“A...?” Lục Phi lộ ra vẻ mặt bát quái: “Mấy cảnh hôn trong phim thì sao? Cũng ngầm hiểu nhau mà diễn sao?”
Lý Cửu Hiền lập tức đứng ra phối hợp, nói: “Hai người họ diễn cảnh hôn thường là NG.”
Khán giả bên dưới lại hét lên ầm ĩ một hồi.
Lục Phi ra vẻ kinh ngạc che miệng lại, tròng mắt đảo quanh, lập tức dùng ánh mắt chế nhạo nhìn Cố Tinh Trạch, cười tít mắt mà nói: “Tinh Trạch, không phải là cậu cố ý đấy chứ?”
Một người dẫn chương trình khác tên Tiểu Xán ở bên cạnh cũng tiếp lời: “Nếu đổi lại là tôi, chắc chắn tôi cũng muốn cố ý diễn thành NG.”
“Có gian tình...”
“Có gian tình!”
Mấy người dẫn chương trình liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên là lời có hàm ý khác.
Trước đó tổ tiết mục cũng đã cố ý dựng kịch bản để lấy chuyện giữa Cố Tinh Trạch và Vân Thi Thi làm đề tài tuyên truyền.
Đúng lúc này, Lục Cảnh Điềm ở bên cạnh bỗng nhiên nói một câu: “Thật ra khi Tinh Trạch và Thi Thi diễn cảnh hôn, phần lớn là Tinh Trạch diễn rất đạt, nhưng Thi Thi NG tương đối nhiều.”
Cô ta vừa nói xong lời này, mọi người đều sửng sốt một phen.
Cố Tinh Trạch nhíu mày, khi ống kính máy quanh hướng đến thì anh ta lại khôi phục lại vẻ tươi cười trên khuôn mặt, ánh mắt nhìn Lục Cảnh Điềm hàm chứa ý cảnh cáo.
Lời này của Lục Cảnh Điềm nằm ngoài kịch bản gốc.
Trong kịch bản không hề có câu này.
Cô ta nói như vậy chính là cố tình đẩy Vân Thi Thi vào tình thế khó xử.
Lúc đầu tổ tiết mục cố ý ghép đôi Cố Tinh Trạch và Vân Thi Thi, nhưng vốn là muốn đi theo hướng Cố Tinh Trạch “chọc ghẹo” Vân Thi Thi.
Nhưng lời này của Lục Cảnh Điềm vừa nói ra, ý ở ngoài lời, đơn giản là lúc diễn cảnh hôn, Vân Thi Thi cố ý NG, ý nói cô có ý nghĩ đen tối!
Nếu như tiếp tục chủ đề này, chỉ nghĩ sơ qua cũng biết, ngày mai giới truyền thông có thể tạo ra tin tức như thế nào.
Vân Thi Thi cố ý NG, không biết xấu hổ, cố ý câu dẫn Cố Tinh Trạch.
Cứ như vậy, Vân Thi Thi sẽ rất thê thảm.
Nói chung, khi ghép cặp tuyên truyền thì bên phía nữ minh tinh đều là hình tượng rụt rè.
Lục Phi đổ mồ hôi, nhưng bản lĩnh ứng phó trên sân khấu của anh ta rất đáng nể, nhanh chóng tiếp lời Lục Cảnh Điềm: “Lúc quay phim Thi Thi cố ý NG sao? A...a?”
Mọi người đều hướng ánh mắt về phía Vân Thi Thi, nhìn xem cô sẽ phản ứng như thế nào.
Mộc Tịch ở dưới sân khấu vì lo cho cô mà toát hết mồ hôi.
Vân Thi Thi nhanh chóng có phản ứng, cô hơi mím môi, có chút thẹn thùng nói: “Bởi vì lúc quay phim cùng với Cố Tinh Trạch có áp lực rất lớn.”
“Áp lực lớn sao?”
“Phải! Bởi vì... Anh ấy rất đẹp trai, đứng trước mặt tôi có cảm giác rất không chân thực, cho nên có nhiều lúc khó tránh khỏi thất thần.” Vân Thi Thi mím môi có vẻ hơi căng thẳng: “Hơn nữa, Tinh Trạch thực sự còn đẹp trai hơn cả lúc ở trên TV, lúc anh ấy đứng trước mặt tôi có một loại khí chất rất đặc biệt. Tôi rất sợ sẽ diễn không đạt, nhưng càng nghĩ vậy thì lại càng thêm áp lực.”
Cô khéo léo đưa đẩy, tiếp nhận đề tài này.
Lúc này Mộc Tịch ở dưới sân khấu mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Sắc mặt của Tần Chu đứng bên cạnh cũng dịu đi vài phần, ánh mắt lộ ra ý khen ngợi.
Lục Phi lại nói: “《Quả Trám》 là tác phẩm đầu tay của Thi Thi, trong bộ phim này, Thi Thi đã cống hiến nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh của mình! Tôi nghe đạo diễn Lâm nói, Thi Thi rất có tố chất của diễn viên, là một người mới vô cùng xuất sắc, bộ phim này có lẽ chỉ là một khởi điểm, tôi cũng cực kỳ chờ mong sau này Thi Thi có thể cống hiến cho chúng ta nhiều tác phẩm hơn nữa!”
Bên dưới sân khấu truyền đến tiếng vỗ tay.
Dương Mị lập tức đi lên giảng hòa nói: “Thi Thi và Tinh Trạch diễn cảnh hôn NG là không đúng rồi. Phần lớn đều là chỉ quay một lần là xong!”