Sau ngày hôm đó cô được cha cô quan tâm hơn một chút , chẳng hạn như thường xuyên bảo tài xế Ngô chở đi mua sắm , ông còn dặn Má Từ nấu nhiều món ăn tẩm bổ cho cô , tuy nhiên ông vẫn rất ít nói chuyện với cô..lúc này hai người đang dùng bữa tối , không khí đang chìm trong im lặng thì cha cô bỗng nhiên lên tiếng
“ ngày mai Kỷ thiếu gia sẽ tới đây đón con đến thăm Kỷ lão gia..nên hãy chuẩn bị cho chu đáo , ta không muốn ông ấy có chút nào không hài lòng hiểu chưa”
Nghe vậy cô chỉ nhẹ gật đầu nhỏ giọng nói “ dạ con đã biết” không khí lại trở nên im lặng , nặng nề chẳng khác nào tâm trạng của cô hiện giờ..gặp anh sao , liệu anh có muốn gặp cô không, chuyện này thật làm cho cô lo lắng mà
Hôm nay cô đã dậy từ sớm để chuẩn bị vì sợ anh đến sẽ phải chờ cô , đây là lần thứ hai ,hai người gặp nhau , lần này lòng cô thật là lo lắng , tâm trạng lúc nào cũng phập phồng , sau lần đó không biết sao cô rất muốn gặp lại anh dù anh có tỏ ra lạnh lùng xa cách đến như vậy..cô nhìn mình trong gương , hôm nay cô mặc một bộ váy màu hồng nhạt ,tóc xoã dài trên lưng , cô không có thói quen trang điểm nên chỉ tô một ít son màu hồng nhạt cùng màu với chiếc váy , trông cô vô cùng thanh tao..lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa là tiếng của Má Từ
“ Hinh Nhi con đã chuẩn bị xong chưa , Kỷ thiếu gia đã đến rồi ,ngài ấy đang ở phòng khách chờ con đấy”
Nghe vậy cô vội trả lời “ Dạ con đã xong rồi ạ , con sẽ ra ngay” không hiểu sao lúc này tim cô lại đập nhanh đến vậy chẳng lẽ là sắp được gặp anh sao , nghĩ vậy cô vội lắc đầu không thể nào cô chỉ mới gặp anh thôi không thể nào lại..thật sự cô không dám nghĩ đến nữa , cô liền lấy túi xách rồi bước ra cửa đi xuống lầu
Vừa tới phòng khách cô đã nhìn thấy anh đang ngồi đối diện với cha mình...thấy cô bước xuống anh chỉ lẳng lặng uống ly trà trên tay mình trước sau không hề ngước nhìn cô dù một cái ..cảm giác này lại giống như lần đầu tiên hai người gặp nhau , thật xa cách như vậy
“ thưa cha” cô cất giọng nhỏ nhẹ rồi cúi đầu không dám nhìn anh
“ ừm..Kỷ thiếu gia đã đợi con lâu rồi hãy nhanh chóng đi đi” ông nhìn cô lạnh lùng nói
Nghe vậy anh liền đứng dậy “ Đi thôi.. chào Đường tổng” anh bước nhanh ra cửa không chờ cô cất bước..thấy vậy cô chỉ lặng lẽ bước theo anh trước sau vẫn không dám ngẩng đầu nhìn anh
Anh đã vô xe ngồi trước , có một người đàn ông trung niên bước lại chỗ cô đứng “ chào Đường tiểu thư , tôi họ Lâm là tài xế riêng của Kỷ tổng , mời tiểu thư lên xe” nói rồi ông cúi đầu mở cửa cho cô
Ghế bên kia anh đang ngồi , cô thật hồi hộp bước vào ngồi cạnh anh , tim cô còn đập nhanh hơn lúc nãy , cô khẽ nhìn qua anh, hôm nay anh mặc áo sơ mi trắng cùng với quần Tây màu xanh đen nhìn anh thật là hảo soái mà..cô có cảm giác mặt mình đã nóng rang , cô liền vội cúi đầu không dám nhìn thêm nữa ..