Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 982: Chương 982: Độ Nổi Tiếng Bị Giảm Sút...




Lục Cảnh Điềm nói tiếp: “Tôi nhớ có một phân cảnh, quay đi quay lại mấy lần vẫn chưa khiến đạo diễn Lâm hài lòng.”

Lục Phi lập tức nghiêm mặt nói: “Đạo diễn Lâm là một người cực kỳ khắt khe và nghiêm túc trong lúc quay phim, tôi nghe nói lúc làm việc anh ta rất hay cáu gắt...”

Tiểu Xán tiếp lời: “Đạo diễn Lâm có yêu cầu vô cùng cao đối với bộ phim, đã tốt còn muốn tốt hơn, tôi cảm thấy loại thái độ như thế này đúng là rất khó có được!”

Trọng tâm câu chuyện lại quay về đúng quỹ đạo.

Chỉ là không biết do vô tình hay cố ý mà Lục Phi dường như xem nhẹ Lục Cảnh Điềm, gạt đi sự tồn tại của cô ta.

Vốn là trong kịch bản gốc có mấy câu hỏi xoay quanh Lục Cảnh Điềm, thế nhưng anh ta lại trực tiếp bỏ qua.

Lục Cảnh Điềm rất không cam lòng, nhiều lần muốn chen vào để dẫn dắt đề tài đến bản thân mình nhưng đều không thành, giống như cô ta chỉ là hạng tôm tép bon chen để mưu sinh.

Sau khi tiết mục kết thúc, người đại diện của Lục Cảnh Điềm cực kỳ tức giận, nhưng vì Lục Cảnh Điềm vẫn đang ngồi trên sân khấu nên anh ta dù tức giận cũng không dám nói gì.

Lục Cảnh Điềm cũng hết sức ảo não trong lòng, vừa rồi cô ta nói năng không suy nghĩ, bây giờ chỉ hận mình thiếu kiên nhẫn, cũng có chút oán hận Vân Thi Thi thế mà lại có thể khéo léo đưa đẩy, tránh được sự khiêu khích bén nhọn của cô ta.

Tần Chu đi đến trước mặt Vân Thi Thi, cất lời khen: “Thi Thi, hôm nay em biểu hiện tốt lắm!”

“Còn không phải là nhờ sự dạy bảo của ông chủ Tần hay sao?” Vân Thi Thi cười lấy lòng.

“Con nhóc này đúng là ngọt miệng!” Tần Chu nói ngoài miệng như vậy nhưng lỗ tai vẫn rất hưởng thụ.

Tiết mục được chiếu lên truyền hình nhanh chóng tạo nên tiếng vang lớn.

Nhưng chủ đề bàn luận của khán giả lại nằm ngoài mục đích ban đầu của tiết mục.

Điều khiến khán giả bàn luận nhiều nhất lại là mối quan hệ giữa Lục Cảnh Điềm và Vân Thi Thi.

“Lục Cảnh Điềm xa lánh Vân Thi Thi” trở thành đề tài nóng nhất trên Microblogging.

Tổ tiết mục cũng rất không hài lòng đối với việc Lục Cảnh Điềm không tuân theo kịch bản gốc, mà lúc phát sóng trên truyền hình, sắc mặt đáng ghê tởm của Lục Cảnh Điềm lúc đó lại càng được thể hiện rõ.

Không ít fan bàn tán, trong tiết mục, Lục Cảnh Điềm luôn cố ý xa lánh Vân Thi Thi, còn dẫn dắt đề tài bất lợi đến chỗ Vân Thi Thi, nhìn qua cũng biết là đã có tính toán trong lòng, hoàn toàn khác biệt với hình tượng thanh thuần mà cô ta cố gắng xây đắp trước mặt công chúng từ trước đến giờ.

Sắc mặt khắc nghiệt của Lục Cảnh Điềm lộ rõ trong tiết mục.

Fan của Vân Thi Thi còn chạy đến Microblogging của Lục Cảnh Điềm, công kích cô ta mưu mô tính toán, lòng dạ khó lường, cố ý xa lánh cô lập người mới, làm khó dễ Vân Thi Thi.

Số lượng người theo dõi Microblogging của Lục Cảnh Điềm chỉ sau một đêm đã giảm mất mấy vạn người.

Số lượng fan của cô ta không nhiều, phần lớn đều là zombie*, thế nhưng những người bỏ theo dõi lại đều là fan thật.

* người hâm mộ zombie: là ngôn ngữ mạng, dùng để chỉ những tài khoản người hâm mộ giả mạo, không có người dùng thực tế, chỉ được đăng ký để tăng số lượng người hâm mộ của một người nào đó. Người dùng các tài khoản mạng xã hội chỉ cần chi tiền là có thể tạo ra tài khoản zombie nhằm tăng lượt theo dõi của chính mình.

Lục Cảnh Điềm quả thực tức đến phát điên.

Cô ta vốn chỉ muốn làm Vân Thi Thi bị mất mặt giữa tiết mục trực tiếp, không nghĩ tới lại tiền mất tật mang.

Trên thực tế, cô ta ghen tỵ như vậy chỉ bởi vì cô ta muốn chính mình được ghép cặp tuyên truyền cùng với Cố Tinh Trạch, nhưng Cố Tinh Trạch không đồng ý.

Kết quả anh ta lại đồng ý ghép cặp với Vân Thi Thi.

Cô ta không tức giận mới là lạ.

Dựa vào đâu mà một nguồn tài nguyên tốt như Cố Tinh Trạch lại rơi vào tay Vân Thi Thi?

Lục Cảnh Điềm có thể không tức điên lên sao?

Đương nhiên, chuyện này vẫn để nói sau.

Hôm nay, Tần Chu hẹn gặp Vân Thi Thi ở công ty.

Lúc Vân Thi Thi đến công ty, Tần Chu vừa gọi xong một cuộc điện thoại, vẻ mặt rất nghiêm túc, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra mấy phần hứng phấn và dã tâm.

Nhìn thấy Vân Thi Thi đến, anh ta dẫn cô vào văn phòng, ngồi xuống, anh ta vừa muốn lên tiếng, bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, ngừng lại vài giây, lại hỏi: “Thi Thi, anh có thể hỏi em một chuyện không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.