Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 878: Chương 878: Năm mươi vạn tù binh chiến tranh (P4)!




Ánh mặt trời rạng rỡ của buổi sớm mai chiếu lên trên mặt đất, nhưng tới gần buổi trưa, khí trời lại dần dần ở nên âm trầm u ám. Khắp bầu trời là những tầng mây đen kín mít, đa phần thời gian là không có gió, không khí trở nên vô cùng ngột ngạt, cuối cùng ông trời không nhẫn nại được trút mưa xuống.

Những giọt mưa tí tách rải lên trên mặt biển, bắn lên từng bọt nước nho nhỏ vô cùng mỹ lệ. Mặt biển trong màn mưa mù liên miên trờ nên mù mịt, tầm nhìn giảm xuống rất thấp, chỉ thấy nước biển đang không ngừng xao động, tựa hồ có thể dự kiến được phong ba bão tố sắp kéo tới.

Mấy chiếc Long Nha chiến hạm lặng lẽ xuất hiện trên mặt biển ở gần đó, đi theo đằng sau là vô số những chiếc thuyền của hạm đội cướp bóc.

Trên cột buồm của Long Nha chiến hạm, không hề che dấu treo lá cờ sư thứu màu lam, đang tung bay theo chiều gió, còn trên cột buồm của những chiếc thuyền hạm đội cướp bóc lại không hề treo bất kỳ một lá cờ nào.

Bọn chúng âm thầm xuất hiện trên mặt biển giống như những bóng ma, sợ kinh động tới người khác. May mà có màn mưa mù liên miên che giấu đi, làm tầm nhìn ở trên mặt biển giảm xuống cực thấp, ngoài khoảng cách hai hai mét là không thể nhìn thấy được bất kỳ một chiếc thuyền nào.

Lưu Hàng không mặc áo mưa, toàn thân ướt như cuốt lột đứng ở trên phía trên cùng của mũi thuyền, tay nâng kính viễn vọng nhìn cảng Ninh Ba đang dần dần xuất hiện trong tầm mắt, nhưng màn mưa mù mịt gây trở ngại cho tầm nhìn của hắn, làm Lưu Hàng không thể nhìn thấy được một cách rõ ràng, chỉ thấp thoáng thấy được bóng dáng của cảng Ninh Ba.

Xét một cách toàn diện, cảng Ninh Ba đúng là một cảng nước sâu tốt rất lớn trang bị rất hoàn thiện, vịnh cảng yên bình, nước biển phẳng lặng, nhưng nếu nhìn cẩn thận thì sẽ phát hiện ra, trên tuyến đường thủy phía trước cửa càng có thể lờ mờ thấy được dấu vết của những chiếc thuyền chìm, chứng minh tuyến đường biển này đã bị những chiếc trhuyền chìm lấp kín rồi.

Long Nha chiến hạm mỗi lúc một tới gần, nhưng không hề phát hiện ra bất kỳ dấu hiệu hoạt động nào của con người.

Toàn bộ khu vực bến tàu của cảng Ninh Ba trống không trống khoác, khắp mọi nơi đều là những cơ sở thiết bị bị phá hủy, đâu đâu cũng thấy những đồ dùng vật dụng bị vứt bỏ.

Xem ra cảng Ninh Ba cách đó không lâu vừa mới bị bộ phận hạm đội cướp bóc tiến công, sự tan hoang ở trên bến tàu chính là dấu vết do những hạm đội này lưu lại.

Từ sau khi Dương Túc Phong lặng lẽ hạ mệnh cướp bóc không giới hạn, tuyến bở biển của Ngân Xuyên đạo do Xích Luyện giáo không chế liền gặp phải vận mệnh ý như tuyến bờ biển phía đông của nước Mã Toa, không ngừng có hạm đội cướp bóc của quân Lam Vũ hoạt động trên tuyết bờ biển, thậm chí phái cả người đổ bộ lên tuyến bờ biển của Ngân Xuyên đạo, cướp bóc người và vật tư.

Ngân Xuyên đạo có nhiều đồi núi, giao thông bất tiện, khi những thôn làng ở ven biển của nơi này gặp phải sự cướp phá một cách tàn khốc vô tình, thì quân đội đương địa của Xích Luyện giáo căn bản là không thể kíp thời tới cứu viện.

Cuối cùng không còn cách nào khác, cao tầng của Xích Luyện giáo chỉ đành căn cứ theo chỉ thị của nước Mã Toa, chủ động vứt bỏ chừng hai mươi kilomét của tuyến đường biển, đem toàn bộ cư dân ở ven biển di cư vào bên trong nội địa.

Cao tầng của Xích Luyện giáo cùng cho rằng, hạm đội cướp bóc của quân Lam Vũ chỉ cần thâm nhập vào đất liền hai mươi kilomet, là không còn ưu thế gì đặc biệt nữa.

Xích Luyện giáo tổ chực dân chúng đương địa, thành lập rất nhiều dân đoàn địa phương, dùng để tự bảo vệ.

Những dân đoàn này mặc dù trang bị không được tốt, nhưng ý chí chiến đấu tương đối mạnh mẽ. Dù sao thì tài sản và người thân của minh bị xâm phạm, cho nên những người dân làng bị ảnh hưởng sâu sắc của tư tưởng do Xích Luyện giáo truyền thụ, khi đối mặt với sinh tồn tử vọng, đều nguyện thề tử chiến với hạm đội cướp bóc.

Trên thực tế, trong khoảng hơn nửa năm trước đó, đúng là có đám hải tặc của hạm đội cướp bóc muốn thâm nhập vào trong đội địa, kết quả là bị lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo mạnh mẽ đánh lui.

Uy lực lớn nhất của hạm đội cướp bóc được thể hiện trên mặt biển, thể hiện dưới sự bảo hộ những chiến hạm hải quân hùng mạnh, một khi không có hải quân quân Lam Vũ bảo hộ, thì kế hoạch của bọn họ phải giảm bớt đi rất nhiều.

Cheng cheng cheng…

Loáng thoáng, Lưu Hàng tựa hồ như nghe thấy tiếng gõ chiêng, hình như trạm gác ngầm của Xích Luyện gáo trú ở bên bờ biển phát ra tiếng động cảnh cáo.

Quả nhiên, không lâu sau đó, tiếng chiêng càng ngày càng vang vọng, tựa hồ như có thêm nhiều những chiếc chiêng đồng bị khua lên.

Sau khi bị hạm đội cướp bóc của quân Lam Vũ quấy nhiễu nhiều lần, lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo ở Ngân Xuyên đạo cũng tìm được một số biện pháp giải quyết, chính là loại tiếng chiêng cảnh báo trước này, một khi phát hiện ra dấu hiệu có hạm đội cướp bóc xuất hiện ở bờ biển bọn chúng liền lập tức gõ chiêng báo động, để lực lượng vũ trang Xích Luyện giáo chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Trong quá khứ, đám hải tặc của hạm đội cướp bóc thường gặp phải phục kích, chính là nhờ tác dụng không nhỏ của những chiếc chiêng đồng này.

Thế nhưng, lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo không hề biết rằng, đám hải tặc lần này tới đây hoàn toàn khác hẳn, tiếng chiêng của bọn chúng sẽ mang tới tai họa ngập đầu cho bọn chúng.

Bời nói một cách chính xác thì bọn Lưu Hàng hoàn toàn không phải là hải tặc, mà là hải quân quân Lam Vũ chính gốc, còn có cả các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ ngụy trang thành hải tặc, với binh lực của trọn vẹn hai đại đội gần năm trăm người.

Long Nha chiến hạm bắt đầu chầm chậm tiếp cận tuyến bờ biển thiên nhiên phí bắc của cảng Ninh Ba, bỏ neo cổ định, đại pháo ở mạn thuyền toàn bộ nhắm vào lục địa của cảng Ninh Ba, nhưng bọn họ không hề nổ pháo, mà dựa theo trình tự thả xuống rất nhiều chiếc thuyền tam bản.

Do tuyến đường biển của cửa cảng Ninh Ba đã bị lấp kín một cách nghiêm trọng, Long Nha chiến hạm và thuyền vận chuyện ở đằng sau đó không có cách nào cập bờ, cho nên bọn Vương Lê Minh phải ngồi thuyền tam bản, thuận theo những cơn sóng sơ lên bờ biển, sau đó mới đi xuống phía nam tiến vào phạm vi của cảng Ninh Ba.

- Lão Vương, thận trọng một chút.

Lưu Hàng cẩn thận nhắc nhở, đưa tay kéo lấy sợ dây thừng thiếu chút nữa trói chặt lấy Vương Lên Minh.

Do trời vẫn còn đang mưa, nhưng giọt nước tí ta tí tách mau chóng làm thấm ướt toàn bộ số dây thừng, nên khi những chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ thuận theo dây thừng trượt xuốt thuyền tam bản, nguy hiểm tăng lên gấp bội phần, nếu khi sơ xuất một chút thôi bị trượt tay, là như vậy toàn bộ những chiến sĩ ở phía dưới sẽ theo hiệu ứng domino ngã hết vào lòng biển.

Bản thân Vương Lên Minh mặc dù đã ất cẩn thận, nhưng không biết vì làm sao, có một trận gió thổi tới làm cho mấy sợ dây thừng bị soắn vào nhau, có một sợi dây thừng quấn chặt lấy súng của Vương Lê Minh, làm cho các chiến sĩ ở bên cạnh phải khó khăn lắm mới có thể gỡ ra được.

Đội tiên phong tới được cảng Ninh Ba lần này, chính là tiểu đoản thứ nhất trung đoàn thứ hai hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ do tiểu đoàn trưởng Vương Lên Minh suất lĩnh.

Vương Lê Minh cùng với bọn Đồng Vĩ đều tiến vào trường học quan quân hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ cùng một lúc, cùng nhau học tập, cùng nhau tốt nghiệp.

Bất quá trung đoàn thứ hai của hải quan lục chiến đội tựa hồ luôn chẳng được đóng một vai trò nào xuất sắc, chỉ một một chuyến vượt qua con đường chết chóc ở Lỗ Ni Lợi Á, rồi sau đó hoàn toàn im hơi lặng tiếng, cho nên tới hiện giờ cũng chẳng có tên tuổi gì.

Lần này trung đoàn thứ hai của hải quân lục chiến đội như thế nào cũng phải tới Ngân Xuyên đạo đánh trận đầu, Vương Lê Minh đương nhiên không cho ai cướp láy mất nhiệm vụ tiên phong của mình.

- Không sao đâu, ngươi xem đi, bọn Cận Tiểu Thái không phải đều đã đổ bộ an toàn cả rồi hay sao?

Vương Lê Minh xoa xoa tay, bời vì không ngờ rằng trời lại đổ mưa, cho nên các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đều không mang theo găng tay, vừa rồi ở trên dây thừng dày vò một trận, ngay cả hắn là tiểu đoàn trưởng tay cũng bị mài cho chảy máu rồi, trở thành thương binh đầu tiên của chiến dịch, đành phải dán lên hai miếng băng cầm máu.

- Cận Tiểu Thái…

Lưu Hàng lẩm nhẩm nói, vẻ mặt trở nên vô cùng phức tạp, tựa như có điều đó suy nghĩ, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.

Nhưng Vương Lê Minh hiểu rõ tâm tư của hắn, lạnh nhát nói:

- Hi vọng bọn nhãi con của Xích Luyện giáo chạy cho nhanh một chút, đừng để rơi vào trong tay của hắn.

Lưu Hàng chậm rãi lắc đầu, có vẻ không tán đồng lời của hắn:

- Có nhanh hơn nữa cũng vô dụng. ai có thể chạy bọn ngốc ưng đó chứ? Bất quá tôi thì lại hi vọng hắn xử lý từ đầu tới cuối sạch sẽ một chút, đừng để cho ai phát hiện ra. Chỉ lần này thôi, chuyện đó sau này đừng làm nữa, phải quy củ một chút đấy.

Vương Lê Minh chỉ cười cười không nói lấy một lời.

Những con thuyền tam bản thuận theo thế sóng biển tiến vào bờ.

Khi Vương Lê Minh suất lĩnh hai đại đội chiến sĩ hải quân lục chiến đội thành công đổ bộ lên bờ biển phụ cận cảng Ninh Ba của Ngân Xuyên đạo, thì bộ đội tiên phong do Cận Tiểu Thái suất lĩnh đã tới được cứ điểm Ninh Ba rồi.

Những tiếng súng lác đác liên tục vang lên ước chừng mấy phút đồng hồ, sau đó liền trở lại yên tĩnh, không lâu sau đó, trên đường hành quân Vương Lên Minh liền phát hiện ra trong những dòng nước chảy trên mặt đất có thêm màu máu tươi, mà những dòng nước này, đều từ trong cứ điểm Ninh Ba chảy ra.

Ngửi thấy mùi máu tanh, Vương Lê Minh và các chiến sĩ thủ hạ lập tức tăng cường nhịp chân, chạy vào bên trong cứ điểm Ninh Ba.

Kết quả phát hiện ra bên trong đã trống không không còn lấy một người nào sống sót, chỉ còn hơn hai mươi cỗ thi thết nằm ngổn ngang ở trên mặt đất, xem ra đều là những kẻ vô gia cư.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.