Đối với chính biến của nước Yến Kinh, quân Lam Vũ đã chú ý từ lâu, bất quá đối với hậu quả mà chính biến tạo thành dự đoán không đủ, điều này chủ yếu là do mức độ thảm liệt bên ngoài của cuộc đồ sát, tựa hồ trên lịch sử đế quốc Đường Xuyên, còn chưa có cuộc chính biến nào tàn sát tàn khốc mất hết tính người như thế.
Đối với lịch sử của Trung Quốc, bản thân Dương Túc Phong cũng không được hiểu cho lắm, cho nên đối với sự kiện khiến người ta nghe mà sởn gai ốc này cũng tương đối kinh ngạc, cuối cùng sau khi chính biết phát sinh, y mới hiểu ra, hóa ra giết người cũng có thể làm tới mức trước nay chưa từng có, thậm chí còn có khả năng làm ra một số sáng tạo nho nhỏ.
Từ sau khi Xuân Ý Nùng, đại thần bộ chính vụ nước Yến Kinh bị Tần gia ám sát, trong biên cảnh của nước Yến Kinh, mâu thuẫn của Xuân gia và Tần gia trải qua không ngừng thăm dò và tích trữ, cuối cùng gần như biến thành công khai hóa.
Hai bên đều nghĩ mọi biện pháp để diệt trừ đối phương, hai bên đều không tiếc sức lực tích trữ sức mạnh cuối cùng của mình, cuối cùng sau khi lóe lên vô số đốm lửa, sau khi chết không biết bao nhiêu người, quẩng lửa quy mô lớn cuối cùng cũng đã bùng lên.
Xuân gia và Tần gia đều xé bỏ lớp khăn che cuối cùng của mình, dùng thái độ hung dữ nhất nhe răng cắn đối phương.
Ngày 6 tháng 5 năm 1731 thiên nguyên, nước Yến Kinh đã phát sinh ra chính biến cung đình ghê rợn, quá trình đại khái là thế này:
Trước tiên là Xuân Phong Khởi hoàng đế của nước Yến Kinh phái đội cận vệ hoàng cung giết toàn bộ sau trăm nhân khẩu cả nhà Tần Cốt Hóa, tới một đứa trẻ con cũng không bỏ qua, tiếp đến là tuyên bố Tần gia phản nghích, hạ lệnh phái quân đội diệt trừ Tần gia.
Kết quả làm cho Tần gia phản kích, mà phản kích cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa cực kỳ tới nơi tới chốn, thì ra bọn chúng đã mua chuộc không ít tướng lĩnh quân đội, còn có được chi viện mạnh mẽ của hải tặc Ca Âu.
Dưới sự phản kích của Tần gia, quân đội của Xuân Phong Khởi trở mũi giáo, phối hợp với Tần gia quân vây công thủ đô thành Khắc Long của nước Yến Kinh.
Được đội cận vệ cung đình liều chết bảo vệ, Xuân Phong Khởi đã hóa trang thành công rời khỏi thành Khắc Long, nhưng người nhà của hắn cùng với cả vô số vương phi quý tộc lại lọt vào trong tay Tần gia quân, chẳng có gì phải nghi ngờ, Tần gia quân tắm máu thành Khắc Long, tất cả những người có liên quan tới Xuân gia đều bị giết.
Bởi vì số người phải giết quá nhiều, cho nên mỗi một người của Tần gia quân đều phải giơ đồ dao lên, trong thời gian ba ngày hai đêm đã giết tới bảy tám vạn người, hoàng cung bị thiêu hủy sạch, những nữ tử vương phi của Xuân gia đều bị công khai lăng nhục tới chết, tiếng kêu thảm thiết vang vọng trời xanh.
Bởi vì không ngừng đố sát, cho nên đường cống của thành Khắc Long sau này quân Lam Vũ tiến vào, còn toàn là máu chảy, số máu này thuận theo đường cống chảy tới tận biển Ca ri bê, làm nhuộm đỏ cả một bãi cát cực lớn, trở thành kỳ quan nơi đó.
Máu làm cho vô số loài cá biển của biển Ca ri bê từ vong, thậm chí có một dạo lan ra cả Linh Đinh Dương, từ đó có thể thấy được mức độ đẫm máu của cuộc chính biến đó.
Người sau này dùng câu “nước không còn là nước” để hình dung ra nước Yến Kinh, là hoàn toàn có đạo lý.
Về sau khi quân Lam Vũ tiến vào nước Yến Kinh, thì nhân khẩu của nước Yến Kinh dã không còn được hai mươi phần trăm ban đầu, còn tám mươi phần trăm đều đã bị biến thành tro bụi trong chiến hỏa.
Bất quá những cuộc đồ sát đó chẳng có chút hàm lượng kỹ thuật nào, trừ giết nhiều người ra thì chẳng còn điều gì đáng chú ý, làm cho Dương Túc Phong kinh phục nhất là thủ đoạn của Tần Cốt Hóa.
Sau khi Tần gia quân khống chế thành Long Khắc, lập tức dùng vũ lực cưỡng ép tất cả quan viên văn võ nước Yến Kinh toàn bộ đi tới một sơn cốc cách phía tây thành Khắc Long năm kilomét, tại nơi đó Tần Cốt Hóa đã đợi bọn họ sẵn rồi, ban đầu những quan viên còn cho rằng Tần Cốt Hóa muốn ép bọn họ ủng hộ mình lên làm hoàng đế, bởi thế cũng chẳng thấy có gì không ổn.
Nếu như Tần gia quân đã chính biến thành công, tự lập làm đế là chuyện rất bình thường, nhưng bọn họ nghĩ sai rồi.
- Giết!
Tần Cốt Hóa nhìn hơn hai nghìn quan viên các cấp của nước Yến Kinh ở trước mặt, tàn khốc ra mệnh lệnh chỉ có một chữ.
Thế là đội đồ sát do hải tặc Ca Âu tạo thành lập tức ùn ùn tràn lên, triển khai đồ sát đối với hơn hai nghìn quan viên lớn nhỏ triển khai đồ sát, lúc này những quan vên triều đình mới biết, thì ra Tần Cốt Hoa không phải muốn bọn họ ủng hộ mình trở thành hoàng đế, mà là muốn lấy mạng bọn họ.
Nhưng, cho dù lúc này bọn họ có hiểu ra rồi, thì có sức mạnh để thay đổi hiện thực không chứ? Không có, vì thế chẳng có gì phải hổi hộp gay cấn, hơn hai nghìn quan viên triều đình nước Yến Kinh toàn bộ ngã trong vũng máu.
Nhìn thi thể trải đầy đất, Tần Cốt Hóa phát ra những tiếng cười lạnh hăng hắc nghe chói tai, nghe làm người ta sởn gai ốc.
Vì sao lại nó lần đồ sát này vô cùng đặc sắc chứ?
Là bởi vì trong chính biến trước kia, kẻ chính biến muốn đoạt lấy là quyền lực tối cao mà không phải là phá hủy cả quốc gia, tất nhiên, trong chính biến bọn họ cũng sẽ dùng phương thức giết gà dọa khỉ, giết chết một số quan viên triều đình để cảnh cáo.
Nhưng bọn họ tuyệt đối sẽ không đem toàn bộ quan viên triều đình giết đi, bởi vì như thế sẽ làm cơ cấu thống trị của cả quốc gia hủy diệt toàn bộ, cho dù có giành được quyền lực tối cao, cũng không có cách nào sử dụng được, có thể nói đó là chuyện được chẳng bằng mất.
Vậy nhưng, Tần Cốt Hóa lại cứ chọn phương thức cực đoan nhất, đem toàn bộ quan viên triều đình nước Yến Kinh đều giết sạch, điều này chỉ có thể nói lên rằng Tần Cốt Hoa căn bản không có quyết tâm tiếp quản quyền lực tối cao của nước YếnKinh, hoặc nói cách khác, Tần Cốt Hóa không đủ tự tin nắm giữ quyền lực tối cao.
Cho nên, với tâm lý thứ ta không có được, Xuân gia các ngươi cũng chớ hòng có được, hắn liền tàn nhẫn vô tình phá hủy cơ quan thống trị của nước Yến Kinh.
Thế là cho dù sau này Xuân gia có khả năng đánh trả, cũng không thể trong thời gian ngắn vận chuyển quyền lực quốc gia, từ đó đạt được mục đích kéo dài hỗn loạn.
Quả nhiên, sách lược của Tần Cốt Hoa đã thành công, hắn nhìn rất chuẩn sự phát triển của cuộc chính biến.
Đúng thế, sau khi chạy ra khỏi thành Khắc Long, Xuân Phong Khởi lập tức liên lạc với nhiều quân đội hơn nữa, đánh trở lại thành Khắc Long, triển khai sống mái với Tần gia quân.
Mặc dù Tần gia quân mặc dù anh dũng, còn có hải tặc Ca Âu giúp đỡ, nhưng dù sao Xuân Phong Khởi suất lĩnh chính là quân đội chính quy, còn có vũ khí công thành hạng nặng, vì thế Tần Cốt Hóa hạ lệnh đem thành Khắc Long biến thành một bó đuốc lớn, sau đó cướp bóc vô số vật tư.
Xuân Phong Khởi nắm quyền khống chế trở lại thành Long Khắc.
Thế nhưng, thành Khắc Long vào lúc này đã là một đống đổ nát rồi, khắc nơi nơi đều là những đống hoang tàn bốc cháy, còn cả những nạn dân không nhà để về đang chờ cứu tế.
Xuân Phong Khởi càng nhìn càng nổi giận, trách trước đó cư dân thành Khắc Long không hết sức kháng cự Tần gia quân giờ lại còn muốn hắn cứu tế, thế là trong lúc tức giận, Xuân Phong Khởi hạ lệnh đồ sát tất cả những người còn sống sót của thành Khắc Long, coi như cảnh cáo việc kháng cự bất lực trước kẻ chính biến.
Sau một tuần đồ sát, thành Khắc Long hoàn toàn biến thành một tòa thành chết, vứt bỏ lại ba bốn chục vạn cỗ thi thể ở bên trong thành, Xuân Phong Khởi rút khỏi thành Khắc Long, tiếp tục tiến hành đả kích Tần gia quân.
Chiến hỏa chính biến khơi lên, mau chóng làn từ thành Khắc Long sang toàn quốc, ngước Yến Kinh chia làm hai trận doanh phe bảo hoàng và phái tạo phản, mọi người công kích lẫn nhau, tàn sát lẫn nhau, chẳng ai chịu thua kém.
Thêm vào đó hải tặc Ca Âu đổ dầu vào lửa, làm chiến hỏa vì chính biến gây nên này càng ngày càng cháy lớn, càng ngày càng cháy dữ, cuối cùng tới mức không thể thu thập.
Người dân thường căn bản còn chưa hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao, đã trở thành vong hồn dưới đao, vô số thôn xóm thành trấn trở thành thôn không người, trấn không người, ngàn dặm trống không, nồng nặc mùi vị chết chóc.
Chính biến của nước Yến Kinh, dẫn tới phản ứng giây chuyền ở nước Long Kinh và nước Ngọc Kinh, cho dù quân đội nước Long Kinh đã phong tỏa biên cảnh, để tránh bị chiến hỏa lan tới, nhưng vô số nạn dân vẫn vượt qua biên cảnh, xâm nhập vào quốc nội nước Long Kinh.
Mâu thuẫn giai cấp ở trong nước Long Kinh vốn khá gay gắt, sự kiện tạo phản xảy ra liên tục, lúc này lại thêm vào những nạn dân không con đường sinh tồn, vì thể những đốm lửa tạo phản tựa hồ thoáng một cái bị thổi bùng lên.
Một người hồ trăm kẻ hưởng ứng, làm quân đội nước Long Kinh chạy đông chạy tây ứng phó khốn khổ, kết quả lại giống như quạt gió, bọn họ hành động càng tích cực, những đốm lửa kia càng bốc cháy dữ dội.
Tự hồ nước Yến Kinh cũng cảm thụ được mùi máu tanh tới từ nước Long Kinh, quân đội triều đình nước Long Kinh cũng dùng đồ sát làm phương thức chủ yếu phòng ngừa tạo phản.
Đối với phần tử tạo phản không có nhà ngục hầu hạ nữa, mà giết hết để cảnh cáo, cuối cùng thậm chí còn phát triển tới mức mặc kệ ngươi có phải là phần tử tạo phản hay không, chỉ cần hoài nghi ngươi tạo phản là xin cái mạng của ngươi, thậm chí là toàn gia bị diệt, toàn thôn bị giết, còn lấy danh nghĩa cao đẹp ngăn chặn sai lầm.
Triều đình nước Long Kinh cho rằng thông qua thủ đoạn tàn khốc này, là nhất định có thể bóp chết lực lượng tạo phản ở trong nước, nhưng bọn họ nhàm, thủ đoạn trấn áp của bọn họ càng tàn khốc, các phần tử tạo phản càng quyết liệt, kháng cực càng ngày càng mạnh mẽ, dần dần thoát ra khỏi sự khống chế.
Chẳng những như thế, cùng với chính biến của nước Yến Kinh, đã nghiêm trọng làm suy yếu sức mạnh của mình, nước Long Kinh một lần nữa trở thành lão đại của tam kinh.
Nước Long Kinh bị ức hiếp bao năm bức thiết muốn nở mày nở mặt, cần nói với toàn thế giới sự tồn tại của mình, nên bất chấp cụ thế tồi tệ của mình, nước Long Kinh bắt đầu bày ra vẻ lão đại, muốn chỉ chân múa tay với cục thế của nước Yến Kinh.
Cuối cùng nước Long Kinh phái quân đội tiến vào nước Yến Kinh, hiệp trợ Tần gia quân đối kháng với quân đội Xuân Phong Khởi, ước chừng có ba bốn vạn quân đội nước Long Kinh vượt qua biên cảnh tiến vào địa giới nước Yến Kinh.
Dương Túc Phong cảm khái nói:
- Ngu xuẩn cực độ.
Phượng Thái Y đầy hứng thú hỏi:
- Ví sao thế?
- Nếu như ta là nước Long Kinh, ta chẳng thèm quan tâm tới chuyện củanước Yến Kinh, mặc cho bọn chúng tự sinh tự diệt, cho dù muốn nhúng tay, cũng ít nhất phải đợi vài tháng nữa đã, giờ nhúng tay vào không phải là muốn chết sao? Còn nữa ngay cả ta cũng nhin ra, Tần gia còn khó đối phó hơn Xuân gia, nước Long Kinh lúc này giúp Tần gia chẳng phải vác đá đập chân mình hay sao?
Không biết vì sao, đối với nước Long Kinh xa xôi Dương Túc Phong không ngờ lại tỏ ra tương đối quan tâm, chẳng lẽ là vì có liên quan tới vị mỹ nữ nào đó ở nơi đấy?
Bất quá nói thì nhẹ nhõm, nhưng quân Lam Vũ cũng không thể hoàn toàn ở ngoài ngồi nhìn, ngày 1 tháng 5 năm 1732 đáp ứng yêu cầu mạnh mẽ của chính phủ Y Lôi Nạp, hơn ba nghìn binh sĩ của trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đổ bộ lên Y Lôi Nạp.
Lấy dánh nghĩa bảo vệ nạn dân, quân Lam Vũ tiến tới khu biên giới giữa nước Yến Kinh và Y Lôi Nạp, mở rộng biên cạnh, đón nhận vô số nạn dân, loại công việc này vốn Dương Túc Phong chẳng muốn làm mấy, hành động bảo vệ nghe thì quang vinh lắm, nhưng trên thực tế là mất công chẳng được lợi gì.
Y căn bản không muốn quân Lam Vũ đi làm những chuyện này, những nạn dân đáng thương kia chẳng những cần lương thực và thực phẩm, còn cần cần công ăn việc làm, bất quá, vì một bức thư ai đó đích thân viết chuyển tới làm thay đổi chủ ý của y.
Mấy năm sau, rất nhiều sử học gia đều cực kỳ hoài nghi, không biết vì sao quân Lam Vũ lại đột nhiên tập trung được bao nhiêu sức lao động giá rẻ, bọn họ đều làm công việc vát vả nhất gian khổ nhất ở khu mỏ.
Đối diện tiền công bèo bọt ban đầu, cùng với điều kiện làm việc tồi tệ, những người này vẫn không có lời oán trách, tựa hồ chỉ cần có cơ hội sống sót là đã thỏa mãn lắm rồi, bọn họ trở thành lao công chăm chỉ nhất của đế quốc Lam Vũ, sau này còn trở thành quan viên cao cấp.
Bất quá đối với nguồn gốc của số lao động này, quân Lam Vũ từa đầu tới cuối giữ kín như bưng, không chịu tiết lộ nửa chữ.
Triệu Xuyên đạo và nước Yến Kinh nối tiếp nhau phát sinh chính biến đẫm máu, tựa hồ đã mở ra cái hộp pandora trên đại lục Y Lan, làm khắp mọi nơi trên đại lục Y Lan trôi nổi những u hồn chính biến.
Tất cả các vương quốc đều nghi thần nghi quỷ với cung đình của mình, chuyện tàn sát đại thần, soát nhà diệt tộc phát sinh không ngừng, tới ngay cả nước Nhược Lan xa xôi nhất cũng không thể tránh khỏi.
Mỗi một quốc gia ở trên đại lục Y Lan tựa hồ đang đi theo hướng cực đoan, rất nhiều kẻ thống trị đều rống lên rõ ràng trong mơ:
- Ta giết, ta giết, ta giết giết giết!....