Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 1165: Chương 1165: Ngươi đoán, ta đoán, đoán đoán đoán (P1)




Càng về sau, cùng với sự trợ chiến nhiều hơn từ phi dĩnh quân Lam Vũ, thế cục bắt đầu nghiêng về phía quân Lam Vũ, Phi dĩnh của quân Lam Vũ vẫn bay lơ lửng cố định phía trên lỗ hổng, lợi dụng tạc đạn không ngừng công kích xuống quân Y Lan đang bao vây phía dưới, tạo thành thương vong nặng nề cho quân Y lan ở lỗ hổng. Hứa Nho Long cũng phải một hoặc hai chiếc chuyên chở tạc đạn hạng nặng tới trước giúp đỡ, kết quả bọn chúng vẫn chưa tới được vị trí lỗ hổng, những binh lính Y Lan nhìn thấy sự nguy hiểm lập tức lui ra.

Sau đó quân đội Y Lan cũng không còn có cơ hội xông vào thành. Ngày 16 tháng 6, cuộc chiến đấu kịch liệt nhất bộc phát ở Ngu thành đã kết thúc rất nhanh, sau khi phải trả giá không ít thương vong, hải quân lục chiến Lam Vũ đã bảo vệ Ngu thành thành công. Căn cứ vào thống kê ban đầu, trong ngày 16.6, quân đội Y Lan đã tổn thất gần 6000 người, còn tổn thất 18 khẩu đại pháo quý gía.

Sau khi cuộc chiến đấu hôm đó kết thúc, Tiêu Lan phái người đi tìm PHất Lan Đà thương lượng xem tiếp theo phải làm như thế nào, kết quả bị Phất Lan Đà tìm cớ từ chối, thì ra Phất Lan Đà có chút lo lắng, sợ rằng Tiêu Lan sẽ trách tội mình, đến lúc đó vạn nhất phải tham gia tiệc bàn luận đến, bản thân ngay cả cơ hội khắc phục cũng không có.Tiêu Lan là người có thành tích huy hoàng trước Tiêu Nam, mặc dù nói trong mắt người khác mình cũng là người cùng thuyền với Tiêu Lan, nhưng nếu Tiêu Lan thật sự giết mình, đại khái cũng không có người vì mình mà đứng ra, Phất Lan Đà là người cực kỳ yêu quý tình mạng của bản thân, tuyệt đối sẽ không để mình dễ dàng rơi vào hoàn cảnh khó khăn như vậy.

Bất đắc dĩ, Tiêu Lan đành phải phái sứ giả đi thỉnh cầu sự giúp đỡ của Tiêu Bá Nạp.

Đất ở hành lang Á Sâm rất bằng phẳng, đường đi rộng rãi, sứ giả cầu trợ của Tiêu Lan chỉ mất tám tiếng đã đến được phủ Côn Sơn, nói chi tiết nguyên nhân vì sao Tiêu Lan cần phải viện trợ. Nhưng quan tư lệnh Tiêu Bá Nạp và tham mưu trưởng quân đoàn Phí Kiệt La của quân đoàn Ngân Thứu đều lộ vẻ vô cùng cẩn thận đối với kế hoạch cầu trợ của Tiêu Lan. Trong thời gian ba ngày không có quyết định gì cả, bản thân Tiêu Lan thì sốt ruột đến mức đầu bốc khói, nhưng cũng không có cách nào, ngoại trừ lầm rầm nguyền rủa Tiêu Bá Nạp đáng chết ra, chuyện có htể làm được chỉ có thể là gom góp mỗi một chút lực lượng và tiếp tục triển khai chiến đấu với hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ

Vài ngày trôi qua, cuộc chiến đấu của Ngu thành vẫn tiếp tục giằng co ác liệt, tiếng súng cuối cùng vẫn chưa dừng lại, mỗi ngày khi hai bên giao chiến đều có người chết trận, vào mỗi đêm trong thành và ngoài thành đều xuất hiện hoả quang vô cùng sáng rõ. Đó là hai bên vì muốn cử hành nghi thức hoả táng cho các chiến sĩ tử trận của mình, vì để những người chết có thể an nghỉ, đồng thời cổ vũ tinh thần chiến đấu của những người còn sống sót. Bất luận là quân Lam Vũ hay là quân Y Lan, khi cử hành nghi thức hoả táng đều áp dụng nghi thức tiễn đưa quy mô cao nhất, quan chỉ huy cao nhất của hai bên đều có mặt.

Đêm nào Tiêu Lan cũng phải đưa mắt nhìn hàng ngàn binh lính Y Lan rời khỏi thế giới này, trong lòng từ lâu đã không còn sự đau thương, may mà không quân Lam Vũ vẫn còn có chút lòng nhân đạo, vào lúc này tuyệt đối không phát động oanh kích, để hắn có thể dùng những lời nói thân tình, xúc động để khích lệ các bộ hạ của mình tiếp tục chiến đấu. Trần Kiếm Phi trong Ngu thành cũng như vậy, mỗi đêm cũng phải tự mình tiễn đưa không ít quân binh Lam Vũ hi sinh, hơn nữa còn phải ký vào những lá thư tạ lỗi đưa cho người nhà của họ. Đêm 16.6 hắn đã ký vào 327 lá thư tạ lỗi, đến cuối cùng nước mắt đã ướt đẫm những lá thư, bản thân bất giác cũng không biết mình đang làm cái gì nữa.

Nhưng bất kể hai bên đều phải trả cái giá hi sinh quá lớn như thế nhưng cuộc chiến đấu ở Ngu thành vẫn kiên trì tiếp tục, quân đội Y Lan không thể bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này, còn quân Lam Vũ cũng tuyệt đối không cam tâm rơi vào tay của quân Y Lan. Bọn họ đều dùng những lực lượng cuối cùng của mình để dành được thắng lợi. Nhưng sự thực bây giờ rất tàn khốc, cũng rất rõ ràng đó chính là trước khi lực lượng chính thức của hai bên tham gia, cũng không có ai có thể tiêu diệt được đối phương.

Trong cuộc chiến đấu ở Ngu thành, lực lượng mang tính quyết định căn bản không nằm ở Ngu thành.

Tiêu Lan và Phất Lan Đà mặc dù có binh lực của hai sư đoàn bộ binh, tổng binh lực cũng vượt quá 4 vạn người, nhưng lực lượng chủ yếu của sư đoàn 37 Tiêu Lan đều dùng để ngăn chặn hải quân lục chiến Lam Vũ ở Y Lôi Nạp, không dám đem quá nhiều binh lực để tấn công Ngu thành, đệ Ngũ đoàn hải quân lục chiến Lam Vũ đóng quân ở Y Lôi Nạp có 3000 người. Dưới sự chỉ huy của Bằng Huy, toàn lực tấn công quân Y Lan đang cản trở trước mặt mình, cho đến hôm nay, Tiêu Lan cũng cảm thấy vô cùng khó khăn, chỉ vì một chút không cẩn thận mà bản thân hắn từ thợ săn trở thành con mồi.

Đại bộ phận binh lực của sư đoàn 66 Phất Lan Đà có thể xuất động tấn công Ngu thành căn bản đều là lính mới hoặc là lão binh già cả, những người này khi có lợi mới xuất lực thành thật, khi bất lợi tuyệt đối là cao thủ sái hoạt đầu( chỉ thủ đoạn dùng ít sức lực hoặc làm mà không phải chịu trách nhiệm). Hôm đó mặc dù sau khi Ngu thành bị đánh vỡ hai lỗ hổng, quân đội Y lan cũng không có cách nào tiến nhập vào Ngu thành, những lão binh đầu tử này đều cảm thấy Ngu thành tuyệt đối là nơi khó ăn, cho nên trong cuộc chiến đấu sau này, sư đoàn 66 căn bản xuất công không ra lực, tình huống chí mạng này cho dù là bản thân Phất Lan Đà cũng không có cách nào giải quyết.

Trong cuộc chiến đấu không ngừng, hải quân lục chiến Lam Vũ đóng ở Ngu thành cũng không ngừng bị tổn thất, số lượng người có thể chiến đấu cũng nhanh chóng hạ xuống. Chỉ riêng trong cuộc chiến đấu ngày 16.6, hải quân lục chiến ở Ngu thành đã thương vong hơn bốn trăm người, trong đó số lượng người hi sinh và mất tích đã vượt quá ba trăm người, tạo ra kỷ lục thương vong cao nhất trong một ngày chiến đấu của quân Lam Vũ. Điều then chốt không nằm ở lực lượng trong ngu thành mà nằm ở lực lượng đang tăng viện bên ngoài, chỉ có không ngừng được không quân tăng viện, Ngu thành nới có thể phòng thủ kiên cố.

Dương Túc Phong đương nhiên hiểu được đạo lý như vậy, sau khi chiến đấu bộc phát lập tức hạ lệnh tăng viện binh lực tới Ngu thành, theo sau phi dĩnh là 600 lính dù của không quân Lam Vũ đi tới Ngu thành, với sự tăng cường lực lượng phòng bị, đồng thời một số lượng lớn vật tư quân sự như súng máy hạng nặng Mã Khắc Thẩm ...cũng không ngừng được vận chuyển đến Ngu thành.. Những vũ khí sát nhân này tuyệt đối là cơn ác mộng cho những kẻ tấn công. Nếu hôm đó có loại vũ khí sát nhân này thì số lượng quân Lam Vũ hi sinh ở lỗ thủng sẽ không quá nhiều như vậy. Sau khi số lượng lớn súng máy hạng nặng được chuyển tới, lập tức được đưa lên tường thành, tạo thành sự tăng lường lực phòng bị cực lớn.

Chỉ có điều đáng tiếc duy nhất chính là pháo dã chiến 75 ly do nguyên nhân kết cấu của phi dĩng, không có cách nào vận chuyển tới Ngu thành được, Ngu thành vẫn nằm trong hoàn cảnh không có hoả pháo che chở.

Nhưng tham mưu Cổ Tư Đinh của bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ đã đưa ra một kiến nghị rất can đảm, hắn cảm thấy điều động binh lực từ bên ngoài vậy thì chi bằng võ trang cho cư dân bên trong Ngu thành. Cư dân Ngu thành và quân đội Y Lan đã bất cộng đái thiên, chỉ cần có trang bị thích hợp, bọn họ nhất định sẽ liều mạng bới quân Y Lan, vũ trang cho bọn họ có thể giảm bớt áp lực rất lớn về binh lực không đủ. VÌ vậy phi dĩnh của quân Lam Vũ đã hành động ban đêm, thả xuống Ngu thành một khối lượng lớn súng trường và đạn. Sau khi trải qua sự huấn luyện trong một thời gian ngắn, Ngu thành đã tổ chức nên dân binh gần một vạn người, nhưng tất cả những điều này đều nằm ngoài sự hiểu biết của quân Y Lan.

Đường ra của quân Lam Vũ ở Ngu thành nằm ở sự chi viện từ không trung, đường ra của Tiêu Lan nằm ở sự hỗ trợ của Tiêu Bá Nạp. Song quânLam Vũ ở Ngu thành có được sự viện trợ cuồn cuộn không ngừng, còn phía bên Tiêu Lan thì vẫn chậm chạp chưa có phản ứng gì.

“Chỉ cần một sư đoàn bộ binh, một sư đoàn....” Tiêu Bá Nạp thì thào tự nói, ánh mắt do dự không quyết đoán nhìn về phương xa cách đó vạn dặm. Vào thời kỳ nóng bức này, có thể ngâm mình trong hồ bơi đích xác là một chuyện thích thú. Nhưng cuộc chiến tranh đáng ghét trước mắt hoàn toàn đã phá vỡ thú vui bơi lội, khiến Tiêu Bá Nạp cảm thấy lồng ngực mình khó chịu.

Hắn luôn cảm thấy chiến cục trước mắt quá mê hoặc, hắn thậm chí không biết quân Lam Vũ rút cục muốn làm cái gì. Tiêu Lan cho rằng chỉ cần tăng viện cho hắn một sư đoàn bộ binh là có thể giải quyết được Ngu thành, Việc này đích xác không phải là yêu cầu gì quá đáng, bản thân Tiêu Bá Nạp cũng vô cùng động tâm, nhưng đến cuối cùng vẫn chưa hạ được quyết tâm. Thời gian nháy mắt trôi qua, lực lượng của hải quân lục chiến Lam Vũ ở Ngu thành không ngừng được tăng cường, Tiêu Bá Nạp càng ngày càng cảm thấy mình thật sự đã già rồi.

“Một sư đoàn chưa chắc đã đủ, trừ phi chúng ta đồng thời xuất động 2 sư đoàn tăng viện cho Tiêu Lan, mới có thể giải quyết được cuộc chiến đấu này trong thời gian ngắn, nếu không một khi bọn chúng ta bị chặn, Ngô Xuyên đạo sư gặp nguy hiểm. Điều kiêng kỵ nhất khi tấn công thành chính là chiến thuật thêm dầu, như vậy sự tiêu hao lực lượng của chúng ta. Tri Thu nhất định sư muốn chúng ta điều đội dự bị tới Ngu thành, sau đó nhân cơ hội phá Ngô Xuyên đạo” Bởi vì tư giao với Tiêu Bá Nạp rất tốt cho nên lời nói của tham mưu trưởng Phí Kiệt La không cần vòng vo mà trực tiếp nói thẳng vào hậu quả nghiêm trọng sau khi điều động đội dự bị.

Tiêu Bá Nạp không nói gì, chỉ có vẻ suy tư rất thống khổ.

Tiêu Lan cảm thấy tiền tuyến Ngu thành chỉ cần có một sư đoàn tới hiệp trợ. Hắn có thể trong thời gian ngăn tiêu diệt được hai ngàn quân Lam Vũ ở Ngu thành, hắn cho rằng trải qua mấy ngày bao vây, quân Lam Vũ ở trong thành đã chịu tổn thương nghiêm trọng, đang ở ranh giới sụp đổ, chỉ cần quân đội Y Lan phát động tổng công kích một lần nữa sẽ có thể giải quyết cuộc chiến này. Tường thành đắp bằng đất của Ngu thành đã bị tổn hại nghiêm trọng, Y Lan tuyệt đối có thừa cơ hội.

Song tham mưu trưởng Phí Kiệt La từ trước đến giờ chưa bao giờ cảm thấy quân Lam Vũ ở Ngu thành dễ đối phó như bậy. Hôm nay cả thiên hạ đều biết hải quân lục chiến đội tuyệt đối là bộ phận tinh nhuệ nhất trong bộ đội quân Lam Vũ, cho dù chỉ có mười mấy tiểu phân đội, cũng có thể khiến kẻ địch hơn cả vạn phải khốn đốn huống chi là hai ngàn hải quân lục chiến đội? Quân đội Y Lan bây giờ đã không còn dễ dàng ăn tươi nuốt sống quân Lam Vũ nữa.

Đôi khi trong đầu Phí Kiệt La chỉ có một cây cân, hắn cảm thấy quân Lam Vũ ở Ngu thành nhất định là vì muốn thu hút quân đội Y Lan ở Ngô Xuyên đạo mới xuất hiện ở đó, khi bắt đầu Tiêu Lan không nên đánh vào chủ ý của bọn chúng, không nên cắt đứt đường lui của chúng mà nên đuổi bọn chúng ra khỏi hành lang Á Sâm. Hết lần này tới lần khác, Tiêu Lan một mình tham công, muốn dùng một hơi nuốt gọn 2000 quân Lam Vũ ở Ngu thành mới dẫn tới bây giờ quân doàn Ngân Thứu lâm vào tình cảnh tiến lui đều khó.Nói một cách nghiêm khắc, Tiêu Bá Nạp không những không nên khen thưởng Tiêu Lan mà nên trị tội Tiêu Lan, phế chức quân chỉ huy sư đoàn 37 của hắn.

Phí Kiệt La cố chấp cuối cùng cũng cảm thấy, chuyện trọng tâm bây giờ không nằm ở Ngu thành mà nằm ở chiến cục hành lang Á Sâm . Cuộc chiến đấu ở Ngu thành chỉ là một phần nhỏ trong toàn bộ chiến dịch hành lang Á Sâm, tuyệt đối không thể vì nó mà ảnh hưởng đến toàn bộ sự bố trí chiến đấu của hành lang Á Sâm, nếu không thì khác gì hành vi giết gà lấy trứng, nói hơi khó nghe một chút chính là sự thiển cận.

“Phá được Ngu thành, thành tựu là của Tiêu Lan, đánh mất Ngô Xuyên đạo, người phải gánh chịu trách nhiệm lại là quân đoàn Ngân Thứu” Phí Kiệt La thường thường sẽ không nói nghiêm trọng như vậy.Mặc dù nói như vậy nghe ra có chút hơi chói tai nhưng Tiêu Bá Nạp vẫn thích dùng. Phí Kiệt La có lẽ không phải là người có kiến thức tốt nhất,mưu kế cũng không phải xuất sắc nhât, nhưng hắn lại là người trung thành nhất. Thường thường hắn đều nghĩ cho quân đoàn Ngân Thứu, thường thường hành động gì cũng đều vì nghĩ cho Tiêu Bá Nạp, khiến Tiêu Bá Nạp nghe xong vô cùng thoải mái.

Là quan chỉ huy cao nhất của quân đoàn, Tiêu Bá Nạp đương nhiên hiểu tất rõ ràng, tiêu diệt 2000 quânLam Vũ ở Ngu thành, quả nhiên sẽ mang tới cho hắn sự huy hoàng cực lớn, nhưng dưới ánh sáng của sự huy hoàng, Tư lệnh quan tiền tuyến Tiêu Lan nhất định sẽ giành được phần lớn công lao. Với lực lượng của quan tư lệnh quân đoàn cũng không tranh công được, Tiêu Bá Nạp hắn tuyệt đối sẽ không vì những chuyện này mà giành được sự chú ý, tuyệt đối đại bộ phận người đều sẽ cảm thấy hắn chẳng qua chỉ làm những chuyện nên làm mà thôi, nói cay nghiệt một chút, hắn thuần tuý chỉ là người dấy máu ăn phần, chỉ vì bản thân hắn mà thôi.

Nhưng ngược lại chuyện này đã không còn đơn giản như vậy, nếu vì tăng viện cho Ngu thành mà mất đi Ngô Xuyên đạo, đối với Tiêu Bá Nạp mà nói, tuyệt đối là tai hoạ khôn lường. Không có ai trách tội Tiêu Lan , tất cả chỉ trích và sự trừng phạt đều sẽ rơi xuống đầu hắn, ai kêu hắn là quan tư lệnh quân đoàn chứ. Bên nặng bên nhẹ không phân biệt rõ, sao có thể làm quan tư lệnh quân đoàn? Thân là quân tư lệnh quân đoàn, mà bị quan chỉ huy sư đoàn thuộc hạ xoay như chong chóng, như vậy chức quan tư lệnh còn có tác dụng gì? Bây giờ toàn bộ tầng lớp cấp cao của Y lan đều đang chú ý vào chiến cục cảu hành lang Á Sâm, nếu hắn vì cái gai trong mắt này mà vứt bỏ Ngô Xuyên đạo, đừng nói là Tam hoàng tử, mà chính hoàng đế Y Lan Tiêu Bang cũng không bảo vệ được hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.