Đây là một vòng luân hồi, Bá thể đại thành
Thương Lan thở dài thê lương. Trước khi chết, không phải hắn nghĩ đến thuở huy
hoàng khi còn sống, mà là hắn nhớ tới tình cảnh năm đó đánh chết Thánh thể đại
thành, cũng giống như hiện nay, chỉ có điều thay đổi thân phận mà thôi.
- Ta cũng có ngày hôm nay a!
Đây là thanh âm cuối cùng của hắn, tràn ngập
thê lương, tràn ngập không cam lòng, cùng tràn ngập tuyệt vọng. Hắn già lão rồi,
không còn như trước kia, không đánh lại Thánh thể trẻ tuổi.
Hơn nữa, trong lòng hắn sinh ra một mối đau buồn
âm thầm. Thánh thể một thế hệ này cường đại khác thường, có lẽ trước đó chưa từng
có, cho dù hắn khôi phục đến đính phong, cũng hơn phân nửa không phải đối thủ.
“Phốc!”
Diệp Phàm điểm xuống một ngón tay, nguyên thần
vốn đã bị xé rách, căn bản là không bỏ chạy được, bị chém thành tro bụi, chí
tôn Bá huyết một thế hệ từ đó xong đời.
Một vị Bá thể đại thành, được xưng là kẻ địch
truyền đời của Thánh thể nhất mạch này thật sự cường đại đặc biệt, nhưng cuối
cùng cũng phải đi tới chung điểm của sinh mệnh.
Chuyện này không thể nghi ngờ là một cơn gió lốc,
Diệp Phàm dựa vào thực lực của chính mình đánh chết một vị chí tôn cổ đại, hắn
chân chính bước trên con đường vô địch, từ một ngày này quật khởi, có khí thế
khí nuốt vũ trụ, có tư cách vấn đỉnh thiên hạ.
Nói đến thật đơn giản, nhưng loại ảnh hưởng
này là không gì sánh nổi, cực kỳ to lớn!
Bất kỳ một vị chí tôn nào đều là một người mạnh
nhất của thời đại, ngày nay lại bị giết chết một vị, đây là đại sự khiến khắp
hoàn vũ đều run rẩy. Đây là Thần chiến, nhất định sẽ được ghi vào sử sách.
Trấn giết chí tôn, thiên hạ đều kinh sợ!
Chuyện lớn như vậy chấn động các vực, cả thế
gian sợ run. Phàm là tu sĩ đều biết điều này có ý nghĩa gì? Thánh thể đại thế
đã thành, thế gian ít có người có thể đối địch, tối thiểu người đương thời
không thể tranh phong.
Chẳng bao lâu sau, hắc ám náo động, chí tôn vừa
ra thiên hạ không người có thể chế phục, tất nhiên phải thây chất thành núi máu
chảy thành sông, ức vạn sinh linh chết đi, chúng sinh kêu rên, không biết làm
sao được.
Nhưng hiện tại, chí tôn Bá huyết lại bị người
đánh chết, không có một chút trì hoãn!
Không phải Đại đế, không phải Thiên Tôn cổ, mà
chính là một cường giả trẻ tuổi đương thời tu đạo qua năm tháng không tính, quá
dài. Điều này dự báo mở ra con đường huy hoàng của Thánh thể!
Thời đại này chính là tới thuộc về hắn, một
nhân vật cường đại sánh vai với chí tôn xuất thể.
Các nơi vũ trụ truyền đến các loại dao động,
chí tôn trong cấm địa Sinh Mệnh trầm mặc, nhưng cũng có ánh mắt kinh người sáng
lên, nhìn chằm chằm tới nơi này.
Vô số sinh linh của tổ tinh Bá thể kêụ khóc, một
vị cổ tổ của họ đã chết, năm tháng dài lâu là vô địch thiên hạ, thời điểm hắc
ám náo động đối chọi gay gắt với cao thủ Hoàng Đạo, huy hoàng biết bao.
Nhưng hiện tại lại kết thúc thê lương như vậy,
máu nhuộm tinh hà.
Trong tổ động Bá huyết, có một cổ dao động cường
đại cuồn cuộn mênh mông, có người muốn làm nổ tung vòm trời, bay lên trời đi giết
Diệp Phàm.
- Chờ đi! Hắn đã là chín tầng thiên đăng phong
tạo cực, hiện tại đi còn không bằng để hắn độ kiếp trước, ở thời khắc mấu chốt
nhất hãy ra tay!
Vang lên một thanh ảm khác không có chút dao động
cảm xúc.
- Không thể để hẳn thuận lợi vượt qua!
Giờ khắc này quy tắc đại đạo thiên địa hỗn loạn,
hóa thành hỗn độn, nơi Diệp Phàm độ kiếp phát sinh dị thường, có người quấy nhiễu,
muốn thay đổi Tiên Kiếp Cừu Trọng.
- Rống...
Đồng thời ngay lúc đó, có cao thủ Hoàng Đạo
khác ra tay, phát ra tiếng quát lớn, hóa thành thiên âm mênh mông cuồn cuộn mà
đến, đảo loạn thiên kiếp, ảnh hưởng tới Diệp Phàm đắc đạo.
Bởi vì, rất nhiều cảm ngộ, rất nhiều lạc ấn Tiên
đạo đều chất chứa ở trong lôi kiếp, bọn họ không hy vọng Diệp Phàm viên mãn.
“Ầm!”
Lôi quang rung chuyển dữ dội, không vì ý chí của
chí tôn mà chuyển dời, đại kiếp nạn chấn nhiếp thế gian rốt cục tới rồi, không
hề thay đổi, chỉ là phát sinh trước thời hạn.
Loại kiếp nạn này uy lực vô cùng quá mức đáng
sợ, gần như mới vừa tiếp xúc, Diệp Phàm liền máu thịt bay tung tóe, xương trắng
lộ ra dày đặc, thiếu chút nữa bị đánh nát tan.
Đây là thiên phạt xưa nay hiếm thấy, phải lấy
tính mạng Thánh thể!
Diệp Phàm cũng không e sợ, vận hành bí quyết
chữ “Giả”, toàn thân phát sáng, trong nháy mắt cơ thể nỡ rộ thụy quang trong suốt
bất hủ, ngay cả nguyên thần
cũng như thế giống như một ngọn Thần đăng cố định
ở nơi đó.
Huyết khí của hắn là vô địch, trước tiên chữa trị
thương thể, khôi phục tới trạng thái đỉnh phong!
Chí tôn của cấm địa Sinh Mệnh thu tay lại, thờ
ở lạnh nhạt, lẳng lặng nhìn đại kiếp nạn của hắn, một ít ánh mắt rất lạnh lẽo,
bọn họ xao động trong lòng.
Có người đang suy nghĩ, hôm nay nhất định phải
giết chết Diệp Phàm, bằng không về sau vĩnh viễn không có cơ hội. Hiển nhiên
người trong tổ động Bá thể tất sẽ nấm giữ loại thái độ này.
“Ầm!”
Đại kiếp nạn tâng mạnh, trên bầu trời xuất hiện
chín tòa đạo quan vô cùng to lớn, rung động cuồn cuộn, vị trí ở các phương hướng
bất đồng, đều hiệp với một tầng thiên mà tới, cuối cùng chồng lên cùng một chỗ.
- Tiên Kiếp Cửu Trọng!
Trong cấm địa Sinh Mệnh có người thở dài, sắc
mặt hơi biến đổi. Tiên Kiếp Cửu Trọng còn có tên là đại kiếp nạn tầng thiên thứ
chín, xưa nay tổng cộng chỉ có mấy người vượt qua, cùng không phải tất cả cường
giả Hoàng Đạo đều gặp phải, mỗi người mỗi khác, hiển nhiên nó cực kỳ cường đại.
Chín tòa đạo quan phong cách cổ tang thương,
chia làm chín tầng thiên, trong mỗi một tòa đạo quan đều 11 - sồi xếp bằng một
sinh linh, nhìn xuống phía dưới, bọn họ hoặc vô cùng uy nghiêm, hoặc sắc bén
như đao, hoặc hư vô mờ mịt, hoặc mơ hồ không thể nhận ra... Khí chất mỗi người
không giống nhau.
Chín tầng thiên lâm thế, chín tòa đạo quan trấn
áp lôi hải!
“Ầm!”
Diệp Phàm sập phải công kích đáng sợ nhất! Người
thứ nhất ra tay, một bàn tay to trăm ngàn loại biến hóa, trong nháy mắt phong
kín tất cả con đường của hắn, sát thức vô địch, diễn biến vô cùng tận.
Đây dĩ nhiên là Đấu Chiến Thánh Pháp đạt tới cảnh
giới xuất thần nhập hóa, có thể nói có khả năng tái tạo tiên cực, diễn dịch loại
áo nghĩa này vô cùng nhuần nhuyễn.
Diệp Phàm biến sắc, mơ hồ hắn biết mình gặp
ai.
Hắn cố hết khả năng chống lại, bay ngược lên
trời, muốn đánh vào trong tòa đạo quan kia liều mạng đọ sức.
“Ông!”
Bên kia, một đạo nhân ngay mi tâm sáng rực
lên, nguyên thần phát ra tiên quang bất hủ, hóa thành nhất dải thác nước vọt tới
phía hẳn, chém nguyên thần hắn.
Đây là bí quyết chữ “Tiền” đang phát sáng,
pháp đạo vô cương, chỉ một ý niệm có thể di chuyển tới bến bờ tinh không khác, chém thần đoạt
phách, khó lòng phòng bị.
Diệp Phàm tin tưởng không thể nghi ngờ, đây là
gặp 2Ờ chín đại Thiên Tôn của thời đại thần thoại, pháp và đạo của họ hóa thành
chín tầng thiên, lạc ấn dưới pháp thân, ở trong này ngăn chận con đường phía
trước của hắn.
Thì ra đây gọi là Tiên Kiếp Cửu Trọng, là do
chín người này đều xuất hiện!
Lần này còn đáng sợ hơn so với Đại đế xuất hiện
trước kia, bởi vì họ có nắm giữ Cửu Bí, đại biếu cho cực hạn của chín lĩnh vực,
có thể dung hợp lẫn nhau, một khi quy về làm một, thần chắn sát thần, tiên chắn
giết tiên.
Bọn họ không phải cô lập, không phải phân tán,
mà có thể dung hợp làm một thể!
Quả là kinh thế! Không trải qua loại kiếp nạn
này, khó có thể tưởng tượng chín vị Thiên Tôn xuất thế đáng sợ đến mức nào. Được
xưng là Tiên Kiếp Cửu Trọng đáng sợ, cũng chính là nói lên cái tên này!
Duy nhất khiến hắn câm thấy may mắn chính là:
bọn họ cũng không có đứng lên, vẫn đều ngồi xếp bằng ở trong đạo quan, bằng
không dù là Đế Tôn tái sinh cũng phải nuốt hận, hẳn phải chết.
Nhân lực có khi hết sạch, một người dù có cường
đại mấy đi nữa, cũng không có khả năng một mình chống lại với chín đại Thiên
Tôn của thời đại thần thoại, dù là tiên cùng phải kiêng dè!
Diệp Phàm không giừ lại chút nào, thực lực
tăng vọt đến cực hạn, mặc dù toàn thân đẫm máu cũng không lùi bước. Hắn tóc đen
dày rậm tung bay, thể phách thon dài cường kiện nỡ rộ bảo huy, bắt đầu đại chiến
với Thiên Tôn cổ.
Thực lực của họ nhưng lại tùy theo Diệp Phàm
mà biến, hắn càng mạnh, chín người càng manh, luôn giữ ngang hàng với hắn, chiến
một trân cùng hắn!
“Ầm!”
Khi sấm sét dứt Cửu Bí lộ ra, thiên địa kịch
biến, hóa thành chiến trường lúc mới bắt đầu khai thiên.
Đây là một loại hiện tượng không tốt, nếu cứ
tiếp tục như thế này, ắt Diệp Phàm phải mệt chết đi được. Tuy nhiên hắn cũng
không phải là lần đầu tiên bị động như vậy, hắn từng gặp loại cảnh tượng này,
năm đó chiến với chín vị Đế nên đã có kinh nghiệm.
Người là vật sống, thiên kiếp là vật chết, có
lỗ hổng có thể tìm ra, hắn tung hoành ở trong chín tòa đạo quan, đều tế ra thệ
ngà, đạo ngã.
Diệp Phàm không có áp chế cảnh giới, mà dùng hết
khả năng có được, tăng lên một thân chiến lực đạt tới tối tuyệt đỉnh, đứng sừng
sững ở Thánh thể đại thành sẽ thẳng hoa tới điểm cực hạn kia.
Hắn đang kiếm nghiệm đạo quả của bản thân
mình!
- Đây là...
Trong bóng tối có tồn tại trong cấm địa Sinh Mệnh
nhíu mày.
Đó còn là một tên hậu bối vừa mới tiến vào
lĩnh vực này hay sao, đây là Thánh thể đại thành đạt tới cực đinh, chẳng khác
nào như thành đạo, bước vào tới loại cảnh giới chí cao này.
Chí tôn địch!
Chỉ có ba chữ này có thể dùng để giải thích,
Diệp Phàm sẽ không yếu kém bao nhiêu so với họ, đã có thể dùng lực địch lại chí
tôn cổ đại, đạt tới một cực điểm huy hoàng nhất của đời người.
Tiếp tục tiến thêm một bước, chính là phá vỡ
quy tắc xưa nay, sáng tạo thần tích!
- Vượt qua hai kiếp, kiếp thứ ba cũng thiếu
chút rảo bước tiến lên, trước nay chưa từng có!
Trong cấm địa Sinh Mệnh có người ngạc nhiên
thán phục, trong mắt sáng rực lên, gần như không thể ngồi một chỗ nhìn xem được
nữa.
Nếu như để mặc cho hắn tiếp tục trưởng thành,
nói không chừng hắn sẽ khai sáng một tương lai trước nay chưa từng có!
Mà trong bọn họ có một số người nhất định đối
lập, là cừu địch với Diệp Phàm. Thời đại hắc ám náo động mấy trăm năm trước dưới
đủ loại nguyên nhân, nhất định phải có một phương ngã xuống.
Tuy nhiên hiện tại thời cơ còn chưa thích hợp,
bọn họ muốn chờ đợi, một khi Diệp Phàm suy yếu, ở trong đại kiếp nạn lộ ra vẻ
mòi mệt, sẽ là lúc cho hắn máu tươi nhuộm tinh hà.
Diệp Phàm gặp kiếp nạn, lúc này mới vừa mới bắt
đầu mà thôi, chín đại Thiên Tôn đã hiện ra tiến hành trấn sát, còn không biết
tiếp sau sẽ còn có cái gì nữa!
Hắn toàn thân đều là máu, cảm nhận được nguy
hiểm, nếu hơi có vô ý có thể phải nuốt hận, chết ở trong lôi kiếp.
Có thể tưởng tượng, tiếp sau sẽ càng khùng bố
hơn. Loại đại kiếp nạn này rất khó vượt qua, nhưng lại không thể không bước tới,
bởi vì liên quan đến vinh quang, sinh mệnh, người thân... tất cả mọi phương diện
trên cuộc đời này của hắn, vì the không thể thất bại.
Diệp Phàm nhìn thấy, chín vị Thiên Tôn tuy rằng
đều là nhân thân, nhưng cũng không phải đều là Nhân tộc, mà có tộc loại đặc thù
kỳ dị. Truyền thuyết đời sau hiển nhiên có sai lầm, trong bọn ho có một số tộc
loại thực đặc biệt, chưa từng nhìn thấy.
- Ha ha...
Trong Địa phủ truyền đến tiếng cười to, đó
chính là đệ nhất thần tướng Xuyên Anh của Thiên Đình cổ, hắn cũng ra tay. Cảm ứng
được Diệp Phàm đang độ Tiên Kiếp Cửu Trọng chỉ xuất hiện qua vài lần trên lịch sử, hắn cười to
không ngừng, vui mừng tận đáy lòng, bắt đầu điên cuồng xuất kích.
Tiếng cười của hắn vang vọng khắp tinh, hà, Địa
Ngục u ám rung chuyển kịch liệt, hắn liều mang đo sức thảm thiết, ngăn cản Minh
Hoàng xuất thế, làm cho thiên địa nổ tung.
Sau một ngày này, hắn biến mất, mà Minh Hoàng
cũng không có chạy tới hiện trường Diệp Phàm độ kiếp.
Diệp Phàm cửu tử nhất sinh! Tiên Kiếp Cửu Trọng
không thẹn với cái tên của nó: chín vị Thiên Tôn ra tay, thực lực cùng cấp với
Diệp Phàm, mỗi người Pháp lực ngập trời, mỗi người đều có được một Bí, quả thực
là muốn đánh vỡ trường sinh bất hủ.
Cuối cùng, chín loại bí pháp cùng nhau quét tới,
Diệp Phàm mấy lần bị vỡ nát. Cường đại như hắn cùng không chịu nổi, chỉ trong
khoảnh khắc hắn nhìn thấy dung mạo chín người kia, dĩ nhiên là chính hắn.
Chín người giống hắn thực lực độc nhất vô nhị,
đều tự thi triển một loại trong Cửu Bí, chín loại tiên thuật hợp nhất, không gì
không làm được, chém vỡ thiên địa, làm cho hắn bị thương nặng.
Đại chiến kéo dài, vài lần hắn thiếu chút nữa
hình thần câu diệt.
Hắn biết, chín người tuy rằng naẫu nhiên lộ ra
dung mạo giống y hệt hắn, nhưng tuyệt đối không phải chính hắn, là Thiên Tôn có
được bí quyết chữ “Tiền” làm khó dễ, đánh vào nguyên thần làm cho hắn sinh ra ảo
giác.
“Phốc!”
Diệp Phàm lại vỡ tan, trận đại kiếp nạn này
quá mức gian nan trước nay chưa từng có, chưa từng có nguy hiểm như hiện tại,
vượt qua dĩ vàng, bởi vì chín vị Thiên Tôn này là một chinh thể.
- Sát!
Diệp Phàm rống to, hắn tung ra hết các loại bí
pháp, Cửu Bí, dị tượng, Vô Thủy Thuật. Phi Tiên Quyết. Thôn Thiên Pháp... diễn
biến hết thảy áo nghĩa kinh văn, đại chiến với Thiên Tôn.
Lúc này, tiên kỳ của hắn thăng hoa, pháp thuật
và đạo tắc hỗn hợp, chiến kỳ và đế pháp giao hòa, chúng nó đang hợp nhất, nấu
chảy hòa tan trong một lò.
Bản thân hắn luôn luôn sáng tạo pháp, có thể
đi đến từng bước này là dựa vào bản thân mình khai sáng một con đường khác biệt.
Kinh văn trong cơ thể u u không dứt, giờ khắc này nở rộ tiên quang bất hủ, đạo
của hắn hóa thành thai nghén, chờ đợi phá kiến mà ra!