Du Tiên Phong nâng súng ngang ngực, len lén nhắm ngay tên hải tặc Ca Âu to con này, lẳng lặng chờ đợi Lâm Từ Luật ra lệnh, đối với mục tiêu khổng lồ như vậy, muốn bắn trúng thật sự rất dễ dàng. Lâm Từ Luật tỉnh táo đợi đám hải tặc Ca Âu kia tiến vào tầm bắn trong vòng sáu mươi thước, mới quả quyết hạ lệnh bắn.
Pằng!
Du Tiên Phong không chút do dự giành lấy phát đạn đầu tiên, vừa bóp cò súng, đạn đã gào thét phóng đi, găm ngay giữa trán gã hải tặc to con kia một lỗ thủng, máu từ lỗ đạn bắn vọt ra tung tóe như một đóa hoa tuyết màu máu rực rỡ giữa bóng đêm, gã hải tặc Ca Âu có thân thể cường tráng nhất ấy có chút chấn động, y choáng váng ngửa mặt lên trời rồi ngã xuống, nhưng dù sao thân thể của hắn vẫn rất lớn rất giữ thăng bằng, mặc dù đã chết ngay tại chỗ, nhưng vẫn chưa có ầm ầm ngã chổng vó xuống đất. Ở trong thời gian một giây đồng hồ ngắn ngủi, còn có sáu viên đạn khác lần lượt găm vào trán và lồng ngực hắn, bắn tung tóe thành một chuỗi hoa máu. Rất hiển nhiên, trừ Du Tiên Phong ra, còn có ít nhất sáu chiến sĩ hải quân lục chiến ngắm bắn hắn.
Tên thủ lĩnh hải tặc bị bắn trúng vào chỗ hiểm nên ngay lập tức gục xuống tại chỗ, thi thể hắn đập xuống nền cát làm bụi văng tung tóe, bọn hải tặc Ca Âu còn lại phát giác hành tung của mình đã bị đội hải quân lục chiến Lam Vũ phát hiện, lập tức tiến đến nhanh hơn, trong bóng đêm bọn chúng phát ra từng đợt hò hét làm người khác phải sợ hãi, sau đó vọt nhanh tới, các chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ dốc toàn lực ứng phó để tiến hành đánh trả, mưa bom bão đạn dày đặc đã hoàn toàn ngăn chặn bước tiến của chúng. bọn hải tặc Ca âu ngã xuống từng lớp như ngả rạ.
Tiếng súng nhanh chóng làm bừng tỉnh các chiến sĩ ở các đơn vị hải quân lục chiến Lam Vũ khác, bọn họ rất nhanh phát hiện bên này đang chiến đấu kịch liệt, dưới sự điều động của A Ba Đốn, có hơn một trăm chiến sĩ hải quân lục chiến sung sức lập tức chạy tới tăng viện cho đội đột kích Bạo Hùng. hỏa lực của đội đột kích Bạo Hùng vốn đã phi thường hung mãnh, giờ lại có quân lính sung sức hỗ trợ. Hỏa lực càng thêm mãnh liệt, lập tức đánh cho hải tặc Ca Âu phải tè ra quần, kêu thảm thiết không thôi.
Sau hơn mười giây đồng hồ. bách kích pháo của đội hải quân lục chiến Lam Vũ cũng tham gia cuộc chiến, đạn pháo nã liên hồi vào giữa bọn hải tặc Ca Âu còn sót lại, nổ bùng lên thành những quầng sáng chói mắt. đạn của bách kích pháo nổ mạnh.
Chẳng những tiêu diệt rất nhiều hải tặc Ca Âu, mà quan trọng hơn là khi phát nổ nó phát ra ánh sáng như mặt trời, có thể giúp thấy rõ tình hình của bọn hải tặc Ca Âu đang lén lút tiến công, giúp cho bọn Lâm Từ Luật có thể quan sát càng thêm rõ ràng. Quân Lam Vũ còn chưa phát minh được pháo sáng hoặc súng tầm nhiệt, khi bắn trong bóng đêm hoàn toàn dựa theo cảm giác của bản thân xạ thủ, đương nhiên có xác xuất bắn trật mục tiêu rất cao, khi có ánh sáng từ bách kích. Là có thể đủ để nhanh chóng điều chỉnh thành tầm bắn chính xác.
Dường như lúc Du Tiên Phong bắn phát đầu tiên, đội đột kích Bạo Hùng cũng đồng loạt nổ súng, bọn hải tặc Ca Âu đang hùng hổ xông lên phía trước này, giống như bị va phải bọn quỷ hút máu vô hình, đều đột nhiên có những động tác kì quái. Sau đó lẳng lặng ngã xuống. Bởi vì súng bạo phong vũ bắn ra tốc độ thật sự quá nhanh, nhiều hải tặc Ca Âu đều bị trúng đạn khắp mình. Trong khoảng cách như vậy, uy lực của đạn quá mạnh, chẳng những trực tiếp cướp đi tính mạng bọn họ, thậm chí xé toạc thân thể của bọn họ, nhiều hải tặc Ca Âu bị trúng đạn vào đầu. Đều vỡ đầu óc bay tung tóe, nhìn vô cùng kinh khủng, nhưng bóng đêm đen kịt đã góp phần che giấu hết thảy.
Số hải tặc Ca Âu tiến tới đều rơi rụng hàng loạt, rất nhanh đã đánh mất hai phần ba binh lực, số hải tặc Ca Âu còn lại cứ ngẩn tò te, tựa hồ không biết là nên tiếp tục tiến lên hay là lui về phía sau, nhưng theo tiếng rống của một tên thủ lĩnh, bọn hải tặc Ca Âu này không lui lại, mà tiếp tục ương ngạnh lao về phía trước, như thể tiếng gầm của tên thủ lĩnh hải tặc đã vẽ nên một tương lai tươi sáng cho bọn chúng tiếp tục nỗ lực.
Du Tiên Phong giương súng Mitch lên, muốn bắn một phát giết chết tên thủ lĩnh hải tặc kia, nhưng động tác của hắn hơi chậm, nòng súng của hắn vừa mới chuyển dời đến giữa trán tên thủ lĩnh hải tặc kia, thì đã phát giác ngay giữa trán hắn đã thủng một lỗ, máu tươi văng ra tung tóe, sau đó không kịp rên một tiếng đã ngã quỵ xuống mặt đất, bọn hải tặc Ca Âu sau lưng hắn không kịp dừng bước, theo quán tính đạp một phát giẫm bẹp hắn vào trong mặt đất.
Tiếc nuối buông ngón tay đang đặt nơi cò súng ra, Du Tiên Phong lạnh lùng quan sát bọn hải tặc Ca Âu còn sót lại, xem có còn mục tiêu có giá trị nào nữa hay không, kết quả hắn rất nhanh đã hoàn toàn thất vọng. số hải tặc Ca Âu đến đây tập kích, ước chừng có sáu bảy trăm tên, dưới hỏa lực mãnh liệt của hải quân lục chiến Lam Vũ không tới một phút đồng hồ đã chết hết một phần ba, tiếp theo lại có tiếp một phần ba ngã xuống dưới uy lực của hỏa pháo, hiện tại còn sót lại không tới một trăm người, hơn nữa, số hải tặc Ca Âu còn sót lại không tới một trăm tên cũng bị hàng rào thép gai của hải quân lục chiến Lam Vũ dựng lên tạm thời ngăn cản toàn bộ, bọn họ chen chúc bên ngoài hàng rào, không có cách nào xuyên qua hàng rào để tiến hành công kích, hoài công vô ích trở thành bia ngắm bắn tự do cho các chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ.
Quả nhiên, đối mặt với hải tặc Ca Âu đang bị hàng rào thép gai ngăn trở, hải quân lục chiến Lam Vũ nắm bắt cơ hội tốt, các loại vũ khí đều nhằm thẳng về hướng đó mà nã đạn, bách kích không ngừng phóng ra, súng cũng rà từng đợt liên hồi kỳ trận, không tới hai mươi giây đồng hồ, phía trước hàng rào, không còn thấy bóng sáng hải tặc Ca Âu nữa, vô số thi thể hải tặc Ca Âu mắc vào hàng rào tòng teng, trong tiếng súng ác liệt vẫn có thể nghe được rõ ràng tiếng máu chảy tong tong từ trên người bọn chúng đang rỏ xuống.
Song, trong khi giao chiến kịch liệt, ngẫu nhiên cũng có trường mâu từ bên hải tặc Ca Âu phóng vào trận địa phòng ngự của đội hải quân lục chiến Lam Vũ bởi vì hàng rào thép gai cách phòng ngự trận địa của quân Lam Vũ không đầy ba mươi thước, vừa vặn vây bọc trong phạm vi trường mâu của hải tặc Ca Âu có thể tiếp nhận, đối với loại vũ khí nặng từ trên trời giáng xuống này, các chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ cũng không có biện pháp tốt để đối phó, trừ phi cương khôi có thể ngăn cản trường mâu, nếu không nhất định là không chết cũng trọng thương nguy hiểm đến tính mệnh, không lâu sau có mấy chiến sĩ hải quân lục chiến Lam Vũ bị thương hoặc hy sinh vì nguyên nhân đó.
Vũ Văn Nghiệt bởi vì bị tiêu thương đâm trúng, nên được gấp rút đưa vào bệnh viện dã chiến, căn cứ vào lời thầy thuốc nói, hắn cần ít nhất thời gian nửa năm mới có thể hoàn toàn cử động bình thường trở lại, còn về phần còn có thể đảm đương khối lượng công việc nặng nề của bộ đội đặc chủng đội lục chiến như vậy hay không, thì vẫn còn chưa biết, bởi vậy có thể tưởng tượng mức lợi hại của loại trường mâu nhanh không chớp mắt này. Loại trường mâu tiêu thương này thoạt nhìn rất không thu hút, nhưng khi được nắm giữ trong tay hải tặc Ca Âu, lại thật sự có thể uy hiếp tính mạng con người. mặc dù Đặc Lan Khắc Tư cùng phụ thân khi còn sống không hợp nhau mấy, nhưng đôi lúc ngẫu nhiên cũng nghe phụ thân nói qua sự lợi hại của trường mâu hải tặc Ca Âu, liên tục nhắc nhở các chiến sĩ phải chú ý, nhưng trong lúc kịch chiến, bản lĩnh phóng trường mâu thuần thục của hải tặc Ca Âu vẫn gây ra thương vong nhất định của quân Lam Vũ.
Trong lúc tiến công hải tặc Ca Âu, không ngừng phát ra tiếng kêu kì quái, tiếng kêu của bọn chúng phi thường quái dị, tựa hồ không phải tiếng kêu của con người, nhưng bọn họ thoạt nhìn lại rõ ràng là hình dáng con người, tối thiểu thì bên ngoài cũng chẳng khác nhau mấy so với loài người, quả thực làm cho Lâm Từ Luật cùng Du Tiên Phong trong lòng đều hồ nghi mãi không thôi, nhưng với trí lực của bọn họ, hoàn toàn không thể giải thích được.
Trong truyền thuyết xa xưa kể lại, hải tặc Ca Âu đến từ đại lục Ai La Phật xa xôi, nhưng bọn họ cũng không phải là bộ tộc nguyên thủy sinh sống trên đại lục Ai La Phật, mà là sinh sống ở trên biển gần đại lục Ai La Phật, mà trên đại lục Ai La Phật đều là những người man rợ còn chưa hoàn toàn tiến hóa, nghe nói năng lực bọn họ nếu so với hải tặc Ca Âu càng thêm cường hãn, nhưng trình độ văn minh của bọn họ lại vô cùng lạc hậu, bọn họ thậm chí không có chữ viết của chính mình, chỉ có thứ ngôn ngữ riêng mà người ngoài không cách nào giải thích được.
Bách kích pháo không ngừng gào thét rơi vào hàng ngũ hải tặc Ca Âu, phát ra tiếng vang vô cùng kịch liệt, nhưng vẫn không cách nào hoàn toàn át đi tiếng hú chẳng khác nào tiếng hú dã thú của hải tặc Ca Âu, loại tiếng hú này khi rống lên một tiếng, nghe vừa bi thảm vừa chói tai, tựa hồ có thể gây chấn động thần kinh con người. Lâm Từ Luật cùng Du Tiên Phong đều không tự kìm hãm được sinh ra sự hoài nghi như nhau: Rốt cục hải tặc Ca Âu có phải là người hay không?
Nhìn bọn hải tặc Ca Âu đã bị đánh cho tơi bời hoa lá, Du Tiên Phong tò mò hỏi:“Ngươi có hiểu bọn chúng đang gầm rú cái gì không?”
Triệu Chi Vũ vắt óc suy nghĩ một chút, nghiêm trang nói:“Cho chúng ta năm trăm kim tệ một người để mua một con đường sống......”
Quý Nhạn Bình chẳng muốn động đầu óc, không nhịn được nói:“Lát nữa chúng ta đi tới bắt lấy hai tên hỏi vài câu chẳng phải sẽ biết hay sao?”
Du Tiên Phong gật đầu khen chí phải:“Có lý, ta đi bắt......”
Lời còn chưa dứt, thì hắn đã trợn tròn mắt, thì ra, bọn họ có muốn bắt cũng không còn kịp nữa, toàn bộ hải tặc Ca Âu đã bị tiêu diệt. gã hải tặc Ca Âu cuối cùng đã bị Lâm Từ Luật bắn một phát chết tươi.
Lâm Từ Luật lui lại phía sau một đống đá, âm thầm không một tiếng động bóp cò súng, chẳng khác nào đang tập bắn súng trong trường bắn, nhìn thấy kết quả mười một phát súng bắn chết chín tên hải tặc Ca Âu cảm thấy vô cùng chán nản, hắn cho rằng mình còn có thể bắn tốt hơn thế nữa.