Vân Thi Thi cười cười, “Anh đến đây lúc nào? Tôi còn tưởng rằng anh đang nghỉ ngơi trong phòng nghỉ.”
“Thi Thi - -!”
Hoa Cẩm nhìn thấy cô, giật mình tỉnh lại từ trong suy nghĩ, đi tới chỗ cô, đột nhiên nắm vai cô, vẻ mặt nghiêm túc hỏi, “Em và Nhan Băng Thanh có phải có chuyện gì đó không?”
“…”
“Bình thường tôi không chú ý quá nhiều tin tức nhỏ trong giới giải trí, nhưng mà tôi lờ mờ có ấn tượng, hình như trước đây, em và Nhan Băng Thanh ở cùng đoàn làm phim (Qủa trám), khi đó lại bị lộ ra chuyện đó. Cho dù lúc ấy Hoàn Vũ đè ép tin tức xuống rất nhanh, nhưng mà… Nhan Băng Thanh mai danh ẩn tích, có liên quan đến em, phải không?”
Vân Thi Thi mờ mịt nhìn anh ta.
“Sao đột nhiên anh lại nhắc đến cô ta?”
“Tôi hoài nghi Kỷ Nhan là Nhan Băng Thanh, cô ta nhất định vì muốn trả thù em, mới quay về giới giải trí!” Hoa Cẩm nói ra toàn bộ băn khoăn của anh ta, “Thi Thi, tôi có chút lo lắng cho em!”
“…”
Kỷ Nhan là Nhan Băng Thanh sao?
Vân Thi Thi giật mình vì hoảng sợ.
“Chuyện này anh chắc chắn không?” Cô hoài nghi hỏi.
Hoa Cẩm lắc đầu, “Tôi không có chứng cứ cô ta là Nhan Băng Thanh, nhưng mà giác quan thứ sáu nói cho tôi biết, Kỷ Nhan muốn xuống tay với em.”
“Có ý gì?”
“Thi Thi, tôi không phải là Hoa Cẩm trước kia nữa rồi. Sau khi đoạn tuyệt quan hệ sạch sẽ với Lâm Tuyết Nhã, tôi không có bất luận người đứng sau nào, tôi muốn bảo vệ em, nhưng mà… Tôi lo lắng không bảo vệ được em! Thi Thi, em nhất định phải giữ khoảng cách với Kỷ Nhan. Tôi lo lắng, cô ta sẽ hại em!”
Vân Thi Thi sững sờ một chút, lập tức dịu dàng trấn an, “Hoa Cẩm, đừng lo lắng. Cho dù cô ta muốn hại tôi, cũng không có cơ hội đâu.”
“…?”
“Bởi vì tôi định rời khỏi giới giải trí.” Vân Thi Thi bình tĩnh nói, “Đợi thông cáo kết thúc, tôi sẽ công bố với mọi người rời khỏi giới giải trí, yên tâm ở nhà giúp chồng dạy con.”
Trên mặt Hoa Cẩm hiện lên chút lo lắng, “Nhưng mà… Tôi còn lo lắng…”
“Yên tâm, tôi sẽ giữ khoảng cách với cô ta.” Vân Thi Thi cười, “Hơn nữa, tôi và cô ta chỉ gặp mặt ở trong đoàn làm phim, bình thường dù anh không có cảnh diễn, cũng sẽ ở lại đoàn làm phim với tôi, tôi còn lo lắng cái gì?”
Những lời cô nói, làm Hoa Cẩm yên tâm hơn.
Anh ta kiên quyết gằn từng chữ nói, “Em yên tâm, tôi nhất định sẽ không rời em nửa bước để bảo vệ em!”
“Ha ha - -”
Vân Thi Thi đột nhiên cười nói, “Anh nói như vậy, Kỷ Nhan rất giống ma quỷ, giống như một giây sau cô ta sẽ xông tới lấy dao đâm tôi!”
“Không thể không phòng bị người khác. Nếu cô ta thật sự là Nhan Băng Thanh, tôi hoài nghi, cô ta sẽ tính kế em.”
“Ừm, yên tâm, tôi sẽ phòng bị cô ta!”
Cô nói như vậy, lúc này Hoa Cẩm mới an tâm hơn một chút.
Chỉ là vài ngày tới, trước sau vẫn bình tĩnh như một, không có bất luận gợn sóng gì, tại đoàn làm phim, Hoa Cẩm vẫn không rời Vân Thi Thi nửa bước, chỉ là từ ngày đó Hoa Cẩm ầm ĩ với Kỷ Nhan, hôm sau, Kỷ Nhan không có xuất hiện ở đoàn làm phim.
Nghe đạo diễn nói, Kỷ Nhan xin phép nghỉ vì bệnh, hơn nữa đã nhiều ngày không có cảnh diễn của cô ta, rõ ràng là ở nhà nghỉ ngơi rồi.
Hoa Cẩm vốn cho rằng, chuyện này chấm dứt từ đây.
Kỷ Nhan không có ở đoàn làm phim nhiều ngày, đoàn làm phim cũng gió êm sóng lặng, còn những tinh đồn linh tinh về Vân Thi Thi, cũng không có chút tiếng động nào.
Nhưng mà một ngày nào đó, một tin tức chấn động hiện lên trên mạng, nhất thời vén lên một trận phóng túng trong giới giải trí.