Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 787: Chương 787: Kế hoạch mắt lưới (Trung) (Phần 2)




Cuộc thảm sát ở phủ Trấn Khang vốn hoàn toàn có thể tránh được. Quân Lam Vũ đã sớm từ bỏ việc bảo hộ cho phủ Trấn Khang, cho nên đã phái nhân viên chuyên môn đến khuyên bảo người dân phủ Trấn Khang không nên về nhà nữa, nhưng dưới sự xúi giục của một số kẻ có thành kiến không tốt muốn chống đối quân Lam Vũ, một số ít cư dân phủ Trấn Khang đã không nghe lời khuyên can của quân Lam Vũ, tự mình trở về. Kết quả đều bị quân Mã Toa giết sạch.

“Như vậy cũng tốt, chúng ta đỡ phải nghĩ cách tìm cớ để phát động tấn công.” Viên tham mưu đang cùng Dương Túc Phong quan sát tình hình là Hà Vị Thần không hề tỏ ra một chút cảm thông với cái chết thảm khốc của hai vạn cư dân này, hậu quả này hoàn toàn là do bọn họ tự chuốc lấy vào thân.

Dương Túc Phong không nói gì thêm. Chỉ lạnh lùng gật đầu.

Từ sau khi thị sát phủ Vĩnh Thuận về, Dương Túc Phong nhận được tin quân đội Mã Toa xuất hiện ở gần nơi này, cho nên hắn thân chinh lại đây nhìn một chút, xem kế hoạch giăng bẫy tinh vi của quân Lam Vũ đã đề ra có thể phát huy tác dụng hay không. Đứng trên một mô đất cao, Dương Túc Phong dõi tầm mắt quan sát tuyến đường sắt Thiên Hữu kéo dài thẳng tắp, ánh mắt có vẻ nghiêm túc, chú mục, bởi vì vắt đường sắt ngang trước mắt hắn đây thoạt nhìn chỉ là một tuyến đường sắt rất đỗi bình thường, nhưng thực ra là một nơi ngập tràn dấu ấn lịch sử bi tráng và vô cùng trắc trở. Ghi lại một quá trình lịch sử phát triển gần một trăm năm của tuyến đường sắt đế quốc Đường Xuyên.

Đường sắt Thiên Hữu chính là tuyến đường sắt cổ xưa nhất đại lục Y Lan, bắt đầu xây dựng từ năm thiên nguyên 1640, phải trải qua một khoảng thời gian hai mươi năm. Kỹ thuật chế tạo động cơ chạy bằng hơi nước xuất hiện từ rất sớm ở đại lục Y Lan, nhưng mà lúc ấy rất nhiều người cũng không ý thức được kỹ thuật chế tạo động cơ hơi nước này sẽ tạo ra ảnh hưởng lớn cho thế giới đến đâu, cho nên kỹ thuật này không hề được ứng dụng và phát triển rộng rãi với quy mô lớn, giai cấp địa chủ tồn tại phổ biến và chế độ nô lệ đã gây cản trở rất lớn đến việc phát triển các kỹ thuật lao động, bọn họ cần chính là con người chứ không phải là máy móc.

Có điều, vẫn có một vài người, bọn họ có tầm nhìn thấu đáo, có thể nhìn ra ích lợi mà kỹ thuật mới có thể mang đến cho thế giới này, Đường Thiên Hữu chính là một ví dụ trong số đó, cũng chính bởi vì điểm này mà hắn đã trở thành người tiên phong xây dựng tuyến đường sắt đầu tiên trong lịch sử đế quốc Đường Xuyên, đến giờ này vẫn là tuyến đường độc nhất.

Đường Thiên Hữu có xuất thân bần hàn, nhưng lúc còn là trẻ vô cùng ham học, kiến thức uyên thâm, không ngừng học hỏi, sau này lớn lên nhiệt tình càng tăng, tinh hoa phát tiết, nhưng tài hoa của hắn, không phải ở phương diện ca từ thi phú, cũng không tại ở phương diện trị quốc an bang, mà là phương diện kỹ thuật đường sắt. việc hắn lần đầu tiên thành công sử dụng động cơ chạy bằng hơi nước đã đẩy vòng xoay tiến bộ bắt đầu lăn, hơn nữa lần đầu tiên trong lịch đưa ra ý nghĩa xây dựng đường sắt, gây chấn động mạnh đế quốc Đường Xuyên, bởi sự điên cuồng của hắn, mà ngay lúc đó hoàng đế Đường Xuyên không thể không tạm thời giam lỏng hắn tại hoàng cung, để tránh cho hắn thảm cảnh mới bước khỏi cửa cung đã bị ném cà chua, trứng thối ── rất nhiều người đều cho rằng, ý nghĩ hoang đường của Đường Thiên Hữu sẽ đi ngược lại quy luật tự nhiên khiến thần thánh nổi giận, giáng tai họa lên đế quốc Đường Xuyên.

Đường sắt thẳng tắp và tiếng ầm ầm của xe lửa lúc chạy làm cho nhiều cư dân của Kinh đô Ni Lạc Thần cảm thấy sợ hãi vô cùng, bọn họ chỉ chú ý tới khuyết điểm của đường sắt, còn nói nó mạo phạm tới mảnh đất địa linh nhân kiệt này. Trong quá trình xây dựng đường sắt không thể tránh được nhu cầu phải di dời phần mộ rất nhiều tổ tông của nhiều người đi nơi khác, việc này đã dẫn đến nhiều cơn sóng phẫn nộ, có rất nhiều người không hiểu chuyện thậm chí còn biểu tình trên đường phố, yêu cầu đem Đường Thiên Hữu chém đầu thị chúng, tội danh chính là phá hư phong thủy trong nhà người khác, làm cho dòng họ người ta đoạn tử tuyệt tôn, may là ngay lúc đó hoàng đế Đường Xuyên mặc dù cũng không tán thành việc xây dựng đường sắt nhưng vẫn miễn tội cho Đường Thiên Hữu, hơn nữa còn đưa hắn vào bảo vệ trong hoàng cung.

Cho dù bị giam lỏng trong hoàng cung, Đường Thiên Hữu cũng không từ bỏ sự nghiệp xây dựng đường sắt , hắn kiên cường chống đối phái phản đối mình, cuối cùng rốt cuộc bằng sự thành khẩn cùng kiên nhẫn của mình đã làm lay động rất nhiều đại thần trong triều. Có hai phần ba số đại thần quyết định cho Đường Thiên Hữu thử một lần, nhưng Đường Thiên Hữu phải tự viết giấy sinh tử, phải gánh chịu tất cả trách nhiệm đối với những hậu quả có thể xảy ra do xây dựng đường sắt.

Đường Thiên Hữu đồng ý.

Đương nhiên, cuối cùng trải qua vô số gian nan hiểm trở, Đường Thiên Hữu vẫn xếp đặt và chủ trì thành công việc xây dựng tuyến đường sắt đầu tiên của đế quốc Đường Xuyên, đây cũng là tuyến đường sắt chính thức đầu tiên trên thế giới. Nhưng tuyến đường sắt mà hắn đã xây dựng có chút khác biệt với ước nguyện ban đầu của hắn. Hơn nữa về quy mô cũng bị rút ngắn lại rất nhiều, hắn vốn muốn xây dựng tuyến đường sắt từ Kinh đô Ni Lạc Thần đến cảng Kim Lăng, nối liền Kinh đô Ni Lạc Thần cùng với vùng bờ biển, nhưng mà triều đình cũng không cho phép xây dựng ở Long Xuyên đạo, cho rằng sẽ chấn động đến long mạch của Kinh đô Ni Lạc Thần, cuối cùng đường sắt hoàn toàn bị hạn chế trong khu vực Kim Xuyên đạo.

Đường sắt Thiên Hữu trải qua hai mươi năm cuối cùng cũng xây xong, tuyến đường này có chiều dài không tới bốn trăm km, trở thành trụ cột cơ bản cho việc phát triển kinh tế của Kim Xuyên đạo, trở thành bàn đạp trợ giúp cho Kim Xuyên đạo nhảy vọt trong kinh tế. Song, đường sắt Thiên Hữu không chỉ mang đến danh tiếng cho Đường Thiên Hữu mà đồng thời cũng giáng tai họa tù tội lên đầu hắn. Trong quá trình xây dựng đường sắt không thể tránh khỏi xảy ra hàng loạt sự cố an toàn, làm cho nhân viên thương vong, hậu quả bị khuyếch đại một cách phiến diện, tiêu cực, hơn nữa, khi đường sắt chính thức đầu nhập vào vận chuyển kinh doanh. Vật tư số lượng lớn được lưu thông nhanh hơn, rất nhiều người nhờ buôn bán vật tư mà kiếm được rất nhiều tiền, hình thành nên tầng lớp tư sản đời thứ nhất ở đế quốc Đường Xuyên, uy hiếp tới lợi ích của giai cấp căn bản nhất ở đế quốc Đường Xuyên đó là giai cấp địa chủ, triều đình đế quốc Đường Xuyên đều đổ lỗi sự xuất hiện của gia cấp tư sản hoàn toàn là do Đường Thiên Hữu xây dựng đường sắt Thiên Hữu mà gây nên. Cuối cùng, bộ pháp vụ của đế quốc Đường Xuyên lấy lí do xây dựng đường sắt không đảm bảo an toàn cho nhân viên, bắt bớ Đường Thiên Hữu. Cũng không thèm thẩm vấn đã tống vào thiên lao, Đường Thiên Hữu từ nay về sau bị trường kì giam giữ, mãi cho đến lúc chết.

“Nếu không phải triều đình ngu muội dốt nát, thì tuyến đường sắt của đế quốc Đường Xuyên ít nhất cũng dài hơn so với tuyến đường sắt của nước Mã Toa, bây giờ chúng ta đi xe lửa cũng có thể đến được Kinh đô Ni Lạc Thần.” Cùng đi thị sát công tác chuẩn bị chiến đấu với Dương Túc Phong, tổng đốc Kim Xuyên đạo Lưu Tuân Chương ngàn lần cảm khái nói.

Nước Mã Toa xây dựng tuyến đường sắt, ít nhất nếu so với đế quốc Đường Xuyên chậm hơn ba mươi năm, nhưng nước Mã Toa rất nhanh ý thức được tác dụng to lớn của đường sắt, cho nên đối với việc xây dựng đường sắt vẫn dùng thái độ rất khoan dung, ngoại trừ chính phủ tự xuất vốn xây dựng ra, vẫn cho phép nhân dân bỏ tiền tham gia xây dựng đường sắt, càng về sau, hoàn toàn xây dựng nên tuyến đường sắt, cho phép nhân dân mở công ty xây dựng đường sắt, chính phủ chỉ phụ trách giám thị.

Dưới sự cổ vũ của chính sách thỏa đáng khai sáng, từ lúc nước Mã Toa bắt tay vào xây dựng đường sắt, cho đến bây giờ, nước Mã Toa đã xây dựng hoàn thành hơn ba mươi tuyến đường sắt, có chiều dài gấp mấy chục lần tuyến đường sắt Thiên Hữu. Có lẽ quan điểm này chưa đủ toàn diện, cũng chưa đủ xác thực, đó là Dương Túc Phong cho rằng, sự phát triển nhảy vọt trong hơn hai mươi mấy năm trở lại đây của nước Mã Toa, không thể không tách rời với việc xây dựng đường sắt. Giao thông phát triển tốc độ cao, đương nhiên sẽ kéo theo kinh tế tăng trưởng tốc độ cao, đây là một trong những quy luật phát triển xã hội loài người đã được xã hội hiện đại chứng minh.

Chỉ tiếc rằng, triều đình đế quốc Đường Xuyên đến bây giờ vẫn còn ngoan cố cự tuyệt phát triển đường sắt. Thậm chí có người còn hoang đường cho rằng, đế quốc Đường Xuyên sở dĩ có thể kháng cự trước sự tấn công dai dẳng hơn một năm của nước Mã Toa mà không diệt vong, hoàn toàn là nhờ không xây đường sắt. Nếu có tuyến đường sắt thì quân đội nước Mã Toa đã sớm men theo tuyến đường sắt tiến đến tiêu diệt Kinh đô Ni Lạc Thần rồi.

“Bọn Đổng Vĩ đang ở chỗ này.” Bách Viên Sùng nâng ống nhòm nói.

Dương Túc Phong nâng ống nhòm lên theo hướng ngón tay hắn đang chỉ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.