Dương Túc Phong hiện giờ đối mặt với vấn đề quan trọng nhất là giải vây cho thành Nhật Chiếu.
Bắt đầu từ cuối tháng chín, quân đội ba nước liên minh liền bắt đầu lục tục kéo tới ngoại vi thành Nhật Chiếu, cùng quân phòng thủ thành Nhật Chiếu của quân Lam Vũ triển khai giằng co, nhưng chiến đấu còn chưa được triển khai, do nguyên nhân gì tạm thời còn chưa biết. Hóa ra quân đội vương quốc An Lai hừng hực khí thế khoái tốc đánh tới thành Nhật Chiếu, nhưng lại đột nhiên dừng lại ở địa phương cách thành Nhật Chiếu ước chừng hơn một trăm km, sau đó lựa chọn một chỗ dễ thủ khó công an toàn cắm trại, không ai biết cô nàng Khắc Lệ Tô Na tên Đường tộc là Nguyệt Di này rốt cuộc là bày trò quỷ gì, bộ đội do Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ chỉ huy vẫn không nhanh không chậm tiếp cận thành Nhật Chiếu, áp dụng chiến thuật đóng vững đánh chắc, vững vàng tiến lên. Sau đít bọn họ còn theo một cái đuôi, đó chính là kỵ binh quân Lam Vũ do Phơng Phi Vũ chỉ huy, một mực đeo tại sau mông bọn họ, thỉnh thoảng lại cắm cho bọn họ một châm.
Thành viên của bộ chỉ huy tối cao quân Lam Vũ đều hiểu rõ, biện pháp tốt nhất giải cứu thành Nhật Chiếu, không phải là tăng binh, mà là tiêu diệt kẻ địch.
Chính như lời Vân Thiên Tầm nói: “Không sai, thành Nhật Chiếu hiện giờ đích xác rơi vào trùng vây của kẻ địch, nhưng kẻ địch cũng rơi vào trong vòng vây của chúng ta, nhất là quân đội hai nước Mễ Á Lôi và Mai Lý Đạt, chỉ cần chúng ta từ thành Bạch Thạch đánh thọc sườn, là có thể đem kẻ địch vây chặt ở phía bắc Tô Khắc La, bọn chúng liền không đường để đi, chỉ cần chúng ta đem số kẻ địch này tiêu diệt, trong ba nước liền không cón bộ đội tinh nhuệ nào ra hồn nữa, cho dù bọn chúng tạm thời tổ kiến, cũng sẽ không có sức chiến đấu quá mạnh nữa.”
Khắc Lao Tắc Duy Tư nói càng trực tiếp hơn: “Hành động của chúng ta phải nhanh, trước khi kẻ địch biết Ai Đức Tư Đặc La Mỗ đã bị tiêu diệt phải hoàn thành bao vây. Đồng thời, chúng ta phải nghiêm ngặt phong tỏa tin tức tiêu diệt Ai Đức Tư Đặc La Mỗ, đề phong quân đội ba nước khoái tốc rút lui.”
Câu nói phía sau là vô cùng nghiêm túc, đây cũng là mấu chốt trường chiến dịch này có thể thuận lợi đạt được mục tiêu hay không, một khi Ni Lâm Tùng biết được tin tức Ai Đức Tư Đặc La Mỗ cuối cùng cũng bị tiêu diệt, như vậy khẳng định ông ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất lui về trong nước, quân đội hai nước kia đại khái cũng lập tức học theo. Từ đó rút về trong nước, tích trữ lương thực, tường cao hào sâu, áp dụng tình trạng nghiêm phòng tử thủ, đề phòng quân Lam Vũ tấn công, điều này đối với quân Lam Vũ mà nói, có thể phải tiêu hao thời gian và tinh lực càng nhiều.
Nhưng bất kể quân Lam Vũ thực hành phong tỏa tin tức như thế nào, tin tức Ai Đức Tư Đặc La Mỗ bị diệt thủy chung sẽ truyền tới trong tai Ni Lâm Tùng. Dù sao Ni Lâm Tùng cũng không phải là kẻ ngốc, ngược lại, ông ta là một tướng quân vô cùng cẩn thận, ông nhất định theo dõi mật thiết từng gió lay cỏ động của tình hình chiến đấu ở địa khu Ca Tư Lạp,để có thể lập tức làm ra phản ứng, cũng có lẽ hiện giờ tin tức Ai Đức Tư Đặc La Mỗ bị tiêu diệt đã được buộc trên chân chim bồ câu, bắt đầu bay về bộ chỉ huy của Ni Lâm Tùng rồi.
Vì thế, hiện giờ chính là lúc quân Lam Vũ tranh thủ từng giây từng phút.
Dương Túc Phong dừng bước, tổng hợp ý kiến của hai vị lão tham mưu, nhanh chóng truyền đạn mệnh lệnh tác chiến mới. Hạ lệnh bộ đội quân Lam Vũ cở liên bang La Ni Tây Á, lấy thành Duy Nạp Tư làm trung tâm, bao vây công kích tiến lên, chuẩn bị đem Ni Lâm Tùng, Mai Nạp Thiết Mỗ, Khắc Lệ Tô Na ba chỉ huy của quân đội ba nước toàn bộ bao vậy ở phía bắc Tô Khắc La, để tiện tiêu diệt một lượt, loại bỏ chướng ngại mạnh mẽ nhất vì ngày sau bình định ba nước.
Trưa ngày 30 tháng 9, căn cứ vào mệnh lệnh của Dương Túc Phong, các bộ quân Lam Vũ lập tức mau chóng xuất động, dùng tư thế sét đánh không kịp bưng tai đánh vào biên cảnh Tô Khắc La, lập tức bụi đất cuồn cuộn, trời đất mịt mù, đại địa liên bang La Ni Tây Á khói súng lại bốc lên.
Phát động đầu tiên đương nhiên là bộ đội kỵ binh quân Lam Vũ do Phong Phi Vũ suất lĩnh, hắn vốn theo sau quân đội Mễ Á Lôi và quân đội Mai Lý Đạt, hiện giờ phải lập tức thay đổi vị trí, dùng tốc độ nhanh nhất cắm vào phía sau lưng quân đội vương quốc An Lai, cắt đứt đường lui của quân đội vương quốc An Lai. Có tình báo cho thấy, Khắc Lệ Tô Na không biết đang có chủ ý gì, đã suất lĩnh quân đội quay đầu nam hạ, tựa hồ có dấu hiệu rút lui, nữ nhân cực kỳ tinh minh này có thể là mẫn cảm ngửi được khí tức gì đó không ổn.
Xuất động sau đó là bộ đội trước đó trực thuộc Dương Túc Phong chỉ huy, bọn họ dưới sự chỉ huy trực tiếp của Phượng Thải Y, từ địa khu Ca Tư Lạp khoái tốc quay đầu, tiến về thành Duy Nạp Tư, lại lần nữa chiếm lĩnh thành Duy Nạp Tư, cắt đứt đường lui của cả quân đội Mễ Á Lôi và quân đội Mai Lý Đạt. Tin rằng một khi Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ biết được tin tức Ai Đức Tư Đặc La Mỗ diệt vọng, sẽ lập tức quay đầu nam hạ, lúc này thành Duy Nạp Tư sẽ thành con đường bắt buộc phải qua của bọn họ, chỉ cần quân Lam Vũ khống chế thành Duy Nạp Tư, quân đội của hai nước Mễ Á Lôi và Mai Lý Đạt sẽ như ba ba trong rọ, muốn bắt là được.
Tiếp theo xuất động chính là lục quân hoàng gia Cách Lai Mỹ do Phượng Thải Y chỉ huy, bọn họ từ địa khu Ca Tư Lạp tiến về phía tây bắc, phân thành hai lộ, hình thành thế bao vây kẻ địch, chặt ngang kẻ địch thành mấy đoạn, sau đó tiến hành tiêu diệt bọn chúng. Bọn họ sẽ là chủ lực tiêu diệt quân đội ba nước liên minh, bởi vì chỉ có bọn họ mới mang theo loại vũ khí công thành như dã chiến pháo, đây là lợi khí cần có để đập nạp sự ngoan cố chống cự cuối cùng của kẻ địch.
Đồng thời, vì kìm hãm ánh mắt của kẻ thống trị và quân đội trong nước của ba nước, Dương Túc Phong hạ lệnh, Đao Vô Phong và Đồ Đẩu Châu phân chia suất lĩnh lục quân đặc chiến đội không cần tìm Khắc Lệ Tô Na gây phiền toái, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất, chia ra hướng thủ đô Ba Lâm của vương quốc An Lai và thủ đô Á Lạp Tác của vương quốc Mai Lý Đạt xuất phát, tạo cho kẻ địch cảm giác sợ bóng sợ gió, khiến cho thảo mộc giai binh, không cách nào điều tập binh lực trong nước hữu hiệu tăng viện cho địa khu Tô Khắc La.
Để đạt được mục đích như vậy, hải quân lục chiến đội của Trầm Lăng Vân lại từ địa khu Hoắc Bỉ Á nam hạ, trực tiếp tiến vào biên cảnh Mễ Á Lôi, tiền về Bố Lôi Tư, dưới sự tiếp ứng của hải quân, công kích Bố Lôi Tư. Lần trước sau khi Vũ Phi Phàm oanh kích Bố Lôi Tư, đã trở về Đa Bỉ Nhượng bổ xung lại đạn dược, hiện giờ chính là lúc lại xuất phát, hi vọng pháo kích lăng lệ của hạm đội Vũ Phi Phàm có thể làm Cổ Tư Tháp Phu đệ tam hiểu rõ một điều, đó chính là không thể thắng được quân Lam Vũ, hắn tốt nhất vẫn đưa ra lựa chọn sáng suốt.
Tang Bố suất lĩnh quân đoàn thứ tư của lục quân hoàng gia Cách Lai Mỹ thì tiếp tục đồn trú ở địa khu Ca Tư Lạp, phụ trách duy trì trị an địa phương, khôi phục trật tự địa phương, đồng thời làm tổng dự bị đội, bọn họ phải tăng cường huấn luyện, dùng nỗ lực cao nhất tăng cường sức chiến đấu, để lúc cần thiết có thể phát huy tác dụng. Những tân binh mới huấn luyện hai ba tháng này nếu như tiếp thụ một lần chiến đấu mãnh liệt, có lẽ sẽ trưởng thành mau thêm một chút.
Nhịp độ hành động ào ạt của quân Lam Vũ đương nhiên không thể giấu được mạng lưới tình báo của quân đội ba nước liên minh, hiểu được quân tình vội chuyển gấp cho người quản lý trực tiếp, dưới sự phối hợp thống nhất của Ni Lâm Tùng, lập tức quyết đoán lựa chọn rút lui, khi ba nước rút lui tốc độ so với lúc tiến công nhanh hơn nhiều. Nhưng kỵ binh quân Lam Vũ do Phong Phi Vũ suất lĩnh đã mai phục trận địa lôi liên miên ở nơi bọn họ rút lui, trong từng trận tiếng nổ, nhịp rút lui của quân đội liên minh ba nước vô tình bị trì hoãn lại.
Mà vào lúc này, các lộ bộ đội của quân Lam Vũ mau chóng tiến lên, ngày 1 tháng 10, quân Lam Vũ lại lần nữa khống chế thành Duy Nạp Tư, trải qua liên tiếp gặp phải cuộc chiến bị mai phục và phản mai phục, ngày 3 tháng 10 năm 1728 thiên nguyên, quân đội ba nước liên minh bị bao vây ở địa khu La Lan Các, sáu vạn quân đội ba nước liên minh bị không tới một vạn quân Lam Vũ ôm chặt trong địa khu chu vi không tới một trăm km.
Mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, tâm tư Dương Túc Phong mới hơi thở phào một tiếng, thông qua vô tuyến điện báo chỉ huy chiến đấu đích xác không phải là một chuyện nhẹ nhàng, nhất là tính bào biến hóa làm người ta hoa cả mắt, quả thực là dày vò đầu óc người ta, đối diện với tình báo chớp mắt biển đổi, phải đưa ra phán toán tỉnh táo thực sự không phải là một chuyện dễ dàng. May mà có có hai lão gia hỏa Vân Thiên Tầm và Khắc Lao Tắc Duy Tư ở đây, nếu không bản thân đã sớm ngất xỉu rồi.
Quan quân tình báo lại đưa tới một phần tình báo, Dương Túc Phong liếc qua mấy lượt, không kìm được hoài nghi kêu lên: “Cái gì? Quân đội An Lai động thủ với quân đội Mai Lý Đạt và Mễ Á Lôi? Khắc Lệ Tô Na giam lỏng Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ… Khắc Lệ Tô Na điên rồi?”