Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 327: Chương 327: Mục đích (1)




Dương Túc Phong hồ nghi nhìn vào tình báo trong tay, nếu như phần tình báo này đã trải qua nhiều mặt xét duyệt, xác định không có sai xót, y còn cho rằng là kẻ địch phát ra tin tức giả, để chuyên môn dụ mình mắc câu. Khắc Lệ Tô Na ở thời giẩm mấu chốt lục đục nội bộ, rốt cuộc là mang ý đồ gì? Trước đó một chút dấu hiệu cũng không có, thực là quá đột nhiên.

Chẳng lẽ muốn tạo sự cố kéo dài thời gian, đổi lấy cơ hội nghỉ ngơi.

Dương Túc Phong quay đầu nhìn Khắc Lao Tắc Duy Tư và Vân Thiên Tâm hai tên gia hỏa đang ở trong sương mù, hai người bọn họ hiển nhiên cũng không nắm được mục đích chân chính của Khắc Lệ Tô Na, chính đang ra sức rít khói thuốc, sắc mặt biến đổi không ngừng. Hành động của Khắc Lệ Tô Na đích xác nằm ngoài dự liệu của hai người họ, khiến bọn họ cần thời gian phán đoán lại, cân nhắc lại.

Ước chừng một tiếng sau, quan quân tình báo lại lần nữa đưa tới thông tin liên quan cơ bản quá trình hành động quái dị của Khắc Lệ Tô Na.

Từ sau khi có được tin tức Ai Đức Tư Đặc La Mỗ diệt vong, quân đội ba nước liên minh lập tức quay đầu nam hạ, hi vọng dùng tốc độ nhanh nhất chạy thoát khỏi bước tiến cuồn cuộn của quân Lam Vũ, nhưng bọn họ bị kỵ binh quân Lam Vũ dưới trướng Phong Phi Vũ kiên cường ngăn cản, cuối cùng bị bao vây ở địa khu La Lan Các. Quân đội Khắc Lệ Tô Na tốc độ tiến lên là nhanh nhất, thời gian hành động sớm nhất, con đường được chọn cũng là gần nhất, tựa hồ nàng đối với việc chỉ huy quân đội An Lai có một phương pháp độc đáo, có thể làm tới mức như sử dụng tay chân, sau khi biết đã không thể xông qua vòng vây của quân Lam Vũ. Khắc Lệ Tô Na lập tức hạ lệnh bộ đội an doanh cắm trại, chiếm lấy địa hình có lợi nhất, đồng thời bố trí đầy dủ phương thức phòng bị, đồng thời bắt đầu đào hào xuất, làm vẻ chuẩn bị liều chết kháng cự.

Quân đội do Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ xuất lĩnh cùng tới phía sau, nhưng bọn họ đã mất đi địa hình có lợi nhất, chỉ có thể dựa vào doanh trại quân đội vương quốc An Lai cắm trại xung quanh, trở thành lá chắn ngoại vi của quân đội An Lai. Khắc Lệ Tô Na phái người mời Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ cùng với quan quân tâm phúc của họ tới doanh trướng của mình cùng thương lược việc liên quan tới đối phó với quân Lam Vũ. Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ không nghi ngờ gì, vui vẻ tới dự, kết quả ở doanh trướng Khắc Lệ Tô Na gặp phải kế hoạch giam cầm đã an bài sẵn.

Chuyện xảy ra đột nhiên, Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ không chút phòng bị, đại bộ phận bị bắt ngay tại chỗ, nhưng Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ đương nhiên không thể ngồi yên đợi giết, thủ hạ của bọn họ hăng hái phản kháng, nhưng Khắc Lệ Tô Na đã an bài sát thủ từ trước, tâm phúc và cảnh vệ hai người mang theo đều bị đồ sát vô tình, bao gồm phó quan của Mai Nạp Thiết Mỗ. Tướng quân nổi danh nhất vương quốc Mai Lý Đạt là La Khắc cũng bị Khắc Lệ Tô Na tự tay một kiếm đâm chết. Người An Lai sớm đã quên lời thề ba nước cùng phát ra, tỏ ra hết sức tàn nhẫn và lãnh khốc vô tình, khi vị công chúa yểu điệu đột nhiên xé tấm khăn che dịu dàng, lộ ra khuôn mặt hung tợn, vị tướng quân La Khắc còn không tin nhìn mọi thứ trước mắt, còn cho rằng là Khắc Lệ Tô Na nhất thời phát điên mới làm ra chuyện như vậy, tới khi mũi kiếm nhỏ máu từ ngực mình lộ ra mà đằng sau lưng Khắc Lệ Tô Na lại bình tĩnh buông chuôi kiếm, hắn cuối cùng mới thống khổ tin rằng, Khắc Lệ Tô Na làm thật.

Ni Lâm Tùng phẫn nộ chất vấn Khắc Lệ Tô Na, nhưng Khắc Lệ Tô Na không có bất kỳ câu trả lời nào. Mai Nạp Thiết Mỗ muốn tiếp tục phản kháng, nhưng bị bộ hạ của Khắc Lệ Tô Na dùng cung nỏ nhắm chuẩn vào hắn, hắn nhìn thấy con mắt lãnh khốc của Khắc Lệ Tô Na, lập tức hiểu ra, nữ nhân này tuyệt đối sẽ không thương xót sinh mệnh của hắn, nữ nhân mỹ lệ này dã hoàn toàn tẩu hỏa nhập ma rồi, hắn chỉ đành ngoan ngoãn buông vũ khí của mình xuống, đi về phòng giam bí mật Khắc Lệ Tô Na đã an bài từ trước.

Sau khi giam cầm Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ, Khắc Lệ Tô Na lập tức phái người đem mấy quan quân Mễ Á Lôi và quan quân Mai Lý Đạt ý chí không kiên định lắm nhưng đối với Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ rất trung thành tìm tới, để bọn họ biết tình hình của Mai Nạp Thiết Mỗ và Ni Lâp Tùng, uy bức bọn họ nếu như muốn bảo tồn tính mạng của hai vị thượng cấp, phải ngoan ngoãn cùng mình hợp tác, kết quả trải qua một phen đấu tranh thống khổ, những quân nhân kia đều chấp nhận. Trong trận ám toán không có dấu hiệu gì trước, Khắc Lệ Tô Na dành toàn thắng, quân đội Mễ Á Lôi và quân đội Mai Lý Đạt đều trở thành chư hầu của Khắc Lệ Tô Na.

Biết được một loạt quá trình hành động làm người ta hoa mắt này, ngay cả Vân Thiên Tầm cũng không thể không bội phục:” Nữ nhân này, thật là lợi hại!”

Dương Túc Phong bỏ tình báo xuống, day day huyệt thái dương có chút đau nhức, nghi hoặc nói:” Khắc Lệ Tô Na rốt cuộc muốn làm gì?”

Đần

Khắc Lao Tắc Duy Tư bình đạm nói:” Cô ta muốn đình chiến, cùng chúng ta đàm phán.”

Dương Túc Phong bán tín bán nghi nói:” Trận còn chưa đánh đã muốn đàm phán với chúng ta rồi? Cô ta không phải là mượn cớ đàm phán, thực tế kéo dài thời gian, đợi trong nước phái quân đội cứu viện bọn họ?”

Vân Thiên Tầm lắc đầu, thong thả lãnh đạm nói:” Không phải, Khắc Lệ Tô Na đích xác có ý hướng đầu kháo chúng ta, nếu như cô ta muốn kéo dài thời gian, thì không cần thực sự hạ sát thủ với thuộc hạ của Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ, điều này với vương quốc An Lai sau này không có chút lợi ích nào, ngược lại, cô ta giết người, chính là hướng chúng ta nói rõ, cô ta đã cùng được rồi, cô ta chỉ có đầu kháo chúng ta mới có đường ra, vị công chúa này, không phải người thường đâu! Nhan quang sắc bén, tâm tư giảo hoạt, thủ đoạn ngoan lạt, ngay phó tham mưu trưởng cũng không theo kịp!”

Dương Túc Phong vẫn bán tín bản nghi nói:” Thế ư? Làm sao biết được?”

Khắc Lao Tắc Duy Tư vuốt cằm nói:” Chưa cùng chúng ta tiếp chiến, đã biết không thể thắng, cho nên đầu hàng tự bảo, là nhãn quan sắc bén. Qua lại giữa đồng bọn, bất động thanh sắc, không lộ dấu vết bố trí tất cả, là tâm tư giảo hoạt. Phiên vân phúc vũ, tàn sát đồng liêu, lôi đình vạn quân, giết người thấy máu, kiên quyết dứt khoát, dám làm dám nhận, là thủ đoạn ngoan lạt.”

Dương Túc Phong gật gù, chậm rãi nói:” Các ngươi xác định cô ta thực sự chấp nhận đầu kháo chúng ta? Ta cứ cảm thấy cô ta tựa hồ đang sắp đặt cạm bẫy cho chúng ta chui vào vậy, các ngươi không có loại cảm giác này à?”

Vân Thiên Tầm thong thả nói:” Chúng tôi không có, chúng tôi không tin vào trực giác, bởi vì nó không đáng tin, chúng tôi tin vào phân tích lý trí, nếu như Khắc Lệ Tô Na đúng là muốn tỏ ra yếu thế, dẫn dụ chúng ta chủ động tiến công, cô ta căn bản không cần dùng thủ đoạn như vậy, cho dù cô ta làm ra thủ đoạn này, cũng sẽ không có hiệu quả, đại pháo của chúng ta sẽ không mắc bẫy của cô ta. Nếu như cô ta không có ý đầu hàng, cô ta chỉ cần liên hợp với Ni Lâm Tùng và Mai Nạp Thiết Mỗ cùng chúng ta cá chết lưới rách, hoặc là đột vây thật nhanh, nhưng cô ta không làm thế đã nói rõ tình hình. Tôi nghĩ, cô ta hẳn rất nhanh sẽ biểu hiện ra thành ý, chủ động liên hệ với chúng ta hiệp đàm chuyện liên quan tới đình chiến, nếu như tôi là cô ta, sẽ đi ra ngoài La Lan Các, tự mình cùng tham mưu trưởng hoặc Phong lĩnh ngài đàm phán mặt đối mặt, thông qua phương thức không chảy máu kết thúc chiến tranh.”

Khắc Lao Tắc Duy Tư bình thản tiếp lời:” Đúng là như thế, địa khu La Lan Các đã bị chúng ta bao vây đến giọt nước cũng không lọt, mấy vạn người chen chúc trong địa phương chật hẹp như vậy, cho dù chúng ta không phát động tấn công, mỗi ngày chỉ dùng đại pháo oanh tạc, mỗi phát đạn rơi xuống cũng sẽ tiêu hao không ít người của cô ta, cô ta là người sáng suốt, nhìn những điều cô ta làm là biết. Theo tôi dự đoán, cô ta đơn giản là có hai điều kiện, thứ nhất, muốn chúng ta đảm bảo an toàn sinh mạng của sáu vạn quân đội, muốn chúng ta đối xử tử tế với hoàng thất ba nước liên minh, không thể đối đãi với bọn họ như với Ai Đức Tư Đặc La Mỗ, mà ba nước liên minh cũng sẽ không dính máu thuộc về chúng ta.

Dương Túc Phong có chút không nắm chắc nói:” Cho dù chúng ta chấp nhận hai điều kiện của cô ta, nhưng ba nước liên minh có thể chấp nhận sao?”

Vân Thiên Tầm khinh miệt nói:” Tôi nghĩ không ra ba nước liên minh còn có lực lượng gì chống lại chúng ta tiến vào.”

Dương Túc Phong vẫn không kìm được nhíu mày, y xưa nay không tin thần thoại bánh từ trên trời rơi xuống, cạm bẫy lại có thể, cho nên cân nhắc kỹ càng, vẫn chậm rãi nói:” Nhưng … chuyện này đối với Khắc Lệ Tô Na mà nói có lợi ích gì chứ? Vì sao cô ta lại làm như vậy? Chẳng lẽ chỉ vì không muốn nhìn thấy vương quốc An Lai gặp phải vận mệnh diệt vong?”

Vân Thiên Tầm trầm giọng nói:” Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, đây là chuyện hết sức hiển nhiên…. Bất quá, tôi nghĩ tới khi cô ta và ngài hội diện, cô ta sẽ đề xuất một số yêu cầu đặc thù, cô ta nếu đã dám giết La Khắc, chính là muốn hoàn toàn đầu kháo chúng ta, ra sức vì quân Lam Vũ, vì thế yêu cầu của cô ta hẳn không vượt quá khả năng chúng ta có thể cung cấp.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.