“Cô ấy...”
Cung Thiếu Ảnh nhíu nhíu mày, trong mắt bỗng nhiên lóe lên một tia sáng, ông ta lại lập tức nghi ngờ, lai lịch của người phụ nữ này, vì vậy lạnh lùng nói: “Điều tra rõ ràng thân phận của người này!”
“Rõ!”
...
Hai tháng sau, Mộ Nhã Triết tổ chức trăm ngày cho Nguyệt Dao.
Lúc đầu, trong buổi đầy tháng cùng trăm ngày, có chút tranh cãi.
Hoa Cẩm nói, sau khi đứa bé ra đời, xem như là đã vượt qua được một cửa ải khó khăn, cả nhà ăn mừng đứa bé vượt qua khó khăn, hy vọng nó có thể trưởng thành khỏe mạnh!
Chỉ là, Mộ Nhã Triết lại không đồng ý, chủ yếu là vì, đứa bé mới có một tháng, còn quá nhỏ, anh trước giờ làm việc, đều phải tiếp xúc với nhiều người, trong lỗ mũi của họ, đều sẽ chứ vi khuẩn không ít thì nhiều, cho dù là khỏe mạnh thế nào, cũng không tránh khỏi.
Giả sử đầy tháng của Nguyệt Dao, tổ chức tiệc rượu đầy tháng, Mộ Nhã Triết đương nhiên là đau lòng!
Bị nhiễm vi-rút, đối với một đứa bé, là tổn thương nhất.
Tiệc trăm ngày, đứa bé dù sao mới hơn ba tháng, chỉ là mặc dù là tiệc trăm ngày, Mộ Nhã Triết cũng nhiều lần nhấn mạnh, người tới uống rượu, không thể tùy tiện ôm đứa bé được.
Đều biết Mộ Nhã Triết vừa được tấn chức, trước là hầu vợ, giờ triệt để thành hầu con rồi.
Bữa tiệc này, người được mời không nhiều lắm, tới đều là bằng hữu có quan hệ tốt, dù sao, tiệc mừng trăm ngày của tiểu công chúa nhà mình, Mộ Nhã Triết không phải ai là cũng tự tiện mời được.
Anh bảo vệ Nguyệt Dao thật tốt, trong bữa tiếc, rất ít người có thể được tận mắt nhìn thấy Nguyệt Dao, cô bé đều bị người cha “thân yêu” giấu đi mất.
Cũng không phải là anh muốn như vậy.
Miễn cho vài người, đừng tính toán đến con gái của anh, đến lúc đó, họ nhìn thấy công chúa nhỏ của anh, nhớ mãi không quên, lôi kéo Vân Thi Thi làm thông gia, người cha như anh, hầu như mất tiếng nói rồi, đến lúc đó tự nhiên nhô ra cả đống thông gia, anh sao có thể chịu được.
Chỉ là, buổi tiệc trăm ngày này, trốn cũng không thoát được.
Mộ Nhã Triết dù không tình nguyện, nếu đã trốn không được việc con mình bị người thèm nhỏ dãi, như vậy, cần phải nghĩ biện pháp đối phó, anh sơ lược hết mức có thể những người có thể mời tới bữa tiệc này, những người không cần thiết, liền không cần mời.
Cuối cùng ngày đến cũng sẽ đến, tổng cộng có 6 bàn người, đều là những người có quan hệ gần gũi với Vân Thi Thi và Mộ Nhã Triết, phô trương không lớn, vậy nên không khí khá ấm áp.
Hội trường bố trí theo chủ đề cô gái mỹ nữ, đây là ý tưởng của Vân Thi Thi, dù sao, đó cũng là bộ phim hoạt hình đầu tiên mà cô thích, vì vậy ấn tượng rất sâu sắc, phàm là những cô gái nhỏ, đều nhớ tới thủy thủ mặt trăng, sau đó tự tưởng tượng ra vô số điều.
Ôm tâm tư như vậy, cô đem ý nghĩ này nói với Mộ Nhã Triết, là người đàn ông của cô, những chi tiết nhỏ đều do anh quyết định.
Hoa Cẩm cũng rất cẩn thận, chuẩn bị sẵn một chiếc bánh tuyệt đẹp, tinh xảo để trên bàn.
Khách tới dắt theo không ít trẻ nhỏ, vừa nhìn thấy một màn trước mặt, thoạt nhìn lại có cảm giác ăn rất ngon, lập tức la hét đòi chiếm hết.
Bữa tiệc trăm ngày này, cũng xem như là ngày Mộ Nguyệt Dao chính thức công khai.
Vân Thi Thi ngồi trên ghế, nụ cười tươi như hoa tiếp đón từng vị khách tới.
Khách tới đều biết mắt cô nhìn không được, đều nói sau bữa tiệc này, sẽ dốc toàn lực để tìm kiếm giác mạc, tiến hành phẫu thuật giúp cô!