Khi đang phiền não, Lục Tĩnh Nghi đột nhiên nhìn thấy các cảnh vệ ở cửa lập tức hành quân lễ, lộ ra thần sắc cung kính. Lục Tĩnh Nghi quay đầu lại nhìn, thì ra là một người tuổi còn trẻ đang chạy bộ tới. Cả người ướt sũng, trên dưới đều là mồ hôi, lúc này vừa vặn là sáng sớm, mặt trời vừa mới đi ra, nhưng khí hậu đã tương đối nóng bức. Người trẻ tuổi này đại khái là tập thể dục buổi sáng, trên người chỉ mặc bộ quần áo màu xanh của quân Lam Vũ, không đeo quân hàm. Lục Tĩnh Nghi cảm thấy hắn có chút quen mặt, nhưng không có ấn tượng gì, cũng không nghĩ ra người này rút cục là ai.
Nhưng Lục Tĩnh Nghi rất hiểu phải nắm chặt cơ hội này, lập tức mỉm cười nói với người trẻ tuổi:” Xin chào, xin hỏi ngài có thể giúp tôi tìm Đường tham mưu không? Tôi là phóng viên đến từ Ni Lạc Thần kinh, tôi tìm ông ta có việc gấp.”
Người trẻ tuổi kia nhìn nàng, bước đi chậm rãi, tiện tay dùng khăn mặt lau mồ hôi, lạnh nhạt nói:” Đường tham mưu tạm thời có việc, có thể một lát nữa mới có thể trở về, cô muốn tìm hắn, vậy trưa quay lại đây thì tốt hơn.”
Lục Tĩnh Nghi để lộ ra biểu cảm đáng thương, suýt chút nữa còn để nước mắt chảy ra, khổ não nói:” Ông ta nói sáng nay sẽ ở đây đợi tôi, nhưng tôi không quen với những người sống ở đây....”
Người trẻ tuổi hiển nhiên bị khổ nhục kế của nàng kéo lại, suy nghĩ một chút, rất hữu hảo nói:” Đường tham mưu trong thời gian ngắn sẽ không quay trở về, nếu không, cô đem thư giới thiệu đưa cho tôi xem đi, có lẽ tôi có thể giúp cô. Cô có thư giới thiệu chứ?”
Lục Tĩnh Nghi hình như đã tìm được vị cứu tinh, vội vàng cám ơn, liên thanh nói:” Có, có, là thư giới thiệu bộ tổng tham mưu viết cho tôi.”
Người trẻ tuổi kia kêu cảnh vệ ở cửa cầm thư giới thiệu đến, xem cẩn thận, thư giới thiệu quả nhiên là từ bộ tổng tham mưu chính trị quân Lam Vũ đưa ra, trên mặt có dấu của bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ. Có thể có được thư giới thiệu từ bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ, rõ ràng thấy tư tưởng của nữ phóng viên này đã theo khuynh hướng của quân Lam Vũ, nếu không với thân phận phóng viên của tờ Đế quốc nhật báo của cô, khó có khả năng có được thư giới thiệu này. Đế quốc nhật báo vốn là tờ báo trung ương của đế quốc Đường Xuyên trước kia, sau khi đế quốc Đường Xuyên bị huỷ diệt, đế quốc nhật báo cũng bị đình chỉ hoạt động để chỉnh đốn. Đầu năm nay mới được khôi phục lại bình thường, nhưng khoảng cách giữa tư tưởng tuyên truyền của nó và yêu cầu của quân Lam Vũ vẫn còn tương đối.
Không biết tại sao, Lục Tĩnh Nghi luôn cảm thấy người trẻ tuổi trước mắt có điểm gì nhìn quen mắt, nhưng lại không nhớ nổi hắn là ai. Tướng mạo của hắn thật sự rất bình thường, không phải là cao, cũng không quá mập mạp, tựa hồ là người rất hợp khí. Đôi mắt của hắn rõ ràng là mắt một mí, thoạt nhìn tựa hồ không thấy gì cả nhưng Lục Tĩnh Nghi luôn cảm thấy phía sau đôi mắt này ẩn chứa thứ gì đó khiến nàng rất hứng thú.
Sau khi xem xong thư giới thiệu, người trẻ tuổi phất phất tay, để cảnh vệ cho Lục Tĩnh Nghi đi vào, Hắn đem giấy giới thiệu trả lại cho Lục Tĩnh Nghi, dẫn Lục Tĩnh Nghi đi vào bên trong, Bài tập buổi sáng của hắn vẫn còn chưa kết thúc, cho nên vẫn chậm rãi chạy từng bước nhỏ nhưng cũng không kéo Lục Tĩnh Nghi lại, Lục Tĩnh Nghi cuối cùng cũng tiến vào phạm vi bộ chỉ huy phương diện hành lang Á Sâm của quân Lam Vũ, không khỏi âm thầm thở dài một hơi, bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Thời tiết buổi sáng mặc dù có chút nóng bức nhưng không khí vân rất tốt, việc làm xanh hoàng cung Y Lệ Nạp đương nhiên là theo kiểu truyền thống, hai bên đường đều trồng hoa tươi và cây cỏ. Mặt trời vừa mới xuất hiện, phía trên hoa tươi và cây cỏ vẫn còn những hạt sương long lanh. Đường đi do đá nga noãn cấu thành, khi đi lại có cảm giác rất kỳ quái, thỉnh thoàng có thể thấy lính cảnh vệ của quân Lam Vũ, bọn họ đều lập tức kính lễ về hướng người trẻ tuổi.
“Cô muốn phỏng vấn những nội dung gì?” Người trẻ tuổi quay lại, đối diện với Lục Tĩnh Nghi, chạy thụt lùi chậm rãi nói.
“Tôi đến để phỏng vấn những câu chuyên anh hùng của quân Lam Vũ. Đường tham mưu đã chuẩn bị tư liệu cho tôi” Lục Tĩnh Nghi nói rất cẩn thận. Nàng không rõ thân phận của người trẻ tuổi này. Hắn nhất định là sĩ quan của quân Lam Vũ, nếu không cảnh vệ sẽ không kính lễ với hắn, nhưng rút cục hắn mang quân hàm gì, Lục Tĩnh Nghi không đoán chính xác được. Với tuổi của hắn, có lẽ là quân hàm cấp Uý, nhiều nhất là thiếu giáo. Người trẻ tuổi này lại không giới thiệu bản thân mình, làm cho Lục Tĩnh Nghi cảm thấy sẵn có chút không hiểu sự đời.
“Cô nên đến tiền tuyến đi. Nơi này không có sự tích anh hùng. Chẩn bị tốt tư liệu rõ ràng chăng có ích gì cả, phải đến tiền tuyến mới có thể chứng kiến tình huống chân thật nhất.” Người trẻ tuổi ôn nhu nói. Đôi mắt nhỏ lơ đãng để lộ ra quang mang thản nhiên.
“Tôi...Tiền tuyến mặc dù có rất nhiều anh hùng, nhưng hậu phương cũng có rất nhiều. ví dụ như...” Sắc mặt của Lục Tĩnh Nghi đột nhiên trở nên có chút đỏ ửng, thần thái cũng trở nên có chút ngại ngùng, may là người trẻ tuổi cũng không chú ý tới, bởi vì sau lưng hắn có bậc thang, hắn phải nhìn phía sau mới có thể tiếp tục chạy thụt lùi. Khi hắn quay đầu, Lục Tĩnh Nghi đã hoàn toàn khôi phục lại trạng thái bình thường.
Người trẻ tuổi thuận miệng nói:” Ví dụ như cái gì?”
Lục Tĩnh Nghi trầm ngâm chốc lát, chần chờ nói:” Ví dụ như quan chỉ huy bày mưu nghĩ kế... ví dụ như Tri Thu tướng quân...”
Người trẻ tuổi mở to hai mắt, có chút cổ quái nhìn Lục Tĩnh Nghi tò mò nói:” Cô đến phỏng vấn quan tư lệnh Tri Thu sao?”
Lục Tĩnh Nghi nhẹ nhàng mở bờ môi hơi mỏng của mình, thanh âm có điểm kì lạ nói:” Tất nhiên”
Người trẻ tuổi cảm giác thần thái của Lục Tĩnh Nghi có chút kỳ quái, nhưng cũng không lưu ý được rốt cục là kỳ quái ở chỗ nào, hắn bước đi chầm chậm, có chút hiếu kỳ nói:” Cô tới phỏng vấn hắn làm cái gì? Bộ tổng tham mưu giới thiệu cô tới phỏng vấn hắn sao?”
Lục TĨnh Nghi thành thật nói:” Tôi được người khác giới thiệu đến, nói nếu nhưng muốn làm phóng sự đặc sắc, phải tìm đúng đối tượng...cũng tức là nói. nhất định phải tìm ra người có sự đặc sắc, nàng đề nghị ta tới tìm Tri Thu tướng quân...”
Người trẻ tuổi không thể một lần nữa đưa tay cầm lấy giấy giới thiệu của Lục Tĩnh Nghi, rất cẩn thận nhìn đi nhìn lại. Nhưng trên thư giới thiệu rõ ràng không có tin tức liên quan đên vấn đề này. Thư giới thiệu là dùng máy đánh rồi in ra, cũng không có cách nào từ bút tích mà phá đoán được rút cục là ai làm ra thư giới thiệu này, nhưng có thể khẳng định chắc chắn tuyệt đối khôg phải là tổng tham mưu Phượng Thải Y.
Lục Tĩnh Nghi tựa hồ rất có thiện cảm đối với người trẻ tuổi này, nhìn thấy hắn rất có hứng thú với thư giới thiệu, vì vậy uyển chuyển nói:” Tôi là ... bạn học của quan tư lệnh Khắc Lệ Tô Na, là nàng ấy giới thiệu tôi tới đây... đây là thư giới thiệu Hà tham mưu đưa cho tôi.”
Người trẻ tuổi kia giống như đã hiểu, thì ra đây là thư giới thiệu Hà Vi Thần đưa ra. Cái tên này nhất định là không có ý tốt, đưa một cô gái tới đây, rút cục là có chủ ý gì? Bản thân trước đây cũng chưa từng đắc tội qua với hắn, cô gái này mới nhìn thấy đã là người không dễ đối phó, bản thân tốt nhất có thể tránh được bao xa thì tránh, nói chuyện với bọn phóng viên không phải là thế mạnh của mình.
Lục TĨnh Nghi chờ đợi nói:” Ngài có thể đưa tôi đi gặp quan tư lệnh Tri Thu được không?”
Người trẻ tuổi lộ ra sắc mặt quái dị, sau đó sờ sờ cằm mình, hôm nay vẫn chưa cạo râu cho nên xem ra cô ta không nhận ra mình, khiến hắn cảm thấy bản thân rất thoải mái. Hắn vuốt ve làn ria mép của mình một lát rồi mới chậm rãi nói:” Cô tới phỏng vấn hắn với nội dung gì? Cô có biết hắn rất bận không, chiến sự ở Y Lệ Nạp vẫn chưa kết thúc, Tiêu Nam suất lĩnh quân đoàn Bạch Lộ rất nhanh sẽ tham chiến, hắn có rất nhiều việc phải làm...”
Lục Tĩnh Nghi nhất thời lại có chút cảm giác không ổn, vội vàng nói:” Tôi chỉ đưa ra cho ông ta một vấn đề.”
Người trẻ tuổi tựa hồ thở ra một hơi, ánh mắt như trút được gánh nặng khiến cho Lục Tĩnh Nghi cảm giác thật kỳ quái, nhưng tút cục kỳ quái ở chỗ nào thì nhất thời nàng cũng không đoán ra được. Người trẻ tuổi tò mò nói:” Cô từ xa như vậy chạy tới đây là vì đưa ra một vấn đề sao?”
Bởi vì không cách nào biết được thân phận thật sự của người trẻ tuổi trước mặt này, Lục Tĩnh Nghi không có biểu lộ ra quá mức trực tiếp, lập tức phát hiện trong lời nói vừa rồi của mình về mặt ngữ pháp có chút khác nghĩa, nàng rụt rè mỉnh cười ưu nhã nói:” Tôi... à, tôi chỉ muốn biết ...Kỳ thật tôi muốn làm một bài phỏng vấn liên quan đến đại nhân Tri Thu....”
Người trẻ tuổi khẽ nhíu mày, có chút làm khó nói:” Cô muốn phỏng vấn Tri Thu sao? Điều này không được.”
Lục Tĩnh Nghi vội vàng nói:” Tại sao? Vì không có thời gian sao? Tôi chỉ cần rất ít thời gian mà...”
Ánh mắt của người trẻ tuổi có chút cổ quái nói:” Hắn không phải không có thời gian, chỉ là lời nói của hắn phóng viên các người có thể đăng lên báo chí, hắn có thể không thấy quen. Quân nhân bình thường vốn cũng không quan tâm lắm về quan hệ truyền thông, vạn nhất nói sai điều gì đó khiến cho khác nghĩa đi, vậy há không phải là xong sao? Chi bằng như vậy đi, tôi đã làm việc bên cạnh Tri Thu một thời gian dài, có lẽ tôi có thể trả lời cô một số vấn đề. Cho dù có chút từ ngữ không chuẩn thì cũng là theo cách nhìn của tôi, không có quan hệ tgì đến Tri Thu cả, cô cảm thấy thế nào?”
Lục Tĩnh Nghi rõ ràng có chút thất vọng, chuyến đi phỏng vấn lần này của nàng là muốn tìm chính bản thân Tri Thu mới có thể viết ra một bài phóng sự xuất sắc, nếu đổi ở góc độ một người khác vậy thì sư với các phóng sự khác cũng không có gì quá khác biệt. Nàng đã không ngại cực khổ từ Ni Lạc Thần kinh đến Y Lệ Nạp chính là muốn làm một bài phỏng vấn đặc sắc, nàng muốn khiến những biên tập mắt cao tay thấp biết được rằng năng lực của nàng là vô cùng vô tận.