Vũ Văn Phân Phương lắc đầu vẻ khó khăn, chậm rãi đáp:“Không có.”
Vũ Văn Đông Kinh chần chừ nói:“Như vậy...... kế hoạch này......”
Vũ Văn Phân Phương khe khẽ gật đầu, chậm rãi nói:“Muội đồng ý thực hiện kế hoạch này.”
Dù sao có một tia hy vọng dù le lói cũng còn hơn là hoàn toàn không có hy vọng. Sau này chính thức nhận được lệnh, ta sẽ đem bộ đội lui lại đến yếu tắc Minh Na Tư Đặc cùng yếu tắc Vũ Thắng Quan, đem Nguyên Xuyên đạo, Minh Xuyên đạo, Trữ Xuyên đạo đều tạm thời trả lại cho đế quốc Đường Xuyên. Chúng ta tiếp tục tiến hành tiếp xúc với quân Lam Vũ, phòng ngừa bí mật này bị tiết lộ.“
Vũ Văn Đông Kinh gật đầu nói:“Tốt. Cứ như vậy ta sẽ trở về báo cáo với mọi người.”
Vũ Văn Phân Phương vừa suy nghĩ, vừa chậm rãi nói:“Chúng ta cứ như vậy rút khỏi những chỗ này sao?
Thật sự chúng ta rất vất vả mới chiếm được, giờ toàn bộ phải trả lại hết cho đế quốc Đường Xuyên sao? Lúc đầu chúng ta cũng tốn hao rất nhiều khí lực mới bắt được nhiều tù binh cùng đất đai như vậy, giờ nói buông tha cho chúng là cứ thế buông tha hay sao?“
Vũ Văn Đông Kinh cười cười nói:“Chúng ta không phải trả lại, càng không phải buông tha cho chúng, chỉ là tạm thời giao cho đế quốc Đường Xuyên giữ dùm, chỉ cần bọn họ giết chết Dương Túc Phong, quân Lam Vũ sẽ tan rã, chúng ta sẽ có thể phất cờ trở lại. Chúng ta sẽ khống chế hai yếu điểm chiến lược là yếu tắc Minh Na Tư Đặc cùng yếu tắc Vũ Thắng Quan, nếu như sau này phát động tiến công lần nữa, chỉ cần một tháng cũng đủ khôi phục tình hình hiện tại.”
Vũ Văn Phân Phương có điểm không hiểu nói: “Nhưng đối với các chiến sĩ từng phải đổ máu mà nói, đây không phải là chuyện dễ dàng, dù sao bọn họ cũng đã nỗ lực hết mình, trả một cái giá rất đắt, chúng ta có rất nhiều công tác tư tưởng cần phải làm. Cấp trên thật sự không cần chúng ta làm bất cứ hành động gì, như di chuyển bộ phận vật tư và các thứ khác hay sao?”
Vũ Văn Đông Kinh gãi gãi đầu, suy nghĩ một chút nói:“Cấp trên thật sự không có dặn dò gì. A, như vậy đi, nếu như có thể , thì hy vọng có thể cố gắng vận chuyển thật nhiều lương thực về nước, để phòng trường hợp xấu nhất xảy ra. Cho dù trong nước tạm thời không cần, tốt nhất chúng ta cũng nên tận lực lấy thật nhiều lương thực.“
Vũ Văn Phân Phương lập tức trở nên căng thẳng, vội vàng hỏi:“Việc cung ứng lương thực cho chúng ta xảy ra vấn đề ư?”
Vũ Văn Đông Kinh vội vàng nói:“Đừng lo, không hệ trọng. Mùa xuân năm nay không biết tại sao, mà chúng ta có mấy tỉnh đều bùng phát đại dịch bệnh trên diện rộng, hiện tại còn chưa tìm được nguyên nhân bộc phát, hơn nữa lần này bộc phát sâu hại này lại phát tác vô cùng lợi hại, tốc độ lan tràn rất nhanh, nếu chúng ta không kịp thời ngăn cản, nói không chừng đầu xuân năm nay sản lượng lúa có thể sụt mất một phần tư trở lên.”
Vũ Văn Phân Phương cũng khẽ nhíu mày, trầm ngâm nói: “Dịch bệnh hoành hành như vậy, các chuyên gia giải thích như thế nào?”
Vũ Văn Đông Kinh thở dài nói:“Lúc mới bắt đầu, chúng ta cũng không để ý, muội cũng biết đấy, thứ dịch bệnh, hàng năm đều xuất hiện một ít, chúng ta cũng quen rồi, mãi cho đến khi phát hiện lần này diện tích bệnh đã lan tràn vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta, chúng ta mới vội vàng phản ứng, nhưng đã chậm, có ba tỉnh ruộng lúa đã bị tổn hại nghiêm trọng. Hơn nữa, đến khi ta rời khỏi Mông Thái Kỳ, chuyên gia còn chưa tìm được biện pháp giải quyết. Muội biết bọn họ nói như thế nào với phụ thân không, bọn họ nói tốt nhất là đem toàn bộ lúa của ba tỉnh này cắt bỏ hoàn toàn, sau đó rắc vôi bột lên, cuối cùng chôn hết đi. Phụ thân mắng bọn họ một trận, nói bọn họ vô dụng, nhưng bọn họ cũng không có biện pháp nào tốt hơn.”
Vũ Văn Phân Phương lo lắng nói:“Có thể sẽ còn tiếp tục lan tràn không? Là ba tỉnh nào?”
Vũ Văn Đông Kinh lắc đầu nói:“Quy mô rất lớn, tiếp tục lan tràn hay không ta cũng không biết. Quận Kỳ Sơn, quận Văn Sơn cùng quận Thương Hải, ba tỉnh này lúa đều bị dịch bện nghiêm trọng, hoàng đế bệ hạ đã tự mình ủy thác Áo Cổ Tư Đô đại nhân đi trước khảo sát tình hình, nhưng trước mắt chưa tìm được biện pháp giải quyết nào.”
Vũ Văn Phân Phương đi tới trước bản đồ, lại có vẻ đăm chiêu nói:“Ba tỉnh này đều ở trung tâm đất liền! Nếu tiếp tục lan tràn ra, lúa của cả nước có thể đều đã bị ảnh hưởng, chỉ mong Áo Cổ Tư Đô đại nhân có thể nhanh chóng tìm được biện pháp giải quyết......”
Bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa, Vũ Văn Đông Kinh nói:“Được rồi, ta trở về gặp phụ thân phục mệnh ngay đây. Chuyện dịch bệnh, muội cũng không cần lo lắng, những thứ khác chúng ta không có, nhưng lương thực thì vẫn rất sung túc, cho dù toàn bộ vụ lúa đông xuân năm nay không thu hoạch được hạt nào, thì đối với chúng ta mà nói ảnh hưởng cũng không lớn, ta sẽ thông báo tình hình kịp thời cho muội biết.”
Vũ Văn Phân Phương chau mày, hiển nhiên không nghĩ đơn giản như Vũ Văn Đông Kinh nói.
Vũ Văn Phân Phương mở cửa ra, quân tình báo vội vã tiến vào, ghé sát tai Vũ Văn Phân Phương, thì thầm điều gì một hồi lâu mới bỏ đi.
Vũ Văn Đông Kinh tò mò hỏi:“Xảy ra chuyện gì lớn sao?”
Vũ Văn Phân Phương lắc đầu nói:“Không có, là hạm đội bắc hải của hải quân Lam Vũ phát động tấn công với hải tặc Ca Âu.”
Vũ Văn Đông Kinh có điểm kinh ngạc nói:“A? Dương Túc Phong đang khai chiến cùng chúng ta ở nơi đây, đồng thời còn có khí lực đi đánh hải tặc Ca Âu nữa ư?”
Vũ Văn Phân Phương có chút gật đầu, sắc mặt vô cùng lo lắng âu sầu.
Đúng vậy! đương lúc Dương Túc Phong cùng quân đội nước Mã Toa đang đánh nhau túi bụi, mà vẫn còn có khả năng đi khiêu chiến với hải tặc Ca Âu hung hãn hơn, lực lượng của hắn cuối cùng nhiều đến cỡ nào chứ? Mà đề nghị của Tiêu Đường, cuối cùng có thể thành công hay không? Nếu lỡ như xôi hỏng bỏng không......
Vũ Văn Phân Phương không dám tiếp tục nghĩ thêm nữa.