Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 360: Chương 360: Cố nhân tới thăm (3)




Khắc Lệ Tô Na hạ quyết tâm muốn đem mình hiến cho am nhân trước mặt, mình một ngày không có cùng Dương Túc Phong gần gũi da thịt, mình chưa thể tính là hạch tâm của quân Lam Vũ, không thể nào có được sự tín nhiệm hoàn toàn của Dương Túc Phong. Nhưng dù sao nàng là thiếu nữ không có kinh nghiệm, tuy hạ quyết tâm, nhưng không thể tới bước hành động thực tế, thậm chí nàng cảm thấy mình có chút hèn mạt, chính đang do dự đột nhiên cảm thấy thân trên chặt lại, hóa ra là Dương Túc Phong đưa tay ôm lấy nàng, hai tay đang đè lên bộ ngực đầy đặn.

Khắc Lệ Tô Na đột nhiên cảm thấy bị Dương Túc Phong dùng sức ôm lấy, khe khẽ mở mắt ra nhìn , vừa vặn nhìn thấy trên mặt Dương Túc Phong đầy vẻ say mê, ánh mắt lại có dục vọng như dã thú. Khắc Lệ Tô Na thông minh ranh mãnh chớp mắt hiểu được tâm tư của Dương Túc Phong, cũng vui lòng thuận nước đẩy thuyền, ỡm à ỡm ờ phục vào lòng Dương Túc Phong, để y mặc sức dày vò, Khắc Lệ Tô Na tâm ý đã quyết, nhưng cũng không khỏi mặt thẹn đỏ bừng, nàng vốn là một thiếu nữ khá diễm lệ, lúc này mặt đầy thẹn thùng, càng thêm kiều diễm.

Dương Túc Phong đột nhiên cảm thấy một mùi thơm xộc vào mũi, không khỏi tâm thần rung động, dục hỏa càng thích, lúc mơ mơ màng màng cảm thấy người trong lòng tựa hồ không phải là Cung Tử Yên, muốn rút tay rời đi, nhưng lại có chút không nỡ, bất tri bất giác lại ôm Khắc Lệ Tô Na càng thêm chặt, hai tay cũng không thành thật xậm nhập vào dưới y phục của nàng, vuốt vẻ da thịt non mềm. Khắc Lệ Tô Na thừa cơ chậm rãi xoay người, chính diện dán sát vào Dương Túc Phong, hai tay còn ôm lấy eo hông Dương Túc Phong, để song phong săn chắc của mình dán sát vào lồng ngực Dương Túc Phong, chậm rãi ngẩng đầu, khẽ khép mắt lại, môi đào hé ra nhìn Dương Túc Phong.

Dương Túc Phong đang ngây ngất đột nhiên nhận ra sự khác thường của Khắc Lệ Tô Na, còn cho rằng nàng phát giác mình thất thố mà muốn giãy ra, trong lòng cũng trách mình không nên ham mê nữ sắc, phải khống chế nhiều hơn, nhưng lập tức lại nhận thấy Khắc Lệ Tô Na cũng đang ôm mình, trên ngực mình có hai thứ gì đó đầy đàn hồi dụi vào, tiểu phúc và đùi cũng có nhục thể mềm mại đang khe khẽ cọ sát, làm mình cảm thấy khoan khoái vô cùng, không muốn tách ra nữa.

Dương Túc Phong mê đắm cúi đầu xuống, vừa vặn nhìn thấy khuôn mặt thẹn thùa của Khắc Lệ Tô Na ngẩng lên, mi liễu nhướng cao, mắt hạnh khép hờ, cánh môi ướt mọng, gò má ửng hồng, làm Dương Túc Phong nhìn mà vừa yêu vừa thương, không kìm được đầu cúi xuống, hướng cánh môi anh đào ấn tới! Đôi môi Khắc Lệ Tô Na chỉ cảm thấy bị ép vào, lại phảng phất có một thứ gì đó ướt át linh hoạt tiến vào, một cảm giác ngứa ngáy sướng khoái trào lên trong lòng, Khắc Lệ Tô Na không kìm được ưỡn mình, để cánh môi càng dán chặt hơn,

Tay Dương Túc Phong đồng thời thò vào dưới y phục của Khắc Lệ Tô Na, vuốt ve nhũ phong cao ngất, loại cảm giác đầy đặc săn chắc đó có chút giống với Tô Phỉ Mã Vặn hoặc là Tô Phỉ Mã Vĩ, cũng nảy nở, cũng đầy tính đàn hồi, làm y không rời được tay, vừa chà vừa nắn. Khắc Lệ Tô Na đau tới không kìm được cầu xin, nhưng lại làm Dương Túc Phong hưng phấn bội phần.

Sau một phen hôn hít thỏa thuê, Dương Túc Phong đẩy Khắc Lệ Tô Nã ngã trên tấm thảm lông cừu dày của xe ngựa, nhưng thấy Khắc Lệ Tô Na hai mắt mơ màng, đang khẩn trương mà chờ đợi nhìn mình hưởng dụng, Dương Túc Phong chậm rãi cỡi y phục của Khắc Lệ Tô Na. Khắc Lệ Tô Na giả bộ chối từ vặn vẹo thân thể để Dương Túc Phong thuận lợi cởi y phục của nàng, từ cánh môi anh đào phát ra tiếng lí nhí.

Khoảng khắc sau, y phục tuột hết, trước mắt là nhục thể như ngọc của Khắc Lệ Tô Na, nhũ phong trắng muốt đầy đặn nổi bật khe sâu mỹ lệ, nhũ phong căng chặt mê người vươn cao, đính lên một nhũ đầu giống như quả anh đào chín mọng, Khắc Lệ Tô Na tiểu phúc phẳng lỳ, cặp mông tròn lẳn, giữa nơi hai cặp đùi trắng nõn đầy đặn giao nhau, chính là một dải màu đen thần bí, u tĩnh sâu lắng, lặng lẽ đợi y tới khai phá.

Dương Túc Phong tham lam nhìn làn da trắng như tuyết, ánh màu phớt hồng, thân thể đầy đặn trắng nõn mang đường cong mỹ diệu, y cảm thấy nhục thể của Khắc Lệ Tô Na cân xứng như tượng khắc, một chút tỳ vết cũng không có, loại cảm giác non mịn đó không thể nào dùng ngôn ngữ diễn tả. Dương Túc Phong cưỡi trên người Khắc Lệ Tô Na, không kìm được đưa tay đặt lên nhũ phong nảy nở của Khắc Lệ Tô Na ôn nhu vuốt ve. Khi tay Dương Túc Phong chạm vào nhũ phong Khắc Lệ Tô Na, cơ thể nàng khe khẽ run rẩy, nhắm mắt lại hưởng thụ lần ôn nhu hiếm có đầu đời trong mong đợi này.

Bàn tay nóng bỏng của Dương Túc Phong truyền lại cảm giác ôn nhu, cảm giác này này từ nhũ phong của Khắc Lệ Tô Na từ từ lan ra cả người, làm toàn thân nàng sinh ra cảm giác thoải mái. Dương Túc Phong cúi đầu xuống mút lấy nhũ đầu như quả anh đào của Khắc Lệ Tô Na, một bên kia thì dùng ngón tay kẹp lấy nhũ đầu vì bị kích thích mà nhô lên, cả bàn tay đè lên nhũ phong nảy nở hình bán cầu, trên nhũ phong vân vê xoay tròn, bị sự kích thích này Khắc Lệ Tô Na thấy đầu óc tê đi, không kìm được bắt đầu rên rỉ, ý thức cũng dần mơ hồ.

Xe ngựa chiều lòng ngừng tiến lên, lặng lẽ dừng lại, để chủ nhân của nó có thể hưởng thụ trọn vẹn lễ vật vương quốc An Lai tặng cho quân Lam Vũ.

Cũng không biết bao lâu, Khắc Lệ Tô Na cảm thấy hai chân mình bị nhẹ nhàng tách ra, địa phương mềm mại nhất bí mật nhất của nữ nhân hoàn toàn bại lộ tước mặt nam nhân, để đối phương tỉ mỉ thưởng thức và nhấm nháp, không lâu sau, nam nhân lại thở hảo hển trầm thấp, mang theo ngọn lửa thiêu đốt điên cuồng thô bạo thâm nhập vào chốn sâu trong cơ thể nàng, nàng tức thì không kìm được rên lên, đồng thời ôm chặt Dương Túc Phong, loại đau đớn xé rách đó làm nàng có ý nghĩ muốn vào địa ngục, nhưng nàng biết đây là cái giá mình phải trả, cho nên mặc dù đau không sao tả siết, nhưng thủy chung không chảy nước mắt, chỉ không ngừng rên rỉ và thở dốc, để giảm bớt thống khổ nam nhân mang tới cho mình.

Dương Túc Phong thấy Khắc Lệ Tô Na mặc dù cực lực chịu đựng, nhưng hiển nhiên khá là thống khổ, cũng biết Khắc Lệ Tô Na là xử nữ lần đầu, hắn không dám lỗ mãng tiếp tục điên cuồng, đợi tới khi Khắc Lệ Tô Na dần dần thích ứng, mới từ từ bắt đầu tìm kiếm khoái cảm của mình, y hăm hở cưỡi trên người nàng, tung hoành trong thân thể nàng, tìm kiếm khoái cảm không thể nào dùng ngôn ngữ biểu đạt giữa nam nữ.

Tiếng rên rỉ của nữ nhân và tiếng thở dốc của nam nhân xuyên qua khoang xe, khuếch tan bốn phía.

Những chiến sĩ cảnh vệ của quân Lam Vũ sớm đã lặng lẽ tách xa xẹ ngựa, bên xe ngựa chỉ có Tô Phỉ Mã Vận, Đan Nhã Huyến, Tiết Tư Khỉ ba nữ nhân, còn có một số nữ cảnh vệ tỉ mỉ chọn ra, ba người các nàng đương nhiên hỉểu rõ trong xe xảy ra chuyện gì, cũng biết mình lại có thêm một tỷ muội chia sẻ sự tồn tại của Dương Túc Phong, trong lòng nhất thời cũng không biết vui hay buồn, đều chỉ đứng ngây ra đó, nhưng những nữ cảnh vệ kia còn là hoàng hoa khuê nữ giữ mình như ngọc, đối với chuyện nam nữ chỉ hiểu lờ mờ, mỗi người đều cúi đầu xuống, gò má đỏ bừng bừng, tim cũng đập ngày một nhanh.

Đôi nam nữ cuồng nhiệt ở trong xe điên đảo loan phượng, sớm đã quên đi thế giới bên ngoài, cũng không biết bao lâu, Dương Túc Phong đột nhiên phát ra tiếng kêu dài thỏa mãn, sau đó đính chặt vào nơi sâu nhất trong thân thể Khắc Lệ Tô Na đang nhũn ra như bún, ầm ầm bùng phát, lưu lại bên trong vết tích vĩnh viễn không thể xóa đi, Khắc Lệ Tô Na phát ra tiếng rên thật dài, hai cánh tay từ trên thân thể mạnh mẽ của Dương Túc Phong trượt xuống, sau đó im hơi lặng tiếng.

Tô Phỉ Mã Vận có chút không yên lòng, lớn gan lặng lẽ vén rèm xe lên, chỉ thấy trong xe ngựa, hai cỗ thân thể trắng muốt một trên một dưới cứng đờ như bức tượng, nhìn qua rất giống trẻ sinh đôi dính với nhau. Dương Túc Phong còn có thể dùng mắt chào hỏi nàng, Khắc Lệ Tô Na lại phảng phất như đã hư thoát, bọn họ đang thở khe khẽ, đợi cao trào kích thích từ từ lui đi, từ từ lui đi..

Viên Ánh Lạc từ đằng xa chạy chậm tới, trong tay cầm một xấp tư liệu tình báo khẩn cấp, Tô Phỉ Mã Vận đánh mắt cho nàng, Viên Ánh Lạc đem tư liệu tình báo nhét vào trong tay Tô Phỉ Mã Vận, đỏ mặt nói: “Mau chóng giao cho y!” Sau đó chạy đi.

Tô Phỉ Mã Vận đợi một lúc lâu, trong xe ngựa vẫn không có động tĩnh, vì thế hiếu kỳ lật tư liệu trên tay, kết quả ở trên cùng chính là một tờ (đế quốc nhật báo) dày, trang nhất của tờ báo chính là hàng chữ lớn màu đen “Biển San Hô: hải quân Lam Vũ đại thắng hải quân nước Mã Toa!” Sắc mặt nàng tức thì hơi trầm xuống, tiếp tục lật qua nội dụng bên trong, rõ ràng đều là tin tức hạm đội Phất Lai Triệt của hải quân Lam Vũ ở hải vực biển San Hô tiêu diệt hạm đội Phi Dương hải quân nước Mã Toa, chứa đầy sáu trang.

Đan Nhã Huyến từ bên cạnh liếc thấy, sắc mặt cũng hơi biến đổi, cho dù là nàng, cũng có thể mẫn cảm ý thức được, bão táp tới rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.