Pháo trái phá 75 ly của quân Lam Vũ cũng ồ ạt trút xuống, tạo lên từng chiếc hố lên trên những con đường, ngăn cản đường tiến quân của kỵ binh nước Mã Toa.
Kỵ binh của nước Mã Toa vẫn mạo hiểm xông pha trong làn hỏa pháo dày đặc, liều mạng đột kích, sau khi bị hi sinh mất ước chừng một nửa quân số, bọn chúng cuối cùng cũng vượt qua được tuyến phong tỏa của quân Lam Vũ.
Thế nhưng tiếp theo đó lại là những tiếng nổ ầm vang liên tục vang lên, tựa hồ so với đạn pháo còn mãnh liệt hơn, đó là do bọn chúng đã không may đạp phải địa lôi quân Lam Vũ dày công trôn dấu.
Kịch chiến tiến vào trạng thái giằng co.
Đối diện với đợt tiến công điên cuồng của quân đội nước Mã Toa, ngay cả Trình Ngạo Vân cũng phải tham gia chiến đấu, thì càng chẳng phải nói tới số 94.
Số 04 vốn là một tây súng bắn tỉa ưu tú, vào thời khắc quan trọng như thế này càng không thể bỏ qua cơ hội thể hiện bản thân.
Số 04 lặng lẽ ẩn nấp trong một tòa khách sạn cao bốn tầng, từ hành lang của khách sạn không ngừng nhả đạt vào nơi cách đó hai trăm mét, đi cùng mỗi một lần hắn bóp cò súng, là đều có một binh sĩ nước Mã Toa ngã xuống dưới súng của hắn.
Nếu như số 04 cũng tham gia cuộc bình tuyển xạ thủ ưu tú của đại đội chín, thì khẳng định là hắn đã lập nên kỷ lục mới từ lâu rồi, chỉ tính riêng ngày hôm qua thôi, số 04 đã bắn chết hơn một trăm bốn mươi tên binh sĩ nước Mã Toa, trong đó quá nửa là quan binh nước Mã Toa.
Bời vì phải làm việc liên tục trong thời gian dài, thiếu nghỉ ngơi hồi phục cho nên khẩu súng ngắm Già Lan Mã trên tay hắn đã bãi công hai lần rồi.
Trình Ngạo Vân phát hiện ra trình độ xạ kích của mình không được tốt lắm, vì thế tham gia công tác ném lựu đạn.
Có một bộ phận binh sĩ nước Mã Toa bò sát đất tiền lên, tránh được hỏa pháo vào súng mày của quân Lam Vũ càn quét, áp sát được tới vị trí cách giáo đường bốn mươi mét, bọn chúng quá nửa là đều ôm bao thuốc nổ đen cực lớn.muốn đánh sập cả tòa giáo đường.
Vào lúc này, uy lực của đạn pháo cũng không bằng được lựu đạn, Trình Ngạo Vân giật chốt, sau đó ném lựu đạn ra ngoài, lựu đạn phát nổ bên trên tay đánh bộc phá của quân đội nước Mã Toa, quá nửa là mang tới sát thương cực lớn cho bọn chúng, cho dù không giết chết được bọn chúng thì ít nhất cũng có thể làm cho bọn chúng mất đi năng lực hành động.
Quân đội nước Mã Toa liên tục phái ra sáu tiểu tổ bộc phá, đều bị quân Lam Vũ ngăn cản thành công.
Vũ Văn Phân Phương đứng ở đằng xa lặng lẽ chứng kiến hết tất cả những điều này, không khỏi có chút hoài nghi kế hoạch bản thân định ra có thỏa đáng hay không.
Sự phản kháng ngoan cường cùng với sức chiến đấu mạnh mẽ của quân Lam Vũ, đều hơi nằm ngoài dự liệu của nàng, Vũ Văn Phân Phương vốn cho rằng, dựa vào ưu thế của ba sư đoàn kỵ binh, còn được chính mình chỉ huy, khẳng định có thể đem quân Lam Vũ ở Trấn Khang phủ chơi đùa trong lòng bàn tay, sau đó thu hút viện quân của Dương Túc Phong tới đây.
Nhưng hiện giờ xem ra, có lẽ viện quân của quân Lam Vũ đúng là sẽ tới, nhưng muốn chiếm lấy được Trấn Khang phủ, quân đội nước Mã Toa hiển nhiên còn phải trả giá lớn hơn nữa.
Từ trong kính viễn vọng nhìn thấy kỵ binh giáp trụ của nước Mã Toa không ngừng ngã xuống, ánh mắt của Vũ Văn Phân Phương ngày càng trở nên u ám.
Quân đội nước Mã Toa cần phải tấn công Trấn Khang phủ thật dữ dội, mới có thể thu hút được viện quân của quân Lam Vũ, đánh tan kế hoạch của quân Lam Vũ.
Nhưng sự thực ở trước mắt chứng minh, quân đội nước Mã Toa càng công kích dữ dội, quân Lam Vũ phản kháng càng quyết liệt. Quân đội nước Mã Toa hi vọng quân Lam Vũ phải đổ càng nhiều máu, thì bản thân càng đổ nhiều máu hơn, thậm chí nhiều tới mức mà quân đội nước Mã Toa không thể thừa nhận được.
Trước đó, khi thiếu tướng Mạc Nại quan chỉ huy của sư đàon kỵ binh thứ 18 lục quân nước Mã Toa tống táng toàn bộ hơn một vạn người ở trên tuyến đường sắt Thiên Hữu, Vũ Văn Phân Phương quả thực hận không thể lô Mạc Nại từ trong quan tài ra hỏi một phen, hỏi xem vì sao hẳn lại ngu xuẩn đến như thế, không ngờ lại để cho một cái chiến thuật lừa gạt nho nhỏ của quân Lam Vũ đánh lửa.
Đồng thời cũng tỏ ý hết sức nghi ngờ việc quân Lam Vũ có thể tiêu diệt được một sư đoàn kỵ binh nước Mã Toa đủ biên chế.
Thế nhưng nhưng điều nàng nhìn thấy hiện giờ, tựa hồ đều đang chứng minh, không phải thiếu tướng Mạc Nại là kẻ ngu xuẩn, mà quân Lam Vũ quá giảo hoạt, hơn nữa sức chuyển đấu của quân Lam Vũ cũng không cần phải hoải nghi.
- Chuyện này là thế nào?
Vũ Văn Phân Phương đích thân đi tới sở chỉ huy của sư đoàn kỵ binh thứ 80, giọng nói bình tĩnh hỏi thiếu tướng Mã Tô Liệt Phu.
Theo kế hoạch ban đầu của Vũ Văn Phân Phương là dùng binh lực của một sư đoàn kỵ binh tấn công Trấn Khang phủ, sau đó dùng binh lực của hai sư đoàn kỵ binh còn lại công kích viện binh của quân Lam Vũ.
Nhưng sư đoàn kỵ binh 80 mới triển khai tấn công chưa được thời gian hai ngan, quân số tổn thất đã cao tới năm nghìn người.
Số liệu tổn thất thạm trọng như thế này, cho dù quân đội nước Mã Toa có số lượng binh sĩ nhiều hơn chăng nữa cũng không thể tiếp nhận được, nếu như sư đoàn kỵ binh 80 tổn thất quá nhiều, cũng sẽ ảnh hưởng tới kể hoạch tấn công tiếp theo đó.
Thiếu tướng Mã Tô Liệt Phu muốn nói lại thôi, hắn cũng không thể nào trả lời được.
Sư đoàn kỵ binh thứ 80 tuyệt đội là một trong số sư đoàn kỵ binh thiết giáo cung kỵ hùng mạnh nhất của quân đội nước Mã Toa, phiên hiệu của nó đã có hơn một trăm ba mươi năm lịch sự.
Trong những lần chinh chiến ở bên ngoài trước đây, sư đoàn kỵ binh 80 gần như đều làm tiên phong, lập nên công lao hiển hách cho nước Mã Toa.
Trong những cuộc chiến hai ba năm gần đây, sư đoàn kỵ binh 80 cũng nhiều lần xung phong ở tiền tuyến,.
Đầu tiên là bọn chúng đã đánh sập quân đội viễn chính của đế quốc Đường Xuyên, công chiếm cứ điểm Minh Na Tư Đặc Lại, rồi chính bọn chúng đã tiến vào Vũ Thẳng quan trước tiên, luôn luôn nổi bật.
Cho dù gần đây đối với cuộc công kích Vĩnh Thanh phủ, bọn chúng cũng giành được toàn thằng, năm ngoái khi quân đội nước Mã Toa tiến công Kim Xuyên đạo, phía chính diện Vĩnh Thanh phủ chỉ có một minh sư đoàn kỵ binh bọn chúng.
Sư đoàn kỵ binh 80 đã dùng binh lực của một sư đoàn ép cho hơn hai mươi vạn quân trung ương của đế quốc Đường Xuyên không ho he lấy nổi một tiếng.
Thế nhưng, với sức chiến đấu của sư đoàn kỵ binh 80, mà vẫn không sao lay chuyển nổi quân Lam Vũ ở Trấn Khang phủ.
Mã Tô Liệt Phu cũng không thể nào giải thích được rôtc cuộc là vì sao, hắn hoàn toàn không hiểu nổi, vì sao binh sĩ nước Mã Toa đụng phải quân Lam Vũ, là sẽ mềm yếu cứ y như đậu hũ, chẳng chịu nổi một đòn.
Căn cứ vào tin tức tình báo cho thấy, quân Lam Vũ đang đối kháng với bọn chúng, cũng có rất nhiều người là người Đường Xuyên chính gốc, về mặt chủng tộc, tố chất đem so với binh sĩ quân đội đế quốc Đường Xuyên chẳng có gì khác biệt.
Vậy mà vì sao người Đường Xuyên trong quân đội đế quốc Đường Xuyên chỉ là một con sâu, còn tới chỗ quân Lam Vũ lại là một con rồng chứ?
Nhìn thấy tiếng súng ở tiền tuyền dần dần trở nên thưa thớt, binh sĩ quân đội nước Mã Toa tham gia tiến công cơ bản đã bỏ xác lại trên những còn đường Trấn Khang phủ, Vũ Văn Phân Phương cau mày lại, đích thân đi tổ chức một đợt tấn công.
Vũ Văn Phân Phương tuyệt đối không tin rằng quân Lam Vũ không thể bị đánh bại, nhất là quân đội nước Mã Toa sau khi trang bị súng trường Chấn Thiên, đã rút ngắn rất nhiều khoảng cách về mặt kỹ thuật binh khí với quân Lam Vũ.
Nàng tin chắc chắn rằng dựa vào ý chí chiến đấu ngoan cường và tố chất chiến đấu tuyệt hảo của quân đội nước Mã Toa, thì ắt có thể đánh bại được quân Lam Vũ.
Mỗi một tướng lĩnh ở đại lục Y Lan, đối với việc sử dụng kỵ binh đều lô hỏa thần thanh.
Là một trong số quan chỉ huy nổi danh nhất của đại lục Y Lan, Vũ Văn Phân Phương đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Vũ Văn Phân Phương đích thân tổ chức những binh sĩ còn sót lại của sư đoàn kỵ binh 80, triển khai một cuộc thảo luậtn chiến trường ở quy môt nhỏ.
Trải qua hơn hai mươi phút thảo luận, các quan quân của sư đoàn kỵ binh 80 đều đem mục tiêu nhắm vào quân Lam Vũ, cho rằng vẫn đề cuối cùng vẫn nằm trên người quân Lam Vũ.
Quân Lam Vũ chiếm cứ các công trình kiến trúc của yếu ở trong thành, tạo thành phiền toài cực lớn cho kỵ binh nước Mã Toa xung kích.
Những nhân tố bất lợi cho kỵ binh hành động đều bị phủ quyết.
Phía tây của Trấn Khang phủ đã trở thành những đông đổ nát, đối với sự hành động của thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa đã không có quá nhiều trướng ngại, hơn nữa thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa hiện này đã có khác biệt quá lớn với thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa lúc ban đầu.
Chẳng những vũ khí đã được cải biến, mà giáp trụ cũng đã được tháo bỏ, trở nên càng gọn nhẹ linh hoạt.
Người nước Mã Toa bắt đầu ý thức được, cho dù trên người bọn chúng mặc giáp sắt dày tới năm phân đi chăng nữa, cũng không thể kháng cự được đạn pháo của quân Lam Vũ oanh kích, ngược lại còn tự đè bép bọn thân.
Sau khi rút ra kinh nghiệm xương máu, thiết giáp cung kỵ nước Mã Toa bắt đầu thay đổi trang bị với quy mô lớn, đổi thành đồng phục kỵ binh thường ngày, như vậy càng tăng thêm tính cơ động của kỵ binh.
Đợt tiến công do Vũ Văn Phân Phương đích thân tổ chức được phát động vào nửa tiếng đồng hồ sau đó.
Kỵ binh nước Mã Toa hung hăng cứ như được uống thuôc kích thích vậy, bọn chúng hò hét lao về phía trận địa của quân Lam Vũ.
Sau khi vứt bỏ đi khôi giáp nặng nề, quả nhiên càng trở nên linh hoạt, từng tên từng tên cứ như những bóng ma lướt trên đống đổ nát của Trấn Khang phủ, sau đó lại giống như những con nòng nọc, ngoằn ngoèo di chuyển trên những con đường của Trấn Khang phủ, thử xông vào phòng tuyến của quân Lam Vũ.
Kỳ thực trận địa của quân Lam Vũ nghiêm khắc mà nói thì không thể tính là trận địa được, chỉ có thể tính là từng công trình kiến trúc một, liên kết với nhau phải tiến hành thông qua đường phố.
Sự giàu có của Kim Xuyên đạo làm cho những công trình kiến trúc cao tầng của Trấm Khang phủ tương đối nhiều ( trên ba tầng, cao nhất là sáu tầng). Để chống đỡ cho độ cao này, đa phần các công trình khi được xây dựng đều sử dụng rất nhiều vật liệu đá, vì thế vô cùng kiên cố.
Năm ngoái kỵ binh nước Mã Toa cũng đã càn quét qua Trấn Khang phủ, đồng thời đồ sát hơn hai vạn người ở nơi này, sau đó bọn chúng còn phóng hỏa, nhưng cũng chỉ phá hủy được đại bộ phận nhà dân, còn với những kiến trúc cao tầng này cũng không có phương pháp nào phá hủy hiểu quả, chỉ có thể cướp bóc đồ đạc ở bên trong.
Vì thế những công trình kiến trúc may mắn thoát khỏi miệng hùm này, hiện giờ liền trờ thành điểm chống đỡ cho trận địa phòng ngự của quân Lam Vũ.
Cư dân của Trấn Khang phủ cơ bản đã rút lui, trên đường phố trở nên vô cùng trống trải, đám kỵ binh nước Mã Toa dẫm đạp lên thi thể của đồng bạn tự do tung hoành, cho tới khi bị súng hoặc pháo của quân Lam Vũ hạ gục.
Bọn chúng một bên thúc ngựa tiến lên, một bên nghiêng người bóp cò súng trường Chấn Thiên, đem đạn dược trút về phía những công trình kiến trúc cao lớn kia.
Thỉnh thoảng cũng có chiến sĩ quân Lam Vũ bị bắn trúng, gục đầu bên mép ô cửa sồ rồi nằm im không nhúc nhích, nhưng đa phần là đạn của bọn chúng chẳng biết là bắn đi đâu mất.
Để giảm bớt chướng ngại mà quân Lam Vũ dựa vào, kỵ binh nước Mã Toa trong quá trình tiến công đi qua chỗ nào, là đem toàn bộ phòng ốc ở nơi đó thiêu đột, đánh sập.
Binh sĩ nước MÃ Toa dùng thuốc nộ đen chia thành rất nhiều gói thuốc nổ nhỏ, khi đi qua công trình kiến trúng nào, là châm dây dẫn cháy, sau đó nhét vào cửa sổ của công trình kiến trúc đó. Rồi uỳnh một tiếng, một số công trình tương đối nhỏ liền đổ sụp xuống.
Bọn chúng cứ như vậy đem toàn bộ những nơi đi qua trở thành bình địa, đúng là đã giảm thiểu không ít chỗ để những tay súng bắn tỉa của quân Lam Vũ ỷ vào, tăng thêm diện tích hoạt động cho kỵ binh nước Mã Toa.
Nhưng hành động này của bọn chúng cũng kích thích cực lớn lòng thù hận của cư dân của Trấn Khang phủ.
Những cư dân Trấn Khang phủ mất đi nơi ở, không kiềm chế được liều mạng với binh sĩ nước Mã Toa.
Dưới sự cổ động của quân Lam Vũ, bọn họ nối nhau cầm lấy súng trường Chấn Thiên mà quân đội nước Mã Toa bỏ lại, nấp ở trong những góc khuất, nhắm vào kỵ binh nước Mã Toa tiến công nổ xung xạ kích.
Rất nhiều binh sĩ nước Mã Toa còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, thì đã bị vũ khí mới được nghiên cứu chế tạo của chính nước mình giết chết trên đường.
Xui xẻo như thế nào trong mấy làn tấn công trước đó, kỵ binh nước Mã Toa đã để lại hơn bốn nghìn thi thể trong nội thành, dựa theo phân phôi mỗi một kỵ binh Mã Toa một khẩu súng trường Chấn Thiên mà tính, thì số súng trường Chấn Thiên có thể sử dụng cũng phải được tới chừng hai nghìn.
Thế là quân Lam Vũ được tăng thêm hai nghìn dân binh một cách miễn phí.
Trình Ngạo Vân và số 04 cũng mau chóng phát hiện ra bí quyết này, cho nên cứ mỗi một lần đánh lui đợt tiến công của kỵ binh nước Mã Toa, số 04 liền lập tức tổ chức tráng đinh tới phía trước tìm kiếm súng trường Chấn Thiên mà kỵ binh nước Mã Toa bỏ lại.
Sau đó giao cho những tráng đinh này sử dụng, đồng thời dạy bọn họ phương pháp xạ kích cơ bản nhất, để bọn họ chở thành những chuẩn binh sĩ.