Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 1039: Chương 1039: Đã Tới Đây, Còn Dám Mạnh Miệng Như Vậy




Nói đến Lý Lương Đống, ông chủ lớn của cái ngành này, những ngôi sao nữ bị ông ta đùa bỡn không hề ít, những ca sĩ, diễn viên nữ trong công ty thì hơn nửa đều từng có quan hệ mập mờ với ông ta.

Đã làm trong cái nghề này, trong lòng ai cũng đều rõ, không có mấy ai là người còn sạch sẽ, đây cũng chính là quy tắc ngầm, luật bất thành văn của giới giải trí.

Nhưng đã thấy qua vô số mĩ nhân, nhưng người có dung mạo thoát tục, thanh thuần như Vân Thi Thi thì thật là hiếm thấy, chính vì vậy đã gợi lên cho ông ta lòng muốn chinh phục.

Vân Thi Thi làm cho ông có một cảm giác bị mê hoặc, những cô gái như thế có thể làm cho đàn ông mang lòng chinh phục, lại sinh lòng thương tiếc, vừa vặn chính là kiểu người ông thích.

Lại nghĩ tới người đàn ông kia gần gũi bên cạnh cô, tùy ý mà hưởng thụ “báu vật” ấy, trong lòng của ông liền nổi lên cảm giác khó chịu, tức giận và đố kị!

Ông không phải chưa từng gặp qua những phụ nữ xinh đẹp, nhưng một cô gái có khí chất mê hoặc lòng người như vậy, một khuôn mặt lộng lẫy, chỉ đơn giản là một ánh mắt cũng đủ khiến người ta điên đảo.

Chỉ nghĩ đến thân thể mềm mại trắng nõn, cặp đùi thon dài nằm dưới mình, Lý Lương Đống liền có chút ngứa ngáy, bụng dưới nổi cộm vô cùng khó chịu.

Ném Vân Thi Thi vào phòng ngủ, khóa cửa lại, Vân Thi Thi liền lập tức lui lại, giữ khoảng cách an toàn.

Ông híp mắt quan sát cô.

Trong phòng là một mảng tối om, chỉ có chút ánh trăng chiếu vào, bao phủ lấy cả người cô.

Cô gắt gao mím chặt môi, nhăn mày, nhìn Lý Lương Đống đang từng bước từng bước tới gần, liền cảnh giác lui về phía sau, hô hấp có chút dồn dập.

“Ông... ông không được qua đây!” Vân Thi Thi run sợ kêu lên.

“Haha, đã đến nước này rồi mà miệng lưỡi vẫn còn dữ vậy sao? Xem lát nữa tôi xử lý cô thế nào!”

Xem cô dưới người của tôi rên rỉ ra sao!

Lý Lương Đống ánh mắt sáng rực nhìn cô, ngay lập tức cởi phăng quần áo trên người ra.

Cả nửa trên người ông ta liền hiện ra trước mắt Vân Thi Thi.

Không thể không nói, dáng dấp lão già này cô cùng khó coi.

Bụng bìa phệ ra, toàn lông mọc rậm, khuôn mặt chữ quốc (国), trên người thì toàn là dầu, hòa toàn không có chút cơ bắp nào.

Trong lòng Vân Thi Thi cả kinh, đầu óc trống rỗng, nhìn những động tác này của Lý Lương Đống, đến người ngu cũng hiểu được chuyện tiếp theo sẽ là gì!

Ông ta sắp cưỡng bức cô.

Trong lòng Vân Thi Thi vô cùng tức giận, cô lại bị người ta coi như con điếm rẻ tiền, không có một chút tôn nghiêm nào!

Cô cắn môi, lại thấy người đàn ông đã bước chân nhanh về phía mình. Trong nháy mắt, nhịp tim cũng muốn dừng lại, nhảy lên tận cổ họng rồi.

“Không được qua đây! Ông không được qua đây...”

Nhưng ông ta hầu như chẳng nghe thấy cô đang nói gì.

Cô sợ hãi, dùng hết lý trí cuối cùng chống đỡ, giống như con mèo nhỏ dùng hết sức chạy ra phía cửa.

“Ba” một tiếng, Lý Lương Đống kéo dây lưng, ném tới!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.