“Vậy sao? Chỉ sợ hiện giờ, cha cô phải mất đi khối thịt béo này rồi.” Mặt Mộ Nhã Triết không đổi sắc cười.
Tiếng cười của Khổng Tiểu Thiến dừng lại, trong đầu là một mảnh mờ mịt, có chút không hiểu.
Mộ Nhã Triết đột nhiên gọi cho cô ta, trong lòng cô ta kỳ thật cực kỳ kinh ngạc.
Phải biết rằng, địa vị của người đàn ông này có bao nhiêu cao cao tại thượng.
Mà cô ta, chẳng qua chỉ là trưởng bộ phận quan hệ xã hội nho nhỏ, đừng nói thâm giao, cô ta và người đàn ông này chỉ gặp nhau một lần vào tiệc rượu năm ngoái của Hoàn Vũ.
ấn tượng mới gặp là khí phách, tuấn mỹ, anh khí bức người.
nhưng mà trong lòng cô ta tự mình hiểu lấy, biết được người đàn ông này chỉ có thể vĩnh viễn nhìn, với thân phận của cô ta căn bản không có cách nào tiếp cận.
Cô ta âm thầm suy đoán rốt cuộc mình chọc tôn đại Phật này chỗ nào.
Đang lúc cô ta nghĩ mãi không ra, Mộ Nhã Triết đột nhiên lạnh lùng cười rồi nói: “Thân là người đại diện cho hình tượng đoan trang của quan hệ xã hội Hoàn Vũ, lại để cho cấp dưới tham dự bữa tiệc như vậy, điều này làm cho tôi sinh ra hoài nghi nhân phẩm của cha cô, Đế Thăng khinh thường hợp tác với công ty như vậy, tương lai, cũng sẽ xếp Khổng thị vào sổ đen.”
Khổng Tiểu Thiến quá sợ hãi, sững sờ còn chưa phản ứng kịp, chỉ thấy Mộ Nhã Triết hạ một đạo sinh tử, nhất thời ngớ người ra.
Tâm tư thiên hồi bách chuyển*, cũng không nghĩ ra được ý tứ trong lời nói của anh, vì thế cười cứng ngắc hỏi: “Tổng giám đốc Mộ, lời anh nói là có ý gì ạ? Em thật sự không hiểu…”
*: đại ý là tâm tư rối bời, thay đổi liên tục
“Không hiểu sao?” Mộ Nhã Triết nhếch môi, “Cô sẽ hiểu ngay thôi.”
Dứt lời, anh mặt không chút thay đổi tắt điện thoại, lại gọi điện thoại cho trợ lý, bảo anh ta thông báo với Hội Đồng Quản Trị, còn bảo anh ta hủy bỏ vài dự án với Khổng thị, mặt khác dừng toàn bộ công việc, chuẩn bị kế hoạch thu mua Khổng thị.
Mệnh lệnh này vừa mới ra không được bao lâu, lão tổng tài Khổng Khải Hiền của Khổng thị hoảng sợ vạn phần gọi điện thoại đến.
Đối phương vừa mới nhận điện thoại, đầu bên kia truyền đến giọng một người đàn ông trung niên tuyệt vọng, ẩn ẩn lộ ra âm rung, “Tổng giám đốc Mộ! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy ạ? Vì sao đột nhiên lại hủy bỏ các dự án với Khổng thị vậy?”
“Ông Khổng, việc này vẫn nên đi hỏi xem rốt cuộc con gái cưng của ông đã làm chuyện tốt gì.”
Mộ Nhã Triết không nóng không lạnh nói, càng làm cho Khổng Khải Hiền lo lắng đề phòng!
Khẩu khí của anh còn tính là khách khí, nhưng mà trong lời nói lại lộ ra quyết định không thể vãn hồi, xem ra Mộ thị quyết tâm không bỏ qua cho Khổng thị rồi!
Tay Khổng Khải Hiền cầm điện thoại hơi run rẩy, ông ta đã nhiều tuổi rồi, đã từng là thương nhân thủ đoạn ngoan độc trên thương trường, lúc còn trẻ tuổi làm việc mạnh mẽ vang dội.
Hiện giờ đã già rồi, qua mấy năm nữa thì từ chức, đem Khổng thị to như vậy giao cho con gái bảo bối.
Tuy bình thường tính tình Khổng Tiểu Thiến kiêu căng, nhưng mà không tính là không tốt, làm việc cũng coi như là thận trọng.
Đi theo Khổng Khai Hiền từ khi còn nhỏ, bởi vậy chuyện buôn bán cũng xử lý gọn gàng ngăn nắp, ông cực kỳ yên tâm, cũng cực kỳ trấn an.
Khổng Khải Hiền già mới có con, lại còn có một đứa con gái là Khổng Tiểu Thiến, từ nhỏ được sủng ở trong lòng bàn tay ông mà lớn lên, bởi vậy cực kỳ yêu thương cô.
Hôm nay ông vừa mới nằm xuống nghỉ ngơi, Khổng Tiểu Thiến gọi điện thoại đến khóc lóc, nói năng lộn xộn với ông: “Cha, cha! Con xong rồi…”
Sau khi nghe cô ta thuật lại đứt quãng, Khổng Khải Hiền mới biết Một thị không chỉ hủy bỏ tất cả hợp tác với Khổng thị, Hội Đồng Quản Trị còn định ra một kế hoạch cưỡng chế thu mua Khổng thị, lúc này ông ta mới ý thức được việc lớn xảy ra rồi!