Đám người Cổ Địch Sâm và Vũ Phi Phàm mặt mày nhăn nhỏ mà cuối cùng cà hai bên đều không được hải lòng.
Suy cho tới cùng vẫn là do thiếu thốn nhân khẩu.
Đương nhiên, nhân khẩu nhiều mà không có tổ chất cũng không được, hiện giờ ở trong khu vực quân Lam Vũ không chế, chuyện không nhận ra nổi một chữ to như cái đầu hết sức phổ biến.
Ở địa khu vương quốc Ương Già hoặc là vương quốc Lâu Lan, có rất nhiều thôn trấn không tìm đâu ra được một người biết chữ, ảnh hưởng cực lớn tới sự phát triển kinh tế và truyền bá văn hóa của quân Lam Vũ.
Bời thể đề cao tỉ lệ sống sót và sinh sản của trẻ em, thì văn hỏa giáo dục cũng phải theo kịp, nếu không toàn dân mù chữ cũng chỉ có lãng phí lương thực một cách vô nghĩa.
Luật nghĩa vụ giáo dục mà phủ đại độ đốc Y Vân ban bố ra, chính là nhằm khắc phục vấn đề này.
Luật nghĩa vụ giáo dục quy định một cách rõ ràng, phế trừ giáo dục tư thục, toàn bộ tiến hành áp dụng giáo dục công lập.
Luật nghĩa vụ giáo dục quy định rõ ràng, trẻ em tới tuổi phải được tiếp thục giáo dục, bất kỳ một ai cũng không phép ngăn cản, tất cả trưởng học trung tiểu học toàn bộ miễn phí, kiên quyết không được phép làm chuyện treo đầu dê bán thịt chó, bất kỳ hành vi thu phí nào đều cũng sẽ bị pháp luật trừng phạt.
Trong khu vực quân Lam Vũ khống chế, phủ đại đô đốc Y Vân đầu tư vô số tài chính, để xây dựng các trường trung học và tiểu học, đồng thời hoàn thiện các cơ sở trang bị khác.
- Trước nay các ngươi đều nói quân phí là cái động không đáy, nhưng ban nội chính các ngươi tiêu tiền xem ra cũng là một cái động không đáy.
Dương Túc Phong cảm khái nói bên trong điện báo với Cổ Địch Sâm, do nhu cầu kiến thiết rất nhiều trang thiết bị cơ sở và trường học, khoản tài chính cực lớn do A Phương Tác đưa về đã tiêu hoa gần như hết sạch rồi.
Vấn đề tương đối nhức nhối còn có cả việc quan hệ giữa quân Lam Vũ và gia tộc Phong Hỏa Vân Long.
Từ sau khi triều đình đế quốc Đường Xuyên ban bố mệnh lệnh điều chỉnh khu vực hành chính và bổ nhiệm nhân sự mới, quan hệ giữa quân Lam Vũ và gia tộc Phong Hỏa Vân Long liền trở nên tương đối vi diệu.
Hiện giờ Kim Xuyên đạo mà quân Lam Vũ khống trế, đã bị triều đình phân cho Long gia quản hạt, rõ ràng là để ly gián quan hệ giữa quân Lam Vũ và Long gia.
Vốn Dương Túc Phong cho rằng Long gia sẽ không coi chuyện này là thật, càng không thể vì điều này mà ảnh hưởng tới quan hệ giữa quân Lam Vũ và Long gia, nhưng hiện ra xem ra tựa hồ đã có chút sai lệch rồi.
Dương Túc Phong vốn hi vọng Long gia có thể ủy phái Long Ngâm tới thương đàm mặt đối mặt với mình, mọi người cùng thẳng thắn giao lưu suy nghĩ ở trong lòng. Nhưng đáng tiếc là hành động của Long Ngâm nghe nói đã bị các trưởng bối ngăn cản, Long gia chỉ phái một nhân viên ngoại giao chuyên nghiệp tới thăm dò ý hướng của quân Lam Vũ, nên quân Lam Vũ cũng ủy phái Mã Khôn đi đối phó cho có.
Mặc dù cuối cùng tựa hồ hoàn toàn không được một thành quả gì, nhưng Dương Túc Phong biết rằng, Long gia đã bắt đầu có sự chia cách với quân Lam Vũ rồi.
- Ngươi cảm thấy hết sực nực cười có phải không? Có đôi lục những người này chỉ nhìn thấy những lợi ích mê hoặc, mà lại quên đi mất năng lực của bản thân.
Dương Túc Phong từng rất cảm khái nói với Cổ Tư Đinh. Cảm thấy vô cùng tiếc nuối cho hành vi của Long gia, nếu như Long gia bời vì sự kiện này mà nảy sinh chia rẽ với quân Lam Vũ, thì thực sự là hoàn toàn không đáng.
Đây rõ rành rành là một âm mưu chia cách ly gián của trièu đình, nhưng bọn họ đã hoàn toàn bị lợi ích làm cho mờ mắt.
- Có lẽ phải đụng đầu vào tường rồi thì bọn họ mới có thể tỉnh táo ra được.
Cổ Tư Đinh bình tĩnh nói, trong đôi mắt ánh lên vẻ háo hức.
Trong khoảng thời gian một năm trước đó, Cổ Tư Đinh đều nằm dưỡng bệnh, không hề xuất hiện trong quân bộ quân Lam Vũ. Hiện giờ đã qua tiết xuân, bệnh của hắn vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn, nhưng Cổ Tư Đinh đã không thể nhẫn nại được nữa, liền đi theo con thuyền chở nhóm binh sĩ đầu tiên của sư đoàn bộ binh 101 đi tới Kim Xuyên đạo.
Ly khai quân bộ quân Lam Vũ thời gian hơn một năm trời, Cổ Tư Đinh cần phải mưu tình một số hành động chiến thuật thành công để khôi phục lại trình độ của mình, Long gia ở Anh Xuyên đạo và Xích Luyện giáo ở Ngân Xuyên đạo đều là mục tiêu mà hắn nhắm tới.
Ở trên mặt bàn của Dương Túc Phong, còn có một quyển sách trang trí đơn giản mà trang nghiêm, tựa đề của cuốn sách này là ( Biển rộng làm cho linh hồn ta được yên ổn --- tự truyện của nguyên soái Đường Lãng), đây là bản thảo cuối cùng trước khi được phát hành chính thực, một khi Dương Túc Phong ký thêm tên của mình vào, thì mấy ngày sau, cuốn sách này sẽ được công khai bày bán ở hai vùng Kim Xuyên đạo và Cách Lai Mỹ.
Cuốn tự truyện liên quan tới Đường Lãng do Vũ Văn Thiên Nhai vương tử của nước Mã Toa kể, từ sau khi được giao cho Dương Túc Phong từ trong tay Từ Bân, đã bị để bám bụi thời gian hơn nữa năm rồi, cho tới cuối năm ngoái Dương Túc Phong mới có tâm tư để đọc một cách cẩn thận.
Đương nhiên là y mang thân phận của người bàng quan để đọc, cho nên không hề có sự phản ứng thất vọng hay phẫn nộ mà người nào đó trông đợi, mà là tương đối bình tĩnh, chỉ như đang xem một câu chuyện tương đối bi thương. Trải qua nhiều lần cân nhắc, Dương Túc Phong quyết định đem đoạn lịch sự này công bố cho thiên hạ, đúng sai thế nào hết thảy đều giao cho người đời bình xét.
Sau khi được Tài Tiêm Tiêm xem xét và tu sửa một cách cẩn thận, cuốn tự truyện của Đường Lãng được lấy tên là ( Biển rộng làm cho linh hồn ta được yên ổn) chuẩn bị chính thức phát hành.
Xét thấy thân phận của Vũ Văn Thiên Nhai quá đặc thù, bản chép tay này không có ký tên tác giả, mà chỉ mồ hồ lấy dánh nghĩa xưởng xuất bản nhật báo quân Lam Vũ để phát hành.
Đồng thời, ở trang đầu và trang cuối của cuốn sách, đều dùng chữ lớn nói rõ nội dung của cuốn sách này có thể tồn tại sự sai lệch, hoan nghênh nhân sĩ các nơi chỉ ra đề sửa chữa.
Đối với hậu quả có thể gây nên sau khi cuốn tự truyện của Đường Lãng được xuất bản, thì không một ai có thể dự đoán được một cách chuẩn xác, ngay Tài Tiêm Tiêm cũng không thể. Nhưng tất cả mọi người đều biết rằng, một khi cuốn sách này được xuất bản, thì chẳng những nội địa đế quốc Đường Xuyên sẽ khơi lên phản ứng cực lớn, mà sợ rẳng toàn bộ đại lục Y Lan đều xảy ra một cơn địa chất nho nhỏ, nhất là cơn địa chấn này dứt khoát sẽ mang tính hủy diệt với triều đình đế quốc Đường Xuyên.
Mà tới khi đó tranh luận giữa Nhạc Thần Châu và Đường Lãng, cùng với ân oán tình cừu giữa bọn họ, đều sẽ trở thành tiêu điểm tranh luận lúc trà dư tửu hậu.
Theo phỏng đoán của Tài Tiêm Tiêm, trong cuốn sách này có ba tiêu điểm, khẳng định sẽ khơi lên sự phản bác và chỉ trích của những kẻ mang ý đồ.
Tiêu điểm thứ nhất, chính là quan hệ của Đường Lãng và hoàng thất đế quốc Đường Xuyên.
Căn cứ vào miêu tả của Vũ Văn Thiên Nhai, khi xưa Đường Lãng có quan hệ vô cùng mờ ám với phi tử hậu cung, hơn nữa còn bí mật sinh ra một người con trai.
Vũ Văn Thiên Nhai thậm chí có mạnh bạo phỏng đoán tên tuổi của phi tử đó, nhưng cuối cùng cái tên ấy đã bị Dương Túc Phong xóa đi, múc đích là để khơi lên càng nhiều sự phỏng đoán và tranh luận hơn nữa, hoàn toàn đẩy triều đình đế quốc Đường Xuyên lên đầu sóng ngọn gió.
Tin rằng cho dù với sự tinh minh của Minh Sơn Quế, lúc này cũng sẽ hoàn toàn chết ngất.
Tiêu điểm thứ hai, chính là việc Nhạc Thần Châu giết chết nhi tử của Đường Lãng, đoàn này chỉ hoàn toàn là suy đoán của Vũ Văn Thiên Nhai, cùng với những tin tức đồn thổi chỉnh lý mà thành, không hệ có đương sự để chứng minh.
Những người chứng kiến việc này, hoặc là chết không nhắm mắt khi xưa, hoặc là bị A Phương Tác giết chết gần đây.
Dương Túc Phong cũng chẳng muốn làm rõ, điều y cần là làm cho không ngừng có người suy đoán, không ngừng có người bới móc, có lẽ trong quá trình suy đoán và tìm tòi đó, sẽ càng có nhiều những bí ẩn đằng sau được hé lộ ra.
Cuối cùng kẻ đầu xỏ là bản thân Nhạc Thần Châu hay là hoàng đế của triều đình, đại khái là cần trăm nhà tranh luận rồi.
Tiêu điểm thứ ba, chính là Dương Túc Phong là cháu của Đường Lãng.
Đoạn này kỳ thực cũng là do Vũ Văn Thiên Nhai phỏng đoán, không hề có chứng cứ xác thực. Bất quá, tư liệu ở bên trong đúng là đã chỉ ra, thân thể hiện giờ Dương Túc Phong chiếm cứ đúng là thân thể của cháu Đường Lãng.
Điều này đã trở thành bí mật công khai bên trong nội bộ quân Lam Vũ rồi, các tướng lĩnh cao cấp đều biết quan hệ giữa Dương Túc Phong và Đường Lãng, điều duy nhất làm cho bọn họ cảm thấy nghi hoặc là Dương Túc Phong không hề lập tức hành động báo thù rửa hận cho nguyên soái Đường Lãng.
Không một ai có thể dự đoán được, một khi cuốn tự truyện của Đường Lãng được phát hành, sẽ khơi lên sóng gió lớn như thế nào.
Triều đình đế quốc Đường Xuyên, Đường Lãng, Nhạc Thần Châu, Dương Túc Phong, bốn cái tên này sẽ được gắn chặt với nhau, và giữa bọn họ rốt cuộc đã từng phát sinh ra chuyện gì, những chuyện công khai và mờ ám đều sẽ được phơi bày một cách rõ ràng, hơn nữa sẽ còn bị những người mang mục đích nào đó đào bới cho tới khi hoàn toàn rõ ràng rành mạch.
Trong quá trình đó, sự dày vò mỗi một người phải chịu đựng cũng không thể nào ước lượng được.
Trầm tư trong chốc lát, Dương Túc Phong chậm rãi mở trang đầu tiên của cuốn tự truyện Đường Lãng ra, ký thêm tên của mình vào trên đó, đồng ý đem cuốn sách này công khai phát hành.
Đặt bút xuống, Dương Túc Phong khẽ thở ra một tiếng nhẹ nhõm, ấn chuông để Viên Ánh Lạc đem bản thảo này đi, sau đó lặng lẽ chờ cuồng phong bạo vũ tới.