Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 998: Chương 998: Xuôi dòng? Ngược dòng? (P9)




- Lão đại, bọn tôi nhân thủ có chút eo hẹp, cho nên muốn nhờ mượn người của anh tới giúp đỡ, anh cũng biết đấy, điện báo của Phong lĩnh rất khẩn cấp, nhưng bọn tôi lấy đâu ra nhiều người như vậy, đồ thì nhiều nhường nào, bọn tôi sắp sốt ruốt phát treo cổ rồi … không phải là bọn tôi không đi tìm người, chỉ là sự việc quan hệ trọng đại, chúng tôi cũng không dám tím người khác, vừa khéo nhìn thấy huynh đệ dẫn một đám học sinh rầm rầm rộ rộ tới cứu giá … ha ha , không không không, không phải là cứu giá … chủ yếu là học sinh của anh tư tưởng đơn thuần, có thể bảo mật ….

Hứa Nho Long sau khi thao thao bất tuyệt một hồi, cuối cùng Trương Chi Phong cũng hiểu ra đầu đuôi câu chuyện, thì ra là khi không quân của quân Lam Vũ di chuyển gặp phải khó khăn, vì không quân vốn chỉ có một nhúm người, làm việc đúng là rất phiền toái, nhưng bọn họ lại sợ nếu như tìm người khác giúp đỡ, thì lại khó bảo mật được, vì thế mới nhắm vào mình.

Học sinh mà Trương Chi Phong dẫn dắt rèn nên, mặc dù không thể nói mỗi một người dều là phần tử cuồng nhiệt, nhưng ở phương diện bảo mật thì tuyệt đối không có vấn đề gì, Trương Chi Phong suy nghĩ một lúc, đã có chút ý tứ muốn giúp đỡ, bất quá lại sợ thời gian không kịp, cho nên có chút do dự.

Hứa Nho Long là nhân vật cỡ nào, nhìn mặt hiểu ý, biết ngay chỗ khó xử của Trương Chi Phong, hắn vùa nhìn dáng vẻ của Trương Chi Phong, là biết rằng Trương Chi Phong phải tới kinh đô Ni Lạc Thần là để tiếp nhận nhiệm vụ, mà nhiệm vụ này khẳng định là để mở rộng bộ đội, nếu không cũng không dẫn theo bao nhiêu quan quân học sinh như vậy.

Nhanh chóng cân nhắc một lượt, Hứa Nho Long ghé sát vào bên tai Trương Chi Phong nói:

- Lão đại à, anh giúp bọn tôi một chút đi, bọn tôi cũng sẽ giúp anh, bọn tôi có xe quân dụng chuyên biệt, thuận tiện đưa người của anh đi, đảm bảo sẽ không làm chậm trễ thời gian của kinh đô Ni Lạc Thần của anh đâu, anh xem có được hay không?

Trương Chi Phong gật đầu đồng ý.

Hứa Nho Long vui mừng quá mức, lập tức đi xin ý kiến của Trầm Tường Vân viên tư lệnh của không quân quân Lam Vũ, Trầm Tường Vân cũng chấp thuận, hắn cũng biết Trương Chi Phong, nói thế nào Trương Chi Phong cũng đã làm giáo quan ở trường học quan quân lục quân quân Lam Vũ được hai ba năm rồi, trong không quân cũng có không ít người được Trương Chi Phong dạy dỗ.

Sáu mươi quan quân học sinh của Trương Chi Phong đúng là những người giỏi việc, chẳng những sức khỏe rất tốt, hơn nữa tư tưởng lại đơn thuần, trong đầu tràn trề cuồng nhiệt đối với quân Lam Vũ, trên thế giới này còn đi đâu tìm ra được sức lao động tốt như thế nữa chứ?

Trầm Tường Vân mau chóng bố trí nhiệm vụ cho Trương Chi Phong, quả nhiên là đem hàng hóa từ trên thuyền vận chuyển chuyên dụng vận chuyển xuống.

Trương Chi Phong biết không quân quân Lam Vũ tới kinh đô Ni Lạc Thần khẳng định là có mục đích không đơn giản, ở trên bến tàu của cảng Kim Lăng, hắn đã nhìn thấy tất cả thành viên cao cấp của không quân, bao gồm Trầm Trường Vân, Hứa Nho Long, Long Tiên, Lý Giáp Lúc, Vân Tường, Dương Trường Xuân, Vân Tường, Lăng Ngưng … ngoài ra còn có nhân viên kỹ thuật Lỗi Hâm, Trần Mặc, Ái Mạc Sinh , thậm chí tựa hồ còn có bóng dáng của Thi Mật Đặc.

Bất quá Thi Mật Đặc hành tung quỷ dị, đi tới đâu cũng có người của ban ngành an toàn theo sát, hắn căn bản là không có cơ hội tiếp xúc chính diện.

Vật phẩm mà không quân quân Lam Vũ vận chuyển toàn bộ dùng vải đen bao bọc kín bưng, mạc dù khi tháo rỡ xuống thì vẫn phải mở ra, chỉ có điều hạng mục công tác này phải tiến hành vào ban đêm.

Trương Chi Phong mơ hồ càm giác được những thứ đen xì xì này chính là phi dĩnh, còn những thứ mà nặng trình trịch kia thì chính là máy động lực của phi dĩnh, bất quá Trương Chi Phong biết rõ kỷ luật quân đội, cho nên tuyệt đối không tìm hiểu, chỉ lặng lẽ làm việc.

Cũng giống như Trương Chi Phong, những học sinh thủ hạ của hắn mặc dù đầy một bụng nghi vấn nhưng không dám hỏi ra.

Trải qua ba ngày ba đêm phấn đấu, cuối cùng vật tư chủ yếu của không quân quân Lam Vũ đã được tháo rỡ xuống, sau đó đưa lên những chiếc xe quân dụng đã được chuẩn bị sẵn, đây là công việc hết sức cực nhọc, nhất là động cơ của phi dĩnh, cần phải điều động cần cẩu mới có thể vận chuyển lên được xe lửa.

Buổi tối ngày hôm đó, xe quân dụng đã vội vã lên đường, có thể nhìn ra được, quan chỉ huy tối cao của quân Lam Vũ có chút khẩn cấp cần tới không quân quân Lam Vũ tới rồi, bất quá điều này vừa khéo hợp khẩu vị với Trương Chi Phong, hắn cũng mong mau chóng tới được kinh đô Ni Lạc Thần.

Ở trên xe lửa, không quân quân Lam Vũ ủy thác cho Hứa Nho Long ra mặt, mời Trương Chi Phong và những học sinh bộ hạ của hắn mời dự bữa tiệc đơn giản, để coi như cảm tạ.

Trương Chi Phong không thích nói chuyện, nhưng tửu lượng không tệ, Hứa Nho Long cũng uống không ít, bất quá, trong buổi tối ngày hôm đó, hai người bọn họ uống ít nhất, đám học sinh của Trương Chi Phong uống mới dữ.

Đám học sinh này rời khỏi trường học yên binh, sắp dấn thân vào chiến trường dầu sôi lửa bỏng, cho nên tỏ ra buông thả vô cùng, lại bị một số kẻ xấu cổ động, chừng như coi bàn rượu thành chiến trường, liều mạng ta sống ngươi chết, cuối cùng tất cả bị đổ gục.

Hai người đều có một chút ngà ngà rồi, co mình ở trong một góc, Hứa Nho Long lè nhè hỏi:

- Lão Trương, nghe nói anh sắp thăng lên làm thiếu tướng rồi à?

- Đại khái là như vậy, lúc này ai còn tâm tư đi để ý tới cái đó.

Trương Chi Phong thành thực trả lời, chuyến này tới kinh đô Ni Lạc Thần, hắn chẳng phải tới để dạy học, mà là phải từ trong quân đội cũ của đế quốc Đường Xuyên kiếm ra một lữ đoàn quân Lam Vũ có sức chiến đấu thực sự, hạng mục công tác này, bất kể đối với ai, đều chẳng phải là một chuyện dễ dàng.

Hứa Nho Long đại khái cũng hiểu rõ gánh nặng chất trên vai Trương Chi Phong, vỗ mạnh lên vai của hắn, giọng nghe không được rõ ràng cho lắm nữa :

- Đừng sợ! Sau này trên chiến trường, có bọn tôi giúp anh …

Lời còn chưa nói hết, Hứa Nho Long đã nằm lăn quay ra ghế rồi.

Trương Chi Phong quay đầu lại nhìn, phát hiện ra đám học sinh của mình sau cao trào, đã nằm nghiêng ngả hết cả rồi, chỉ có mấy viên sĩ quan là còn chưa hoàn toàn say ngất đi, mấy sĩ quan kiếm tra thân thể của mấy chiến sĩ, giúp họ cài lại cúc ảo, để đảm bảo cho bọn họ không bị lạnh, một lúc sau, mấy viên sĩ quan đó cũng không chống đỡ nổi sức rượu, lần lượt lăn ra ngủ.

Chầm chậm thò đầu ra ngoài cửa sổ hít một hơi, Trương Chi Phong một mình dựa vào bên cửa sổ, nghe tiếng xình xich xình xịch của xe lửa, vô thức nhìn những bóng đen lướt qua hai bên đường, lúc này đã là nửa đêm, tâm tư của hắn, cứ thuận theo tuyến đường sắt kéo dài vô tận, chậm rãi tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần.

Trương Chi Phong chuyến này tới kinh đô Ni Lạc Thần, đúng là để đảm nhận một nhiệm vụ vô cùng gian nan, đó chính là làm quan chỉ huy của sư đoàn bộ binh 404 quân Lam Vũ.

Căn cứ vào an bài của Dương Túc Phong và quân bộ quân Lam Vũ, quân Lam Vũ âm thầm trỉển khai công tác mở rộng quân chuẩn bị chiến tranh, lần mở rộng quân này phạm vi chủ yếu là lục quân.

Lữ đoàn bộ binh mới được thành lập có tới mấy cái, quân Lam Vũ ở kinh đô Ni Lạc Thần thành lập nên hai lữ đoàn bộ binh mới, số hiệu lần lượt là lữ đoàn bộ binh 403 và lữ đoàn bộ binh 404, quan chỉ huy của lữ đoàn 403 là Lý Lập Sơn, còn quan chỉ huy của lữ đoàn 404 là Trương Chi Phong.

Ngoài chuyện đó ra, quân đội của gia tộc Phong Hỏa Vân Long ngoài Sơn Hải quan cũng sẽ bị cải biên, gia nhập vào trong làn sóng chạy đua vũ trang.

Dựa theo nguyên tắc lấy chất lượng hơn số lượng, quân Lam Vũ chỉ giữ lại một số rất ít lực lương tinh nhuệ của quân đội gia tộc Phong Hỏa Vân Long, trong đó tinh nhuệ của Long gia quân chỉnh biên thành hai lữ đoàn bộ binh độc lập, quan chỉ huy lần lượt là Long Tường, Long Ca, còn ba nhà còn lại đều tự chỉnh đốn thành một lữ đoàn bộ binh, quan chỉ huy lần lượt Vân Chiếu, Lam Nguyệt và Tang Cách.

Ở vùng vương quốc Lâu Lan xa xôi, quân Lam Vũ còn thành lập một lữ đoàn bộ binh 405, quan chỉ huy là Tụ Phong, chủ yếu phụ trách tác chiến ở vùng Âm Nguyệt Hoàng Triều.

Bởi vì sau khi An Lạp Lệ Lôi bị những đội lính đánh thuê của quân Lam Vũ đả kích, có vẻ như đã phát điên, điều động thêm nhiều binh lực, muốn cứu vãn vận mệnh bại vong của mình, quân Lam Vũ thì đương nhiên không cho cô ta có cơ hội này.

Suy tính tới địa hình đặc thù của Âm Nguyệt Hoàng Triều, lữ đoàn bộ binh số 405 đều là bộ binh vùng núi, còn những lữ doàn bộ binh khác thì có ít nhất một tiểu đoàn bộ binh vùng núi.

Bất quá , tin tức quân Lam Vũ mở rộng quân đội chuẩn bị chiến tranh đều được phong tỏa một cách hết sức cẩn thận, trên báo chí không có quá nhiều tin tức liên quan tới phương diện này, bọn họ tựa hồ chý ý tới những biến hóa của Cách Lai Mỹ hơn.

Trương Chi Phong nhận được mệnh lệnh cũng bảo mật nghiêm ngặt, cho nên sáu mươi quan quân học sinh mà hắn dẫn theo này, cũng không biết vận mệnh tương lai của bọn họ, bọn họ hoàn toàn không biết rằng, sáu mươi người bọn họ sẽ phải cùng với thấy giáo của mình, đảm đương trọng trách thành lập lữ đoàn bộ binh 404.

Không lâu sau khi Dương Túc Phong tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần, chính cục của Cách Lai Mỹ đã phát sinh ra biến hóa trọng đại.

Tham mưu trưởng Phượng Thái Y suất lĩnh một trung đoàn của sư đoàn bộ binh 102 tới Cách Lai Mỹ, trên danh nghĩ là để bồi dưỡng sức khỏe, thị sát công tác chưng binh, nhưng trên thực tế là vì tiến hành cải tạo lại chính trị của Cách Lai Mỹ.

Dưới sự uy hiếp của lưới lê quân Lam Vũ, Dới Dương Sâm hoàn thành cái cách chính trị của Cách Lai Mỹ, nữ vương Y Toa Bối Nhĩ tuyên bố chấm dứt chế độ nữ vương, đem quyền lực hoàn toàn trao cho tổng đốc Cách Lai Mỹ, đồng thời tuyên bố giải tán quốc hội.

Cách Lai Mỹ cải tổ xong, hoàn toàn trở thành khu vực dưới quyền khống chế của quân Lam Vũ, tổng đốc Cách Lai Mỹ có toàn quyền lực mang quyết định, bất quá, ở một số bộ phận chế độ, bọn họ vẫn có khoảng không tương đối tự do.

Đây là một đặc khu, là một địa phương sức sống hừng hực, Dương Túc Phong không muốn kiểm soát nó quá gắt gao, lần cải cải này, đồng thời cũng là một tín hiệu rõ ràng cho những kẻ mang ý đồ của phái phản đối, đó là hành động của bọn chúng tuyệt đối không có cơ hội thành công.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.