“Hừ! Cô ta đúng là bị điên rồi, ngay cả tôi cũng không nhận ra, nhào lên đánh tôi!”
Tống Ân Nhã vô cùng phẫn nộ, tuy ánh mắt trở nên hung ác nhưng thời điểm cô ta quay đầu lại nhìn nữ y tá vẫn cố gắng hết sức nhịn xuống: “Có điều không sao cả! Dù sao cô ta điên rồi, cũng không thể đi chấp nhặt với một người điên.”
Nữ y tá khẩn cầu cô ta: “Tuyệt đối đừng nói chuyện này ra ngoài! Nếu nói ra, tôi chắc chắn bị đuổi khỏi bệnh viện! Cầu xin cô...”
“Được rồi! Tôi biết rồi.”
Tống Ân Nhã bỗng dưng hỏi một câu: “Đúng rồi, cô tên là gì?”
“Lý Thiến.”
“Được.”
Tống Ân Nhã quay đầu rồi đi.
Trước khi đi, cô ta tới văn phòng của chủ nhiệm, kể hết chuyện ngày hôm nay, trong đó có nhắc tới một điều.
“Y tá bệnh viện các ông, tôi nhờ cô ta dẫn tôi đi thăm bệnh nhân, vậy mà cô ta không biết xấu hổ còn đòi tiền từ tôi, bệnh viện đến tột cùng bồi dưỡng ra các thể loại y tá gì mà suốt ngày chỉ biết tham ô hối lộ hả?”
Người chủ nhiệm kia nghe cô ta nói một hồi, ngay lúc này có một cuộc điện thoại gọi tới, chứng thực là có xảy ra chuyện này, lập tức đuổi Lý Thiển ra khỏi bệnh viện.
Tống Ân Nhã cười đắc ý, lập tức rời khỏi bệnh viện.
Cô đang tức giận, bất kì ai cũng đừng mong được dễ chịu!
...
Nghỉ ngơi mấy ngày, Vân Thi Thi phải tham gia đoàn làm phim, đồng thời phải tham gia buổi truyền thông bộ phim “Khuynh quốc”.
Mãi đến khi đến tận nơi diễn ra cuộc họp báo, hết thảy mọi người đã đến đông đủ, Vân Thi Thi mới biết được đội hình của đoàn làm phim bao gồm những ai.
Vai nữ chính do Lâm Chi đảm nhiệm, mà nam chính chính là tiểu sinh đậm khí chất cổ trang, Hoa Cẩm đảm nhiệm.
Lâm Chi vốn được mệnh danh là tiểu hoa đán cổ trang, thế nên được đảm nhiệm vai nữ chính thì cũng không có gì bất ngờ.
Mà Hoa Cẩm hiện tại đang là tiểu sinh cổ trang hot nhất, đảm nhiệm vai nam chính, cực kỳ có sức hút.
Ở trong buổi họp báo, lần đầu tiên Vân Thi Thi được nhìn thấy Hoa Cẩm, bởi vì khoảng cách khá xa, nên cô chỉ nhìn được thoáng qua nhưng trong đầu cô đã hiện lên một từ - mê hoặc chúng sinh!
Quá yêu mỵ.
Người đàn ông này, quá xinh đẹp.
Một phần mỹ lệ này đã giúp hắn xóa bỏ khoảng cách giới tính, xa xa nhìn lại là một gương mặt tuấn tú to bằng lòng bàn tay, một đôi mắt quyến rũ, đuôi mắt hẹp dài, ngũ quan hoàn mỹ, đường nét như được tỉ mỉ điêu khắc vậy, mỗi một chi tiết nhỏ đều được mài dũa một cách tinh tế.
Lúc trước, Tần Chu có nhắc qua anh ta.
“Hoa Cẩm, tiểu sinh đậm khí chất cổ trang nhất tính tới thời điểm này, lai lịch cũng không đơn giản. Vì vậy, cô nên cẩn thận thì hơn. Ở trong đoàn làm phim, cách anh ta xa một chút, không nên gần gũi quá với anh ta.
Được mệnh danh là là tiểu sinh đệ nhất cổ trang, tuyệt đối không phải là hư danh.
Hoa Cẩm đóng vai cổ trang, rất có ý nhị.
Khuôn mặt như ngọc, da như mỡ đông, môi hồng răng trắng, phong thái phi phàm, không giống như những người đàn ông khác thường anh dũng hào sảng, mà ở anh ta có một khí chất ôn nhu tao nhã, thanh tú quốc sắc, nếu dùng những từ hoa mỹ dành cho tứ đại mỹ nam thời kì cổ đại để hình dung về anh ta, cũng chẳng có gì là quá cả.
Trên người anh ta, có một khí chất cổ điển khiến người ta không khỏi si mê, chìm đắm.
Có người nói, Hoa Cẩm là nghệ danh của anh ta.
Tên thật của anh ta không ai biết cả.
Vân Thi Thi vẫn ghi nhớ lời dặn của Tần Chu, anh ta nói lai lịch không hề đơn giản, nên tốt nhất, khi ở cùng anh ta, mọi chuyện đều phải cẩn thận.
Lúc này, người chủ sản xuất vốn nên ngồi ở bên cạnh Hoa Cẩm nhưng lại chuyển đổi vị trí cách đó mấy ghế.