Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1647: Chương 1647: Bố Vợ Tương Lai Của Tôi




Thế là thế nào?

Đúng là chọc người tức chết mà!

Chuông điện thoại của Mộ Nhã Triết bỗng nhiên vang lên.

Anh đi sang chỗ khác, mở điện thoại lên, nhất nút nghe.

Sau khi nghe Mẫn Vũ nói, anh quyết định sẽ dời cuộc họp sang buổi chiều, ban giám đốc có chút không vui.

Mộ Nhã Triết lạnh lùng nói: “Chuyện cỏn con này chẳng lẽ giải quyết cũng không xong sao?”

“…”

Mẫn Vũ chỉ muốn khóc oà lên.

Tại sao cục diện lại trở nên phức tạp thế này!

Im lặng hồi lâu, cậu ta mới cẩn thận hỏi: “Ông chủ, bữa tiệc đêm hôm đó…”

“Nói sau đi, ta đang có công chuyện”.

“Chuyện gì?”

“Cậu lo nhiều quá rồi đấy!”

Mẫn Vũ đành im lặng.

Sau đó, Mộ Nhã Triết lại nói: “Tối nay, đặt giúp tôi một chỗ bên nhà hàng tây Thái Hồ, tôi có khách quý cần tiếp đãi!”

Mẫn Vũ tò mò hỏi: “Là ai thế?”

Anh nghiêm túc trả lời: “Bố vợ tương lai của tôi!”

Mẫn Vũ: “…”

“Là sao ạ?”

“Không có gì!”

Mẫn Vũ lấy lại tinh thần, dõng dạc đáp: “Vâng thưa ông chủ, tôi sẽ đi sắp xếp ngay!”



Vân Thanh Miêu nhìn về phía Mộ Nhã Triết mấy lần, sau đó quay qua Vân Cầm Lệ trộm hỏi: “Em à, em xem cái điện thoại trên tay anh ta kìa, là của hãng nào vậy? Có phải cùng hãng với cái của ông chủ đang dùng không?”

“Chị sai rồi, cái ông chủ dùng là đời mới nhất của Apple, rất đắt tiền. Còn cái di động mà anh ta đang dùng hình như không phải của Apple!”

“Vậy à? Chị đoán sai rồi sao? Chị tưởng điện thoại của anh ta cũng của Apple chứ!”

Vân Thanh Miêu chỉ cười.

Trong mắt của hai cô thì Iphone của Apple là điện thoại đẹp nhất, sang trọng nhất, chỉ có những người nhà giàu mới mua được, nó được dùng rộng rãi, thậm chí nhiều người phải giành dụm mấy tháng tiền lương để mua cho bằng được.

Nhưng khi nhìn điện thoại trên tay Mộ Nhã Triết không có logo của Apple, hai người không biết là điện thoại gì, nên có chút mơ hồ.

Người đàn ông này, trên tay đeo một đồng hồ đắt tiền, thế thì sao lại dùng một cái điện thoại cảm ứng hạng xoàng được?

Thật không hợp thời thượng.

Nếu câu này mà lọt vào tai Mộ Nhã Triết, chắc chắn cũng sẽ khiến anh phải bật cười.

Thật ra, điện thoại này của anh, số lượng có hạn, trên thế giới cùng lắm là được 3 cái, đây là điện thoại do một công ty khoa học kỹ thuật sáng chế dựa theo yêu cầu của người mua, nó có trình độ và kỹ thuật chuyên môn rất cao so với các điện thoại hiện nay, vì thế trên điện thoại không có logo, và cũng không xa hoa như những dòng điện thoại khác.

Vân Nghiệp Trình bỗng nhiên kéo Vân Thi Thi sang một bên, đứng gần về phía mình, nhỏ giọng hỏi: “Thi Thi, đó chính là người con nói sao?”

“Sao ạ?”

“Cậu ta là người yêu của con?”

Vân Nghiệp Trình thắc mắc: “Chẳng phải trước kia con nói người yêu của con là giáo sư tại một trường đại học sao? Sao bây giờ người này lại trở thành người yêu của con rồi?”

Thật ra, ông biết, người đàn ông này có thân phận gì.

Vân Thi Thi lừa ông, bảo người yêu của cô là giáo sư trường đại học, nhưng lần đó ở bệnh viện, khi nhìn Hữu Hữu và anh đứng cùng nhau, ngũ quan hai người giống nhau như đúc, có ngốc mới bị lừa.

Vì thế, Vân Nghiệp Trình đoán, anh chính là người của nhà họ Mộ.

Chính là nhà họ Mộ danh tiếng lẫy lừng ở thành phố này…

Nhưng một gia đình thuộc hạng danh gia vọng tộc, một gia đình giàu có bậc nhất, bức tường cao như thế, ông sợ Vân Thi Thi sống chung với anh sẽ phải chịu nhiều đau khổ!

“Cha!”

Vân Thi Thi không biết Vân Nghiệp Trình đang lo lắng điều gì, cô chỉ làm nũng ôm lấy cánh tay ông nói: “Con sẽ kể cho cha nghe sau, giờ cha đừng hỏi con gì hết, được không?!”

Vân Nghiệp Trình điều chỉnh sắc mặt, gật gật đầu: “Được! Nhưng mà tuổi con còn nhỏ, tìm người yêu thế nào cha không can thiệp được! Nhưng mà, con phải luôn đề cao cảnh giác nhớ chứ! Dù sao cũng là người sẽ chung sống với con cả đời, vì thế con phải tìm thật kỹ, lựa thật chuẩn vào…”

“Dạ dạ! Con biết rồi mà!” Vân Thi Thi nghịch ngợm nói.

Vân Nghiệp Trình nhìn nụ cười trên mặt cô, tâm cũng vui hơn được một chút, vì thế lập tức nói: “Đi thôi, về nhà trước đã!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.