Bắc Vực vừa bình tĩnh trở lại, chư thánh thái
cổ ngủ đông, nghênh đón một thời kỳ tượng đối bình tĩnh, vào lúc này Diệp Phàm
tuyên chiến Sát Thủ Thần Triều viễn cổ, lập tức truyền khắp thiên hạ.
- Địa Ngục tầng mười ba bị công phá, thật là
làm người ta khó tin, toàn bộ sát thủ hóa thành tro bụi, không gian do Thánh hiền
viễn cổ mở ra cũng bị phá hủy.
- Thiên kiếp của Thánh thể rất khủng bố, phá hủy
một tầng Địa Ngục khỏi thế gian, đúng cứng cỏi dọa người, khiến người ta hoảng
hồn.
Ở bên ngoài mọi người đều xôn xao nói về chuyện
này, một mình Diệp Phàm chống lại hai đại Thần triều, toàn thế gian đều chú ý.
- Thánh thể độ kiếp, lần này là Tiên Thai tầng
thiên thứ hai đại viên măn, hôm nay nếu không trảm đạo thì có ai chống nổi?
Thiên hạ không yên ổn, các giáo đều phòng bị cổ
tộc đột kích, ít có người chú ý tu hành của Diệp Phàm, hôm nay đột nhiên ý thức
được hắn đã trưởng thành tới bước đáng sợ.
Nhưng mà mọi người cũng không coi trọng Diệp
Phàm, dù là hắn lợi dụng thiên kiếp san bằng tầng thứ mười ba Địa Ngục, cũng sẽ
không cho rằng hắn có thể độc chiến Nhân Thế Gian cùng Địa Ngục, bởi vì quá
không hiện thực.
- Sát Thủ Thần Triều viễn cổ măi không diệt được,
ngay cả thời kỳ lịch sử ác liệt nhất, các Thánh địa liên thủ, bọn họ vẫn tồn tại.
Trận chiến năm đó trời sụp đất nứt, máu chảy
thành sông, giết đến quỷ khóc thần gào, xác chất như núi, Thiên Đình thành tro,
Địa Ngục cùng Nhân Thế Gian ẩn lui, nhưng chưa từng đoạn tuyệt.
Các nơi ầm ĩ, Diệp Phàm cùng Hắc Hoàng lại
bình tĩnh, đi trong các dăy núi hoang ở Bắc Vực, cũng không vội vàng hành động.
- Đây là một cái long mạch, hẳn là lòng đất
không thiếu Thần Nguyên.
Diệp Phàm nhìn ngọn núi phía trước.
Trên đường bọn họ đào mười mấy ngọn núi, thu
hoạch dồi dào, căn bản không sốt ruột chạy đi, ổn định lại cảm xúc, dù sao phải
đối mặt với hai đại Thần triều.
- Chân chính lập giáo phải khắc rất nhiều trận
văn, càng nhiều Thần Nguyên càng tốt, hôm nay phải mau chóng tích lũy từng chút
một.
Đại hắc cẩu tham ô tất cả nguyên.
- Đi thôi, ngọn núi này không đào được.
Vừa khai quật được một nửa, Diệp Phàm lập tức
ngừng lại, lòng đất có sinh linh cổ, khẳng định có tồn tại rất lợi hại.
Bọn họ bắt đầu kế hoạch săn giết Thần tử cùng
Thần nữ, nhưng mà trong nửa tháng tiếp theo cũng không tìm ra ở đâu, không có
manh mối nào.
- Yên lặng trước bào táp, bọn họ đang suy tính
xem chúng ta ở đâu, đến lúc đó là đánh như sấm nổ.
- Các người nói hai tổ chức sát thủ này có tồn
tại như sát thánh hay không?
Lệ Thiên đưa ra vấn đề đáng sợ này.
- Khó nói, ở viễn cổ bọn họ sát thánh không dứt,
hôm nay thì không biết.
Hắc Hoàng nói.
Rốt cuộc, vào một ngày khắp Đông Hoang đều rơi
tuyết trắng, từng mảnh nhuộm máu, hai đại Thần Triều viễn cổ đưa ra đáp trả,
tuyên bố phải giết Thánh thể Nhân tộc.
- Mười mấy năm trước các ngươi xếp ta vào danh
sách phải giết, không phải ta vẫn còn sống tốt đến bây giờ?
Ngay hôm đó, Diệp Phàm đứng ra trào phúng, lộ
diện ở Thần Thành Bắc Vực.
Hơn nữa cùng ngày, Diệp Phàm đưa ra thông báo
khắp thiên hạ, giết một nhân viên cấp thấp nhất của Thần triều thưởng một vạn
nguyên, giết một đệ tử thưởng mười vạn nguyên, giết một nhân vật trọng yếu thưởng
trăm vạn nguyên, giết Thần tử hoặc đầu sỏ thưởng ngàn vạn nguyên.
- Ta sắp trở thành Nguyên Thiên Sư, nguyên không
thành vấn đề, hơn nữa đều chi trả nguyên dị chủng hoặc là Thần Nguyên, dù là
cung cấp một tin tức cũng nhận được nguyên.
Diệp Phàm trực tiếp hung ác nói, muốn phát động
một trận đại chiến quét qua Đông Hoang, vận dụng tất cả lực lượng diệt trừ tổ
chức sát thủ, hung hăn trực tiếp.
- Nếu ai có thể cung cấp địa chỉ Địa Ngục cùng
Nhân Thế Gian, hơn nữa lấy đầu thủ lĩnh bọn chúng, ta đưa ra một khối Hoàng Huyết
Xích Kim!
Cuối cùng, Diệp Phàm thả ra tin tức chấn động
thế gian, bày ra vật liệu tiên chuyên dùng của Đại đế cổ, Bắc Vực rung động
nhanh chóng truyền khắp thiên hạ.
- Một khối Hoàng Kim, không, là một khối Hoàng
Huyết Xích Kim chân chính, không một chút tạp chất, có cửu hoàng quấn quanh,
khí lành trồi lên, xông thẳng trời cao.
Ngày hôm đó, Thần Thành Bắc Vưc sôi trào, moi
người điên cuồng, tin tức chấn động thế gian lập tức truyền khắp nơi, bay vào
trong tai các thế lực lớn.
- Thật là một khối Hoàng Huyết Xích Kim, là
tài liệu trân quý vô giá, Đại đế cổ cũng mơ ước, cùng chất liệu với Hằng Vũ Lô
Khương gia.
Ngày đó, ngũ vực rung động, có không biết bao
nhiêu tu sĩ máu huyết sôi trào, Hoàng Huyết động lòng người, tài liệu tiên như
thế tác động vào tâm thần không biết bao nhiêu người.
Một khối to bằng nậm tay, nếu đúc khéo thì tuyệt
đối có thể tạo hình một kiện đạo binh, nếu có Đại đế trên đời thì nhất định phải
chú ý.
Diệp Phàm không cần, hôm nay cần phải chấn nhiếp,
người đời đều biết trên người hắn có Vạn Vật Mẫu Khí đỉnh, có thêm một khối tài
liệu tiên làm người ta đỏ mắt cũng không sao.
- Các ngươi có dám giết hay không, nếu có thể
cung cấp địa chỉ điện phủ hai đại Thần Triều viễn cổ, lấy đầu mấy nhân vật hạng
nhất của bọn họ, ta còn thưởng hạt giống thần dược Kỳ Lân.
Khi Diệp Phàm thả ra tin tức này, hơn nữa tự
tay lấy ra Tử Kỳ Lân phong ấn trong Thần Nguyên, Đông Hoang lại quét qua một
cơn gió lốc.
- Điên rồi, quá điên cuồng, nhiều tiên trân
như thế, sẽ xua người khắp thiên hạ tấn công Sát Thủ Thần Triều.
Mọi người quả thật điên rồi, nhiều chỗ tốt như
thế, mặc kệ kẻ nào cũng không bình tĩnh được, giết một đệ tử bình thường sẽ thưởng
mười vạn cân nguyên, lực dụ dỗ quá lớn.
Diệp Phàm tuyên bố xong tin tức, lập tức bỏ chạy,
mai danh ẩn tích, hắn không muốn làm bia ngắm sống cho Thần triều.
- Dan động người khắp thiên hạ nhắm vào hai đại
Thần Triều viễn cổ, cùng đánh bọn họ.
- Qua vài năm nữa, có lẽ Diệp Phàm sẽ thật sự
trở thành Nguyên Thiên Sư, nguyên đối với hắn không thành vấn đề, muốn dùng người
trong thiên hạ tiêu hao hai tổ chức xa xưa.
Ai cũng hiểu được ý của hắn, nhưng vẫn cứ động
lòng, nghĩ tới tiền thưởng hậu hĩnh, mỗi người đều muốn dò tìm chút manh mối.
Cơn bão tố này còn lớn hơn mọi người tưởng, cổ
tộc cũng gia nhập vào, rất nhiều sinh linh kỳ dị hùng mạnh đều đứng ra.
- Tìm được điện phủ Địa Ngục cùng Nhân Thế
Gian, giết chết một tên thủ lĩnh của bọn họ, sẽ có được Hoàng Huyết Xích Kim,
ta tới thử một lần.
Không ai ngờ tới một vị con của Cổ Hoàng nói
ra lời này, cảm thấy cực kỳ hứng thú với giải thưởng của Diệp Phàm, là người đầu
tiên đứng ra trong cổ tộc.
Hoàng Hư Đạo đến từ Huyết Hoàng Sơn, là Cổ
Hoàng tử vô cùng khiêm nhường thần bí, không vào trần thế mấy lần, ít có người
gặp qua.
Lần trước Thiên Hoàng tử tự mình đi mời hắn để
rời núi giết hầu tử cũng bị từ chối, nói la sống chỉ vì đạo, chưa từng nghĩ tới
xuất thế.
Chẳng qua mọi người nhanh chóng hiểu được, vì
sao hắn cảm thấy hứng thú với Hoàng Huyết Xích Kim, bởi vì bộ tộc bọn họ tu luyện
tiên lực Phượng Hoàng, Hoàng Kim có thể trở thành vật dẫn chứng đạo.
Rất nhiều cao thủ cổ tộc tham gia, nằm ngoài dự
đoán của Diệp Phàm, cũng khiến rất nhiều người ngắm nghía giải thưởng cảm thấy
áp lực, đó là đối thủ cạnh tranh rất mạnh.
Không lâu sau lại truyền ra tin tức, một Cổ
Hoàng tử khác cũng tò vẻ muốn ra tay, hắn không chỉ hứng thú với tài liệu tiên
Hoàng Huyết Xích Kim, hơn nữa rất khao khát thần dược Kỳ Lân
Hòa Kỳ Tử xuất thế, đến từ Hòa Lân Động, vẫn ở
tại Cổ Quáng Thái Sơ, thế gian không biết hắn muốn làm gì.
Lúc này không chi hắn muốn ra tay, còn dẫn động
một số cường giả trong tộc, nhất định phải có hạt giống Kỳ Lân, bởi vì nghe nói
đó là thần dược ngày xưa của bọn họ, mất đi trong một lần đại kiếp nạn.
Có thể nói người Hòa Lân Động cực kỳ nôn nóng,
dùng đủ loại thủ đoạn muốn liên hệ Diệp Phàm, muốn dùng thần vật tuyệt thế trao
đổi, lập tức mua lại.
- Đúng là trùng hợp.
Lúc ấy Diệp Phàm liền cười, hắn cũng không ngờ
Hoàng Huyết Xích Kim cùng thần dược Kỳ Lân đã kinh động hai cái Thái Cổ Hoàng tộc.
- Phải đề phòng, lỡ như người Hòa Lân Động chó
cùng rứt giậu, trực tiếp ra tay với ngươi thì phiền lắm.
Hắc Hoàng lo lắng nói.
Diệp Phàm gật đầu, cái này quả thật là vấn đề,
nhưng mà lợi dụng tốt thì đây là một thanh kiếm tiên sát sinh, nói không chừng
quả thật có thể hủy diệt Địa Ngục cùng Nhân Thế Gian.
Hạt giống thần dược Kỳ Lân, hắn nói sẽ không đưa ra, bởi vì Đại đế cổ cũng không có một gốc, cả tỷ vàng cũng khó đổi.
Bọn họ tự nhiên không lộ mặt, nhưng vẫn đưa ra
đáp lại, vẫn là điều kiện cũ, muốn có thần dược phải tìm ra điện phủ xa xưa của
Sát Thủ Thần Triều, hơn nữa hạ gục một tên thủ lĩnh.
Hoàng Hư Đạo cũng thôi, Hỏa Kỳ Tử còn dẫn ra tộc
nhân sau lưng, cái này cực kỳ đáng sợ, nếu thật sự ra tay thì Sát Thủ Thần Triều
cũng phải run sợ.
- Thật tốt quá, tuy rằng là thanh kiếm hai lưỡi,
nhưng lợi dụng thích đáng thì tiêu diệt Địa Ngục cùng Nhân Thế Gian cũng không
phải giấc mơ.
Lý Hắc Thủy nghe được tin tức liền xiết chặt
tay.
Từ ngày đó, Đông Hoang không còn bình tĩnh, khắp
nơi là binh đao tìm kiếm Địa Ngục cùng Nhân Thế Gian, rất nhiều người đều hành
động.
Diệp Phàm chuyển vào Thần Thành một tòa núi
nguyên, tất cả đều là nguyên dị chủng, còn lẫn lộn rất nhiều Thần Nguyên to như
miệng chén, hào quang chiếu rọi khắp trời, ban đêm thành trì cũng sáng như ban
ngày.
Lúc này mới bao lâu, hắn lập tức làm ra một đống
bảo nguyên như thế, chấn động mọi người, bảo bối sáng chói hoa cả mắt.
Rất nhiều người hối hận, nếu năm đó Diệp Phàm
còn yếu đã lôi kéo vào giáo, mà không phải kêu đánh kêu giết, bây giờ chỉ dựa
vào Nguyên Thuật cũng đủ chấn động thế gian.
Người như Nguyên Thiên Sư làm người ta vừa
kính vừa sợ, đây là cảm nhận chung của mọi người.
Thế nhân đỏ mắt, nhưng không ai dám sinh ra ý
nghĩ không yên phận, bởi vì Diệp Phàm rất rõ ràng ném đống bảo nguyên vào thạch
phường Thiên Tuyền cũ.
Hôm nay ai dám chạy bậy vào đó, bây giờ đã biết
người coi cửa là một vị thánh giả Nhân tộc, dám cướp bóc trong đó thì đúng là
muốn chết.
Đồng thời mọi người cũng than tiếc không thôi,
Diệp Phàm có quan hệ với vị Thánh nhân này, hơn nữa không nhìn bên ngoài, khiến
cho một số người mang tâm tư khác thường liền lạnh mất.
Đương nhiên, lần này Diệp Phàm hoàn toàn dùng
da mặt dày,
hiển hóa dấu ấn Lão Phong Tử chân thật trong trận chiến chư vương Tử Vi Tinh Vực,
tiếp đó mở miệng tiền bối rồi bỏ đống nguyên vào.
Hắn không cần nguyên này, dù là vị Thánh giả
Nhân tộc này mất hứng, cho hắn ném ở đó cũng không sao, tối thiếu dùng được hiệu
ứng cáo mượn oai hùm.
Dính đến Thánh nhân, dù là Hỏa Lân Động cũng
nên suy nghĩ một chút, hôm nay chư thánh ngủ đông, không hiện trên đời, nhưng
cũng không thể chọc đến.
Diệp Phàm lại biến mất khỏi Thần Thành, chỉ
trong nửa tháng đã có hiệu quả rõ ràng, hai đại Thần triều đã có hai mươi mấy đệ
tử cùng hai lão sát thủ bị người ta hạ gục.
Nói tới cũng buồn cười, nên biết khởi đầu sự
kiện là bọn họ đi ra chấp hành nhiệm vụ ám sát, sau đó bị người ta dẫn người quần
công đuổi giết ngược lại.
Đông Hoang không được yên bình, một đống núi
nguyên ở Thần Thành chờ mọi người tới nhận, hơn nữa còn có một khối Hoàng Huyết
Xích Kim cùng với một hạt giống Bất Tử Thần Dược, dẫn nổ sóng gió.
Mấy ngày nay, mỗi ngày đều có sự kiện đổ máu,
nhiệm vụ của Địa Ngục cùng Nhân Thế Gian liên tiếp bị phá hoại thất bại, chỉ cần
dám xuất hiện là bị một đám người đuổi giết, rất là bi kịch.
- Lão tử có nghèo chỉ còn có nguyên, có Nguyên
Thiên Thuật kỳ diệu thì dùng nguyên có đè chết các ngươi!
Hắc Hoàng kêu to, cả ngày tham ô Thần Nguyên,
miệng ngoác tận mang tai, mấy ngày nay chưa bao giờ khép lại.
Diệp Phàm tự cho là ẩn nấp tốt lắm, người
ngoài khó tìm được, nhưng không ngờ tới có ngày bị người ta tìm thấy, hơn nữa
là một người không tưởng được - Lão Đao Bả Tử.
Năm đó hắn cùng với Âm Minh Nhạn Lý Đức Sinh,
Lão Đao Bả Tử, Diêu Quang Thánh tử, Dao Trì Thánh nữ... tiến vào vùng cấm Thái
Sơ, đã xảy ra một loạt chuyện quỷ dị.
Sau này chia tay, hắn không còn thấy Lão Đao Bả
Tử nữa, không ngờ hôm nay đột nhiên xuất hiện, thật là thần bí.
- Tổ phụ ta muốn gặp ngươi.
Hắn đã có tuổi lớn như vậy, đến đây nói ra một
câu khó hiểu.
- Vì sao?
Diệp Phàm khó hiểu hỏi.
- Ngài ấy đến từ Thiên Đình.
Lão Đao Bả Tử thần bí hùng mạnh nói một câu trấn
trụ mấy người Diệp Phàm.