Những kẻ kia, cũng chẳng nhìn ra rốt cuộc là lưu manh hay những người lang thang, nhưng hiển nhiên là bọn Cận Tiểu Thái đều coi đó là lưu manh côn đồ, giết hết sạch rồi.
Vương Lê Minh phất tay, các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội liền dựa theo trận tự phân công của mỗi người, tiến vào trạng thái phòng bị, bách kích pháo máu chóng được lắp lên, các quan sắt viên của pháo binh bắt đầu đi tới phía trước để đo đạc vị trí pháo đạn rơi xuống.
Trận địa súng máy cũng bắt đầu được thiết lập, hơn mười khẩu súng máy Bạo Phong Tuyết chiếm cứ lấy tất cả những cao điểm của cứ điểm Na Ba, súng máy hạng nhẹ kiểu Tiệp Khắc cũng được lắp ráp xong, những nòng súng đen ngòm ngòm hường ra ngoài vùng đồi núi xanh bạt ngàn ở phía trước.
Vương Lê Minh không thể không thừa nhận, Xích Luyện giáo chiếm cứ Ngân Xuyên đạo mười mấy năm, những công tác khác đều làm chẳng ra sao, nhưng phương diện bảo vệ rừng núi thì làm rất tốt.
Ở bên ngoài cứ điểm Ninh Ba, phóng hết tầm mắt chỉ nhìn thấy một màu xanh không có điểm tận cùng, làm tòa cứ điểm Ninh Ba xập xệ này trông càng trở nên tang thương.
Trải qua gần bốn mươi năm mưa gió chuyển dời, toàn bộ những bức tường của cứ điểm Ninh Ba đã đều biến thành một màu đen.
Khi hải quân đế quốc Đường Xuyên vào thời kỳ hưng thịnh nhất, Xích Luyện giáo đã bắt đầu lặng lẽ nổi dậy.
Lúc mới đầu triều đình cũng chẳng hề đề ý, nhưng chỉ bỏ bẳng đi một thời gian đã phát hiện ra Xích Luyện giáo đã thiết lập nên cơ sở vững chắc ở Ngân Xuyên đạo, mới nhận thấy không ổn, vội vàng phái quân đi diệt trừ.
Thế nhưng do Ngân Xuyên đạo núi non trùng điệp, khắp nơi là những ngọn núi cao tới trên một nghìn mét, quân đội đế quốc không sở trưởng tác chiến ở vùng núi vô kế khả thi, lãng phí vô ích không ít binh lực, ngược lại còn làm cho thế lực của Xích Luyện giáo càng ngày càng lớn mạnh.
Hải quân đế quốc Đường Xuyên hùng mạnh liền phong tỏa tất cả những tuyến đường bở biển của Ngân Xuyên đạo, cắt đứt tất cả liên hệ trên mặt biển của Ngân Xuyên đạo với bên ngoài.
Thế nhưng lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo cũng chẳng phải là hạng xoàng, bọn chúng liên tục quấy nhiều cảng Ninh Ba của hải quân đế quốc Đường Xuyên ở trên mặt đất, quân Xích Luyện giáo dựa vào ưu thế về mặt số lượng, không ngừng sử dùng phương thức quấy nhiễu và phá hoại nguyên thủy nhất hủy đi những công trình của cảng Ninh Ba, còn lục quân đế quốc Đường Xuyên thì không có cách nào ứng phó.
Khi đó quan tư lệnh hải quân của đế quốc Đường Xuyên là Đường Lang trong lúc tức giận, liền quyết định xây nên một tòa cứ điểm ở cảng Ninh Ba do chính hải quân khống chế, đề phòng Xích Luyện giáo tấn công từ đằng sau lưng.
Dưới sự nỗ lực của Đường Lang, chỉ dùng vẻn vẹn có thời gian một năm, cứ điểm của cảng Ninh Ba đã chính thức được xây nên, hải quân đế quốc Đường Xuyên phái một vạn bộ đội tới đây đồn trú.
Cảng Ninh Ba từ đó cuối cùng cũng được sóng yên biển lặng, khí ấy hải quân đế quốc Đường Xuyên không có biên chế hải quân lục chiến đội, những binh sĩ phòng thủ tòa cứ điểm này đều thuần túy là thủy thủ, bời thế cũng trở thành “cứ điểm hải quân” quái dị nhất trên lịch sử đế quốc Đường Xuyên.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!....
Vương Lê Minh đột nhiên lại nghe thấy tiếng nổ, liền nâng kính viễn vọng lên nhìn ra ngoài, thì ra là ở bên ngoài cứ điểm Ninh Ba, không biết từ khi nào cũng chẳng phải là do ai đã dựng lên một số căn lều, ở bên trong không ngờ lại có người cư ngụ, không biết thân phận như thế nào.
Song Cận Tiểu Thái cũng chẳng thèm đi điều tra, lạnh nhạt ra lệnh phóng ra luôn ba quả rốc két. Sau những tiếng nổ dữ dội, mấy túp lếu đỏ đổ sập hết xuống, người ở bên trong đó cũng có người chạy thoát ra được bên ngoài.
Cận Tiểu Thái chỉ lạnh lùng nhìn theo những người đang bỏ chạy kia, rồi hạ lệnh nổ súng, tức thì liên tục có sáu bày người ngã xuống, số còn lại cũng bị giét chết hết không lâu sau đó.
Từ hồ cảm giác được Vương Lê Minh ở bên trong kính viễn vọng nhìn thấy mình, Cận Tiểu Thái liền lạnh lùng quay đầu lại, giơ ngón tay lên ra hiệu tất cả nguy hiểm đã bị trừ bỏ, cứ điểm Ninh Ba chính thức khống chế ở trong tay quân Lam Vũ.
Vương Lê Minh thầm nghĩ, cho dù Cận Tiểu Thái có giết hết toàn bộ những người này, thì tin tức hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ tới nơi này, sẽ mau chóng được truyền tới tai cao tầng của nước Mã Toa và Xích Luyện giáo.
Bất quá Cận Tiểu Thái chẳng quan tâm tới những điều đó, hắn chỉ lạnh lùng nhấc súng tiểu lên lên, lần lượt lùng sục từng vùng đất một, sau đó mai phục trạm gác ngầm ở nơi đó. Giám sát tất cả động tĩnh trong phạm vi ước chừng năm kilomet ở mặt tây của cứ điểm Ninh Ba.
Bất kể là vũ trang Xích Luyện giáo hay là quân đội nước Mã Toa, một khi bọn chúng tiếng vào trong phạm vi năm kilomet này, quân Lam Vũ ở cứ điểm Ninh Ba sẽ lập tức phát hiện đưa ra phản ứng.
- Mười ngày sau, quân Xích Luyện nhất định sẽ phải hối hận.
Dạ Phi Sơn đội viên đội đột kích lạnh lùng nói. Hắn là một Lỗ Ni Cuồng chiến sĩ điển hình, vóc dáng vô cùng cao lớn khôi ngô.
Một mình hắn điều khiển súng máy hạng nhẹ kiểu tiệp khắc là không có vấn đề gì, nhưng băng đạn của loại súng máy này lại không thích hợp để mang theo số lượng quá lớn, cho nên bình thường hắn đều để tay trần vác một khẩu súng máy Bạo Phong Tuyết xuất hiện, sau đó toàn thân treo đầy giây đạn, nhìn qua không còn một ai có thể hung mãnh hơn được hắn nữa.
Trên thực thế cũng đúng là như thế, nếu như tất cả số đạn trên người hắn mà bắn sạch, thì phải có tới ba bốn trăm tên địch phải gục ngã xuống trên khoảng đất trước mặt hắn.
- Có lẽ ngày mai là bọn chúng phải hối hận rồi.
Cương Thiên Hồ một đội viên đội đột kích khác lên tiếng phản bác, toàn bộ đội đột kích Ngốc Ưng, bao gồm cả Cận Tiểu Thái ở trong đó đều không thích nói chuyện, chỉ có mỗi Cương Thiết Hồ và Dạ Phi Sơn là ngoại lệ.
Cương Thiết Hồ là một cái tên rất cổ quái, bời vì hắn là chiến sĩ Hắc Ưng tới từ địa khu Cách Lỗ Cát Á.
Chiến sĩ Hắc Ưng từ xưa tới nay chủ trọng động tác linh hoạt, đầu óc mẫn tiệp, từ đó mà nổi tiếng, nhưng vóc người nhỏ bé của bọn họ lắm lúc nhìn qua rất không thoải mái, vì thế bọn họ thường thường lấy những cái tên uy mãnh hoành tráng một chút, để bổ xung cho sự thiếu sót trên thân thể.
Ở bên trong đội đột kích Ngốc Ưng, Cương Thiết Hồ là tay súng bắn tỉa tầm xa duy nhất, còn những tay súng bắn tỉa khác chỉ có thể phụ trách mục tiêu từ ba trăm tới năm trăm mét.
Cận Tiểu Thái không nói gì, những đội viên đội đột kích khác cũng chỉ cười nhạt.
Các chiến sĩ hải quân lục chiến đội đổ bộ cơ bản đều rất thoải mái, bởi vì căn cứ vào báo cáo của ban ngành tình báo, quân đội Xích Luyện giáo không bố trí quá nhiều binh lực ở nơi này, trọng điểm mà bọn chúng chú ý, là địa khu phía tây bắc bộ của Ngân Xuyên đạo. Cho dù là có quân đội ở đây, thì cũng chỉ là một số bộ đội vũ trang địa phương.
Sự thực trước mắt cũng đã chứng minh rõ ràng chuyện này. Sau khi hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đổ bộ lên bờ, vẫn còn chưa gặp phải bất kỳ kẻ địch nào.
Thế nhưng, suy nghĩ đơn thuần ấu trí này mau chóng bị dập tắt.
Cương Thiên Hồ là người đầu tiên phát hiện ra kẻ địch.
Cận Tiểu Thái trèo lên một ngọn đồi nhỏ, nâng kính viễn vọng nhìn những con đường quấn quanh rặng núi ở phía trước.
Trên đường núi quanh co khúc khuỷu ở ước chừng ngoài ba nghìn mét, phát hiện ra bóng dáng của một đội vũ trang Xích Luyện giáo.
Mặc dù do trời đang đổ mưa, tầm nhìn rất thấp, nhưng vẫn có thể xác nhận một cách chắc chắn những kẻ đó chính là lực lượng vũ trang của Xích Luyện giáo.
Đợi cho tới khi bọn chúng vòng qua con đường núi, cách bọn Cạn Tiểu Thái gần hơn, cũng càng nhìn thêm rõ ràng, thì đúng là quân đội chủ lực của Xích Luyện giáo mặc đồng phục thống nhất, xung quanh còn có vô số vũ trang địa phương theo sau.
- ***, hình như không phải là lực lượng vũ trang rác rưởi của Xích Luyện giáo, mà giống như quân chủ lực của Xích Luyện giáo vậy!
Giọng nói của Cận Tiểu Thái vẫn lạnh tanh, nhưng lại ẩn chứa một sự kích động. Nếu như đúng là quân chủ lực của Xích Luyện giáo tới tấn công cứ điểm Ninh Ba, thì chuyến này bọn họ coi như đã không phí công.
Ngân Xuyên đạo mặc dù là địa bàn của Xích Luyện giáo, nhưng tình hình nội bộ của Xích Luyện giáo vô cùng phức tạp.
Lực lượng vũ trang mà Xích Luyện giáo sở hữu có rất nhiều loại, mà trong đó quân Xích Luyện giáo do tổng bộ Xích Luyện giáo khống chế chắc chắn là có thực lực mạnh nhất.
Do cao tầng của Xích Luyện giáo tồn tại sự chia rẽ ở một số vấn đề cơ bản, khiến cho những lực lượng vũ trang này vào lúc nào đó sẽ lựa chọn đối tượng trung thành khác nhau, bời thế không thể không thể gọi tất cả đều là quân Xích Luyện được.
Căn cứ vào địch nghĩa của ban ngành tình báo quân Lam Vũ, chỉ có quân đội dưới sự khống chế trực tiếp của đại thiên vương Mục Từ Huân của Xích Luyên giáo mới là quân Xích Luyện chân chính, còn những bộ đội khác, chỉ có thể gọi là lực lượng vũ trang Xích Luyện giáo.
Căn cứ vào tin tức do ban ngành tình báo của quân Lam Vũ cung cấp, do tổng bộ của Xích Luyện giáo đã triệt để hướng về phía nước Mã Toa. Cho nên quân Xích Luyện có được vô số viện trợ về súng ông của nước Mã Toa.
Sau khi bộ đội chủ lực của quân đội nước Mã Toa được trang bị súng trường Chấn Thiên, thì những khẩu súng rãnh xoắn và đại pháo liền đặng tặng miễn phí hết cho Xích Luyện giáo.
Căn cứ vào thống kê chưa đầy đủ, trong thời gian nửa cuối năm trước đó, quân đội Xích Luyện giáo đã tiếp nhận hơn năm nghìn khẩu súng rãnh xoắn do quân đội nước Mã Toa đào thải ra, lực lượng được tăng cường lên rất nhiều.
Đương nhiên, nói là tặng miễn phí cũng không phải là hoàn toàn chính xác, nhưng dù sao nước Mã Toa cũng chỉ cần khoáng sản của Ngân Xuyên đạo, mà Xích Luyện giáo cũng cần vũ khí súng ống của nước Mã Toa, nên chuyện giao dịch này diễn ra một cách hết sức tự nhiên.
Xích Luyện giáo có thể đào bới được càng nhiều mỏ quặng, thì viện trợ súng đạn bọn chúng nhận được sẽ càng nhiều.
Câu này có thể hiểu sâu thêm một chút là, những tù binh của triều đình đế quốc Đường Xuyên càng làm việc hăng say, thì thực lực của Xích Luyện giáo càng hùng mạnh.