Cô mang thai sao ...suy nghĩ đầu tiên trong cô lúc này là cảm giác vui sướng không thể tả, cô đưa tay sờ sờ nơi bụng còn phẳng lì của mình , nơi này của cô đang cất giấu một sinh linh nhỏ bé sao, cô không thể tin được mà , lúc trước cô đã thử tưởng tượng về chuyện này mà bây giờ nó đã trở thành hiện thực rồi, cô sắp được làm mẹ , là thật sự không phải là ước mơ nữa, giọt nước mắt cô lặng lẽ chảy xuống đến cả cô cũng không cảm nhận được ...nhưng nếu anh biết chuyện này không biết anh sẽ có phản ứng nào nữa, mục đích của anh là muốn cô mang thai mà , chắc anh sẽ vui hay vẫn tỏ ra hờ hững với chuyện này , suy nghĩ này làm cô vô cùng bất an ...vừa lúc này bên ngoài có tiếng bước chân đi vào
“ chào Kỷ phu nhân tôi họ Trần , tôi là bác sĩ gia đình của Kỷ Gia” vị bác sĩ trung nên cúi đầu nhẹ chào cô, ông ăn mặc lịch thiệp , ăn nói lịch sự , nhìn ông làm cho người ta có cảm giác tin tưởng
“ chào bác sĩ Trần , nghe thím Trương nói tôi mang thai sao ạ ?” Cô nhìn ông bằng ánh mắt mong chờ thật sự
“ vâng thưa phu nhân , người đã mang thai được hai tuần rồi ạ nhưng sức khoẻ của người quá yếu , thể trạng suy nhược trầm trọng , có thể là do người ăn không được nhiều lại bị thai hành nên mong người hãy cố gắng ăn uống đầy đủ trong khoảng thời gian này..” ông nhìn cô từ tốn căn dặn “ còn nữa tôi sẽ liệt kê một số thực phẩm tốt cho phụ nữ mang thai để nhà bếp chuẩn bị cho phu nhân dùng hàng ngày, không biết người thấy sao”
Cô mỉm cười nhẹ với ông “ cảm ơn bác sĩ nhiều, tôi sẽ chú trọng sức khỏe hơn nữa”
Sau khi thím Trương tiễn bác sĩ Trần ra về , bà vội chuẩn bị cho cô khá nhiều món ăn , tuy khẩu vị của cô thật không được tốt chút nào nhưng cô phải cố gắng ăn vì đứa bé trong bụng , cô không muốn có bất cứ chuyện gì với tiểu bảo bối của cô , sau khi dùng cơm xong cô nằm nghỉ một lát , lại suy nghĩ đến anh, không biết cô nên mở miệng nói chuyện này với anh sao đây , tâm trạng cô trở nên hồi hộp vô cùng ...