Nhưng quan quân thông tin và quan quân hàng hải đều không có hành động nào, Dương Túc Phong đã diện lệnh vô cùng rõ ràng, nhiệm vụ của hạm đội Phất Lai Triệt không phải là tiêu diệt đơn vị hạm đội thần bí kia, mà là tiêu diệt hải tặc Solomon.
Phất Lai Triệt tự ý sửa đổi mệnh lệnh, đấy là điều tuyệt đối không thể được, mặc dù bọn họ là quan quân cấp thấp, nhưng cũng có quyền lực cự tuyệt chuyện làm bậy làm bừa của Phất Lai Triệt.
Trong lòng bọn họ cho rằng, nếu như Phất Lai Triệt mà không phải là anh rể của Dương Túc Phong, thì hắn cũng không dám ngông cuồng như thế, hơn nữa, hắn sớm đã bị cách chức rồi.
- Đám khốn kiếp ác ngươi chứ …
Phất Lai Triệt chỉ đành gắt gỏng nhỏ giọng nguyền rủa mấy câu, đúng là hắn có gan để làm trái lại mệnh lệnh của Dương Túc Phong, nhưng những quan binh thủ hạ này thì lại tuyệt đối là không dám.
Dương Túc Phong có đôi lúc nhìn qua thì rất là dễ nói chuyện, nhưng một khi chấp hành quân pháp, cũng là rất khủng bố, sự kiện đảo Sùng Minh bị tập kích vừa mới qua đi, tới ngay cả Trầm Lăng Vân cũng bị sử phạt rồi, bọn họ làm sao còn dám làm trái quân lệnh nữa?
Huống chi thượng tướng hải quânVũ Phi Phàm quan tư lệnh của hải quân quân Lam Vũ trước nay thưởng phạt rõ ràng, bọn họ đều tâm phục khẩu phục, tuyệt đối không dám làm ra chuyện chống lại mệnh lệnh.
Sau khi nhận được tin tin xuất hiện hạm đội thần bí có khả năng là hạm đội hải quân của nước Mã Toa, Dương Túc Phong và Vũ Phi Phàm đều tức tốc đưa ra phản ứng, bọn họ hạ lệnh rút ra hạm đội Tô Chẩm Thư hỏa tốc nam hạ, tiến hành chặn đứng ngay phía trước mặt của đơn vị hạm đội thần bí kia, đồng thời mệnh lệnh hạm đội Khắc Lý Khắc Lan thần tốc tây tiến, tiến hành ngăn chặn ở bên cạnh của đơn vị hạm đội thần bí kia.
Nếu như đối phương vẫn không chịu tỏ rõ thân phận, vậy thì cứ dùng vũ lực ép đối phương phải lộ ra thân phận, căn cứ vào dự đoán của Vũ Phi Phàm hạm đội hải quân không có bất kỳ một ký hiệu nào này, nếu không phải là do hạm đội hải quân nước Mã Toa ngụy trang, thì chính là hạm đội hải quân của đế quốc Ngả Phi Nỉ.
Đế quốc Ngả Phỉ Ni cũng là một cường quốc hải quân hiếm có, mặc dù ở xa tận phía cực bắc của đại lục Y Vân, rất ít người biết tới sự tồn tại của bọn h.
Có điều nơi đó ở trong truyền thuyết là của vào thiên đường, đế quốc Ngả Phỉ Ni mỗi năm đều có thể kiếm được không ít mỗi lợi từ địa phương thần bí nào đó, cho nên hải quân của bọn họ luôn luôn rất hùng mạnh, nhưng dó một số hiệp nghị thần bí hạn chế, hải quân của đế quốc Ngả Phỉ Ni rất ít khi xuất hiện ở hải vực Solomon.
Để tránh khỏi phát sinh xung đột dưới tình huồng không rõ ràng với hải quân đế quốc Ngả Phi Ni, Dương Túc Phong và Vũ Phi Phàm đều quyết định cho hạm đội thần bí này một lối thoát, đợi tới khi làm rõ thân phận của bọn chúng rồi mới động thủ.
Đã không ra tay thì thôi, ra tay là phải dồn đối phương vào chỗ chết, đây chính là phép tắc từ trước tới nay của quân Lam Vũ. Cho dù Phất Lai Triệt có đầy một bầu nhiệt huyết, nhưng vẫ bị cự tuyệt một cách vô tình.
Nhiệm vụ của hạm đội Phất Lai Triệt rất đơn giản, cũng rất rõ ràng, đó chính là tiêu diệt hải tặc Solomon, đồng thời điều phái quân hạm theo dõi tung tích của hạm đội thần bí kia, tùy thời báo cáo vị trí của hạm đội thần bí.
- Con mẹ nó! Thế này thì đúng là lão tử bị phạt đứng rồi!
Phất Lai Triệt thẹn quá hóa giận nói, hung hăng rút Hoàng Kim Nguyệt Nha Quân Đao lại cắm vào trong vỏ đao, trong lòng hỏng rất hiểu, muốn có ý đồ với hạm đội thần bí kia đã là không có khả năng lắm nữa rồi, hi vọng duy nhất chính là xem xem có thể tìm được chuyện gì khác tiêu khiển một chút hay không.
Đi đi lại lại trên hạm đội mấy vòng, Phất Lai Triệt cuối cùng cũng chỉ đành chấp hành mệnh mệnh của Dương Túc Phong, cho dù nội tâm của hắn, sớm đã bay lên trên người đơn vị hải quân thần bí kia rồi, nhưng cơ thể của hắn thì lại không thể không dừng lại ở nơi này tiếp tục chiến đấu với bọn hải tặc Solomon đáng ghét kia. Trong lòng Phất Lai Triệt mơ hồ có chút hi vọng, có lẽ làm thịt đám hải tặc Solomon này xong, hạm đội Phất Lai Triệt vẫn có thể tham dự trận quyết chiến với hải quân nước Mã Toa.
- Cái kế hoạch a chết tiệt!
Phất Lai Triệt nhỏ giọng làu bàu, giọng nói không được rõ ràng, nên người bên cạnh đều không nghe được rõ ràng.
Trong toàn bộ hạm đội Phất Lai Triệt, chỉ có bản thân Phất Lai Triệt là hiểu rõ được kế hoạch “a” là có ý nghĩa gì, đây là một cái kế hoạch chưa được chín muồi, là một kế hoạch cần phải có tư liệu tình báo của A Phương Tác mới có thể xác định cuối cùng được.
Kế hoạch a này đối với quân Lam vũ mà nói có ý nghĩa rất sâu xa. Nhưng chết tiệt một điều là, lại cứ không thể nào liên hệ được với A Phương Tác, cho nên cao tầng quân Lam Vũ cũng không thể xác định cuối cùng việc triển khai kế hoạch a.
Sau khi hạm đội thần bí rút lui, khí thế của hải tặc Solomon bị trấn áp trở lại, bời vì đại đa số Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ đều đã quay đầu lại, tiếp tục đối phó với bọn chúng.
Hỏa pháo mãnh liệt lại một lần nữa bao phủ lên những con thuyền hải tặc bỏ trốn, đem vùng hải vực này lại trờ thành một vùng biển lửa, không ngừng có chiến hạm hải tặc bị đánh trúng rồi phát nổ, hoặc là bốc chảy bùng bùng, nhưng đa phần là bị đạn bắt sượt không ngừng bắn trúng, vết thương càng lúc càng nhiều, cuối cùng không còn cách nào chìm xuống mặt biể đã bập bềnh đầy những xác người.
Đáng thương nhất vẫn là những chiếc chiến đấu hạm cỡ nhỏ, bọn chúng mặc dù là linh hoạt nhất, cũng là có tốc độ nhanh nhất, nhưng cũng là bị nguy hiểm nhất, đám hải tặc ở trên chiến hạm chí có thể âm thầm cầu khẩn ông trời phụ hồ, đừng để pháo đạn của quân Lam Vũ bắn trúng, nếu không khẳng định là sẽ có kết cục tan xương nát thịt.
Có điều cho dù không bị bắn trúng trực tiếp, nhưng nếu như có đạn bắn sượt rơi xuống bên cạnh mà nói, thì bọn chúng cũng sẽ bị sóng biển cực lớn sinh ra do vụ nổ lật tung, mà ở trên mặt chiển chiến hóa ngập trời này, rơi xuống nước gần như có ý nghĩa là chỉ còn một con đường chết.
Phất Lai Triệt đem sự phẫn nộ và thất vọng của mình phát tiết hết toàn bộ lên trên người hạm đội hải tặc, không ngừng hò hét, yêu cầu Long Nha chiến hạm tiếp tục tăng cường tốc độ phát xạ pháo đạn, hắn muốn dùng hỏa lực mãnh liệt nhất bao phủ hết lấy cả một vùng hải vực lớn này, đem tất cả mục tiêu ở trong hải vực này đều biến thành tro bụi.
Uỳnh uỳnh uỳnh…
Quan chỉ huy pháo đạn Tái Nhĩ Đại một lần nữa tổ chức thành công một lượt phát xạ đồng loạt, pháo đạn dày đặc lại một lần nữa dàn hình ngôi sao năm cánh rơi xuống, lại đánh trúng ít nhất trên năm chiến hạm hải tặc mục tiêu.
Loại pháo kích theo hình dạng sao năm cánh này, chính là phương pháp đối phó với chiến hạm hải tặc đông đúc hữu hiệu nhất mà hải quân quân Lam Vũ mò mẫm ra trong lúc huấn luyện. Có thể bao phủ khu vực mặt biển rộng lớn một cách hữu hiệu nhất, khiến chiến hạm kẻ địch ở trong vùng hải vực đó ít nhiều gì cũng sẽ bị pháo đạn rơi xuống đánh trúng.
Bất quá, loại pháo kích này rất chú trọng tới kỹ thuật, đối với bản thân quan chỉ huy pháo đạn có yêu cầu năng lực rất cao, yêu cầu hắn phải có năng lực quan sát mẫn cảm nhất, năng lực phán đoán chính xác nhất và năng lực tính toán nhanh chóng nhất. Yêu cầu đối với các pháo thủ của Long Nha chiến hạm tham dự pháo kích cũng rất là cao, cần phải hoàn thành phát xạ trong vòng hai giây sau khi tiếp nhận được mệnh lệnh, cho nên dù là hải quân quân Lam Vũ, thì cũng không thể sử dụng liên tục được.
Hạm đội hải tặc Hải Lôi Đùng cuối cùng cũng quân không thành quân rồi, lúc vừa mới bắt đầu bỏ chạy thì còn có thể nói là có một chút trình tự trước sau, chứ bây giờ thì hoàn toàn không còn gì nữa, chỉ còn lại thuần túy là bỏ chạy.
Vì tranh đoạt con đường bỏ chạy, bọn chúng thậm chí là tự tương tàn, chiến đấu hạm cỡ lớn không chút thương xót hất văng chiến hạm cỡ nhỏ, làm cho nó bị lật tung tức khắc thậm chí là xô vỡ nát, sau đó đó xọn dẹp con đường bỏ chạy.
Thế nhưng, những chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn này thường thường trở thành mục tiêu công kích của Long Nha chiến hạm quân Lam Vũ, bọn chúng căn bản là không có cơ hội chạy thoát thân, liên tục sau một phát hoặc là vài phát pháo đạn rơi xuống, bọn chúng liền trở thành vật bồi táng của vùng địa ngục A Tu La này.
Hạm đội A Phương Tác cũng gia nhập vào chiến trường, chuyên môn chọn hồng mềm để bóp, mặc dù nhìn qua thì không được vinh quang cho lắm, nhưng đây cũng là chuyện duy nhất hiện nay mà hạm đội A Phương Tác có thể làm được rồi.
Bọn họ chuyên môn đuổi theo những chiếc chiến hạm hải tặc cỡ nhỏ, sau đó dùng súng trường Mễ Kỳ Nhĩ giết những tên hải tặc ở trong tầm bắn của bọn họ, làm như vậy hiệu quả bình thường đều không được lớn, dù sao thì hủ hạ của A Phương Tác đều không sở trường dùng vũ khí hạng nhẹ xạ kích chính xác cho lắm, bất quá đây cũng là biện pháp duy nhất mà bọn họ có thể tham gia vào trong chiến đấu.
Thế nhưng, ngay khi hạm đội Phất Lai Triệt hải quân quân Lam Vũ và hạm đội A Phương Tác muốn hình thành vòng bao vây chặt chẽ thì chòi quan sát lại một lần nữa báo cáo, phát hiện hạm đội hải tặc lai lịch không rõ ràng, cũng có rất nhiều chiến đấu hạm cỡ lớn và chiến hạm tầm trung và nhỏ.
Phất Lai Triệt sau khi nhận được báo cáo, thì không kìm được mắt hơi mở to ra, chẳng trách mà cả đường đi đều không gặp được chiến hạm của hải tặc Solomon, thì ra là tập trung toàn bộ ở nơi này đi lễ chùa rồi.
Đúng là đi mòn gót sắt không được việc, có được lại chẳng hề phí công! Hải tặc Solomon đại khai là cũng nhận ra được quyết tâm của Dương Túc Phong, cho nên nhất tề chạy tới đảo Tinh Gia Khắc để tham dự náo nhiệt rồi.
- Điều chỉnh phương hướng, chuẩn bị chiến đấu.
Phất Lai Triệt cảm thấy huyết địch toàn thân mình đều sôi trào lên rồi, một hạm đội thần bí chạy đi, lại một hạm đội hải tặc chạy tới, xem ra chuyến đi tới hải vực Solomon này thu hoạch đúng là không nhỏ.
Long Nha chiến hạm của hạm đội Phất Lai Triệt hải quân quân Lam Vũ lại bắt đầu điều chỉnh hướng đi, pháo hỏa ở phía trước hạm đội A Phương Tác tức thì trở nên thưa thớt, những chiếc chiến hạm hải tặc Hải Lôi Định còn mạng chống đỡ tới lúc này vội vàng nắm chắc cơ hội này để bỏ chạy. Mặc dù hạm đội A Phương Tác không ngừng dùng vũ khí hạng nhẹ xạ kích bọn chúng, nhưng đáng tiếc là ở bên trên mặt biển mệnh mông này, tác dụng của vũ khí hạng nhẹ đúng là không lớn.
- ***! Lại là thằng chó đẻ nào nữa thế?
Thương Hải một lần nữa phẫn nộ gầm lên, bình thường hạm đội A Phương Tác luôn luôn đuổi cho đám hải tặc chạy đông chạy tây, đuổi tới xa tít mù tắp, đối phương đều không chịu dừng lại cùng bản thân làm một trạn chiến đấu quang minh chính đại .
Thế nhưng xui xẻo thế nào lại đúng vào khi hạm đội A Phương Tác không có đạn pháo, thì gần như tất cả hải tặc Solomon đều xất hiện, làm sao có thể bảo hắn không phẫn nộ cho được?
- Giáp chiến! Giáp chiến! Giáp chiến!
A Phương Tác để trần thân trên, đứng trên boong thuyền gần rút, phảng phất như chỉ có đánh giá là cà mới có thể thỏa mãn được dục vọng chém giết nguyên thủy nhất của hắn.
Hắn vung lên một cây trường mâu rỉ sét không biết là lôi ra từ chỗ nào, giống như bản thân lại quay về thời đại Trung Cổ nhiệt huyết sôi trào vậy.
Hạm đội A Phương Tác sớm đã tiến vào trạng thái đánh giáp là cà, tất cả các thuyền viên bao gồm cả Thương Hải trong đó đều đã sẵn sàng đón địch.
Có điều, bọn họ chẳng thể “anh dũng” được như A Phương Tác, còn đi tìm trường mâu để chiến đấu, bọn họ đều nằm chắc ở trong tay đều là vũ khí mà quân Lam Vũ đưa cho bọn họ, bao gồm cả súng trường Mễ Kỳ Nhĩ và súng Mauser, rất nhiều người đều đã mài đi dầu ruồi ở trên nóng súng Mauser, để tiện cho việc nhét vào hông.
Trong lúc đánh giáp là cà, thương thì cần phải dùng hai tay leo thừng, cắm súng Mauser vào bên hông chính là biện pháo mau chóng nhất an toàn nhất.
Phất Lai Triệt so với A Phương Tác thì còn dứt khoát triệt để hơn, điều động đại bộ phận Long Nha chiến hạm tới đối phó với hạm đội hải tặc vừa mới xuất hiện kia, muốn dùng hảo pháo mãnh liệt nhất đề chào đón đối phương.
Dương Túc Phong không biết là xuất phát tử suy tính gì, cố ý thả đi hạm đội thần bí của hải quân nước Mã Toa, ném mình vào trong cái góc nà tiêu diệt bọn hải tặc, mình không giáo huân cho bọn hải tặc Solomon này một bài học nhớ đời thì không chịu được.
Chòi quan sát mau chóng phân biệt ra, xuất hiện từ phía đông bắc chính là hạm đội hải tặc của Lặc Ngõa Sắt Nhĩ, lão nhị của đám hải tặc Solomon.
Tổng cộng có mười sáu chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn và ba mươi chiến hạm cỡ trung và nhỏ. Hạm đội hải tặc của Lặc Ngõa Sắt Nhĩ cùng đã phát hiện ra sự tồn tại của hạm đội Phất Lai Triệt chủ lực hải quân quân Lam Vũ, nên lập tức quay đầu bỏ chạy ngay, chiến đấu hạm của bọn chúng mau chóng rẽ ngoạt trước nòng pháo của quân Lam Vũ, lưu lại một dấu vết màu trằng cong cong thật dài ở trên mặt biển.
Lặc Ngõa Sắt Nhĩ kỳ thực là hoàn toàn xui xẻo đụng đầu vào tường, hắn vừa vặn từ bên cạnh đi qua, nghe thấy bên này có tiếng pháo nổ, còn cho rằng là hạm đội Hải Lôi Đình lại cùng hạm đội A Phương Tác đánh nhau rồi, vốn mang tâm lý hận A Phương Tác thấu xương, Lặc Ngõa Sắt Nhĩ quyết định đi tới tạm thời làm tay chân một phen cho Hải Lôi Đình, tiêu diệt A Phương Tác trước rồi hãy nói.
A Phương Tác cướp bóc không ít vật tư của hắn, lại còn đánh chìm mười mấy chiếc quân hạm của hắn nữa, Lặc Ngõa Sắt Nhĩ rất muốn lấy cái đầu của A Phương Tác đem về làm bô đựng nước tiểu.
Nhưng mà chính bời cái tâm lý thù hận này làm cho Lặc Ngõa Sắt Nhĩ hối hận không kịp, hắn thế nào cũng không ngờ được rằng, xuất hiện ở đảo Tinh Gia Khắc, chẳng những có mỗi hạm đội A Phương Tác, còn có hạm đội chủ lực của hải quân quân Lam Vũ.
Lặc Ngõa Sắt Nhĩ kinh hoàng khiếp vía, vội vàng hạ lệnh quay đầu bỏ chạy, bằng vào chút xíu lực lượng này của hắn, làm sao có thể là đối thủ của hạm đội chính quy hải quân quân Lam Vũ được?
Song Phất Lai Triệt trong cơn phẫn nộ làm sao có thể để cho hắn có thể bỏ chạy cho được?