- Chẳng lẽ bọn chúng ở trên trời rơi xuống à?
A Huy Nam tức tối nói, hắn vẫn còn đang vướng víu ở vấn đề vì sao quân Lam Vũ có thể xuất hiện ở vương quốc Cung Đô, có một số tham mưu nước Y Lan cảm thấy A Huy Nam tiếp tục lẩn quẩn ở vấn đề này là chuyển vô cùng thiếu sáng suốt.
Bất kể quân Lam Vũ làm sao mà tới dược, nhưng nếu như nó đã tới, như vậy điều cần phải nghĩ không phải là suy nghĩ xem bọn họ từ đâu mà tới, mà là làm sao để đói phó thậm chí là tiêu diệt bọn họ, nhưng bọn chúng không có gan chỉ ra sai lầm của A Huy Nam.
Vân Đóa Thánh La mặt âm trầm đi đi lại lại ở bên trong bộ chỉ huy, hai tay đút sâu vào bên trong túi quần, lão ta không phải là hạng tướng lĩnh tầm thường như A Huy Nam, lão đã không còn lẩn quẩn ở vấn đề quân Lam Vũ từ đâu chui ra nữa, mà lão đang mau chóng phán đoán quân Lam Vũ rốt cuộc muốn làm gì.
Tập kích đội tuần tra đương nhiên không phải là mục đích cuối cùng của quân Lam Vũ, bọn họ nhất định phải ẩn chứa một âm mưu thâm hiểm hơn, nhưng rốt cuộc âm mưu đó là gì, thì trong nhất thời Vân Đóa Thánh La vẫn không suy đoán ra được.
Bất kể quân Lam Vũ tới từ phương nào, thì nhân số của bọn họ đều không thể nhiều lắm, nếu nhân số không nhiều, lại phân tán ra ra nhiều nơi, vậy thì không thể phát động quy mô công kích với quân đội nước Y Lan, mà nếu như đã không thể phát động công kích quy mô lớn, thì chỉ có thể thực hiện hành động quấy rối….
Chính đang vất vả suy nghĩ, thì chòi quan sát tiền tuyến đột nhiên chạy tới báo cáo, nói quân Lam Vũ lại một lần nữa phát động tấn công, hành động nho nhỏ này cắt ngang suy nghĩ của Vân Đóa Thánh La, làm cho dòng suy nghĩ của Vân Đóa Thánh La trong thời gian ngắn xuất hiện nhiễu động, vấn đề tựa hồ sắp nghĩ ra thoáng một cái đã biến mất tăm tích rồi.
Vân Đóa Thánh La chỉ đành cảm thán bản thân xui xẻo, sau đó đi ra cửa chòi canh, nâng kính viễn vọng lên quan sát động tĩnh của quân Lam Vũ , với thân phận của lão đương nhiên không thể nổi giận đối với một binh sĩ phổ thông của nước Y Lan tận chức tận trách được.
Lần này số người của quân Lam Vũ tham gia tấn công càng ít hơn, đại khái chỉ có chừng ba mươi người, đội hình trông cũng vô cùng thưa thớt, gần như cách hai mươi mét mới có được một binh sĩ quân Lam Vũ.
Bất quá, có một số cảnh tượng quái dị vẫn làm cho Vân Đóa Thánh La chú ý, những binh sĩ này hiển nhiên là phân chi sẵn tiểu tổ rồi, yểm hộ lẫn nhau tiến lên, hơn nữa từ động tác yểm hộ lẫn nhau tiến lên, cùng với động tác chiến thuật mà xét, nhưng binh sĩ quân Lam Vũ này tuyệt đối không phải là tân binh, thậm chí đại bộ phận đều là sĩ quan thân kinh bách chiến.
Bọn cho đều thành công tiềm phục vào khoảng cách ba mươi mét mà không hề xuất hiện thương vong, binh sĩ nước Y Lan điên cuồng nổ súng xạ kích, nhưng lại không hề có chút hiệu quả nào, những binh sĩ quân Lam Vũ đó vẫn tiếp tục chầm chậm tiến lên.
Bất quá những thứ đó chưa phải là điều làm người ta kỳ quái nhất, mà kỳ quái nhất là những binh sĩ chia thành tổ nhỏ ba người tiến lên đó, trên người binh sĩ ở giữa vác ba cái ống tròn màu xám xít, còn cái vòi gì đó cầm ở trong tay, hai binh sĩ quân Lam Vũ ở bên cạnh thì đều trang bị súng tiểu liên.
Loại tổ hợp như vậy Vân Đóa Thánh La chưa bao giờ nhìn thấy cũng chưa bao giờ nghe thấy, bên trong tư liệu của quân Lam Vũ hình như cũng không hề có ghi chép về việc này.
- Người kia vác cái gì trên lưng thế?
Vân Đóa Thánh La theo bản năng hỏi, sự bất an ở trong lòng càng lúc càng mạnh mẽ, lão có thể cảm giác được thứ mà tên binh sĩ quân Lam Vũ vác ở trên lưng có khả năng là vũ khí mới của quân Lam Vũ, nhưng rốt cuộc nó là cái gì?
Không một ai có thể trả lời, chỉ biết trơ mắt ra nhìn.
Chỉ có A Huy Nam nói một câu không được tích sự gì:
- Xem quân Lam Vũ muốn giờ trò gì, nổ súng, nổ súng bắn chết bọn chúng.
Các binh sĩ của quân đội nước Y Lan bên trong lô cốt ở tiền tuyến cũng phát hiện ra điều không ổn rồi, lũ lượt nổ súng xạ kích, làn mưa đạn xối xả lướt qua trên đỉnh đầu binh sĩ quân Lam Vũ.
Nhưng những binh sĩ quân Lam Vũ đo đều là những người lính có kinh nghiệm, đối với đạn súng trường Chấn Thiên rít qua trên đầu, tựa hồ có sức đề kháng không gì sánh bắng, thậm chí ngay cả mí mắt cũng chẳng thèm nhướng lên lấy một cái, qua hơn hai mươi phút chậm rãi tiến lên, bọn họ đã tiếp cận cự ly cách lô cốt quân đội nước Y Lan khống chế chừng ba mươi mét.
Tạch tạch tạch…
Súng tiểu liên quân Lam Vũ bắt đầu nổ súng xạ kích mãnh liệt, trong thời gian ngắn áp chế hỏa lực của nước Y Lan ở trong lô cốt, chỉ đành nhìn binh sĩ quân Lam Vũ trên lưng vác ba cái ống tròn kia mau chóng cầm cái thứ giống như vòi nước, nhắm chuẩn vào lộ xạ kích trong lô cốt của quân đội nước Y Lan, sau đó không biết làm gì, để đám người Vân Đóa Thánh La chứng kiến một cảnh tượng kinh hoàng xảy ra mà cả đời cũng không thể nào tin được!
Phụt!
Một ngọn lửa mãnh liệt giống như của Hỏa Long phun ra, xoạt một tiếng phun vào bên trong lô cốt, tựa hồ muốn thiêu cháy cả lô cốt lên, nhất thời, tất cả binh sĩ nước Y Lan trong tiềm thức ngừng động tác lại, tiếng súng ở trên chiến trường trong chớp mắt ngưng bặt, tất cả mọi người bao gồm cả bản thân quân Lam Vũ đều trợn mắt há mồm nhìn con Hỏa Long phun lửa bao phủ lấy toàn bộ lỗ xạ kích của lô cốt.
Ước chừng năm giây sau, tiếng thét thảm thiết từ bên trong lô cốt phát ra, tựa hồ xé rách trái tim của mỗi một con người, chưa từng có ai nghe thấy tiếng gào thả thiết như vậy, nó phảng phất cứ như ở trong địa ngục phát ra vậy, mang theo sự đau đớn trước khi chết.
Tiếp theo đó, trong tiếng gào rú, cửa sau của lô cốt bị bất chấp tất cả xô ra, hai tên binh sĩ nước Y Lan toàn thân bốc lửa điên cuồng từ trong lô cốt xông ra, ra sức vỗ lên ngọn lửa ở trên người mình ở vùng đất trống, nhưng bọn chúng dập càng mạnh động lửa không ngờ lại càng cháy dữ dội, căn bản không có cách nào dập tắt được, như được gió hỗ trợ, lửa càng bùng lên mãnh liệt.
Trong ánh mắt gần như chết lặng của tất cả mọi người, hai tên binh sĩ nước Y Lan bị thiêu đốt không ngừng nhảy nhót, cứ như hai quả cầu lửa không ngừng khiêu vũ, bất kể bản thân nỗ lực như thế nào, nhưng thủy chung không có cách nào dập tắt được ngọn lửa trên người.
Cuối cùng, bọn chúng không kẻ nào ngoại lệ ngã ra trên vùng đất đá vôi, rồi lăn đùng ra bất dộng, nhưng ngọn lửa ở trên người bọn chúng vẫn còn đang bùng bùng cháy, còn tiếng kêu thảm thiết còn vang vọn hồi lâu ở bên trong cửa thiên đường, vĩnh viễn khó có thể tan biến.
Nhìn vào bên trong cánh cửa sau bị xô hỏng, Vân Đóa Thánh La có thể nhìn thấy rõ ràng, bốn tên binh sĩ nước Y Lan ở bên trong đều bị thiêu cháy chết tươi, thảm nhất chính là tên binh sĩ ở vị trí lỗ xạ kích, da thịt trên khuôn mặt gần như bị đốt sạch toàn bộ, chỉ còn lại mỗi xương cốt đen xì, ba tên binh sĩ còn lại cũng không khác gì mấy, lô cốt đầu tiên ở tiền tuyến của quân đội nước Y Lan đã bị hủy như thế.
Mười mấy giây sau, binh sĩ quân Lam Vũ tay cầm cái vòi phun như Hỏa Long hướng về cái lô cốt tiếp theo, gần như cùng trong khoảng thời gian đó, bốn con Hỏa Long khác cũng xuất hiện, cũng đem ngọn lửa mãnh liệt hướng về những cái lô cốt còn lại, binh sĩ nước Y Lan ở bên trong điên cuồng nổ súng xạ kích, nhưng thùy chung không thể ngăn cản Hỏa Long chùm lấy.
Không lâu sau đó, lại có mấy tên binh sĩ nước Y Lan bị thiêu chết tươi, cũng có có mấy tên nữa toàn thân bốc lửa lao ra khỏi lô cốt y như đám trước, muốn dựa vào thế chạy để dập tắt ngọn lửa, kết quả ngọn lửa lại bốc cháy càng thêm mãnh liệt, cuối cùng chỉ đành bị thiêu cháy tới chết, trong chớp mắt Hỏa Long bay múa đó, cả cửa Thiên Đường đều ngập một mùi cháy khét của thịt người làm người ta phải nghẹn thở, thậm chí có mấy tên tham mưu của quân đội nước Y Lan thậm chí còn nôn ra ngoài.
Không thể không thừa nhận, toàn quân nước Y Lan khắp từ trên xuống dưới bao gồm cả Vân Đóa Thánh La ở trong đó, đều đột nhiên bị Hỏa Long dọa cho chết khiếp, bọn chúng chưa từng bao giờ ngờ được quân Lam Vũ lại còn có thể có loại vũ khí thảm khốc như thế, đốm lửa đó vỗ như thế nào cũng không thể dập tắt được, quả thực là quá đáng sợ rồi.
Vân Đóa Thanh La dù bình tĩnh nhất, cùng lúc với việc lão chấn động, cũng nhạy bén phát hiện ra được nhược điểm của con Hỏa Long này của quân Lam Vũ, đó là tầm bắn rất gần, tuyệt đối không thể vượt quá bốn mươi mét, hơn nữa phương hướng không hề dễ khống chế, khó đối phó được với mục tiêu hoạt động.
Thế nhưng, bất kể như thế nào, tác dụng lớn nhất của thứ quỷ quái này không phải chỉ có như thế, mà có tác dụng chấn nhiếp tâm lý cực lớn, dưới sự thiêu đốt của Hỏa Long, quân đội nước Y Lan ở tiền tuyến thậm chí ở một mức độ nhất định xuất hiện gián đoạn, đây là do binh sĩ nước Y Lan bị vũ khí tàn khốc này dọa phát sợ.
Nhất là tình cảnh binh sĩ nước Y Lan kêu gào tuyệt vọng cho tới chết, đã làm tâm linh của binh sĩ nước Y Lan chấn động dữ dội, tâm linh của bọn chúng vốn cũng rất kiên cường, nhưng vẫn không thể kháng cự lại sự công kích của Hỏa Long.
Đối với tuyệt đại đa số binh sĩ nước Y Lan mà nói, bị đạn pháo của quân Lam Vũ bắn chết có lẽ chỉ là chuyện ở trong chớp mắt, thoáng một cái thôi là mất đi ý thức, nên không phải chịu quá nhiều đau đơn.
Nhưng một khi bị cái thứ quỷ quái kia phun phải, thì phải chịu đựng cả một quá trình tử vong, không một ai có thể tưởng tượng được mùi vị bị thiêu cho tới chết là như thế nào, sợ rằng chỉ mới hơi tưởng tượng một chút thôi cũng làm cho bản thân phải co giật.