Tố Bạch hít một hơi rồi nhẹ nhàng thả một luồng khói, dưới ánh đèn đường có chút mờ ảo , làn khói tỏa ra có chút quỷ dị. Một lúc sau, đột nhiên người đàn ông trong góc tối lên tiếng.
“ Phụ nữ hút thuốc sẽ không tốt cho sức khỏe “.
Tố Bạch hơi ngạc nhiên, đôi mắt đẹp sáng lên nói:” Thật không ngờ ở một nơi xa lạ này tôi lại gặp được đồng hương cơ đấy“.
Cô thả điếu thuốc trên tay xuống, đôi guốc cao dẫm lên điếu thuốc . Xoay đầu, nở một nụ cười như nụ hoa e ấp ban mai nói:” Tôi là Hồ Tố Bạch, rất vinh hạnh gặp quý ông“.
“ Mặc Phong”, giọng nói ấm áp, trầm thấp rất mê người vang lên.
--- ------ ----
“Tôi có thể mời cô nhảy một bài không?”.
Tố Bạch nhìn người đàn ông đang đưa tay về phía mình, cô nhếch môi cười đưa tay đặt lên bàn tay kia, nhẹ gật đầu nói:” Rất vinh hạnh“.
--- -------
Mặc Phong nhìn cô gái đang cúi mặt ngồi trong gốc kia.
“ Trời lạnh nên về phòng“.
Tố Bạch bật cười, cô không nhìn anh vẫn cúi đầu , giọng khàn đặc nói:” Anh về phòng với tôi sao?”.
Mặc Phong hơi sững lại, nhưng chỉ trong thoáng chốc anh lại mỉm cười ,khuôn mặt điển trai vì nụ cười nhếch môi của anh mà càng thêm hút hồn người khác.
“ Rất sẵn lòng phục vụ“.