Mười mấy năm trước, mẹ của anh qua đời, một hồi sinh ly tử biệt, giống như lóc lấy một cái xương sườn trên người anh.
Anh không muốn lại nếm trải mùi vị đó, vì vậy đối với Tiểu Dịch Thần, từ trước đến nay anh đều không tiếc thủ đoạn đúc một bức tường cao vây quanh cậu nhóc, bảo vệ cậu ở bên trong.
Đối với cô, lại như một con cá nhỏ, anh từng có lòng tốt muốn phóng sinh, muốn trả lại cho cô một tương lai tự do.
Nhưng mà sáu năm sau, gặp nhau lần nữa, dù anh làm cách nào cũng không thể buông tay.
Liên quan tới gia đình của cô, trong lòng anh cảm thấy bất mãn. Cô tưởng rằng, mình mang theo một khoản tiền, tất nhiên sẽ cao bay xa chạy, hoặc là xuất ngoại du học, hoặc là đi theo con đường du học, gặp được một người đàn ông, có thể gửi gắm cả đời.
Nhưng sáu năm nay, dường như cô cũng không hề như ý.
Tháng ngày gập ghềnh trắc trở, trong nhà còn dính líu tới hai người, một người là mẹ nuôi, một người nữa là em gái không có liên hệ máu mủ, hai người này như là côn trùng hút máu tàn nhẫn, bám chặt lên người cô, hận không thể ép chết cô.
Sáu năm trước, trợ lý của anh từng tiết lộ cho anh một chi tiết nhỏ.
Lúc đầu Vân Thi Thi không mong muốn mang thai hộ. Lần đầu khi kiểm tra cơ thể, có một người phụ nữ trung niên đi theo bên cạnh, sau khi điều tra, mới biết được, người phụ nữ này là mẹ nuôi của cô.
Cô là đứa con gái hiếu thuận, đối với Vân Nghiệp Trình nhận nuôi mình, xưa nay cô đều mang lòng biết ơn. Dù sao bất luận chi tiêu ăn mặc, Vân Nghiệp Trình chưa từng bạc đãi cô.
Sự nghiệp của cha nuôi gặp khủng hoảng, cô cũng vì vậy mà lo lắng không ngớt, song mẹ nuôi là người đầu tiên nói, nếu ký vào hợp đồng mang thai hộ thì có thể nhận được thù lao với cái giá trên trời, có lẽ có thể giảm bớt nguy cơ khoản nợ trong công ty của Vân Nghiệp Trình.
Lúc bắt đầu cô cũng không đồng ý, cho rằng chuyện như vậy quá mức không có trách nhiệm, khi đó Lý Cầm thấy tiền sáng mắt, từng bước ép sát, thậm chí không tiếc lấy cái chết ra uy hiếp, uy hiếp cô nếu như không đồng ý, những ngày tháng sau này nhất định không có cách nào vượt qua!
Thậm chí Lý Cầm còn nghiêm túc nói, nếu cô không đồng ý, cuộc sống về sau đừng nghĩ sẽ được dễ chịu, người cả nhà đều bị cô liên lụy.
Trong lòng Vân Thi Thi vừa tự trách vừa cảm thấy khuất nhục, bất đắc dĩ, đặt bút ký hợp đồng.
Lý Cầm về đến nhà, lại giả vờ như mình không biết chuyện, thậm chí liên tục nhục nhã cô như trước, lòng dạ vô cùng độc ác.
Ban đầu Mộ Nhã Triết nghe được chuyện này, cũng không có để ở trong lòng, mãi cho đến khi báo cáo kiểm tra được đưa tới trên tay anh.
Anh nhìn mô hình nhóm máu của cô, ma xui quỷ khiến, lấy mẫu máu thu thập được ra so sánh, tin tức của khoa di truyền đưa tới, kết quả giám định thân quyền, độ khả thi thân quyền lớn hơn 99. 999%.
Cô mới chân chính là thiên kim bị lưu lạc của tập đoàn tài chính Mộ thị, còn thân phận của Mộ Uyển Nhu, vô cùng đáng nghi.
Mộ Nhã Triết đã sớm nghi ngờ thân phận của Mộ Uyển Nhu.
Nhưng mà chút nghi ngờ này, lúc đầu, căn bản không có lập trường.
Lúc Mộ Uyển Nhu mới vừa trở lại nhà họ Mộ, ông cụ nhà họ Mộ liền thu thập hàng mẫu, làm giám định thân quyền, nhưng mà nhận được kết quả không có vấn đề, do đó mặc dù con gái rất không giống mẹ đẻ, từ trên xuống dưới nhà họ Mộ đối với thân phận của cô ta, cũng không có hoài nghi.
Nhưng mà mãi đến lúc lấy được kết quả báo cáo thân quyền của Vân Thi Thi, lúc trước bản báo cáo giám định thân quyền mà Mộ Uyển Nhu gọi là “Không có vấn đề” liền trở thành vấn đề lớn nhất.
Rốt cuộc là ai đang ở bên trong giở trò?
Mộ Uyển Nhu?
Không thể.
Khi đó tuổi tác cô ta còn nhỏ, có bản lãnh gì, có thể đổi trắng thay đen báo cáo giám định?
Trong này, chắc chắn là mưu tính của những người khác.
Sẽ là ai đây?