Giảm Thọ Quá, Mèo Của Ta Biến Thành Người Rồi!

Chương 5: Chương 5




13965988414551_former

17

(bắt đầu chuyển biến tình cảm, đổi xưng hô)

Mèo mun cũng sắp được 1 tuổi rồi.

Thường Nhạc tính toán nó chẳng mấy chốc sẽ nghênh đón thời kỳ động dục.

Mèo đực trong thời kỳ động dục, bất kể ngày đêm khi phát xuân đều gào thét, ngứa ngáy cào nát ghế sô pha cùng ghế tựa, đái vương vãi khắp nơi trong nhà.

Thường Nhạc nghiêm túc tự hỏi, anh có muốn mang hắc miêu đi giải phẫu triệt sản hay không đây.

Vốn dĩ lúc trước không biết gì, anh sẽ không do dự đâu. Nhưng bây giờ vấn đề đã nghiêm trọng hơn nhiều, con mèo này của anh, là người ngoài hành tinh á nha… Thường Nhạc cũng không rõ, người miêu tinh có thời kì động dục như mèo đực hay không, rồi lúc động dục có phá phách như vậy hay không. Bất quá anh nghĩ, nếu đã thuộc giống đực, chắc chắn là không muốn triệt sản rồi…

Thường Nhạc bèn trước khi phá núi phải hỏi thổ địa mà hỏi ý nó: “Lúc động dục mi sẽ đi đái lung tung đúng không ?”

Sữa Bò bất mãn nhíu mày lại, ngữ khí không vui: “Lẽ nào nhà mi coi ta thực sự là mèo? Người miêu tinh chúng ta rõ ràng là vượt trội hơn mèo bình thường, làm sao có thể vì động dục mà làm cái hành vi kia. Hơn nữa, chúng ta có thể khống chế chính mình lúc động dục.”

“A… Vậy thì tốt.” Thường Nhạc thở phào một cái, “Ta vốn còn muốn đưa mi đi triệt sản…”

Hắc miêu trợn to đôi mắt màu vàng óng của nó, tức giận đè mạnh tiểu người hầu xuống ghế sa lon, bóp chặt cổ anh: “Mi nói cái gì? !”

Thường Nhạc nắm lấy tay hắc miêu, gỡ tay nó ra.

“Khục… Khụ khụ, mau buông tay, ta sẽ bị bóp chết…”

Lực tay của mèo mun đã hơi nhẹ hơn một chút, nhưng vẫn không buông anh ra, nó dùng cả cơ thể đè lấy anh, con mắt vàng óng nhìn chằm chằm vào mặt Thường Nhạc.

Thường Nhạc bèn hô to, tha thiết cầu xin nó: “Ta biết sai rồi, biết sai rồi. Mi tha cho ta đi, van xin đó.”

Hắc miêu không hề bị lay động.

Tuy rằng Thường Nhạc đã có không gian hô hấp, nhưng bị bóp cổ vẫn rất khó chịu, anh cố gắng thở thở, lại nỗ lực làm cho mình có vẻ đáng thương một chút, ngữ khí mềm nhẹ dụ dỗ hắc miêu:

“Cầu xin cậu… Buông tôi ra, được không?”

Thường Nhạc cảm giác trọng lượng trên người biến nhẹ.

Bốn cái móng vuốt đen tuyền nhảy trên ngực anh, mèo mun nhìn xuống bộ dạng thở dốc chật vật của anh một chút, sau đó từ trên người anh nhảy xuống, không nhanh không chậm ngoắt ngoắt cái đuôi bỏ đi.

Một lúc lâu sau, mèo mun trong mắt Thường Nhạc lại trở về là một con mèo tên Sữa Bò khiến người ta yêu mến.

18

Thường Nhạc mở rèm cửa sổ ra, tỉ mỉ nhìn chung quanh gian phòng của mình.

Cũng tới lúc thay cách bày trí rồi… Gần đây cuộc sống tương đối buồn chán, không bằng mua cái gì đó đáng yêu đem đi trưng cho khuây khoả.

Thường Nhạc vỗ tay cái độp, lúc nằm xuống giường lại nhanh tay túm con mèo bông kế bên lại mà bóp mấy cái.

Con mèo nhồi bông mập ú này mềm mại cực kỳ, bên ngoài còn một lớp lông trắng mềm mại, cái mặt mèo cực vui vẻ cũng cực ngu, cái mông phía sau mập mập, đuôi lại mềm mại cầm rất đã tay.

Thường Nhạc bày nó ở trên giường, có lúc để gối đầu, có lúc dùng tựa lưng, có lúc ôm đi ngủ.

Hắc miêu lại nghĩ rằng, nó đã bị kẻ thứ ba soán ngôi rồi. Cái con mèo nhìn ngốc nghếch ngu xuẩn kia hằng ngày gần gũi người hầu của nó, nó phi thường không vui.

Dưới sự dung túng của Thường Nhạc, mèo mun thường xuyên cắn đuôi mèo bông hoặc là ngoạm lỗ tai nó vung qua vung lại. Đương nhiên, này trong mắt Thường Nhạc, nó là đang chơi đùa cùng mèo bông thôi, cho dù là mèo ngoài hành tinh, mèo cũng vẫn là mèo a.

19

Sữa Bò là một người miêu tinh rất có tai cảm thụ nhạc.

Đây là do Thường Nhạc phát hiện ra trong lúc anh nghe nhạc. Mèo của anh ngồi chồm hổm ở bên cạnh, chóp đuôi nhịp trên đất theo nhạc, từng nhịp chỉnh chu.

Lúc ấy Thường Nhạc sẽ không thưởng thức nhạc nữa mà cầm lấy camera quay phim Sữa Bò.

Sữa Bò lại là một người miêu tinh có chút phô trương.

Lúc ống kính chĩa vào, nó lại biễu diễn hăng hái hơn một chút, bất quá dù mèo có phô trương thế nào, trong mắt của người yêu mèo vẫn là rất đáng yêu.

Thường Nhạc bị mèo của anh dùng bộ dáng đáng yêu cảm hoá đến mức rung động.

Từ lỗ tai tròn tròn đến đệm thịt mềm mềm, rồi cả chóp đuôi linh động , từng chi tiết nhỏ trên thân mình Sữa Bò đều là thứ làm cho Thường Nhạc thương yêu.

20

Anh trai chuyển phát nhanh lần thứ ba bấm chuông cửa Thường Nhạc.

Đồ của anh trai giao tới cả mấy thùng đều là quần áo Thường Nhạc mua cho mèo mun.

Thường Nhạc khui hết tất cả ra, kiểm tra chất lượng quần áo một lần, sau đó mới gọi hắc miêu lại gần.

“Ngồi xuống, tôi sẽ dạy cho cậu cách mặc quần áo.”

“Tôi không mặc.” Hắc miêu quay đầu.

“Cậu nhất định phải mặc, bằng không cả đời đừng có biến thành người nữa.” Thường Nhạc biết hắc miêu rất thích bộ dáng người của nó. Anh vỗ vỗ vai hắc miêu, còn gãi gãi cái gáy của nó để động viên, “Mặc một chút xem nào.”

Hắc miêu lão đại không vui mà dùng mũi hừ một tiếng, sau đó biệt nữu nghe theo anh.

Thường Nhạc cười híp mắt sờ sờ tóc rối trước trán của nó.

“Đến, trước tiên mặc quần lót.” Thường Nhạc đưa quần lót cho nó.

Hắc miêu không nhúc nhích, ánh mắt đặc biệt vô tội: “Tôi không biết mặc, anh giúp tôi.”

“Tôi không tin cậu chưa từng nhìn lén tôi thay quần áo!” Thường Nhạc trừng nó.

Hắc miêu vẫn là một mặt vô tội giả vờ ngây ngốc, Thường Nhạc không nói lại, bèn nhận thua, vỗ vỗ bắp chân của nó: “Được rồi được rồi, nâng chân lên.” Sau đó con mèo này vẫy vẫy đuôi, để cho tiểu người hầu mặc quần áo nhân loại cho nó.

Mèo vẫn là mèo, không quen cảm giác trói buộc khi mặc quần áo của con người, Sữa Bò không hài lòng lôi kéo cái quần đang bó vào người, ngẩng đầu lại ngoài ý muốn nhìn thấy tiểu người hầu của nó đang lộ ra biểu tình mê muội.

Điều này làm cho nó không nhịn được mà nhíu mày.

Nếu cái tên này đã yêu thích như thế, vậy chịu khó mặc một tí cũng được… Hắc miêu nghĩ, đuôi lại càng quẫy nhanh hơn.

Quả nhiên suất ca chính là suất ca, mặc gì cũng đẹp.

Hắc miêu sau khi mặc đủ áo quần đặc biệt có cảm giác như người thường, Thường Nhạc nhìn áo thun bó sát lộ lên hai vầng cơ bắp trước ngực nó, vai rộng eo nhỏ, hai chân thon dài bị quần dài bao quanh, quả thực tim đập nhanh hơn.

Cái tên này mặc quần áo vào nhìn chẳng khác gì người, làm anh xém quên mất đây thật ra là chỉ mèo ngoài hành tinh… Vẻ ngoài này, quả thực là nam thần lý tưởng của anh mà.

140531123043537734

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.