Mẫn Vũ hỏi thăm được tin tức từ tổ kịch, gần đây cô rất chăm chỉ tập luyện vũ đạo, nghe nói, một ngày hơn phân nửa thời gian đều tập luyện ở phòng múa.
Thực bận rộn!
Dưới đáy lòng anh cảm khái một tiếng, cười lạnh một tiếng, trái tim cũng có chút lạnh theo.
Anh có chút dỗi, dặn lòng phải lạnh nhạt người phụ nữ không biết nặng nhẹ này một phen, để cho cô cũng nếm thử tư vị bị người khác lạnh nhạt sẽ như thế nào!
Buổi họp phụ huynh đã được xác định là vào 2 giờ chiều.
Mộ Nhã Triết tính toán một chút thời gian, tập chung xử lý hết mọi việc trong buổi sáng.
Hội nghị có thể tiến hành trước liền tiến hành trước, còn lại để mai lại làm.
Anh nhớ lời Hữu Hữu nói, bởi vậy, anh gọi Mẫn Vũ để anh ta tìm một chiếc xe khiêm tốn đến.
Mẫn Vũ nhíu mi: “Ông chủ, tôi không hiểu ý anh. Anh định làm gì?”
Mộ Nhã Triết lạnh lùng liếc mắt nhìn anh ta: “Tôi bảo cậu tìm cho tôi một chiếc xe khiêm tốn chút.”
“... Khiêm tốn?”
“Ví dụ như xe quần chúng phổ thông.”
Quần chúng phổ thông...
Khiêm tốn như vậy?!
Mẫn Vũ dò hỏi một chút: “Ông chủ, vì sao anh lại đổi xe?”
Mộ Nhã Triết đáp: “Tôi muốn khiêm tốn một chút.”
Mẫn Vũ nghe thấy liền há to miệng, hiển nhiên cực kỳ kinh ngạc, nhưng cũng không dám nói thêm mà đi tìm xe tới cho anh.
Buổi sáng sau khi kết thúc một cuộc hội nghị, anh trở lại văn phòng, phát hiện di động trên bàn có hai cuộc gọi tới, nhưng đều đến từ một dãy số xa lạ.
Trước tiên Mộ Nhã Triết ngồi xuống bàn làm việc, sau đó gọi lại cho dãy số kia.
Điện thoại được chuyển tiếp, đầu bên kia truyền tới giọng nói dịu dàng lịch sự của một người phụ nữ: “Xin hỏi, anh là cha của Hữu Hữu sao?”
Mộ Nhã Triết nghe vậy có chút hốt hoảng, lập tức hỏi lại: “Cô là?”
Người bên kia mỉm cười, vô cùng lễ phép nói: “À..., thật xin lỗi! Đã làm phiền anh rồi! Tôi là giáo viên chủ nhiệm của Hữu Hữu, tôi họ Viên, xin hỏi, hiện tại anh có thể thuận tiện đến trường một chuyến không?”
Mộ Nhã Triết nhăn mày, giơ cổ tay lên nhìn thời gian.
Bây giờ mới có hơn 10 giờ sáng.
Anh không khỏi có chút nghi ngờ, hỏi:“Họp phụ huynh không phải bắt đầu vào 2 giờ chiều sao?”
“Không phải, chuyện này không liên quan đến họp phụ huynh! Ha ha... Anh có thể thuận tiện qua trường một chuyến không? Hữu Hữu cùng bạn có chút xích mích, cần anh qua giải quyết một phen!”
Giọng nói của cô giáo bên kia hết sức khách khí.
Cách một chiếc điện thoại, cô ta có thể cảm nhận được hơi thở sắc bén bức người của Mộ Nhã Triết, bởi vậy rất sợ uy nghiêm của anh, cô ta không dám nói rõ sự việc chỉ sợ anh sẽ tức giận.
Mộ Nhã Triết lại nhìn đồng hồ một chút, nếu cô giáo đã gọi điện nói có việc gấp cần anh qua xử lý thì đương nhiên anh không thể mặc kệ được.
Kế tiếp còn một cuộc hội nghị qua, nhưng anh không thể không đặt sang một bên rồi!
Mộ Nhã Triết nói: “Được! Bây giờ tôi lập tức đến.”
“Được! Tôi ở phòng giáo vụ chờ anh.”
Mộ Nhã Triết cúp điện thoại, đứng dậy, lấy áo khoác từ trên giá xuống, khoác lên người, mới vừa mở cửa liền thấy Mẫn Vũ đi đến, trong tay anh ta cầm tư liệu cùng đề án của hội nghị đã chỉnh lý xong, lập tức có thể bắt đầu cuộc họp rồi.
Nhưng lúc anh ta ngẩng đầu liền thấy Mộ Nhã Triết muốn ra ngoài, anh ta không khỏi có chút kinh ngạc: “Ông chủ, anh mặc nhiều như vậy không nóng sao? Trong phòng họp có mở điều hòa.”
Mộ Nhã Triết lạnh lùng nói: “Tôi muốn ra ngoài, hội nghị hoãn lại chờ tôi về tiến hành!”
“Vậy...Thành viên hội đồng quản trị đã chờ anh trong phòng họp! Lúc này anh lại muốn ra ngoài là có việc gấp sao?”