Đoàn tàu hỏa cao tốc chạy đến, rồi đoàn tàu hỏa cao tốc chạy đi, ngoại
trừ những cơn gió cuồn cuộn thổi quét lên một vài phiến lá vàng rơi rụng ra, cũng không có phát sinh bất cứ chuyện tình nào nữa cả. Ở bên trong
chỗ sâu của phiến rừng mùa thu, vẫn như trước nằm phía sau những tầng
cành lá rậm rạp, con Robot MXT màu trắng vẫn như cũ trầm mặc bình tĩnh
ngồi xổm ở nơi đó, đem những luồng ánh nắng sớm từ phía chân trời xa xa
truyền tới, phản xạ thành những tia sáng giống hệt như là những giọt
nước vậy.
Trong nháy mắt khi mà tay phải của Hứa Nhạc chuẩn bị
nhập vào chỉ lệnh lên trên màn hình cảm ứng, những tia lửa điện cất chứa bên trong hệ thống song động cơ của con Robot đang chuẩn bị xẹt qua
những sợi dây dẫn điện tử, lan rộng ra khắp cả toàn thân, kích khởi nên
tiếng gầm rú mạnh mẽ vô song, thôi động toàn thân đầu Robot nặng nề kia
hướng về phía đoàn tàu bên dưới chân núi phóng tới, tập kích nó, thì bên trong khoang điều khiển tối tăm hôn ám đột nhiên vang lên thanh âm cảnh báo cực kỳ bén nhọn. Cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang cũng dùng tốc
độ nhanh nhất mà cảnh báo cho hắn biết: Tổng thống Mạt Bố Nhĩ không có
trên chiếc xe kia!
Ánh sáng bên trong khoang điều khiển vẫn như
cũ duy trì ở mức độ sáng cực thấp, mấy ngón tay đang đặt bên trên màn
hình chỉ lệnh cảm ứng kia chợt thong thả thu hồi lại. Trên gương mặt hơi gầy của hắn chợt lộ ra một tia cảm xúc khó hiểu nhàn nhạt. Hắn thông
qua cái màn hình ngay sát tầm mắt của cái mũ giáp điều khiển trên đầu,
nhìn xuống phía sơn cốc u tĩnh ở gần đó, mơ hồ hiểu ra được rằng đây là
một cái thòng lọng do bên phía Chính phủ Liên Bang đã tỉ mỉ bện ra, nhằm để bắt giữ hoặc là tiêu diệt hắn. Lúc này ở dưới đó đã có không biết
bao nhiêu vũ khí hạng nặng hỏa lực cực cao đang lạnh như băng chỉa thẳng về phía mình.
Nhưng mà hắn thật sự không hiểu nổi vì cái gì mà
chính mình lại lọt vào trong cái bẫy này, nhất là khi cái lão già kia,
kẻ đã tự đặt tên cho chính mình là Phỉ Lợi Phổ kia, đã bắt đầu không một chút cố kỵ, bất chấp mọi quy tắc ràng buộc mà trợ giúp chính mình. Bên
phía Chính phủ cùng với Quân đội Liên Bang đã sử dụng phương pháp gì,
không ngờ lại có thể giấu diếm được Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương không
chỗ nào không có kia mà bao vây mình như thế?
Không kịp cùng với
lão già kia tiến hành trao đổi giải thích những sự nghi hoặc này, đầu
ngón tay Hứa Nhạc chậm rãi khu động. Trong tai của Hứa Nhạc lại một lần
nữa vang lên thanh âm rít gào tê minh mà đầy thê lương của hệ thống máy
tính điều khiển của đầu Robot MXT. Hệ thống rada theo dõi toàn khu vực
SCC của đầu Robot lúc này đang cảnh báo trong tầng khí quyển ở khoảng
cách hơn 10 km, đã phát hiện ra ba đầu đạn đạo đang phi hành với tốc độ
cực kỳ cao.
Là loại đạn đạo tiêu chuẩn liệt hỏa thế hệ thứ hai,
loại đạn đạo chủ lực chuyên dùng của Hạm đội Liên Bang. Thể tích cực
đại, tốc độ phi hành cực kỳ khủng bố. Bên trong những cuộc chiến tranh
lớn, loại đạn đạo này chủ yếu cũng chỉ dùng bên trong cách tràng chiến
tranh vũ trụ, chuyên dùng để đối phó với các loại Chiến hạm tốc độ cao
của Đế Quốc mà thôi. Nhưng mà ngày hôm nay, Quân đội Liên Bang lại dùng
để công kích một đầu Robot ở trong một cái sơn cốc!
o0o
Tại Đại viện Tây Sơn ở Đặc khu Thủ Đô.
Hơn mười gã Hiến Binh mang trên người võ trang hạng nặng gõ vang cánh cửa
của tòa biệt thự độc lập kia, lễ phép mà không cho phép cự tuyệt, yêu
cầu vị thiên kim tiểu thư của cựu Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng đi theo tiếp
nhận điều tra.
Trâu Úc từ lầu hai chậm rãi bước xuống, thoáng
trầm mặc một lát sau. Đại khái đã hiểu được đã xảy ra chuyện tình gì
rồi. Chỉ là cô nàng không rõ ràng lắm bên phía Chính phủ Liên Bang đến
tột cùng đã dùng phương pháp gì để mà tiến hành theo dõi cái hòm da màu
đen lớn mà mình đã thông qua Công ty Bảo an Hắc Ưng một phen chuyển đến
Cảng Đô mấy ngày trước.
Dưới sự phẫn nộ răn dạy không ngừng của
huynh trưởng Trâu Hựu, dưới thanh âm khóc lóc u buồn nhàn nhạt của mẫu
thân, Trâu Úc nở nụ cười an ủi người thân, bên ngoài kiện áo ngủ khoác
thêm một kiện áo khoác màu đỏ tươi, bình tĩnh cài lên trên thái dương
một đóa hoa hồng nhỏ đỏ bừng tiên diễm, dưới sự hộ tống của mấy gã Hiến
Binh sát khí bừng bừng bước ra khỏi cửa.
o0o
Bên trong một tòa nhà chung cư cao cấp nào đó của khu công nghiệp nặng tại Cảng Đô.
Thương Thu đưa tay xoa xoa cặp mắt hãy còn ngáy ngủ của chính mình, từ trong
tay của đám Hiến Chương trang bị vũ khí hạng nặng đầy mình tiếp nhận
lệnh bắt giam chính thức. Cô nàng nghiêm túc đeo lên cặp kính mắt, đọc
kỹ trong một thời gian khá dài, mới một phen đem bản công văn điện tử
trả lại cho đối phương.
Cô nàng cũng không hề có ý đồ sẽ phản
kháng, hoặc là phẫn nộ kêu thét gì cả, chỉ là thoáng cúi đầu liếc mắt
xuống nhìn về phía mớ da thịt trắng noãn hãm sâu ngay tại cổ cái áo ngủ
caro ô vuông đang mặc trên người mình kia, yêu cầu được đổi một kiện
quần áo khác, đồng thời bình tĩnh giải thích:
- Tôi còn chưa có đánh răng!
o0o
Hệ thống song động cơ của đầu Robot MXT phát ra thanh âm gầm rú cực kỳ
mạnh mẽ, chợt đánh nát bầu không khí yên lặng bên trong sơn cốc. Đám
chim hoang dã bên trong sơn cốc vừa rồi mới bị đoàn tàu cao tốc chạy qua đánh thức trong giấc ngủ say, lại một lần nữa hoảng sợ mở to cặp mắt
ngáy ngủ của chính mình, tựa hồ như cảm nhận được khí thế khủng bố bàng
bạc bên trong rừng rậm kia, không dám vẫn như cũ ở lại chỗ ngủ của chính mình, trong tiếng kêu gọi bén nhọn chói tay, dang rộng cánh bay ra khỏi cánh rừng rậm.
Bên trong khoang điều khiển có chút tối tăm hôn
ám, tay trái Hứa Nhạc nắm chặt thanh gậy điều khiển, đầu ngón tay rất
nhanh ấn động trên mười bảy cái nút ấn trên đó, tay phải thì không ngừng phất động liên hồi trên màn hình cảm ứng điều khiển. Hệ thống cảm ứng ý nghĩa bao trùm trên toàn thân rất nhanh bắt giữ mỗi một động tác truyền đến từ trên phần da thịt trần trụi của hắn, biên dịch thành những ngôn
ngữ mà đầu Robot có thể nghe hiểu được.
Vô số những động tác hoàn mỹ vô hạn mà ngắn gọn sáng tỏ, trong khoảnh khắc đã khởi động xong hệ
thống song động cơ, những vòng xoáy lò xo tăng áp nhỏ bé mà vô cùng tinh vi mắt đầu gia tăng lên áp lực bộc phát ra. Đầu Robot MXT nặng nề gào
thét chấn cho mớ thủy châu bên ngoài hoàn toàn văng đi hết, trong khoảnh khắc phóng vọt tới trước hơn năm mươi thước, vô cùng dữ dằn đem mớ cành cây mùa thu che ở trước mặt chấn vỡ thành vô số mảnh nhỏ.
Đối
với những khỏa đạn đạo liệt hỏa tiêu chuẩn thế hệ thứ hai đang phi hành
với tốc độ cực kỳ cao mà nói, khoảng cách trong mười km chỉ cần trong
khoảnh khắc liền có thể vượt qua được. Nhất là loại hệ thống theo dõi
truy tầm đối với mục tiêu di động nhanh gắn ngay phía trước của những
đầu đạn đạo kia, lại chính là thứ khiến những mục tiêu di chuyển tốc độ
nhanh sợ hãi nhất.
Đầu Robot MXT trải qua sự chế tạo tỉ mỉ của Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác, đã có được nguồn động lực đột phát
trong thời gian ngắn cực cao, cộng thêm những thao tác điều khiển kinh
người của Hứa Nhạc, liền có thể hoàn thành được rất nhiều những động tác di động không thể nào tin nổi. Nhưng mà hắn cũng không có nắm chắc có
thể tránh thoát khỏi ba đầu đạn đạo đang không ngừng xé rách tầng khí
quyển, đã bắt đầu hạ thấp độ cao, lập tức oanh kích toàn diện phiến sơn
cốc nhỏ này.
Huống chi hắn còn tin tưởng vững chắc rằng Quân đội
Liên Bang ngày hôm nay nhất định đã trang bị ở bên trên ba đầu đạn đạo
liệt hỏa thế hệ thứ hai kia những đầu đạn với sức bộc phát kinh hồn
nhất, đảm bảo ba đầu đạn đạo sau khi bắn trúng mục tiêu xong, diện tích
sát thương ữu hiệu nhất định sẽ ở mức phi thường kinh người.
Hứa
Nhạc vẫn như cũ không có ấn hạ xuống cái nút màu đỏ ngay phía trước mặt
kia, ra mệnh lệnh cho con Robot Tiểu Bạch Hoa quẳng xuống lớp áo khoác
ngày trầm trọng của nó, tiến vào trạng thái siêu tần cường đại nhất của
con Robot.
Căn cứ vào sự tính toán của hắn, nếu như sớm quá tiến
vào trạng thái siêu tần, vậy thì cho dù là có thể tránh thoát được lần
tập kích đầu tiên của ba đầu đạn đạo liệt hỏa kia, thì cũng không có khả năng đối mặt với những lần tập kích thứ hai thứ ba khẳng định sẽ đến
ngay tiếp theo sau đó. Thời gian để cho một đầu Robot giữ vững trong
trạng thái siêu tần cũng rất là hạn chế, cho dù hắn có thể thành công
xông ra khỏi cái vòng phục kích không thể nhìn thấy ở khắp nơi xung
quanh cái sơn cốc này, thì cũng không có biện pháp chống đỡ thời gian
chiến đấu thêm quá lâu sau đó nữa. Chính là vì cái gì mà hắn lại còn
muốn kéo dài thời gian chiến đấu ra quá dài đây?
Đầu Robot MXT
cao lớn nặng nề dữ dằn lao xuống khỏi triền núi, va mạnh vào khá nhiều
những gốc cây cổ thụ trong rừng, kinh động một đám chim hoang dã phải
bay lên xào xạc, sau đó men theo đường ray tàu hỏa cao tốc cứng rắn bên
dưới, bắt đầu hướng về phía Tây mà phóng chạt như điên. Đặc khu Thủ Đô
chính là ở phía đó, mà Tổng thống Mạt Bố Nhĩ hẳn cũng là đang ở phía đó. Nếu như có thể may mắn tránh thoát khỏi ba khỏa đạn đạo liệt hỏa thế hệ thứ hai ngay bên trên tầng khí quyển bên kia, như vậy thì ngày hôm nay
tất nhiên sẽ là một hồi chiến đấu cực kỳ dày dòng.
Vào ngay thời
điểm này, bên trong khoang điều khiển tối tăm hôn ám của đầu Robot, hệ
thống vi tính khống chế Robot đột nhiên phát ra một thanh âm cảnh báo
bén nhọn. Hệ thống rada quan sát toàn khu vực SCC vào lúc này đã bắt giữ được, ở địa phương cách đó một khoảng chừng 3,4 km, đã có một trận địa
bom điện từ cảm ứng dày đặc khổng lồ bắt đầu khởi động. Chỉ trong chốt
lát sau, vô số những khỏa bom điện từ cảm ứng di động có tác dụng phá
hoại cực kỳ lớn đối với Robot, đã dày dày đặc đặc dùng tốc độ cực kỳ cao phóng tới.
Trên khuôn mặt hơn phân nửa bị che giấu bên dưới cái
mũ giáp điều khiển kia cũng không có bất cứ biểu tình gì cả. Thao tác
điều khiển của Hứa Nhạc vẫn như cũ luôn luôn ổn định như vậy, cũng chỠcó một mình hắn biết được khỏa trái tim đang nằm ngay ngực trái của mình
kia đã đập nhanh hơn một chút, toàn thân chợt có cảm giác lạnh lẽo hơn
một chút.
o0o
Một hồi phục kích nhìn qua như là sách lược
cực kỳ hoàn mỹ kia, khiến cho đầu Robot MXT màu trắng đang phóng chạy
như điên bên trên dãy đường ray cứng rắn theo đạo lý là phải không có
bất cứ cơ hội nào để mà sinh tồn nổi nữa. Nhưng mà ngay sau đó, bên
trong khu căn cứ lâm thời của Quân đội Liên Bang, đám quân nhân sĩ quan
đang chuẩn bị chờ đợi nghiệm thu kết quả oanh tạc lại thông qua vô số
các loại thiết bị theo dõi, nhìn thấy được một màn hình ảnh khiến cho
bọn họ cảm thấy phi thường khiếp sợ.
Nhất là mấy gã Công Trình Sư Quân đội kia, luôn luôn trứ danh với sự nghiêm cẩn lạnh lùng, đã bị một màn hình ảnh hoàn toàn không phù hợp với những trình tự logic này khiến cho trực tiếp rung động đến mức phải trợn trừng hai mắt lên, thân thể
run rẩy kịch liệt lên một trận.
- Liệt hỏa một đã mất đi sự khống chế!
- Liệt hỏa hai đã mất đi khống chế!
- Liệt hỏa ba lệch khỏi quỹ đạo ban đầu! Cảnh cáo! Liệt hỏa ba đã nghiêm trọng lệch khỏi quỹ đạo ban đầu!
Trên màn hình khổng lồ bên trong căn cứ quân sự lâm thời lúc này đang phát
các hình ảnh mà các vệ tinh quân sự gần mặt đất trên Tinh cầu S1 quay
chụp được. Tất cả mọi người bên trong căn cứ lâm thời trơ mắt nhìn thấy, ba đầu đạn đạo liệt hỏa đã trải qua những sự cải tiến đặc thù nhằm có
khả năng thích ứng với quá trình phi hành bên trong tầng khí quyển đột
nhiên lệch ra khỏi phạm vị đường đạn hoàn mỹ đã trải qua một loạt những
tính toán phức tạp trước đó.
Ba khỏa đạn đạo liệt hỏa đang nhanh
chóng giảm xuống độ cao kia, sớm đã mở ra hệ thống theo dõi tự động điều khiển độ cao. Dựa theo kế hoạch định sẵn bên trong căn cứ, chỉ trong
khoảnh khắc sau đó sẽ chính xác đánh trúng vào đầu Robot MXT đang phóng
chạy với tốc độ cao đằng trước kia. Ai cũng không thể nào ngờ đến nổi,
ba khỏa đạn đạo liệt hỏa kia không ngờ lại trong khoảnh khắc này lại
giống như đồng thời có hứng thú tập thể khiêu vũ vậy, vô cùng chỉnh tề
mà đồng thời điều chỉnh lại tư thế của nó, vô cùng kỳ diệu khó hiểu mà
hướng về phía tầng khí quyển bên ngoài mà bay đi.
Mấy giây đồng
hồ sau đó, bên cạnh tầng khí quyển mỏng manh của Tinh cầu S1, trong
không gian vũ trụ bên ngoài, đã xảy ra ba lượt nổ mạnh khủng bố. Những
cái đầu đạn cực lớn dựa theo kế hoạch cần phải cung cấp một lượng dưỡng
khí lớn để bùng nổ, ở bên trong vũ trụ lại không một tiếng động thiêu
đốt thành những viên hỏa cầu rất nhanh mở rộng ra phạm vi khủng bố của
nó.
Uy lực khủng bố của bọn chính thậm chí còn trực tiếp ảnh
hưởng đến những tin tức phản hồi trở về của các vệ tinh quân sự trong
bầu khí quyển, các hình ảnh đang truyền phát trong khu căn cứ lâm thời
của Quân đội Liên Bang nhất thời lay động một trận kịch liệt, cuối cùng
mới biến thành một màn bông tuyết trắng xóa.
Thế nhưng lại vẫn
còn chưa có chấm dứt, những chuyện tình phát sinh ngay kế tiếp sau đó,
lại khiến cho đám quân nhân sĩ quan Liên Bang ở bên trong khu căn cứ cảm thấy một nỗi khủng hoảng cùng với khiếp sợ lớn hơn rất nhiều. Hơn mấy
trăm khỏa bom điện từ cảm ứng tự động di động cao đang hướng về phía mục tiêu cực nhanh phóng đi kia, đột nhiên lại không thể nào tiếp nhận được những sóng điện tử điều khiển từ xa của vệ tinh trên không trung. Một
đám bom điện từ cảm ứng tự động dày dày đặc đặc liền giống như một đám
ruồi bọ bất kham, vào giờ phút này đúng là đã thật sự trong khoảnh khắc
biến thành một đám rồi bọ không đầu!
- Đã bị sự quấy nhiễu tín
hiệu cực kỳ mãnh liệt! Sóng điện tử điều khiển từ xao do vệ tinh quân sự phát ra không biết vì cái gì đã bị mạnh mẽ ngắt đứt!
Một gã quân nhân sĩ quan kinh hoảng thất thố lớn giọng báo cáo.
Đám quân nhân sĩ quan bên trong căn cứ khiếp sợ mà phí công bất lực nhìn
chằm chằm vào màn hình quản lý, nhìn thấy những hình ảnh số liệu sớm đã
vặn vẹo biến hình trên màn hình lớn trước mặt, căn bản không biết đối
diện với tình huống như thế này, chính mình cần phải làm cái gì cho
đúng.
Ở bên trong bầu trời tầng thấp ở xa xa đằng kia, hơn mấy
trăm khỏa bom điện từ cảm ứng tự động vốn dĩ đã từng khiến cho Hứa Nhạc
cảm thấy một sự khủng hoảng vô tận, vào giờ phút này đã biến thành một
sự tồn tại phi thường buồn cười, bay loạn không theo bất cứ quỹ tích nào cả. Bọn chúng vào lúc này đã hoàn toàn mất đi mục tiêu công kích của
chính mình, đành phải méo mó loay hoay loạn xạ không ngừng, bay loạn
khắp nơi bốn phía xung quanh. Dưới sự chỉ dẫn của cái tồn tại vĩ đại mà
vô hình nào đó, bọn chúng không dừng lại ở bất luận khu vực dân cư nào
cả, mà là liều mạng phóng ra những tia nhiên liệu động lực cuối cùng của chính mình, bay vùn vụt qua khỏi bức tường vây điện tử gần đó, phóng
vọt vào bên trong khu vực bảo hộ động vật hoang dã rộng lớn xa xa đằng
kia.
Phốc phốc phốc phốc!
Vô số những thanh âm trầm đục
dày đặc vang lên. Mấy trăm quả bom điện tử cảm ứng tự động kia đã hao
phí hết toàn bộ động lực của mình, suy sụp rơi thẳng từ không trung
xuống dưới đất, nặng nề mà chui tọt xuống bãi cỏ ẩm ướt mềm mại bên
dưới, phảng phất như ở trên trời đột nhiên hạ xuống một hồi mưa dị vật
quái dị vậy.
Trong vô số những tiếng nổ mạng không ngừng thay
nhau vang lên, mấy trăm quả bom điện từ cảm ứng tự động không hề có chút tiết tấu nào mà vang lên liên miên không ngừng. Những tia lửa điện hồ
quang màu lam sẫm, đối với những đầu Robot mà nói có tính trí mạng dị
thường, thế nhưng đối với mặt cỏ mọc dày đặc ẩm ướt mềm mại bên dưới thế nhưng cũng chẳng có chút xíu tác dụng rõ ràng gì cả. Bọn chúng chỉ có
thể chấn lên một đống bùn đất thấm đẫm sương sớm nhẹ nhàng bay lên hạ
xuống một chút mà thôi, thậm chí cũng chẳng hề kinh động một chút nào
đến những đầu chuột đồng đang ngủ say sâu bên dưới mặt đất kia nữa.
Có một đầu trâu đực nào đó đang di chuyển tuần tra bên trong lãnh địa của
chính mình, kinh ngạc nhìn chằm chằm một đống thứ quái dị gì đó vừa mới
từ trên trời rơi xuống kia, sau đó bị một đống bùn đất ẩm ướt bắn trúng
lên phần mông tráng kiện của chính mình. Nhất thời khiến cho nó dâng
trào lên một sự phẫn nộ, hai bên lỗ mũi đen ngòm của nó chợt phụt ra hai luồng sương trắng như hai luồng thần phong. Bên trong cặp mắt trâu trợn tròn của nó phảng phất như là vừa mới nhìn thấy lá chiến kỳ mày đỏ rực
vậy. Nó hống lớn một tiếng, liền cúi đầu hướng về phía quả bom điện từ
cảm ứng tự động gần nhất phóng vọt tới.
Bên trong tiếng bồng vang thanh thúy, đầu trâu rừng phẫn nộ kia đã đem cái vỏ đạn của quả bom
điện từ cảm ứng tự động đã bị tổn hại phi thường nghiêm trọng kia hất
văng xuống một cái hồ nước gần đó. Sau khi xác nhận rõ ràng chính mình
đã thắng lợi, nó mới kiêu ngạo ngẩng cao đầu lên, giẫm mạnh lên mớ bùn
đất bên dưới, hướng về phía bầy đàn thê thiếp của chính mình đằng xa mà
đi tới.
o0o
Một màn hình ảnh quỷ dị vừa mới phát sinh trên bầu trời vừa rồi, khẳng định là do lão già kia rốt cuộc cũng đã một lần nữa triển lộ ra uy lực khủng bố vô cùng tận của hắn. Bên trong khoang
điều khiển tối tăm hôn ám của đầu Robot MXT, hai mắt Hứa Nhạc lúc này đã có chút khẽ đỏ bừng lên, lộ ra một nụ cười tràn đầy chân thành tha
thiết nhất.
Đang tiến hành mai phục bên ngoài sơn cốc này chính
là chi bộ đội trọng trang, còn có chi bộ đội chiến đấu đặc chủng của chi Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí kia nữa. Vô số những tia mưa đạn dày đặc cùng
với vô số những hỏa lực của loại vũ khí hạng nặng do đám binh sĩ kia
phóng ra, lúc này đan xen vào nhau phóng bốn phía xung quanh đầu Robot
MXT màu trắng.
Dưới sự thao tác hoàn mỹ của Hứa Nhạc, đầu Robot
MXT màu trắng kia phảng phất như là ẩn chứa những ma lực quái dị nào đó
vậy, trong tiếng gầm rú khủng bố của hệ thống song động cơ, đầu Robot
MXT màu trắng nặng nề chẳng biết mệt mỏi tiến hành vô số những động tác
né tránh phi thường hoàn mỹ, đem những chiếc xe thiết giáp hạng nặng ở
trước mặt nhất nhất phá hủy.
Cái lão gia hỏa kia khẳng định là sẽ không trợ giúp chính mình gây thương tích cho đám binh lính Liên Bang
đang tiến hành phục kích chính mình ngoài kia. Hứa Nhạ vừa tiến hành
chiến đấu, vừa một bên suy nghĩ như vậy, hơn nữa cũng hoàn toàn đồng ý
với quyết định của lão già kia.
Hứa Nhạc quả thật cũng không biết ở một mảnh địa phương mà chính mình không hề nhìn thấy, ở trên tầng cao bên trên bầu trời, đang có một chiếc Phi thuyền Chiến hạm của Liên Bang đang lạnh lùng nhìn chăm chú vào chính bản thân của hắn, bắt đầu khởi
động tiến trình phóng thích Chủ pháo. Đương nhiên, cho dù hắn có biết
hẳn là cũng sẽ không quá mức để ý, lại càng không có cảm thấy tuyệt
vọng.
Chuyện tình con người thì cứ giao cho con người làm, còn
chuyện tình máy móc, thì tự nhiên giao lại cho lão già kia đi làm là
được.