Sự tự tin của Tri Thu không phải được xây dựng từ lực chiến đấu cường đại của quân Lam Vũ mà được xây dựng từ ưu thế thông tin của quân Lam Vũ. Cả quân Lam Vũ và quân đội Y Lan đều gặp nhau trên vùng đất lạ lẫm Y Lai Nạp, cho dù lực lượng chiến đấu của hai bên cơ bản là ngang hàng nhau, quân Lam Vũ chiếm lĩnh ưu thế thông tin không nghi ngờ gì là thắng lợi lớn nhất. Vô tuyến điện đài quân Lam Vũ đã được trang bị đến từng đơn vị, dành cho chỉ huy Tri Thu lợi thế căn bản nhất trong cuộc đại chiến với đối thủ cường đại. Quân Y Lan mặc dù có thể kéo gần sự chênh lệch với quân Lam Vũ về vũ khí hạng nhẹ, pháo binh Y Lan cùng từ từ phát triển từ không đến có, nếu từng bước phát triển lên có thể sẽ uy hiếp quân Lam Vũ, nhưng khoảng cách về thông tin thì ngày càng lớn. Thông tin giữa bộ đội quân Lam Vũ chủ yếu là dựa vào vô tuyến điện đài, còn của Y Lan chủ yếu dựa vào sức ngựa là chính, chỉ trong tình huống cấp bách nhất mới sử dụng bồ câu đưa thư.
Nhắm vào những đặc điểm này của thông tin Y Lan, quân Lam Vũ đã sắp xếp nhiều tay súng bắn tỉa, chuyên môn đánh lén nhân viên đưa tin của quân Y Lan, thậm chí còn chuyên môn nhắm bắn vào đàn bồ câu trắng bay trên trời, chỉ cần là chim bồ câu nằm trong phạm vi tầm bắn của súng ngắm, bất luận là chủ nhân của nó là ai, có phải là quân Y Lan hay không, quân Lam Vũ cũng bắn hạ không nghị ngại. Những biện pháp này mặc dù không đủ tạo thành đòn uy hiếp chí mạng cho thông tin quân Y Lan, nhưng chỉ cần những thông tin tình báo không được chuyển đi kịp thời, quân Lam Vũ càng có nhiều cơ hội hơn.
Sách lược của Tri Thu, tổng chỉ huy quân Lam Vũ ở phương diện hành lang Á Sâm đối với quân Y lan vô cùng đơn giản, đó chính là chia ra bao vây, tiêu diệt từng bộ phận, lấy loạn đánh loạn. Nói đơn giản đây là cuộc chiến đuổi bắt giữa người chăn dê và bầy dê, mới nhìn tựa hồ như người chăn dê và bầy dê đều hỗn loạn, nhưng trên thực tế, hỗn loạn thật sự vẫn là bầy dê, kẻ chăn dê cuối cùng vẫn có tổ chức, chỉ cần có vô tuyến điện đài, bộ đội quân Lam Vũ đã có tổ chức, ngược lại quân đội Y Lan mới thật sự rơi vào sự hỗn loạn.
“Vứt bỏ Ngô Xuyên đạo tiến vào Y Lai Nạp là nguyên nhân căn bản nhất khiến quân Y Lan bại.” Trong hội nghị tác chiến của quân Lam VŨ, đối diện với ánh mắt nghi ngờ của một bộ phận quan chỉ huy, Tri Thu bình tĩnh nói, không có hệ thống công sự hoàn chỉnh của Ngô Xuyên đạo, quân đội Y Lan như con hổ đã mất đi bộ da, mặc dù vẫn còn hàm răng sắc bén, nhưng da hổ đã không còn nữa, lúc này bất cứ con dao nhọn nào cũng có thể tạo ra lực sát thương đối với nó, cho dù hàm răng có thể tạo ra sự sát thương đối với đối thủ, nhưng rất nhanh nó sẽ bị chảy máu tới cạn kiệt mà chết.
Quả nhiên sự thực sau này hoàn toàn chứng minh dự đoán của Tri Thu. Quân Y Lan sau khi rời khỏi Ngô Xuyên đạo, lập tức khí thế hung hăng ngắm về phía quân Lam Vũ. Vì để tạo ra áp lực tâm lý lớn cho quân Lam Vũ, Tiêu Bá Nạp đã hoàn toàn triển khai quân của mình, theo binh lực của các sư đoàn bộ binh và Kỵ binh, phân thành sáu hướng tiến về phía trước, có ý đồ đả kích quân Lam Vũ đi qua Y Lai Nạp.
Mặc dù quân Y lan tới với khí thế hung hăng, nhưng trong mắt của Tri THu,bọn họ ngoại trừ biểu hiện hung hăng ra, căn bản không hề có tổ chức. Quả nhiên bản thân Tiêu Bá Nạp cũng có kế hoạch hoàn chỉnh để bao vây quân Lam Vũ, nhưng kế hoạch này hoàn toàn toàn bị phá sản do sự biến đổi tình hình chiến trường tương đối nhiều, mà với tình hình thông tin trước mắt của quân đội Y Lan, muốn tạm thời thay đổi bố trí trong cuộc chiến đấu về cơ bản là không có khả năng.
Lão hổ cực lớn này xem ra không chịu nổi “thiên đao vạn quả”(bị hàng vạn mũi dao cắt) của quân Lam Vũ. Kế hoạch “thiên đao vạn quả” vì vậy mà xuất hiện, hình tượng Tri Thu trong cuộc chiến đấu lần này trở thành “Lăng trì”, quân Lam Vũ muốn dùng hàng ngàn, hàng vạn mũi dao để xé nát quân Y Lan. Quân Y Lan thì muốn tiến hành cuộc chiến đấu với quân Lam Vũ ở Ngô Xuyên Đạo, còn quân Lam Vũ lại muốn tiến hành cuộc chiến vận động với quân Y Lan ở Y Lai Nạp.
Theo mệnh lệnh của Tri Thu, bộ đội của quân Lam Vũ đã lập nên các đơn vị giống như bầy sói hung ác tiến và phía quân Y Lan. Tổng cộng quân Lam VŨ ở hành lang Á Sâm có 9 lữ đoàn bộ binh, vượt quá 30 doanh bộ binh, ngoại trừ bộ đội dự bị, phần lớn đều gia nhập vào cuộc chiến. Trải qua sự chuẩn bị cẩn thận trước đó của Tri Thu, những đơn vị bộ đội quân Lam Vũ một khi tiến vào cuộc chiến đấu sẽ lập tức tạo thành sự hỗn loạn chưa từng có cho quân Y Lan.
Tiểu đội bộ binh vùng núi của Quách Hàm làm một trong 30 mũi dao đó, nhưng nhiệm vụ bọn họ chấp hành tương đối đặc biệt. Kết quả đi ba ngày, cũng không phát hiện ra bóng dáng của quân Y Lan, căn cứ vào tin tức thông báocủa bộ phận thượng cấp, Quách Hàm biết được đã có một phần bộ phận quân Lam Vũ nhập vào cuộc chiến đấu, tạo ra sự hỗn loạn rất lớn cho quân Y Lan. Bây giờ sự hỗn loạn này vẫn tiếp tục lan tràn vì vậy bọn Quách Hàm cũng gặp được quân Y Lan, hơn nữa sắp phát động công kích mãnh liệt.
“Doanh trưởng, người đến đủ rồi, phân bố nhiệm vụ đi” Thanh âm của Dư Tinh Nguyệt nhẹ nhàng truyền đến, cắt đứt dòng suy nghĩ của Quách Hàm. Quách Hàm suất lĩnh tiểu đội bộ binh vùng núi thuộc về nguyên lão bộ binh vùng núi, vì để bồi dưỡng nhiều hơn nòng cốt tác chiến cho bộ binh nên có đặc điểm trong biên chế, phía dưới có 5 liên đội bộ binh, bây giờ tất cả liên đội trưởng này đều được Dư Tinh Nguyệt gọi tới, mọi người đều đang sôi trào nhiệt huyết, chỉ đợi rút dao ra chiến đấu.
“Mọi người cẩn thận nghiên cứu tình hình, chúng ta hợp kế một chút về số lượng kẻ địch rồi nói” Quách Hàm cẩn thận nói, muốn bọn họ bình tĩnh lại. Lúc này số lượng người của quân Y Lan đã vượt qua tương đối nhiều, nhưng từ ống nhòm có thể nhìn thấy một cách mờ mịt đám người không dứt, tựa hồ như không có điểm cuối. Thoạt nhìn quân đội Y Lan khi hành quân cũng rất cẩn thận, nhưng số lượng người của bọn chúng quá nhiều, vì vậy bọn chúng không thể không dùng ít ngọn đuốc để chỉ dẫn phương hướng.
Quan sát chừng nửa tiếng, mấy quân quan chủ yếu của tiểu đội bộ binh vùng núi nghiên cứu một chút về số lượng quân Y Lan, khi bắt đầu sai biệt của mọi người rất lớn, sau đó cẩn thận nghiên cứu một hồi lâu, cuối cùng xác định số lượng quân Y Lan khoảng chừng tám ngàn đến một vạn người, quy mô nửa sư đoàn bộ binh.Sau khi xác định được số lượng, Quách Hàm lập tức phân bố nhiệm vụ rác chiến, thật ra phân phối nhiệm vụ tác chiến cũng rất đơn giản, 5 liên đội giống như năm mũi dao xuyên qua là được.
“Hạ lệnh cho các đơn vị bộ đội, chuẩn bị tốt chiến đấu.” Sau khi phân phối xong nhiệm vụ, Quách Hàm nhẹ nhàng nói với tên lính thông tin phía sau, hắn quyết tâm tạo cho quân Y Lan sự hỗn loạn cực lớn. Tổng chỉ huy đã nói càng loạn càng tốt, vậy tiểu đội bộ binh vùng núi cung kính không bằng tuân mệnh.
Doanh bộ binh của Quách Hàm chỉ là một trong số hơn 30 doanh quân Lam Vũ tham chiến, chấp hành nhiệm vụ đâm vào xa nhất, thời gian gặp kẻ địch cũng muộn nhất, khi những đơn vị tham chiến khác đã trước sau giáp chiến với kẻ địch, gần một ngàn người bọn họ vẫn đang lặn lội đường xa, thở hồng hộc. Quách Hàm cũng không biết xung quanh mình có phải còn có những đơn vị quân Lam Vũ khác không, vô tuyến điện đài tạm thời không liên lạc được với những đơn vị xung quanh. Hơn nữa tiêu chú trên bản đồ quân sự của Y Lai Nạp cũng không phải rất chi tiết, có rất nhiều nơi là khoảng trống, nhưng cho dù xung quanh đơn vị mình không có quân Lam Vũ khác, hắn cũng hạ quyết tâm chọc vào tổ ong này, khiến cho quân Y Lan lâm vào cảnh càng thêm hỗn loạn.
Sau khi bố trí phương án tác chiến, các liên đội của tiểu đội bộ binh vùng núi bắt đầu lục tục bí mật tiếp cận kẻ địch, theo đó khoảng cách ngày càng ngắn, đã có thể nhìn thấy trạm cảnh giới của kẻ địch một cách rõ rệt. Quân Y Lan hiển nhiên tương đối cẩn thận đối với hình thế giao nhau giữa hai nước thế này. Hai bên đường hành quân đều có trạm cảnh giới canh gác, thậm chí còn có cả trạm canh gác ngầm. Chính vì sự tồn tại của trạm canh ngầm nên quân Lam Vũ không có cách nào tiến vào vị trí công kích lí tưởng nhất, tất cả các thành viên đều mai phục ở khoảng cách cách quân Y Lan khoảng 500 thước.
Từ ống nhòm nhìn qua, trạm canh gác cố định và di động của quân Y Lan tương đối rõ ràng, đáng tiếc nhất là không phát hiện được trạm canh ngầm ẩn náu. Các chiến sĩ quân Lam Vũ giàu kinh nghiệm suy đoán trạm canh gác ngầm của quân Y Lan hẳn là nằm ở trong bụi cỏ bên ngoài 200 thước, nếu như quân Lam Vũ tiếp tục tiến đến rất có khả năng sẽ bị trạm canh ngầm của quân Y Lan phát hiện, vì vậy tại nơi cách quân Y Lan 500 Thước, toàn bộ quân Lam Vũ đều dừng bước.
“Đồng hồ bây giờ là 3h37p sáng” Quách Hàm trầm giọng nói, thanh âm bị ép xuống rất thấp.