Những ngôi sao có chút tiếng tăm đều mướn lễ phục không hề rẻ, để được tham gia buổi trao giải này không biết họ đã chuẩn bị bao lâu, chen chúc cỡ này, nếu như lên sân khấu sớm há chẳng phải quá lãng phí sao.
Rất nhiều ngôi sao có nằm mơ cũng muốn được ra sân khấu sau cùng, bởi vì trước khi buổi lễ bắt đầu, số người xem sẽ tăng không ngừng, thế nhưng, những người lên sân khấu sau cùng đều là người có danh tiếng lẫy lừng hoặc có bối cảnh không nhỏ.
Đa số là các hoa đán có lượng fan lớn.
Vì vậy, Vân Thi Thi nhìn một vòng liền phát hiện đều là những diễn viên gạo cội, những nghệ sĩ có tuổi nghề hơn nửa đời người này căn bản không quan tâm chuyện lên sân khấu sớm hay muộn, họ cũng không có hứng thú tranh giành những giải thưởng hào nhoáng kia với lớp trẻ nên đã đến rất sớm.
Vân Thi Thi lễ phép chào hỏi từng người.
Còn có những bạn diễn và các tiền bối cô thích, cô thầm tôn kính trong lòng.
Sau một hồi trò chuyện, cô trở lại chỗ ngồi nhưng lại phát hiện, bên cạnh cô là “Dương Mị” người đại diện cho nhãn hiệu nổi tiếng, còn bên cạnh Mộ Nhã Triết là Quân Mặc.
Hàng ghế của cô đều là các ngôi sao quốc tế.
Không lâu sau, Dương Mị và Lý Cửu Hiền cũng đến.
Hình như Lý Cửu Hiền là bạn trai của Dương Mị, Vân Thi Thi để ý, từ khi hai người vào hội trường đến giờ vẫn thân mật như cũ, Lý Cửu Hiền ôm eo cô ấy, ánh mắt cậu dịu dàng, nếu là bạn bình thường thì sẽ không có ánh mắt đó.
Nghe nói lúc trước xảy ra chút biến cố, nên Vân Thi Thi vắng bóng một khoảng thời gian, không ngờ hôm nay đột nhiên xuất hiện khiến cô ấy vô cùng kinh ngạc!
“Thi Thi, sao cô lại ở đây?”
“Tôi được đề cử cho giải “Nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất”, ban tổ chức mời tôi đến tham dự buổi trao giải.”
Dương Mị liếc nhìn người bên cạnh cô, cô ấy lập tức nhận ra Mộ Nhã Triết, lập tức thái độ trở nên cung kính cẩn thận.
Vân Thi Thi biết cô ấy kính sợ Mộ Nhã Triết nên cười xã giao: “Ngồi đi!”
“Ừm.”
Dương Mị và Lý Cửu Hiền cẩn trọng ngồi xuống, họ có hơi không được tự nhiên, hiển nhiên, họ không biết Mộ Nhã Triết chỉ đến với vai trò khách mời nên có hơi khẩn trương.
Vân Thi Thi lên tiếng: “Ban tổ chức thật có lòng, biết chúng ta có quan hệ tốt mới sắp xếp cho cô và Quân Mặc ngồi cạnh tôi.”
Dương Mị nghe vậy mới đỡ căng thẳng, cô ấy nở nụ cười, lòng cảm thấy ấm áp.
Cô ấy đã hơi lớn tuổi, vậy nên cũng khác với lúc mới vào nghề, lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm nên tính tình được mài dũa không ít.
Cô ấy nói: “Thi Thi, thật ngưỡng mộ cô! Cô nhìn cô xem, hiện tại hạnh phúc thế nào chứ? Người ở hiền, ắt sẽ gặp nhiều may mắn! Trời cao thật ưu ái cô.”
Vân Thi Thi nhìn cô ấy, sau đó liếc nhìn Lý Cửu Hiền bên cạnh, đột nhiên nói: “Hai người đang quen nhau à?”
Dương Mị ngẩn ra, lập tức lúng túng, Lý Cửu Hiền cũng hơi mất tự nhiên nhưng không lập tức phủ nhận, cậu chỉ nhìn Dương Mị, trông có vẻ như muốn nghe theo cô ấy.
“Thi Thi... Cô... Sao cô biết?”
Đúng là cô ấy và Lý Cửu Hiền đang quen nhau.
Vụ tai tiếng lúc trước cũng là thật, cô và Lý Cửu Hiền là phim giả tình thật, chỉ là, mối quan hệ vẫn chưa rõ ràng, nên không có kiểu sưởi ấm lẫn nhau.
Nói thẳng ra thì, chỉ coi đối phương là bạn tình, vì nhu cầu của cơ thể chứ không nghĩ đến tình yêu nam nữ.