Mộ Nhã Triết không phải liếc mắt một cái liền nhận ra cô ta, nhưng mà lúc lơ đãng, phát hiện trên mặt cô ta có vết sẹo hung dữ đáng sợ.
Anh mơ hồ nhớ rõ, Hữu Hữu từng nói với anh, trên mặt Vân Na, vì đắc tội Lục Cảnh Điềm, bị cô ta tàn nhẫn hủy dung mạo.
Đúng là do dao rạch.
Trên mặt bị cắt máu tươi đầm đìa.
Mộ Nhã Triết nhíu mày, đến gần cô ta một chút.
Toàn thân Vân Na run rẩy, cúi đâu, nói nhảm linh tinh, giống như trúng tà, không biết rốt cuộc nói cái gì!
Lông mày tuấn tú của Mộ Nhã Triết hơi trầm xuống.
Anh cũng không biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lúc anh chạy đến bệnh viện, Vân Thi Thi và Cố Tinh Trạch, một người hai mắt bị tổn hại, một người đã mất đi sinh mệnh trên đường đi đến bệnh viện!
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Anh không thể hiểu hết!
Nhưng có thể phán đoán mơ hồ, không thể tránh khỏi liên quan đến Vân Na!
Sắc mặt Mộ Nhã Triết âm u tức giận, anh không biết, Vân Na còn sống, càng không biết, Vân Nghiệp Trình gặp bất trắc, cũng liên quan đến Vân Na!
Càng không biết, sở dĩ Lục Cảnh Điềm bị thiêu cháy, cũng là bút tích của Vân Na!
Cô ta trở về từ địa ngục, giống như quỷ vậy, tìm cách báo thù!
Phụ trách vụ án này có ba cảnh sát, cầm ghi chép đi tới, vừa thấy Mộ Nhã Triết đứng ở một bên, vốn sững sờ một lát, hiển nhiên không hề biết anh có thân phận gì.
“Anh có việc gì thế?”
Cảnh sát đặt câu hỏi.
Mộ Nhã Triết nhìn lướt qua, lạnh lùng nói, “Tôi là người nhà người bị hại.”
“Người nhà người bị hại sao?”
Cảnh sát nhìn thoáng qua anh, lại nhìn thoáng qua Vân Na, trong giây lát phản ứng lại, “Anh là người nhà của Vân Thi Thi?”
“Ừm.”
“Anh là gì của cô ấy? Có thân phận gì.”
“Chồng.”
“Chồng…”
Cảnh sát lập tức ngẩn ra.
Bọn họ tất nhiên không xa lạ gì về Vân Thi Thi!
Tiểu Hoa Đán diễn phim điện ảnh bùng nổ phòng bán vé, diễn phim truyền hình, tỉ lệ người xem TV không ngừng tăng lên.
Lúc trước cùng Kỷ Nhan làm xôn xao dư luận, công chúng cũng biết, chồng của cô ấy là người đứng đầu Mộ thị trước đây, hiện giờ là người sáng lập tập đoàn Thánh Ngự, Mộ Nhã Triết!
Bởi vậy, vừa nói chồng Vân Thi Thi, bọn họ lập tức biết được thân phận hiển hách của người đàn ông này, thái độ lập tức trở nên cung kính!
“Hóa ra là tổng giám đốc Mộ…”
Ba cảnh sát liếc mắt nhìn nhau, cười áy náy.
Mộ Nhã Triết lại nhìn thoáng qua Vân Na, thấy ánh mắt cô ta nhìn chằm chằm một chỗ, giống như đang khép kín mình vào bên trong, thân thể lung lay, biểu tình đờ đẫn, không ngừng nhắc tới gì đó!
“Cô ta đang nói cái gì thế?”
Thấy anh ta đặt câu hỏi, một cảnh sát lập tức cười nói, “Anh đợi một chút, tôi đến gần nghe xem!”
Đội trưởng lập tức ngăn cản nhân viên đó, “Đừng đi, cẩn thận bị cô ta tóm lấy! Cũng không biết người phụ nữ này thật sự điên rồi, hay là giả ngây giả dại! Trên đường về cục cảnh sát, liền nói giống như bị trúng tà vậy, thật sự không bình thường!”
“Không phải là có bệnh tâm thần đấy chứ? Nếu có bệnh tâm thần, phải kiểm tra xem!”
Mộ Nhã Triết lạnh lùng liếc mắt một cái, người nọ lập tức không nói nhiều nữa.
“Tổng giám đốc Mộ, anh xem, anh đến là có chỉ thị gì sao?”
Mộ Nhã Triết liếc mắt đánh giá Vân Na một cái, đôi mắt âm u, lập tức nói, “Thay tôi làm trình tự nộp tiền bảo lãnh!”
“Chuyện này…”
“Nộp tiền bảo lãnh…”
“Án tử này còn chưa điều tra rõ ràng, trực tiếp nộp tiền bảo lãnh như vậy, chỉ sợ không thỏa đáng lắm?”