Già Thiên

Chương 1278: Chương 1278: Vô địch quá quan




Trời sụp đất nứt, huyết khí hoàng kim trong thiên linh cái của người này tràn ra tận trời, tràn ngập thiên địa.

Đây là một loại khí tức khủng bố, huyết khí màu vàng cắt đôi lôi hải, khiến cả hỗn độn nổ tung. Người này quán cổ tuyệt kim sừng sững ở nơi này, bễ nghễ thương vũ.

Một vị Đại đế vừa tiến vào Thánh cảnh, thể hiện thần uy, ở cảnh giới này đã có thể vang dội cổ kim.

- Hả?

Diệp Phàm tự hỏi. Người đối diện tuyệt đối là Thánh thể Nhân tộc, liên quan quá nhiều, quả thực không thể tưởng tượng được.

Tương truyền từ cổ xưa, chưa bao giờ có Thánh thể thành đế. Người trước mắt là chí tôn trẻ tuổi nào chứ?

Nếu là người khác lúc này nhất định da đầu run lên, đảo điên nhận thức, đánh vỡ lẽ thường, gặp được việc trọng đại nhất từ xưa tới nay.

Ầm!

Người đối diện đánh ra, khí phách tuyệt đại, thân thể cao lớn mạnh mẽ, mái tóc đen tung bay, ánh mắt sâu sắc, giống như ức vạn tinh tú hiện lên trong đồng tử, đáng sợ khôn cùng.

Đây là một quyết đấu đỉnh phong tuyệt đại, là hai Thánh thể đại chiến!

Bọn họ lấy cứng đối cứng, huyết khí màu vàng đánh tan lôi kiếp, đánh sập trời nứt đất, tinh vực run rẩy, dùng mãnh tuyệt thế, thần uy không thể đờ được.

Mỗi người đều có khí khái duy ngã độc tôn, một tiếng kêu khiến tinh hà chấn động, thân thể to lớn, tóc đen bay múa, con ngươi ác nghiệt tràn đầy huyết khí màu vàng, có thể nói là khí nuốt núi sông!

Cả hai người đều sử dụng Lục Đạo Luân Hồi Quyền, thi triển bí thuật này tới cảnh giới tuyệt đỉnh, giao chiến thăng hoa, cần ngày càng gần đạo.

Đây là một đại chiến đỉnh phong giữa thánh giả Nhân tộc.

Grao...

Một quyền của Diệp Phàm đánh nát một viên sao băng, quyền lực màu vàng ngập trời, đánh tan cảm ba vạn dặm, khiến bốn phương vũ trụ rung chuyển kịch liệt, giống như sắp sụp đổ.

Người đối diện cao lớn oai hùng, chí tôn tuổi trẻ, vui mừng không sợ, đồng thời cũng dùng Lục Đạo Luân Hồi Quyền đánh trả, đánh nát chân không, huyết khí màu vàng tràn ra mênh mông mãnh liệt, khiến tiểu hành tinh phía trước hóa thành bột mịn.

Đây là một trận chiến của chí tôn trẻ tuổi, mỗi một đòn đánh tới đều mạnh tới không thể tường tượng nổi!

Mỗi một thức đều thiên biến vạn hóa, ẩn chứa rất nhiều đạo pháp, hơi vô ý một cái là hình thần câu diệt ngay lập tức.

Lục Đạo Luân Hồi Quyền là một loại quyền ý chí cường vô địch, cần dùng khí chưa từng có từ trước tới nay, trong lòng duy ngã độc tôn. Đây chính là căn bản để vô địch trong thiên hạ.

Bọn họ tấn công mạnh mẽ, quyền lực kinh cổ kim, tín niệm vô địch đánh nát nhật nguyệt tinh tú, mỗi quyền hạ xuống đều khiến tinh thể run rẩy, khủng bố ngập trời.

Xa xa nhìn lại, huyết khí màu vàng bao phủ tinh vực, khiến cả thiên kiếp cũng không còn chói mắt, trở thành ánh sáng nền.

Đây là một trận quyết đấu kinh diễm có một không hai, đủ để ghi vào trong sử sách đại chiến của thánh giả Nhân tộc.

Khi đại chiến tới hồi gay cấn thì Diệp Phàm liền lộ vẻ khác thường. Người này chỉ dùng Lục Đạo Luân Hồi Quyền đối địch, không có chân nghĩa khác là sao?

Mà hắn không biến thức cùng là muốn tranh cao thấp, nhìn xem bí thuật của ai mạnh ai yếu. Trận chiến trên đế lộ, cường giả tiến, kẻ yếu rút lui. Người mang tín niệm vô địch cùng không thể né tránh.

- Hoàn toàn giống ta, ngay cả quyền ý cũng y hệt!

Diệp Phàm cảm thấy không hợp lý, lúc đầu tưởng là Thánh thể thành đạo, giờ sắc mặt biến đổi. Trong phút chốc hắn biến chiêu, dùng Đấu Chiến Thánh Pháp diễn biến ra một đại chung, chấn động tinh hà, khuếch tán sóng âm ra bốn phương tám hướng. Tiếng chuông làm vỡ nát cả một vùng thiên thạch.

Ầm ầm!

Lôi hải mênh mông, sâu trong hỗn độn vô tận, một thân ảnh oai hùng giáng xuống, chặn Vô Thủy Chung, trên đỉnh đầu xuất hiện Thôn Thiên Ma Quán, tòa ra ngàn vạn luồng sáng, thần năng mờ mịt vũ trụ.

Đây là ... Diệp Phàm biến sắc. Chẳng lẽ là độc nhân tới sao? Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện ra vị chí tôn trẻ tuổi này cũng diễn biến ra Đấu Chiến Thánh Pháp giống như hắn, đối chọi gay gắt.

Người thứ hai xuất hiện đại chiến với hắn, một người khác liền tạm thời lui lại, không ra tay tiếp.

Ầm!

Con ngươi màu vàng của Diệp Phàm lóe sáng, điện mang đâm thủng tinh không. Hắn thi triển ra Đấu Chiến Thánh Pháp, trước mi tâm liền xuất hiện Hư Không Cổ Kính, bắn ra luồng tiên quang có thể chiếu sáng muôn đời, rực rỡ lóa mắt.

Răng rắc một tiếng, hư không sụp đổ, lôi hải tránh lui. Một kích này có thể xưng là ngạo cổ lăng kim, uy lực tuyệt luân, thân là một thánh giá có biểu hiện bậc này cũng có thể tự nhận là cực kỳ kinh người.

Keng!

Người đối diện không nhanh không chậm, sau lưng bay lên một thanh Hoàng Đạo tiên kiếm, hóa thành một con đại long bay lên bầu trời, chém phá cổ kim.

Đây là Thái Hoàng Kiếm do Đấu Chiến Thánh Pháp diễn biến ra, lực công kích độc nhất vô nhị, cắt cả vĩnh hằng!

Diệp Phàm hít sâu một hơi khí lạnh. Chí tôn trẻ tuổi đối diện tu luyện Đấu Chiến Thánh Pháp tới xuất thần nhập hóa, còn hơi mạnh hơn so với hắn.

Hắn đại chiến tới phát cuồng, cùng người này chinh phạt, liên tục ra tay rất nặng, không đổi bí thuật, tận tình diễn biến Đấu Chiến Thánh Pháp, cùng thăng hoa trong tuyệt đại đỉnh phong.

Ầm ầm!

Khi quyết đấu sinh tử, sau khi đạt tới hết sức thì người đối diện và hắn đều tỏa ra huyết khí màu vàng, tràn ngập phương xa, khí quán nhật nguyệt, bá tuyệt cái thế.

Thánh thể, lại là Thánh thể! Diệp Phàm hít sâu một hơi. Hắn ngừng lại, người đối diện cũng lui lại phía sau vài bước. Hắn còn đang đánh giá kĩ hai người này.

Thánh thể thành đạo, hóa thành Đại đế, có thể có hai người, lại không phải là Đại đế trẻ tuổi sao?

Trong nháy mắt, trong lòng Diệp Phàm thầm sinh cảm giác, thần sắc chấn động. Hắn không nói một lời, vận chuyển bí quyết chữ Binh. Gần như trong nháy mắt có người thứ ba giáng xuống từ bầu trời.

Ầm!

Diệp Phàm vận chuyển bí quyết chữ Binh tới cực hạn, đánh về phía trước. Người thứ ba cũng ra tay ngăn cản hắn, kết quả là sử dụng bí thuật y hệt.

Hơn nữa người này vận chuyển bí quyết chừ Hành tới mức lô hỏa thuần thanh, đăng phong tạo cực, khiến cả người Diệp Phàm trở thành binh khí, muốn khống chế thân thể này.

Đại chiến kịch liệt, sinh tử giao chiến. Hai người đánh tới điên cuồng. Diệp Phàm thu hoạch rất lớn. Ở cùng cấp độ với hắn, thần thuật độc nhất vô nhị quyết đất khiến hắn có được gợi ý rất lớn lao.

Vào thời khắc cuối cùng, người này cũng vọt lên huyết khí màu vàng.

- Ta đang chiến đấu với ai...

Thần quang bừng lên trong mắt Diệp Phàm. Giờ khắc này hắn không chút do dự thi triển các loại bí thuật khác, tiến hành chinh phạt, đại chiến với Thánh thể trẻ tuổi thứ tư vừa xuất hiện.

Đây là một trận chiến gian khổ, lần lượt xảy ra. Mỗi một bí thuật Diệp Phàm thi triển ra sẽ xuất hiện một Thánh thể.

Lôi quang xoèn xoẹt khắp tinh vực, trên chấn động cửu tiêu, dưới xuyên Cửu U, tràn ngập vũ trụ.

Diệp Phàm chiến đấu đẫm máu, thu hoạch rất lớn, mỗi một loại bí thuật đều được một Thánh thể diễn biến đạt tới cực hạn cuối cùng. Giá trị của việc này đối với hắn là lớn khó có thể đánh giá được.

Giống như có mấy chục hắn đều nghiên cứu một loại bí thuật, sau đó tranh hùng với hắn, tiến hành nghiệm chứng, tăng lên hiểu biết sâu sắc về chân nghĩa của đạo.

- Ta chiến đấu với bản thân sao?!

Diệp Phàm nhìn bầu trời, cũng không dừng lại lâu, tất cả đạo thuật đều đã thi triển xong.

Bốn phía có một đám người tư thế oai hùng, đứng sừng sững tại chỗ, lấy hắn làm trung tâm.

- Đúng rồi, đều là ta. Đều không phải là một Thánh thể thành đe!

Diệp Phàm tự nhủ.

Giờ khắc này hắn đã hiểu thiên kiếp này. Thiên địa này có thể sự có ý chí hay không, vì sao sẽ phát sinh chuyện này.

Đạo, tiên thiên địa mà sinh. Vũ trụ tinh không có khắc dấu vết của người nhân tài từ xưa tới nay. Hắn xuất hiện ở nơi này, đối kháng với thiên kiếp cũng là chuyện không khó tin.

- Chiếu theo tâm niệm mà biến hóa...

Diệp Phàm đã hiểu rõ chân thướng.

Trong lòng hắn có tín niệm vô địch, duy ngã độc tôn nhưng mài không thể lay chuyển nổi. Thiên kiếp của vùng tinh vực này khắc theo ý chí mạnh nhất, thế nên xuất hiện hắn.

Đại chiến bất đồng, diễn biến mỗi một loại bí thuật ra một loại diệu dụng khó có thể nói lên lời, khiến hắn cảm nhận rõ không hơn đó không phải sở trường của mình.

Cuối cùng tất cả Thánh thể đều tiêu tán, không có lưu lại đạo ngân, bay đi giống như tro bụi.

Ầm!

Diệp Phàm bước lên trời, từng bước tiến sâu vào lôi hải, rốt cục lúc này gặp phải đại địch khủng bố. Đại đế trẻ tuổi hiện ra.

Một, hai, ba... Không nhiều không ít, tổng cộng có chín đạo thân ảnh trong suốt, chân thật vô cùng. Ngoài bộ mặt ra thì những vị trí khác đều rất chân thật.

Một cửa này cuối cùng cũng tới rồi. Diệp Phàm cùng không e ngại, ngược lại phun huyết mạch ra, có cảm giác như muốn ngửa mặt lên trời hét dài.

Có thể đánh với Đại đế cổ trẻ tuổi một trận thì trên đường tu luyện của Diệp Phàm đã không còn tiếc nuối nữa rồi.

- Không ngờ được lại có nhiều Đại đế tới như vậy...

Đại chiến bùng nổ, so với Tiên Tam Trảm đạo còn hung hiểm hơn. Nơi này khô nứt sẽ sụp đổ. Tiếng quỷ khóc thần gào vang lên. Lôi kiếp đã bị đánh tan.

Diệp Phàm từng trải qua tất cả, lúc này kinh nghiệm rất phong phú, gọi đạo ta cùng xuất hiện, thay nhau đại chiến.

Dù vậy hắn cũng vài lần suýt chết, thần cấm xuất hiện, phía đối diện có người đạt tới thần cấm, đánh trả khiến nhật nguyệt đều biến sắc, đúng là người có một không hai.

Vô địch pháp, khủng bố đạo, lúc này không ngừng lộ ra. Đây là một vùng tinh vực cổ xưa, nhiều vị Đại đế đã đi qua. Thiên địa nhớ rõ đạo ngân của bọn họ.

Vô Thủỵ Đại đế, A Di Đà Phật, Đấu Chiến Thánh Hoàng, Vũ Hóa Đại đế đều đã từng xuất hiện ở đây...

Trận chiến này khiến thân thể Diệp Phàm gần như nổ tung, nguyên thần nứt toác ra, cửu tử nhất sinh, trong nháy mắt khi đối mặt với chư đế, trời xanh phải ma diệt hắn.

Từ xưa tới nay không có ai có thể đánh với nhiều Đại đế như vậy, dù là Đế Tôn hay Bất Tử Thiên Hoàng cũng không được, vượt qua cực hạn của thân thể.

Mỗi vị Đại đế đều vô địch, chưa từng có hai Đại đế gặp nhau, cũng không có thể có một người đấu được với mấy người khác. Đó là vì người đó cũng có khả năng thành đế.

Trong trận chiến này Diệp Phàm suýt chết nhưng hắn cũng không có khả năng một mình áp chế cửu đế. sống sót mới chính là thắng lợi.

Nhóm Đại đế đầu tiên vào Cổ Hoàng biết mất, nhóm thứ hai đã xuất hiện. Hiển nhiên vùng tinh vực này trước kia huy hoàng tới cực độ, khiến các Đại đế và Cổ Hoàng tới đây đều để lại đạo tích không thể xóa nhòa.

Cuối cùng Diệp Phàm đứng một mình trong tinh không, toàn thân nhuốm máu, cũng không biết đã tan xương nát thịt bao nhiêu lần. Thần cấm phát động như vậy cũng chỉ có thể đổ máu mới xong việc.

- Mỗi một vị Đại đế đều là vô địch...

Sau chiến đấu rất lâu, Diệp Phàm mới nói khẽ. Sự hiểu biết về Đại đế cũng càng ngày càng nhiều.

- Ta cũng vô địch.

Hắn nói khẽ, giọng nói bình thản. Trải qua một trận chiến như vậy, tín niệm và ý chí của hắn càng ngày càng kiên định, khó có thể thấy dao động.

Sống sót khi bị chín vị Đại đế trẻ tuổi vây công mà sống sót thì đã là kỳ tích lớn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.