! Theo ta đoán Chu Nghị, Trương Tử
Lăng, thậm chí Lâm Giai lần thứ hai đi vào Tiên Cung phân biệt đều đi tới mật địa
bất đồng của Thiên Đình cổ phân tán trong tinh vực!
- Kim Ô tộc thật có dã tâm quá lớn, muốn kế thừa
hết thảy của Thiên Đình cổ, muốn đứng trên thiên hạ, muốn xuất hiện một Đại đế
thống trị khắp vũ trụ sao?
Vương Tử Văn vô cùng kinh ngạc.
Đúng lúc này, có người bẩm báo, Lâm Hàn trạng
huống thật tốt, vượt qua hiểm quan, thực rất có thể một ngày gần đây sẽ tấn
công cảnh giới Đại Thánh, hy vọng thành công rất lớn.
Điều này không thể nghi ngờ là một tin tức tốt,
mọi người đều vô cùng phấn chấn.
- Cả cổ tinh là cái đầu của một vị chí tôn biến
thành, điều này thực giống như chuyện thần thoại, quá mức khó tin. Ôi! Đáng tiếc
bị Kim Ô chiếm cứ, thật muốn lấy cái trứng chim kia chiến ăn cơm!
- Đúng! Tiên dịch kia tuyệt đối là nghịch đoạt
tạo hóa, kết quả trở thành chất ấm ấp trứng chim!
Đám Long Mã, Cửu Vĩ Ngạc Long, Thánh giả Hắc
Hùng... đều phi thường tiếc nuối, một Đại Thánh tọa trấn, ai cũng đừng hy vọng
xông vào, tạo hóa vô duyên cùng bọn chúng.
Diệp Phàm hỏi:
- Cổ tinh này còn có địa phương nào khác đặc
biệt không?
Vương Tử Văn còn thật sự ngẫm nghĩ, rồi nói:
- Có một tấm Thần bia, là mụôn đời trước lưu lại,
dùng Thần văn cổ khắc hại chữ Thiên Binh, trải qua nhiều lần chinh chiến, qua
nhiều tay, từng rơi vào tay rất nhiều thế lực lớn, nhưng cũng không có ai thu
hoạch được gì. Nó là vật cổ nhất trên cổ tinh này.
Thật không may, tấm Thần bia này hiện nay ở
trong tay cổ gia, là một thế lực vương triều lớn, tộc đó cũng giống như trước
kia không có thu hoạch được gì, chỉ trở thành vật trang trí trước cổng.
Vương Tử Văn phỏng đoán, nếu thực có liên quan
với Thiên Đình cổ, cũng chỉ có tấm bia này, là cổ khí duy nhất từ muôn đời trước
lưu lại.
- Tuy ràng Thiên Đình bị huỷ diệt, nhưng từ
khi bước trên tinh lộ, cũng không ngừng có thể thấy được di tích của nó, có lẽ
để chậm rãi đào móc ra toàn bộ!
Diệp Phàm tự nói.
Hắn vung tay lên, mười hai thánh giả tất cả đều
phấn chấn, chuẩn bị tiến công Cổ gia, đoạt tấm Thần bia nhìn thử xem, có lẽ có
thứ gì đó kinh người cũng không chừng.
Vương gia cùng Lâm tộc cũng có ý ra tay, bọn họ
đã ẩn nhẫn rất nhiều ngày, ngày nay Lâm Hàn khôi phục, không cần lo lắng đề
phòng nữa.
Nhiều ngày nay, cổ gia gây sóng gió, xúi giục,
liên hợp các thế lực lớn chuẩn bị bao vây tiễu trừ bọn họ, ngày nay lập tức sẽ
phát động, ngoại giới không khí khẩn trương tới cực hạn.
- Lâm tộc xong rồi, chắc chắn bị huyết tẩy, một
ngọn cỏ đều không còn chừa lại!
- Hắc hắc, không cần tới mấy ngày, hùng chủ
các nơi ra tay, những Ma đầu đến từ Vực ngoại kia cùng Lâm tộc đều sắp bị hủy
diệt nát tan thành bụi, xóa tên vĩnh viễn trên mặt đất này!
Ngoại giới rầm rĩ đủ các loại cách nói. Một số
người trong bóng tối đánh trống reo hò, xúi giục một trận đại chiến tới gần, bầu
không khí dường như bất cứ lúc nào sẽ làm cho Lâm tộc diệt vong.
Thế nhưng, ngay một ngày này, một đám hung thú
cùng dị tộc vọt tới, giống như Thần thú cùng Tà Thần đến trái đất, chiến khí
bàng bạc lao xuống hướng cổ gia!
Ai cũng không nghĩ tới, Ma đầu Vực ngoại lần đầu
tiên phát động, lập tức đánh về phía Cổ gia, đánh thẳng vào chỗ hiểm yếu, sát
khí cuốn thẳng lên chín tầng trời.
“Ông!”
Thân thể Diệp Phàm rung động kịch liệt, lộ ra
thần sắc khó tin, bởi vì hắn cảm giác cái đỉnh đồng xanh trong cơ thể chấn động,
phát ra từng đợt từng đợt hào quang xanh, làm cho thân thể hắn đều phát sáng.
- Đó là... có liên quan với tấm Thần bia loang
lổ trước cửa cổ gia kia!
Diệp Phàm chấn động tâm thần.