Tiên lôi hỗn độn tràn ngập, bao la hùng vĩ, phủ
khắp tinh không, chiếu rọi muôn đời, dự báo một loại lực lượng chung cực.
Diệp Phàm và đỉnh đều vỡ nát, trở thành vật chất như bụi bặm. Nhất
là một người nhỏ màu vàng giống như một loại hạt cát màu vàng, sáng lạn mà nhỏ
bé, rơi rụng bốn phương.
Rốt cục thiên kiếp hỗn độn hủy diệt này tỏa ra
một loại sinh khí, khuếch tán tới khiến người ta sinh ra hy vọng.
Mà Diệp Phàm cũng không dám thả lỏng. Đây vốn
là một hồi đại kiếp nạn, không phải là chỗ có ánh sáng sinh mệnh mà là lôi
quang.
Khai thiên lập địa kiếp!
Nó bị hỗn độn xua tan, tuy rằng thực đáng sợ,
đủ để đánh người thành tro tàn nhưng lại ẩn chứa một tầng sinh cơ và hy vọng.
Tiếng ù ù đinh tai nhức óc vang lên. Diệp Phàm
nắm bắt cơ hội khó có được này để chữa trị thân thể, người nhỏ màu vàng cùng
ngưng tụ lại, sau đó chú tạo đỉnh trong kiếp quang khai thiên lập địa.
Trận đại kiếp nạn này kéo dài liên tục, bất đồng
với lôi quang trong dĩ vãng. Trong lôi hải mênh mông, quanh Diệp Phàm có vạn vật
mới sinh, hoa cỏ điểu ngư trùng, vũ trụ tinh tú, Thần Ma nhân quỷ, phàm là những
vật có thể nghĩ ra đều hình thành vào lúc này.
Đây là những đạo lôi điện chứ không phải sinh
linh chân chính. Côn Bằng giương cánh, gió cuốn vạn dặm. Thần ma gầm rống, sáng
lập tiên thổ hỗn độn. Chân long vẫy đuôi, cắn nát nhật nguyệt tinh tú. Tiên phượng
giận dữ, cắt xé vũ trụ tan tành...
Một cảnh tượng lớn như vậy, tất cả đều do lôi
đình biến thành. Đây là đại kiếp sáng lập thiên địa, to lớn mãnh liệt, khiến
linh hồn người ta phải rung động.
Diệp Phàm biến sắc. Thứ lúc đầu đại biểu cho
sinh cơ nhưng xem ra lại ẩn chứa hung hiểm tuyệt đại. Côn Bằng tấn công tới,
tiên phượng tung cánh, nếu đánh lên người hắn thì đúng là một trận tai ách.
Trong khai thiên lập địa kiếp này, dù là một gốc
cây ngọn cỏ, từng con chim sẻ cùng đều khủng bố, tạo thành sát kiếp khó có thể
đánh giá.
Diệp Phàm thử xem, đối kháng với đám hoa cỏ
sâu cá này, tất cả đều có sát quang tuyệt thế, hung hiểm phi thường.
Vạn vật mới sinh, tất cả bắt đầu, cây cỏ sâu
cá, nhật nguyệt tinh tú, tiên phượng, bạch hổ đều hiện ra, có cả Thần Ma nguyên
thủy gào thét!
Diệp Phàm giật mình. Cảnh tượng vạn vật hiện
ra này sao lại quen thuộc như vậy. Trong lòng hắn chấn đọng, từ từ chú đỉnh chậm lại, suy nghĩ tới
Lục Đỉnh.
Tàn đỉnh phong cách cổ xưa, loang lổ cổ ngân, sau khi
đánh sạch mặt người thì đều hiện lên hoa cỏ sâu cá, chu tước kỳ lân, nhật nguyệt
tinh hà, thần ma cổ nhân, vạn linh trên thế gian đều có mặt.
Ở giờ khắc này trong lòng hắn chấn động, lập tức
bắt đầu tạo đỉnh, nuôi dưỡng cho nó sinh ra trong khai thiên lập địa kiếp này.
Huyết nhục Diệp Phàm tái sinh sau khi vỡ nát,
người nhỏ màu vàng ở mi tâm ngồi xuống, phun nhả lôi quang, vô cùng vô lượng,
không hề để lãng phí một phần.
Rồi sau đó nó lại đưa lên đỉnh, coi lôi quang này giống
như vật chất tạo nên đỉnh mang phong cách cổ xưa.
Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh trở thành bột phấn, nhưng
không khí trầm lặng, tràn ngập sinh cơ đã biến đổi về chất, ẩn chứa sức sống vô
cùng, ánh sáng chói mắt.
Ầm!
Hắn dùng thần dẫn, huyết nhục nuôi dưỡng, lôi
đình là hòa, bắt đầu chế tạo. Đỉnh sắp thành hình rồi.
Luyện Khí Thuật trong Đạo Kinh rất quan trọng,
nội dung trung tâm đó là chế tạo đạo binh duy nhất, thế gian vạn khí, chỉ ta nắm
giữ một loại là đủ rồi!
Diệp Phàm tu đạo nhiều năm như vậy đã rất quen
thuộc với Đạo Kinh quyển thứ nhất, diễn biến ra pháp môn đăng phong tạo cực. Đỉnh được rèn luyện thành
hình rất nhanh.
Hoặc có thể nói là đỉnh chính là một mảnh nhỏ
tự chủ sống lại, sau đó tái tạo, hiển hóa ra thế gian.
Đỉnh thành hình, mặt trên có hoa văn vạn vật, có vũ trụ tinh hà lượn lờ,
có thần linh hỗn độn gầm thét, lại phát ra âm thanh ù ù, chấn động cho máu huyết
và thân thể người ta phải tan vỡ, cũng có cổ nhân, chu tước, côn bằng, trông vô
cùng sống động.
Hoa cỏ sâu cá cùng hiện ra, trở thành hoa văn
đẹp đẽ. cỏ cây càng nhiều sinh cơ, khiến cho những hoa văn này đầy cảm xúc và
sinh mệnh lực.
- Đây là...
Diệp Phàm hít sâu một hơi khí lạnh.
Vạn Vật Nguyên Đỉnh chẳng lẽ được luyện chế
như vậy sao?
Ngày nay hắn chú đỉnh, trải qua kiếp số như
ngày xưa hay sao mà khí tượng lại giống như vậy, cũng không phải là do hắn cố
ý.
Ầm ầm!
Khai thiên lập địa kiếp kiếp vẫn tiến hành như
cũ. Các loại cỏ cây trùng cá, tiên linh, cổ nhân, vũ trụ tinh hà đều không ngừng
in dấu trên đỉnh, khiến nó càng ngày càng mênh mông. Đỉnh tuy không cao, chìm nổi
trong mi tâm của Diệp Phàm nhưng nó lại giống như chứa cả một thế giới vũ trụ
chân chính.
Diệp Phàm chữa trị thân thể, người nhỏ màu
vàng cũng rực rỡ thần quang, ngồi ở đó tụng kinh, có thể nhìn thấy rõ ràng một
loại chữ nhỏ màu vàng khắc lên trên đỉnh. Hắn đem hết khả năng muốn in dấu Cổ
Kinh trong cửu long kéo quan vào đó.
Kinh này thực lực rất đặc biệt, hậu thế không
xuất hiện, đến tột cùng có thể thành công hay không thì hắn cũng không thể biết,
chỉ cố gắng hết sức, có thể tạo thành tác dụng nhất định.
Khai thiên lập địa kiếp tiến vào thời khắc lớn
nhất. Diệp Phàm và người nhỏ màu vàng cùng đỉnh lột xác, cũng tiến tới thời khắc
mấu chốt nhất rồi.
Ầm!
Người nhỏ màu vàng trở về trong mi tâm Diệp
Phàm, tu thần thức và thân thể hắn tới tuyệt đỉnh, xông qua cánh cửa của đạo,
bước vào cảnh giới Thánh nhân, vạn vực đều chấn động!
Cùng lúc đó, đỉnh cùng nổ vang, sinh linh vạn
vật trên đó đều rung động, giống như sắp sống lại, thậm chí còn nghe được tiếng
thần linh hỗn độn gầm rống, có thể thấy được Chu Tước đánh khắp ba ngàn giới,
dùng mãnh phi thường.
- Đạo, đạo, đạo...
Trong đỉnh liên tục truyền ra tiếng quát đạo rất lớn, uy
nghiêm vô cùng, giống như truyền từ trước thái cổ tới, vào lúc bắt đầu sáng lập.
Ức vạn lôi quang trút xuống, tẩy rửa đỉnh này,
khiến uy nghiêm mênh mông càng tràn ra, tỏa ra thánh khí không thể xâm phạm. Từng
đợt từng đạo trấn áp trời xanh muôn đời.
Trong đỉnh sinh ra thần linh, xuất hiện ý chí
bất hủ, chính thức trở thành Thánh binh!
Ầm!
Vạn Vật Mẫu Khí tràn xuống, từng luồng từng đợt
giống như sương mù, mỗi một tia có thể so với kiếm khí hỗn độn, có khả năng bình
định núi sông vạn vật, cũng có thể ngăn chặn tinh tú va chạm.
Uy lực của nó không gì sánh nổi, khi thăng hoa
lột xác tới hoàn mỹ thì lôi quang trong thiên địa rốt cục khó có thể làm tổn
thương tới nó nữa.
Khi đỉnh treo trên đầu Diệp Phàm, mẫu khí tràn
ra ức vạn luồng, bảo vệ hắn trong đó, không gì có thể xâm phạm, không gì có thể
phá hủy, ngay cả lôi kiếp cũng bị ngăn cản ở thế giới bên ngoài.
Xa xa, Long Mã nhe răng trợn mắt, xương trắng
toàn thân lộ ra, thê thảm vô cùng, nhìn tình huống của Diệp Phàm cùng phải trợn
mắt há mồm, kết quả suýt nữa bị lực lượng hóa đạo đánh tan, liên tục nguyền rủa,
kêu to đúng là không có thiên lý.
Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh thành, chân chính trở
thành Thánh binh bất hủ, nuốt vào ức vạn đạo lôi quang, trong khoảnh khắc ngắn
ngủi gần như thu sạch tất cả tia chớp trên vòm trời!
Diệp Phàm không sử dụng định che chắn. Hắn ngửa
đầu lên trời thét dài một tiếng, cuối cùng đối kháng với lôi quang khai thiên lập
địa, đồng thời không quên tiếp tục luyện đỉnh.
Trên xương trán hắn tỏa ánh sáng trắng bóc. Một
cổ tự vọt ra, tuy rằng không thể tồn tại lâu trong thế gian nhưng vẫn có thể xuất
hiện trong khoảnh khắc, không ngừng bay về phía đỉnh.
Thần linh sinh ra trong đỉnh có thể ghi khắc
những điểm này, càng ngày càng thần thánh, ngoại trừ mẫu khí bao phủ còn có vũ
trụ tinh hà và sinh linh vạn vật hiện ra ở xung quanh.
Mấy trăm cổ tự khắc vào trong đỉnh, được thần
linh trong đó nhớ kỹ, từ đó hóa sinh ra từng tấc từng góc một.
Grao
Vừa hét động tinh vực, thân thể Diệp Phàm liền
tràn ra từng luồng ánh sáng mờ. Uy thế của Thánh nhân cuồn cuộn mãnh liệt, một
quyền đánh thẳng tới vòm trời, muốn đánh tan kiếp quang cuối cùng kia.
- Thu!
Cuối cùng hắn quát khẽ một tiếng, bất kể là
thân thể hay người nhỏ màu vàng hoặc Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh đều như trâu uống nước,
nuốt cả lôi hải.
Thanh uy mênh mông cuồn cuộn tràn ra, không
thành Thánh thì chỉ là một hạt bụi, một khi bước qua cánh cửa này thì sẽ hoàn toàn lột
xác, sải bước trên thang trời, sinh mệnh thăng hoa.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói thì Thánh và không phải
Thánh là hai loại sinh mệnh, trừ phi là nhân vật cấp bậc con của Đế vương hoặc
thiên tài muôn đời có một, có thể chưa thành Thánh mà lĩnh hội được lĩnh vực
này.
Hiển nhiên Thánh nhân kiếp không đơn giản như
vậy. Lôi quang cùng không chỉ khủng bố như vậy. Uy hiếp lớn hơn sắp giáng xuống. Diệp Phàm tóc đen
tung bay, thân thể mạnh mẽ, ánh mắt như điện, giống như Ma Thần nhìn về bầu trời.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, thiếu niên Đại
đế xuất hiện!
Ở địa phương này, ở vùng cổ tinh vực này xuất hiện
Đại đế cổ. Loại khí tức này tràn ngập ra, đầy tính dự báo.
Một luồng khí lực to lớn, dáng người cao gầy
trẻ tuổi xuất hiện, bước ra từ trong lỗi hải, mái tóc tung bay, con ngươi sâu sắc
như tinh không, biểu lộ ra khí khái độc tôn.
Một người mà thôi lại khiến khắp trời đất yên
tĩnh lại, lôi quang rõ ràng còn lại, tia chớp kia cũng vẫn đan xen nhưng người
này xuất hiện lại khiến cả thiên địa như ngừng hết.
Khuôn mặt người này mơ hò, đôi mắt sâu sắc, sợi
tóc đen nhánh, thân thể lóa sáng bóng, rõ ràng có thể thấy được.
So với khi Tiên Tam Trảm Đạo, Đại đế trẻ tuổi
lúc này càng chân thật hơn, là một vị Đại đế hoàng kim trẻ tuổi giờ khắc này đã
trở thành Thánh nhân!
Diệp Phàm sừng sững không nhúc nhíc, giống như
một khối đá tảng, có khí thế như vực sâu biển lớn, lạnh lùng đối diện. Hắn sắp
đại chiến với vị Đại đế trẻ này.
Cũng chính vì thấy thân thể chân thật này nên
trong lòng hắn mới xúc động lớn như vậy. Mỗi một vị Đại đế đều vô địch cùng
giai, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Diệp Phàm thành Thánh, tràn ngập tự tin nhưng
cũng không tự phụ. Nhất là khi nhìn thấy Đại đế trẻ tuổi chân thật như vậy thì
hắn lại càng thêm trầm ổn.
- Người này là ai? Ở vùng cổ tinh vực này, một
viên đại tinh hóa đạo, cũng nhắc tới Thiên Đình cổ, chẳng lẽ Thiên Đình có liên
quan tới Đại đế sao?
Diệp Phàm chấn động.
Chỉ có một Đại đế sao?
Người này đi tới từ trong hỗn độn, tỏa ra khí
phách vô song, một quyền đánh tới, thần uy ngập trời, mái tóc đen tung bay, uy
thế so với thánh giả sơ thành mà nói thì đúng là vang động cổ kim!
Diệp Phàm không hề sợ hãi, ngược lại nhiệt huyết
sôi trào. Có thể đấu với Đại đế trẻ tuổi thì còn gì tiếc nuối chứ!?
Ầm!
Không chút do dự, Diệp Phàm đánh ra Lục Đạo
Luân Hồi Quyền, nghênh đón vị Đại đế trẻ này, lấy cứng đối cứng, đại chiến với đối
phương.
Một trận chiến đỉnh phong tuyệt đại!
Đây là một hồi va chạm kịch liệt, xưa nay ít
thấy, tranh hùng với nhân vật cấp Đại đế!
Một vị Đại đế, chỉ một người. Hắn rốt cục là
ai? Trong lòng Diệp Phàm chấn động. Bởi vì giờ khắc này khi hai người đại chiến,
hắn cảm nhận rõ ràng được quyền ý mênh mông vô địch. Đối phương lại dùng Lục Đạo
Luân Hồi Quyền.
Ầm!
Một lát sau, mái tóc đen người đối diện tung
bay, huyết khí màu vàng bốc lên ngập trời, hùng vĩ mênh mông, giống hệt huyết
khí hoàng kim của hắn.